Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1340: Kính sợ 1




Trong tay Mạc Dực hoàng lập tức xuất hiện một trăm thanh trường kiếm, liên hợp với nhau.  

             “Đi!”  

             Mạc Dực hoàng bạo nộ hét lên một tiếng, một trăm thanh trường kiếm ở trên không trung kết hợp lại với nhau, phát ra khí thế không ngừng tăng lên. Lúc tiếp xúc với cự chùy thì vang lên một tiếng nổ lớn.  

             Ánh sáng màu vàng và ánh sáng màu xanh tỏa ra bốn phía, những dao động hướng về xung quanh.  

             Những cường giả hoàng cảnh đỉnh phong ở gần đó thậm chí còn hộc máu miệng, điều này có thể chứng minh lực công kích này khủng bố đến mức nào.  

             Bất cứ đòn công kích nào đánh lên người cường giả hoàng cảnh đỉnh phong thì cũng sẽ khiến cho bọn họ tử vong ngay lập tức.  

             “Trọng Vẫn hoàng ra tay rồi!”  

             “Trọng Vẫn hoàng là cường giả hoàng cảnh vô địch của Nhân loại, thực lực tương đương với Mạc Dực hoàng.”  

             “Hai cường giả hoàng cảnh vô địch giao đấu với nhau, đã lâu rồi không được chứng kiến cảnh này.”  

             “Lực công kích mạnh mẽ quá, những cường giả hoàng cảnh đỉnh phong đứng gần khu vực đó đều đã bị lực công kích này làm cho bị thương.”  

             ...  

             Tất cả những cường giả đứng xem đều tránh xa khu vực này, trong mắt lộ rõ vẻ kinh sợ. Dao động khủng bố khiến bọn họ khó có thể thừa nhận, thực lực như vậy quá mức khủng bố.  

             “Hả? Trọng Vẫn hoàng ra tay? Mình cùng Trọng Vẫn hoàng hình như không có giao tình gì cả.” Dương Thiên đang chuẩn bị tự bạo thì lại nhìn thấy tình cảnh chiến đấu trên không trung, hắn lập tức ngừng tự bạo, ánh mắt lộ ra vẻ nghi ngờ.  

             Mặc dù nói là các thành viên cùng tộc đều giúp đỡ nhau, nhưng những người cường giả hoàng cảnh vô địch bình thường đều chỉ xem giao tình rồi mới giúp đỡ, không có chuyện giúp đỡ tất cả mọi người.  

             Lúc trước Mạc Dực hoàng vũng vì ba trọng bảo đỉnh cấp mà mới đồng ý ra tay giúp đỡ Thần Tinh hoàng.  

             Bây giờ Trọng Vẫn hoàng lại đột nhiên đứng ra giúp đỡ hắn, điều này khiến Dương Thiên cảm thấy vô cùng kỳ quái.  

             Mặc dù Dương Thiên cảm thấy rất khó hiểu, nhưng cũng không chút do dự mà bay về phía Trọng Vẫn hoàng.  

             Bây giờ có sự giúp đỡ của Trọng Vẫn hoàng, hắn việc gì phải tự bạo nữa chứ?  

             Cho dù Dương Thiên tự bạo, Tiểu Quang có thể đem toàn bộ bảo vật của hắn đi, nhưng con át chủ bài này sẽ bại lộ trước mặt các cường giả hoàng cảnh đỉnh phong. Lúc trước thân phận Hồn Hiên vương của Dương Thiên cũng đã lộ ra con át chủ bài này.  

             Nói không chừng các cường giả dị tộc sẽ liên hệ hai người này với nhau.  

             Trong hư không, cự chùy và một trăm trường kiếm kịch liệt va chạm với nhau. Trường kiếm rốt cuộc không chịu đựng được sự áp bách của cự chùy nữa, trực tiếp phân tán, biến thành một trăm thanh trường kiếm nhỏ. Nhưng những mảnh nhỏ này lại tiếp tục tản ra từng đòn công kích mãnh liệt, sức mạnh khổng lồ.  

