Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1272: Kết giới châu?






Bùm!

Ngay khi bọn họ trọng thương thì một luồng linh hồn khổng lồ đã nhanh chóng xâm nhập vào trong thức hải của bọn họ.

Hai giây trôi qua, bảy cường giả vương cảnh đỉnh phong bị nô dịch linh hồn, ba cường giả bị diệt sát linh hồn.

Vút vút!

Trong tay Dương Thiên xuất hiện một quả cầu màu trắng, bên trên còn tản ra ánh sáng nhu hòa. Bên trong ánh sáng, có dao động pháp tắc không gian.

Đây chính là một bảo vật phong tỏa không gian.

“Đáng chết, bảo vật phong tỏa không gian đã rơi vào tay Hồn Hiên vương rồi! Liên Việt vương đúng là một kẻ vô dụng! Uổng công chúng ta tin tưởng hắn như vậy!”

“Chúng ta không chạy nổi rồi!”

“Chỉ có thể chờ đợi cường giả trong tộc giúp chúng ta hồi sinh.”

...

30 vị cường giả đỉnh phong lúc này tràn đầy tuyệt vọng.

“Bùm!”, “Bùm!”, “Bùm!”

Từng tiếng nổ lớn vang lên liên tục, những cường giả này cảm thấy mình không thể chạy trốn thì đều dứt khoát lựa chọn tự bạo. Nhưng vẫn còn mười vị cường giả vương cảnh đỉnh phong đang bị cánh cửa kỳ dị trói buộc, căn bản không có cách nào tự bạo.

Hai giây sau, lại thêm tám người bị Dương Thiên nô dịch, hai người bị Dương Thiên diệt sát.

Từ khi Dương Thiên bộc phát ra thực lực của mình đến nay chưa đến hai mươi phút, thế mà hơn 300 cường giả, 40 cường giả vương cảnh đỉnh phong, 270 vương giả cao cấp, hoặc là bị nô dịch linh hồn, hoặc là bị diệt sát linh hồn, hoặc là tự bạo.

Bên trong kết giới không gian rộng lớn chỉ còn lại một mình Dương Thiên.

Dương Thiên nhìn về phía những cường giả đang ở bên ngoài kết giới.

Khi hắn nhìn ra bên ngoài, những cường giả dị tộc lập tức cảm thấy lạnh cả người.

“Đi thôi!”

“Thực lực của Hồn Hiên vương nhân loại quá mức khủng bố, rất có khả năng hắn sẽ ra tay với chúng ta.”

Ở giới Mạn Tân đã không còn ai có thể ngăn cản Hồn Hiên vương nhân loại nữa rồi!”

“Bây giờ không gọi là Hồn Hiên vương được nữa, nên gọi hắn là Hồn Hiên hoàng!”

...

Ngoại trừ Nhân tộc thì các cường giả vương cảnh của dị tộc đều không chút do dự mà nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Bên trong kết giới không gian chỉ còn lại một mình Dương Thiên. Hắn vẫn chưa ra khỏi kết giới nhưng đã khiến cho tất cả các cường giả vương cảnh dị tộc phải khiếp sợ!

Dương Thiên thu hồi ánh mắt, nhìn bảo vật phong tỏa không gian trong tay.

“Kết giới châu? Có thể hình thành một không gian kết giới hàng trăm triệu kilomet, lớp màng mỏng có thể ngăn cản công kích của cường giả hoàng cảnh đỉnh phong.”

Dương Thiên nhìn hạt châu màu trắng trong tay, nhanh chóng biết được thông tin về thứ này.

Bảo vật này kém hơn điện Lưu Vân mà trước kia Giác Nguyên sử dụng rất nhiều.

Cường giả hoàng cảnh đạt tới một số lượng nhất định thì có thể đánh nát kết giới không gian này.

Dương Thiên đã khống chế được Kết giới châu, một phút sau, lớp màng mỏng ở không gian này đã biến mất, xung quanh lại trở lại như bình thường, không có áp lực gì cả.

Bóng dáng Dương Thiên khẽ lóe lên, nhanh chóng đi tới bên cạnh những cường giả vương cảnh Nhân tộc. Lúc này, ở trong hư không cũng chỉ còn lại nhóm cường giả vương cảnh Nhân tộc.

“Hồn Hiên vương.”

Nhóm cường giả lập tức chào hỏi Dương Thiên, trong mắt không giấu được vẻ khiếp sợ.

