Tử Điện hoàng nhìn Dương Thiên, mỉm cười nói: "Nếu tổng bộ công ty đã điều thiếu gia Dương Thiên đến nhậm chức phó bộ trưởng vậy thì sau nghi lễ đón tiếp, thiếu gia Dương Thiên lập tức có thể tham gia vào công việc của chúng ta. Đến lúc đó, Tuấn Thiết vương và Hiên Kiệt vương, hai vị đưa thiếu gia Dương Thiên từ từ tìm hiểu quy trình công việc nhé. Tin rằng có thiếu gia Dương Thiên trợ giúp, công việc của hai vị Tuấn Thiết vương và Hiên Kiệt vương đang đảm nhiệm cũng thoải mái hơn một chút."
"Ha ha, có thể làm việc với thiên tài tuyệt thế như thiếu gia Dương Thiên, Tuấn Thiết vương ta rất vui." Tuấn Thiết vương nói.
Hiên Kiệt vương bên cạnh cũng nhìn Dương Thiên với nụ cười trên môi.
Lúc này, bọn họ đang yên lặng chờ Dương Thiên đáp lời.
Dương Thiên liếc nhìn ba người, lắc đầu cười nói: "Tử Điện hoàng, ta lần đầu tới đây, đối với nơi này vẫn chưa hoàn toàn quen thuộc, hơn nữa, thực lực của ta còn quá yếu, còn phải nỗ lực nâng cao thực lực của mình. Tất cả công việc công ty phân phó còn phải phiền ba vị hàng ngày tiếp tục cùng nhau quản lý. Ta không tham gia vào."
"Ừm, việc tu luyện của thiếu gia Dương Thiên quan trọng hơn. Tuấn Thiết vương và Hiên Kiệt vương, sau này thiếu gia Dương Thiên gặp chuyện gì, các ngươi lập tức đi giải quyết, biết chưa?" Tử Điện hoàng hơi trầm tư, gật đầu nói.
Nhưng trong lòng hắn lại vô cùng vui vẻ, Dương Thiên đã nói như vậy có nghĩa là hắn sẽ không xen vào việc của bọn họ.
"Có Tuấn Thiết vương ta ở đây, ai dám động đến thiếu gia Dương Thiên?" Tuấn Thiết vương lớn tiếng nói.
"Hừ, dám động đến phó bộ trưởng phân bộ Thần quốc Côn Trụ chúng ta, Hiên Kiệt vương ta là người đầu tiên không tha cho hắn." Trong mắt Hiên Kiệt vương thoáng hiện lên tia máu, ngay sau đó lập tức biến mất, ôn hòa nhìn về phía Dương Thiên.
Bọn họ đối với Dương Thiên, lại càng thêm nhiệt tình.
Dương Thiên mỉm cười giao ứng với ba người Tử Điện hoàng.
"Mình không phải đồ ngốc mà nhúng tay vào công việc của ba người bọn họ. Tuy bọn họ kiêng kỵ thế lực phía sau, không dám động đến mình nhưng không chắc sẽ không làm vài việc ngáng chân. Mình hiện tại chỉ là cấp Tinh chủ, thực lực còn chưa đủ, hiện tại vẫn nên lấy việc tu luyện làm chính." Dương Thiên yên lặng nghĩ trong đầu.
Dương Thiên cũng không muốn lãng phí thời gian quản lý mấy việc này.
Nếu như hắn lựa chọn chen tay vào việc của đám người Tử Điện hoàng, khẳng định sẽ bị bọn họ mơ hồ bài xích, lại còn làm trễ nải việc tu luyện của mình.
Ngược lại, hắn lựa chọn không tham gia vào, lợi ích lại vô cùng to lớn.
Cho dù ba người Tử Điện hoàng làm ra chuyện gì vi phạm chuyện của công ty lỗ sâu ảo, Dương Thiên cũng lười quản. Những chuyện này công ty lỗ sâu ảo sẽ tự qua điều tra.
"Ha ha, thiếu gia Dương Thiên, ta dẫn ngươi đi giới thiệu với những thế lực khác." Tử Điện hoàng khẽ cười nói. Lúc này, nụ cười của hắn càng thêm chân thành.
Lực chọn của Dương Thiên không gây ảnh hưởng đến công việc của bọn họ. Dương Thiên ở chỗ bọn họ cũng chỉ là một cái tên treo lên mà thôi.
Dương Thiên không có ý kiến, hai người cùng đi về phía trước.
Ở phía xa, một người đàn ông trung niên cơ thể cường tráng, trên đầu mọc ra hai cái sừng, cái đuôi màu xanh lá, nhìn Dương Thiên với ánh mắt kỳ dị.
Hắn là Ba Cảnh Lâm, thiên tài chiến đấu mấy chục năm trước, hắn chính là người dẫn đầu một nghìn thiên tài Thần quốc Côn Trụ quyết đấu với một nghìn thiên tài của Thần quốc khác.
"Không nghĩ tới, Dương Thiên lúc trước không có gì đặc biệt, còn suýt bị loại trong giai đoạn thứ tư của trận chiến thiên tài lại có thể phát triển bản thân vượt bậc như hiện tại." Ba Cảnh Lâm cảm thán trong lòng.