             Đây là dao động của trọng bảo đỉnh cấp. Nói cách khác, một trăm thanh trường kiếm nhỏ này đều là trọng bảo đỉnh cấp.  

             Cự chùy dừng lại trên không trung một chút, sau đó một lần nữa quay về trong tay Trọng Vẫn hoàng.  

             “Thực lực ngang nhau!”  

             “Một trăm thanh trường kiếm của Mạc Dực hoàng đều là trọng bảo đỉnh cấp, liên hợp lại với nhau thì lực công kích đã hoàn toàn vượt qua trọng bảo đỉnh cấp rồi. Còn cự chùy của Trọng Vẫn hoàng vô cùng quý giá, ông ta có được trong một cơ duyên ở giới Hạch Huyền, khi đó pháp tắc của ông ta đã đột phá tới hoàng cảnh cực hạn. Trong một trận chiến, Trọng Vẫn hoàng đã một lần diệt sát 35 cường giả hoàng cảnh đỉnh phong, tạo nên tiếng vang trong giới hoàng cảnh vô địch!”  

             “Mạc Dực hoàng lúc trước cũng có một trận chiến nghịch thiên, giết được 37 cường giả hoàng cảnh đỉnh phong. Trong giới Hạch Huyền, có rất nhiều cường giả chỉ nghe đến tên ông ta đã cảm thấy sợ hãi.  

             “Không ngờ lần này lại được xem trận chiến giữa hai người bọn họ.”  

             ...  

             Các cường giả khác đều khiếp sợ nhìn về phía hai cường giả hoàng cảnh vô địch này.  

             Mạc Dực hoàng thu hồi một trăm thanh trường kiếm, sắc mặt âm trầm. Ông ta nhìn thấy Dương Thiên đang bay về phía Trọng Vẫn hoàng thì tức giận nói: “Trọng Vẫn hoàng, ngươi thực sự muốn đối nghịch với ta và Thần Tinh hoàng sao?”  

             Nếu không phải vì Trọng Vẫn hoàng đột nhiên ra tay thì lúc này Dương Thiên đã chết rồi.  

             “Quang Tốc hoàng là thiên tài của tộc quần Nhân loại chúng ta, thực lực còn chưa đạt tới cường giả hoàng cảnh vô địch. Hai cường giả hoàng cảnh vô địch các ngươi liên thủ ra tay với hắn, các ngươi nghĩ Nhân tộc chúng ta chết hết rồi à?” Giọng nói của Trọng Vẫn hoàng ầm ầm, không hề sợ hãi một chút nào.  

             Sắc mặt Mạc Dực hoàng vô cùng xấu xí, lúc này Thần Tinh hoàng cũng bay tới bên cạnh ông ta, lạnh lùng nhìn Trọng Vẫn hoàng và Dương Thiên.  

             Vút vút!  

             Dương Thiên cuối cùng cũng tới bên cạnh Trọng Vẫn hoàng.  

             “50 năm trước, sau khi Dương Thiên chiến đấu với Liệt Vẫn hoàng, lúc sư phụ ông ta liên lạc với ông ta đã nói nếu như sau này ông ta thấy Quang Tốc hoàng gặp nguy hiểm thì nhất định phải ra tay giúp đỡ, coi như có được lý do để kết giao với Quang Tốc hoàng.  

             Mặc dù sư phụ chỉ thuận miệng nói như vậy, nhưng Trọng Vẫn hoàng lại luôn luôn ghi tạc những lời này trong lòng.  

             Sư phụ của ông ta chính là cường giả trên cấp Viên mãn, là người cao cấp trong công ty Lỗ sâu ảo.  

             Một sự tồn tại vĩ đại như thế mà lại biết tới sự hiện diện của Quang Tốc hoàng, lại còn quan tâm hắn như vậy, khiến ông ta cảm thấy khá tò mò, cũng rất muốn kết giao với người như thế.