“Các vị!” Dương Thiên nhìn về phía nhóm cường giả trước mặt: “Cảm ơn các vị đã tới giúp đỡ ta.”

Hắn đánh chết nhiều cường giả dị tộc như vậy, nhưng đối mặt với cường giả Nhân tộc lại không có một chút kiêu căng nào.

“Ha ha, Hồn Hiên vương, ngươi là thành viên của Nhân tộc chúng ta, ngươi gặp nguy hiểm thì chúng ta nhất định phải ra tay cứu giúp.”

“Không thể gọi là Hồn Hiên vương nữa, nên gọi là Hồn Hiên hoàng.”

...

Nhóm cường giả nhìn về phía Dương Thiên, nhìn thái độ của hắn thì trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù thực lực của Dương Thiên vô cùng cường đại, nhưng tính cách vẫn giống như lúc trước.

Nhưng khi bọn họ nhìn về phía Dương Thiên thì ánh mắt vẫn không giấu được vẻ kính sợ. Đây chính là uy thế của cường giả.

Cường giả vương cảnh và cường giả hoàng cảnh là hai cảnh giới khác nhau. Cường giả hoàng cảnh càng thêm thưa thớt, ai cũng là thiên tài tuyệt thế của tộc quần.

Ví dụ như ở thần quốc Côn Trụ, dưới trướng của thần chủ Côn Trụ có rất nhiều cường giả cấp Lĩnh chủ, nhưng lại không có ai đạt tới hoàng cảnh cả.

Những cường giả như thế này gia nhập bất cứ thế lực nào thì cũng sẽ có được địa vị rất cao. Cho dù là ở công ty Lỗ sâu ảo thì cường giả hoàng cảnh cũng vô cùng được kính nể.

“Hả? Đại sư huynh cũng tới đây sao?” Dương Thiên nhìn thấy Phủ Quân vương đứng trong nhóm người.

Phủ Quân vương nhìn tiểu sư đệ của mình, khẽ gật đầu một cái.

Bây giờ hắn cũng không thể nào thể hiện ra điều gì bất thường cả, nếu như để người khác liên tưởng hắn với Dương Thiên thì chắc chắn là một tai họa lớn.

Nơi này có rất nhiều cường giả Nhân tộc, cho dù bọn họ có biết thì cũng sẽ không tiết lộ thân phận Dương Thiên của hắn ra ngoài. Nhưng lỡ như có người nào tiết lộ thì sao? Dương Thiên không dám đánh cược.

Hắn vẫn chưa đạt đến trình độ không sợ hãi điều gì.

Bùm!

Ngay khi bọn họ trọng thương thì một luồng linh hồn khổng lồ đã nhanh chóng xâm nhập vào trong thức hải của bọn họ.

Hai giây trôi qua, bảy cường giả vương cảnh đỉnh phong bị nô dịch linh hồn, ba cường giả bị diệt sát linh hồn.

Vút vút!

Trong tay Dương Thiên xuất hiện một quả cầu màu trắng, bên trên còn tản ra ánh sáng nhu hòa. Bên trong ánh sáng, có dao động pháp tắc không gian.

Đây chính là một bảo vật phong tỏa không gian.

“Đáng chết, bảo vật phong tỏa không gian đã rơi vào tay Hồn Hiên vương rồi! Liên Việt vương đúng là một kẻ vô dụng! Uổng công chúng ta tin tưởng hắn như vậy!”

“Chúng ta không chạy nổi rồi!”

“Chỉ có thể chờ đợi cường giả trong tộc giúp chúng ta hồi sinh.”

...

30 vị cường giả đỉnh phong lúc này tràn đầy tuyệt vọng.

“Bùm!”, “Bùm!”, “Bùm!”

Từng tiếng nổ lớn vang lên liên tục, những cường giả này cảm thấy mình không thể chạy trốn thì đều dứt khoát lựa chọn tự bạo. Nhưng vẫn còn mười vị cường giả vương cảnh đỉnh phong đang bị cánh cửa kỳ dị trói buộc, căn bản không có cách nào tự bạo.

Hai giây sau, lại thêm tám người bị Dương Thiên nô dịch, hai người bị Dương Thiên diệt sát.