Dương Thiên trước đây trong mắt hắn chỉ là một con kiến may mắn cấp Tân tinh đến từ một Đế quốc văn minh cấp thấp mà thôi, không có gì đáng để ý. Lúc ấy, trong mắt hắn chỉ có Côn Lạc.
Thế nhưng, chỉ mấy chục năm bước vào công ty lỗ sâu ảo, cậu nhóc này đã nhanh chóng vươn lên, không những trở thành đệ nhất thiên tài bí cảnh Hỗn Độn mà còn lấy thực lực cấp Tinh vực vượt qua cửa ải pháp tắc thứ mười một.
Điều này chứng tỏ, Dương Thiên ở cấp Tinh vực có thể giết chết một cường giả cấp Hắc Động sơ kỳ, thậm chí cách cấp Hắc Động trung kỳ cũng không bao nhiêu.
Thiên tài như này, tương lai đột phá cấp Lĩnh chủ nhất định có thể dễ dàng trở thành vương cảnh hoặc hoàng cảnh.
Thực lực của Ba Cảnh Lâm bây giờ là Lĩnh chủ cấp đỉnh phong, cách vương cảnh còn một chút.
Tuy hiện tại, Dương Thiên chỉ là cấp Tinh chủ nhưng địa vị đã cao hơn hắn rồi.
Đám người Tử Điện hoàng và Dương Thiên từ từ đi tới.
Dương Thiên thấy Ba Cảnh Lâm, mỉm cười nói: "Ba Cảnh Lâm đại nhân."
"Thiếu gia Dương Thiên, ta đây không dám nhận." Ba Cảnh Lâm vội vàng nói.
"Ha ha, thiếu gia Dương Thiên, Ba Cảnh Lâm có phải là người phụ trách cậu trong trận chiến thiên tài Thần quốc Côn Trụ không?" Tử Điện hoàng cười hỏi.
"Ba Cảnh Lâm là đệ tam cường giả dưới quyền Thần chủ Côn Trụ, thực lực cấp Lĩnh chủ chỉ cách vương cảnh một bước ngắn, tùy thời có thể đột phá.”
"Tử Điện hoàng nói đùa rồi." Ba Cảnh Lâm cười gượng gạo.
Hắn đã đạt đến thực lực hiện tại cách đây mấy chục nghìn năm trước nhưng hao tổn biết bao công sức và biện pháp vẫn không thể nào đột phá, trở thành cấp Lĩnh chủ vương cảnh.
Mấy người nói chuyện với nhau vài câu, Tử Điện hoàng cùng Dương Thiên rời đi.
"Dương Thiên này thực quá nghịch thiên. Đáng tiếc lại không phải là thiên tài võ trường Côn Trụ chúng ta." Ba Cảnh Lâm nhìn bóng lưng Dương Thiên, khẽ lắc đầu một cái.
Lúc trước, thiên tài chiến đấu là Côn Lạc, thiên phú kinh người, người võ trường Côn Trụ bọn họ.
Tử Điện hoàng nhìn Dương Thiên, mỉm cười nói: "Nếu tổng bộ công ty đã điều thiếu gia Dương Thiên đến nhậm chức phó bộ trưởng vậy thì sau nghi lễ đón tiếp, thiếu gia Dương Thiên lập tức có thể tham gia vào công việc của chúng ta. Đến lúc đó, Tuấn Thiết vương và Hiên Kiệt vương, hai vị đưa thiếu gia Dương Thiên từ từ tìm hiểu quy trình công việc nhé. Tin rằng có thiếu gia Dương Thiên trợ giúp, công việc của hai vị Tuấn Thiết vương và Hiên Kiệt vương đang đảm nhiệm cũng thoải mái hơn một chút."
"Ha ha, có thể làm việc với thiên tài tuyệt thế như thiếu gia Dương Thiên, Tuấn Thiết vương ta rất vui." Tuấn Thiết vương nói.
Hiên Kiệt vương bên cạnh cũng nhìn Dương Thiên với nụ cười trên môi.
Lúc này, bọn họ đang yên lặng chờ Dương Thiên đáp lời.
Dương Thiên liếc nhìn ba người, lắc đầu cười nói: "Tử Điện hoàng, ta lần đầu tới đây, đối với nơi này vẫn chưa hoàn toàn quen thuộc, hơn nữa, thực lực của ta còn quá yếu, còn phải nỗ lực nâng cao thực lực của mình. Tất cả công việc công ty phân phó còn phải phiền ba vị hàng ngày tiếp tục cùng nhau quản lý. Ta không tham gia vào."
"Ừm, việc tu luyện của thiếu gia Dương Thiên quan trọng hơn. Tuấn Thiết vương và Hiên Kiệt vương, sau này thiếu gia Dương Thiên gặp chuyện gì, các ngươi lập tức đi giải quyết, biết chưa?" Tử Điện hoàng hơi trầm tư, gật đầu nói.
Nhưng trong lòng hắn lại vô cùng vui vẻ, Dương Thiên đã nói như vậy có nghĩa là hắn sẽ không xen vào việc của bọn họ.
