Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 1433: Xếp thứ ba bảng danh sách




Nhìn thấy thân ảnh này, cường giả các tộc quần khác hoặc là kinh ngạc, hoặc là ngập tràn sát ý.  

             Huyết Lân vội bay lại, đứng ở bên cạnh Dương Thiên.  

             Ở phía xa, một thanh niên mặc khải giáp trắng, tay cầm chiến đao, người có bốn tay, còn có một chiếc đuôi, đột nhiên đi đến, cơ thể anh ta cao đến trăm mét, trên người toàn là bí văn kỳ dị.  

             “Nhìn kia, là sinh mệnh đặc biệt Vận Tuấn hoàng, trước đó xếp hạng mười!”  

             “Vận Tuấn hoàng mặc dù xếp thứ mười, nhưng thực lực của anh ta so với người xếp hạng hai là Diệp Húc hoàng cũng không thua kém là bao, chiếm giữ vị trí thứ mười vô số năm, lần này bị nhân loại Dương Thiên đẩy ra, chắc chắn sẽ vô cùng phẫn nộ.”  

             “Tính tình của Vận Tuấn hoàng rất nóng nảy, không biết anh ta sẽ đối phó với Dương Thiên thế nào?”     

             ……  

             Các cường giả nhìn người thanh niên đó.  

             “Vận Tuân hoàng?”, Huyết Lân nhìn người thanh niên đi lại, sắc mặt khẽ biến.  

             “Sư đệ, đó là Vận Tuấn hoàng trên bảng danh sách, thực lực hoàn toàn sánh được với cường giả cấp Viên Man một hệ. Lần này ngươi đẩy anh ta ra khỏi thứ hạng số mười, có lẽ anh ta sẽ gây sự với ngươi.”, Huyết Lân dùng ý thức truyền âm, giới thiệu với Dương Thiên.  

             Dương Thiên đã hiểu, nhìn Vận Tuấn hoàng đang bước lại, sắc mặt bình tĩnh hỏi: “Vận Tuấn hoàng, có chuyện gì?”  

             Vận Tuấn hoàng mặc dù mới ở cấp Lĩnh Chủ, nhưng uy thế phát ra từ người lại không kém gì thần chủ Côn Trụ, uy áp long trời.  

             “Nhân loại Dương Thiên.”, một giọng nói mang cảm giác kim loại vang lên, nói: “Với thực lực cấp Lĩnh Chủ mà có thể sánh ngang với cường giả cấp Viên Mãn một hệ, ta không tin Nhân tộc các ngươi có thể làm được.”  

             Dương Thiền điềm nhiên nói: “Ngươi tin hay không, thì liên quan gì đến ta?”  

             Hắn trực tiếp xoay người, chuẩn bị rời đi.  

             Thời gian truyền thừa một trăm ngày đã đến tay, hắn không cần thiết phải chứng minh thực lực của mình với người khác.  

             “Tộc quần nhân loại trời sinh có nền tảng yếu, Dương Thiên, ngươi thân là yêu nghiệt thiên tài của Nhân tộc, chắc chắn có cường giả Nhân tộc ban cho ngươi bảo vật đặc biệt, dựa vào thủ đoạn đầu cơ mới có được thời gian truyền thừa một trăm ngày.”, Vận Tuấn hoàng khẳng định.  

             Anh ta biết Dương Thiên, thời gian tu luyện chưa đến hai nghìn năm, mà mấy trăm năm trước đã là cấp Hắc Động đỉnh phong, không thể nào có chuyện thực lực vượt anh ta được.  

             Mặc dù anh ta không biết Dương Thiên nhờ vào cách gì mà chiếm giữ được hạng ba trong bảng danh sách, nhưng anh ta cần phải đứng ra, vạch trần Dương Thiên, gìn giữ địa vị đồng cấp vô địch cho sinh mệnh đặc biệt như họ!  

             Vận Tuấn hoàng vừa dứt lời, cũng có một số cường giả gật đầu.  

             “Đúng vậy! Uy thế trước đó mà Dương Thiên thể hiện ra, nói không chừng chính là do nhờ vào bảo vật.”  

             “Nhân tộc thân là tộc quần đỉnh phong, đối với Dương Thiên, nói không chừng sẽ ban tặng hắn pháp tắc chí bảo trân quý.”  

             “Ta không tin một nhân loại tu luyện chưa đến hai nghìn năm, đã có thực lực ngang với cường giả cấp Viên Mãn một hệ!”  

             “Ta cũng không tin.”     

             ……  

             Rất nhiều cường giả nghi ngờ.  

             “Ngươi nghĩ thế nào thì nghĩ.”, Dương Thiên chế nhạo, nói: “Có bản lĩnh thì ngươi cũng dựa vào thủ đoạn đầu cơ ăn may, rồi vượt qua ta?”  

             “Hừ! Bất kể ngươi nói gì, ta cũng không tin.”, Vận Tuấn hoàng lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Vận Tuấn hoàng ta bây giờ đưa ra lời thách đấu với ngươi, nếu ngươi có thực lực ngang với cường giả cấp Viên Mãn một hệ, thì chấp nhận sự thách đấu của ta, để chứng minh thực lực của mình.”  

             Dương Thiên lắc đầu, không mảy may quan tâm đến, trực tiếp xoay người rời đi, hắn không rảnh mà lãng phí thời gian ở đây với Vận Tuấn hoàng.  

             “Cái đồ nhân loại chỉ biết gian lận!”, Vận Tuấn hoàng giận dữ nói.  

             Biểu hiện của Dương Thiên trong mắt anh ta, càng chứng tỏ sự suy đoán trong lòng anh ta.  

             Các cường giả dị tộc cũng bàn tán xôn xao, suy đoán thực lực thực sự của Dương Thiên.  

             Vận Tuấn hoàng đứng đó, nhìn bóng dáng rời đi của Dương Thiên, sắc mặt tối sầm lại, nhưng Dương Thiên rời đi, anh ta cũng hết cách.  

             Đây là thế giới Vũ Nguyên, anh ta không dám trực tiếp ra tay với Dương Thiên, chỉ khi Dương Thiên đồng ý chiến đấu, họ đều vào trong không gian chiến đấu, như vậy mới không bị quy tắc của thế giới Vũ Nguyên giết chết.  

             Sắc mặt của Vận Tuấn hoàng tối sầm lại, Dương Thiên không hề để ý đến lời nói của anh ta, không thách đầu với anh ta, anh ta hoàn toàn không biết được thực lực thực sự của Dương Thiên.  

             “Chí bảo pháp tắc?”  

             “Trên người Vận Tuấn hoàng có một món chí bảo pháp tắc vô cùng trân quý, là cường giả Trùng tộc ban tặng cho anh ta.”  

             “Không ngờ Vận Tuấn hoàng lại chịu dùng chí bảo pháp tắc để thách đấu với Dương Thiên? Nếu thua thì Vận Tuấn hoàng tổn thất nặng rồi.”     

             ……