Từ khi Dương Thiên bộc phát ra thực lực của mình đến nay chưa đến hai mươi phút, thế mà hơn 300 cường giả, 40 cường giả vương cảnh đỉnh phong, 270 vương giả cao cấp, hoặc là bị nô dịch linh hồn, hoặc là bị diệt sát linh hồn, hoặc là tự bạo.

Bên trong kết giới không gian rộng lớn chỉ còn lại một mình Dương Thiên.

Dương Thiên nhìn về phía những cường giả đang ở bên ngoài kết giới.

Khi hắn nhìn ra bên ngoài, những cường giả dị tộc lập tức cảm thấy lạnh cả người.

“Đi thôi!”

“Thực lực của Hồn Hiên vương nhân loại quá mức khủng bố, rất có khả năng hắn sẽ ra tay với chúng ta.”

Ở giới Mạn Tân đã không còn ai có thể ngăn cản Hồn Hiên vương nhân loại nữa rồi!”

“Bây giờ không gọi là Hồn Hiên vương được nữa, nên gọi hắn là Hồn Hiên hoàng!”

...

Ngoại trừ Nhân tộc thì các cường giả vương cảnh của dị tộc đều không chút do dự mà nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Bên trong kết giới không gian chỉ còn lại một mình Dương Thiên. Hắn vẫn chưa ra khỏi kết giới nhưng đã khiến cho tất cả các cường giả vương cảnh dị tộc phải khiếp sợ!

Dương Thiên thu hồi ánh mắt, nhìn bảo vật phong tỏa không gian trong tay.

“Kết giới châu? Có thể hình thành một không gian kết giới hàng trăm triệu kilomet, lớp màng mỏng có thể ngăn cản công kích của cường giả hoàng cảnh đỉnh phong.”

Dương Thiên nhìn hạt châu màu trắng trong tay, nhanh chóng biết được thông tin về thứ này.

Bảo vật này kém hơn điện Lưu Vân mà trước kia Giác Nguyên sử dụng rất nhiều.

Cường giả hoàng cảnh đạt tới một số lượng nhất định thì có thể đánh nát kết giới không gian này.

Dương Thiên đã khống chế được Kết giới châu, một phút sau, lớp màng mỏng ở không gian này đã biến mất, xung quanh lại trở lại như bình thường, không có áp lực gì cả.

Bóng dáng Dương Thiên khẽ lóe lên, nhanh chóng đi tới bên cạnh những cường giả vương cảnh Nhân tộc. Lúc này, ở trong hư không cũng chỉ còn lại nhóm cường giả vương cảnh Nhân tộc.

“Hồn Hiên vương.”

Nhóm cường giả lập tức chào hỏi Dương Thiên, trong mắt không giấu được vẻ khiếp sợ.

“Các vị!” Dương Thiên nhìn về phía nhóm cường giả trước mặt: “Cảm ơn các vị đã tới giúp đỡ ta.”

Hắn đánh chết nhiều cường giả dị tộc như vậy, nhưng đối mặt với cường giả Nhân tộc lại không có một chút kiêu căng nào.

“Ha ha, Hồn Hiên vương, ngươi là thành viên của Nhân tộc chúng ta, ngươi gặp nguy hiểm thì chúng ta nhất định phải ra tay cứu giúp.”

“Không thể gọi là Hồn Hiên vương nữa, nên gọi là Hồn Hiên hoàng.”

...

Nhóm cường giả nhìn về phía Dương Thiên, nhìn thái độ của hắn thì trong lòng cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù thực lực của Dương Thiên vô cùng cường đại, nhưng tính cách vẫn giống như lúc trước.

Nhưng khi bọn họ nhìn về phía Dương Thiên thì ánh mắt vẫn không giấu được vẻ kính sợ. Đây chính là uy thế của cường giả.


Phủ Quân vương nhìn tiểu sư đệ của mình, khẽ gật đầu một cái.

Bây giờ hắn cũng không thể nào thể hiện ra điều gì bất thường cả, nếu như để người khác liên tưởng hắn với Dương Thiên thì chắc chắn là một tai họa lớn.

Nơi này có rất nhiều cường giả Nhân tộc, cho dù bọn họ có biết thì cũng sẽ không tiết lộ thân phận Dương Thiên của hắn ra ngoài. Nhưng lỡ như có người nào tiết lộ thì sao? Dương Thiên không dám đánh cược.

Hắn vẫn chưa đạt đến trình độ không sợ hãi điều gì.