Chapter 234 Ai cho ông tự tin? 1
Có điều, cầu phú quý trong nguy hiểm, cuối cùng Dương Thiên vẫn quyết định, thăm dò vành đai núi lửa Thái Bình Dương.
Hắn trực tiếp mua một con tàu, sau đó tự học tập một chút cách điều khiển tàu. Thái Bình Dương rộng lớn vô ngần, hắn không thể nào từ từ bơi qua được. Tàu là lựa chọn tốt nhất.
Cứ như vậy, Dương Thiên bắt đầu không ngừng di chuyển khắp toàn bộ Thái Bình Dương, tìm kiếm Hỏa Sơn Linh Dịch.
Thời gian cực nhanh, trong nháy mắt đã qua hơn một tháng, mà Dương Thiên đang ở phía trên một hòn đảo cô lập, yên lặng tu luyện.
Trên mặt hắn tràn đầy nụ cười tự tin, khí thế trên người làm cho người ta sợ hãi, hiện tại quá trình tu luyện Luyện huyết cảnh của hắn đã hoàn thành bốn lần rèn luyện máu, chỉ bằng thực lực cũng đã tương đương với cấp A trung kỳ!
Trong lúc giơ tay nhấc chân, tản ra cảm giác áp bách mạnh mẽ.
Thực lực Dương Thiên lại đột phá, tràn đầy vui sướng, trong lòng kinh ngạc vui mừng: "Ước chừng qua hơn một tháng nữa, mình sẽ có thể hoàn thành chín lần rèn luyện máu nhỉ?"
. . . . . .
Một nơi cách Dương Thiên hơn 10km, một mẫu hạm thật lớn đang chậm rãi di chuyển.
Đây là mẫu hạm của Hợp chủng quốc, đang tuần tra lãnh địa mà mình chiếm được.
Mà ở trên mẫu hạm, ba người đàn ông trung niên đứng ở phía trước nhất, nhìn Thái Bình Dương rộng lớn.
Bên cạnh bọn họ không có người nào dám tiếp cận, trên người ba người này tản ra dao động làm cho người ta vô cùng sợ hãi! Mà ngay cả hạm trưởng ở trên mẫu hạm lúc nhìn về phía bọn họ cũng hơi có vẻ kính sợ.
Đột nhiên, một bóng người lo lắng chạy tới, chạy đến bên cạnh Hạm trưởng, nhỏ giọng nói chuyện gì đó. Sắc mặt Hạm trưởng đột nhiên hơi thay đổi.
"Sao vậy?” Một người đàn ông trung niên trong đó hỏi.
"Đại nhân Smith, phòng giám sát của chúng ta phát hiện một con tàu ở một nơi cách hơn 10km, không phải của Hợp chủng quốc chúng ta.” Hạm trưởng kia nói.
"Thú vị, còn có người dám tự do ra vào lãnh địa của chúng ta! Đi, chúng ta đi nhìn xem!” Smith cười nói với hai người khác.
Mẫu hạm thật lớn trực tiếp đi thẳng về phía con tàu kia.
"Đây là tàu của nước Hoa Hạ!” Đợi khi mẫu hạm đi tới hòn đảo cô lập, Smith nhìn chiếc tàu kia nói, trên mặt lộ ra vẻ tức giận.
Bọn họ cực kỳ căm hận người của đất nước xa xôi kia, bởi vì cường giả thần thoại cấp S Yili của Liên minh Chúng Thần bọn họ đã chết trong tay Long Kinh Thiên của nước Hoa Hạ, khiến cho Liên minh Chúng Thần bọn họ trở thành trò cười của thế giới. Thù này ghi tạc ở trong lòng mỗi một người Liên minh Chúng Thần bọn họ.
"Ầm!"
Bóng dáng Smith lóe lên, tốc độ toàn thân nhanh đến kinh người, thậm chí chỉ có thể nhìn thấy một ảo ảnh, một chân của ông ta hung ác dẫm mạnh lên chiếc tàu này.
Chiếc tàu thật lớn thậm chí không chịu nổi mấy đòn công kích của ông ta, trở nên chia năm xẻ bảy, sau đó rơi vào trong nước biển.
"Đi! Chúng ta đi xem là tên người Hoa Hạ nào to gan như vậy, dám đến phạm vi lãnh địa tuần tra của chúng ta!” Smith nói với hai người khác.
Dương Thiên đang ở trên đảo tu luyện, đột nhiên một cái bóng bay tới, là tiểu Quang, Dương Thiên vẫn để cho nó canh ở bên ngoài hòn đảo cô lập, nếu phát hiện những người khác đến thì có thể đúng lúc nhắc nhở hắn.
"Chủ nhân, bên ngoài có một con tàu rất lớn đến đây, còn có thật nhiều người.” Tiểu Quang lo lắng nói, sau đó truyền những hình ảnh mà mình nhìn thấy được vào trong đầu Dương Thiên.
Dương Thiên giật mình, hơn một tháng, hắn chưa gặp được người nào của Liên minh Chúng Thần cả, vốn đã cảm thấy mình an toàn, không ngờ bây giờ lại bị phát hiện.
Dương Thiên đứng ở trên hòn đảo cô lập, thấy xa xa có một mẫu hạm thật lớn đang đánh úp lại. Trong lòng không khỏi cảm thấy một trận áp lực.
Với thực lực của hắn bây giờ, chắc chắn không phải đối thủ của mẫu hạm này, cho dù là cường giả cấp S, cũng không nhất định có thể đối kháng với vũ khí hiện đại hoá.
Ánh mắt Dương Thiên chuyển động, chiếc tàu kia của hắn chắc chắn là không giữ được rồi, bằng không rất dễ bị mẫu hạm này đánh trúng.
"Hừ, giấu đầu lòi đuôi!” Ba người Smith đi một vòng trên hòn đảo cô lập, nhưng lại không có phát hiện bất kỳ người nào.
"Harry, ông tìm xem những người đó trốn ở nơi nào trên đảo?” Smith nói với một người đàn ông trung niên khác.
Harry gật gật đầu, sau đó phát động dị năng của mình. Dị năng của ông ta rất đặc thù, có thể phân biệt các mùi khác nhau, có thể phân biệt rất rõ ràng mùi của mỗi người, theo đó lần theo dấu vết.
Có điều, loại dị năng này cực kỳ tiêu hao tinh thần lực.