"Có Tuấn Thiết vương ta ở đây, ai dám động đến thiếu gia Dương Thiên?" Tuấn Thiết vương lớn tiếng nói.
"Hừ, dám động đến phó bộ trưởng phân bộ Thần quốc Côn Trụ chúng ta, Hiên Kiệt vương ta là người đầu tiên không tha cho hắn." Trong mắt Hiên Kiệt vương thoáng hiện lên tia máu, ngay sau đó lập tức biến mất, ôn hòa nhìn về phía Dương Thiên.
Bọn họ đối với Dương Thiên, lại càng thêm nhiệt tình.
Dương Thiên mỉm cười giao ứng với ba người Tử Điện hoàng.
"Mình không phải đồ ngốc mà nhúng tay vào công việc của ba người bọn họ. Tuy bọn họ kiêng kỵ thế lực phía sau, không dám động đến mình nhưng không chắc sẽ không làm vài việc ngáng chân. Mình hiện tại chỉ là cấp Tinh chủ, thực lực còn chưa đủ, hiện tại vẫn nên lấy việc tu luyện làm chính." Dương Thiên yên lặng nghĩ trong đầu.
Dương Thiên cũng không muốn lãng phí thời gian quản lý mấy việc này.
Nếu như hắn lựa chọn chen tay vào việc của đám người Tử Điện hoàng, khẳng định sẽ bị bọn họ mơ hồ bài xích, lại còn làm trễ nải việc tu luyện của mình.
Ngược lại, hắn lựa chọn không tham gia vào, lợi ích lại vô cùng to lớn.
Cho dù ba người Tử Điện hoàng làm ra chuyện gì vi phạm chuyện của công ty lỗ sâu ảo, Dương Thiên cũng lười quản. Những chuyện này công ty lỗ sâu ảo sẽ tự qua điều tra.
"Ha ha, thiếu gia Dương Thiên, ta dẫn ngươi đi giới thiệu với những thế lực khác." Tử Điện hoàng khẽ cười nói. Lúc này, nụ cười của hắn càng thêm chân thành.
Lực chọn của Dương Thiên không gây ảnh hưởng đến công việc của bọn họ. Dương Thiên ở chỗ bọn họ cũng chỉ là một cái tên treo lên mà thôi.
Dương Thiên không có ý kiến, hai người cùng đi về phía trước.
Ở phía xa, một người đàn ông trung niên cơ thể cường tráng, trên đầu mọc ra hai cái sừng, cái đuôi màu xanh lá, nhìn Dương Thiên với ánh mắt kỳ dị.
Hắn là Ba Cảnh Lâm, thiên tài chiến đấu mấy chục năm trước, hắn chính là người dẫn đầu một nghìn thiên tài Thần quốc Côn Trụ quyết đấu với một nghìn thiên tài của Thần quốc khác.
"Không nghĩ tới, Dương Thiên lúc trước không có gì đặc biệt, còn suýt bị loại trong giai đoạn thứ tư của trận chiến thiên tài lại có thể phát triển bản thân vượt bậc như hiện tại." Ba Cảnh Lâm cảm thán trong lòng.
Dương Thiên trước đây trong mắt hắn chỉ là một con kiến may mắn cấp Tân tinh đến từ một Đế quốc văn minh cấp thấp mà thôi, không có gì đáng để ý. Lúc ấy, trong mắt hắn chỉ có Côn Lạc.
Thế nhưng, chỉ mấy chục năm bước vào công ty lỗ sâu ảo, cậu nhóc này đã nhanh chóng vươn lên, không những trở thành đệ nhất thiên tài bí cảnh Hỗn Độn mà còn lấy thực lực cấp Tinh vực vượt qua cửa ải pháp tắc thứ mười một.
Điều này chứng tỏ, Dương Thiên ở cấp Tinh vực có thể giết chết một cường giả cấp Hắc Động sơ kỳ, thậm chí cách cấp Hắc Động trung kỳ cũng không bao nhiêu.
Thiên tài như này, tương lai đột phá cấp Lĩnh chủ nhất định có thể dễ dàng trở thành vương cảnh hoặc hoàng cảnh.
Thực lực của Ba Cảnh Lâm bây giờ là Lĩnh chủ cấp đỉnh phong, cách vương cảnh còn một chút.
Tuy hiện tại, Dương Thiên chỉ là cấp Tinh chủ nhưng địa vị đã cao hơn hắn rồi.
Đám người Tử Điện hoàng và Dương Thiên từ từ đi tới.
Dương Thiên thấy Ba Cảnh Lâm, mỉm cười nói: "Ba Cảnh Lâm đại nhân."
Hắn đã đạt đến thực lực hiện tại cách đây mấy chục nghìn năm trước nhưng hao tổn biết bao công sức và biện pháp vẫn không thể nào đột phá, trở thành cấp Lĩnh chủ vương cảnh.
Mấy người nói chuyện với nhau vài câu, Tử Điện hoàng cùng Dương Thiên rời đi.
Lúc trước, thiên tài chiến đấu là Côn Lạc, thiên phú kinh người, người võ trường Côn Trụ bọn họ.