Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 873: Tộc quần phụ thuộc?






Dương Thiên gật đầu nói: “Vậy bây giờ còn người Tộc Cốt Linh sống không?”

Đan Lăng nói: “Vâng, người Tộc Cốt Linh vẫn còn rất nhiều, hơn nữa bây giờ họ là một tộc quần phụ thuộc của tộc quần nhân loại chúng ta.”

“Tộc quần phụ thuộc?”, Dương Thiên sửng sốt.

Đan Lăng nói: “Ở trong vũ trụ rộng lớn, ngoài một số tộc quần đỉnh phong, tộc quần đỉnh cấp ra, phần lớn là những tộc quần rất nhỏ yếu, sự tồn tại mạnh nhất cả tộc quần của họ có lẽ chỉ là cấp Viên Mãn, thậm chí cường giả mạnh nhất một số tộc quần chỉ là cấp Lĩnh Chủ.”

“Tộc quần như vậy khi đối mặt với cường giả sẽ không có một chút sức chống cự nào. Vì vậy, họ vì sinh tồn, chỉ có thể phụ thuộc vào một số tộc quần lớn mạnh, hy vọng những tộc quần lớn mạnh đó có thể chia cho họ một mảnh lãnh thổ rất nhỏ, để họ sinh tồn, như vậy tộc quần của họ cũng có thể bảo tồn tiếp được.”

Dương Thiên gật đầu, vũ trụ quá tàn khốc, lúc nào cũng phát sinh chiến tranh, những tộc quần nhỏ yếu đúng là rất khó sinh tồn, cách duy nhất có thể sống tiếp chính là phụ thuộc vào những tộc quần lớn mạnh đó.

“Tuy nhiên, những tộc quần phụ thuộc lai phải chinh chiến vì Nhân tộc chúng ta, mỗi lần chiến đấu với các chủng tộc khác, những tộc quần phụ thuộc đó đều phải chắn ở phía trước nhất, hơn nữa cho dù có được tài nguyên trân quý, cũng phải giao nộp phần lớn cho tộc quần nhân loại chúng ta.”, Đan Lăng nói.

Nội tâm Dương Thiên đồng thuận, những tộc quần phụ thuộc đó nếu đã nhận được khu vực sinh tồn và sự bảo hộ của nhân loại, thì đương nhiên họ cũng phải trả giá nhất định.

“Trong số những tộc quần phụ thuộc nhân loại chúng ta, Tộc Cốt Linh được coi là một tộc quần khá cường đại, họ cũng là tộc quần tu luyện duy nhất mà dung nhập hoàn toàn pháp tắc vào trong cơ thể xương cốt. Bây giờ nhìn tất thảy ở đây, nhìn sự hư hại của bí cảnh, những người Tộc Cốt Linh này có lẽ đã tử vong rất lâu rồi. Có thể là xảy ra từ trước khi lệ thuộc vào nhân loại chúng ta, cũng có thể là một người hay một số sự cố nào đó dẫn đến toàn bộ người Tộc Cốt Linh tử vong trong bí cảnh này.”, Đan Lăng phân tích.

Ở bên cạnh, Kim Thịnh nói: “Ta phát hiện bí cảnh này từ hàng chục nghìn năm trước, nhưng lúc đó bí cảnh đã là cảnh tượng đổ nát thế này rồi, tuy nhiên, bí cảnh này mặc dù đổ nát, nhưng đây lại là một nơi có cơ duyên cực lớn. Có rất nhiều bảo vật, thậm chí có vô số trân bảo được lưu lại từ vô số năm trước.”

“Lúc đó thực lực của ta còn rất yếu, chỉ là một cường giả cấp Lĩnh Chủ bình thường nhất. Nhưng nhờ vào một số bảo vật trong bí cảnh này, thực lực của ta lên thẳng vương cảnh, đáng tiếc là, sau khi đạt đến vương cảnh, ta tìm kiếm khắp bí cảnh này, cũng không thể phát hiện được bảo vật khác nữa.”

“Bảo vật cường đại vậy sao?”, ánh mắt Đan Lăng hiện lên sự khát vọng, đến bây giờ ông ta chỉ cách cấp Lĩnh Chủ vương cảnh một bước nữa thôi. Nhưng mà, dựa vào bản thân ông ta thì rất khó thành công.

Kim Thịnh tiếp tục nói: “Trong lúc khám phá bí cảnh khác, ta bị thương rất nặng, tuổi thọ còn lại chưa đến mười nghìn năm. Đáng tiếc là, võ trường Kim Thịnh của chúng tôi đến bây giờ, cho dù mấy thiên tài được bồi dưỡng đạt đến cấp Hắc Động, nhưng với thiên phú của họ, gần như không thể đột phá được cấp Lĩnh Chủ.”

“Vì vậy, ta cũng chưa từng để người khác biết sự tồn tại của bí cảnh này. Tuy nhiên, thiên phú của Long Kinh Thiên rất cao, có một chút cơ hội, ta chỉ hy vọng trong mười nghìn năm cuối cùng của cuộc đời ta, có thể giúp võ trường Kim Thịnh chúng tôi bồi dưỡng ra một cường giả cấp Lĩnh Chủ. Nếu không, võ trường Kim Thịnh chúng tôi chắc chắn sẽ bị tiêu diệt.

Kim Thịnh lắc đầu nói: “Ở đây, sau khi ta phát hiện, chỉ có ta và Long Kinh Thiên, bây giờ có thêm các ngươi từng vào.”

Dương Thiên đã hiểu, chả trách trước đó Kim Thịnh mãi không chịu nói rõ ràng, bí cảnh này không ngờ là một trong số bí địa quan trọng nhất của võ trường Kim Thịnh, vì vậy, Kim Thịnh không muốn người khác biết.

Mấy người tiến về phía trước.

“Trước đây ta đã khám phá bí cảnh này một lần, tổng chiều dài là mười triệu kilomet, trong này ngoài có rất nhiều hài cốt, còn có rất nhiều nhà ở bình dân, và ba tòa cung điện hư hỏng, tuy nhiên, những cung điện đó lại rất khó vào được bên trong. Hồi trước, ta chính là vào được bên trong một cung điện, lấy được một quả vô cùng trân quý, mới đạt đến cấp Lĩnh Chủ vương cảnh.” Kim Thịnh giải thích.

Hắn không che giấu Dương Thiên điều gì, Dương Thiên hiện là thiên tài tuyệt thế nghịch thiên nhất công ty Lỗ Sâu Ảo, tài nguyên hắn có không phải là thứ ông ta có thể tưởng tượng được, sẽ không tham bí cảnh này của ông ta. Hơn nữa, hiện tại bí cảnh này có lẽ cũng không còn báu vật gì.

Kim Thịnh dẫn Dương Thiên đi dần về phía trước.

Đan Lăng thì theo sát phía sau Dương Thiên, cơ thể căng thẳng, chú ý mọi tình huống có thể xảy ra. Ông ta là hộ vệ mạnh nhất của Dương Thiên, bắt buộc phải đảm bảo an toàn cho mạng sống của Dương Thiên.

“Long Kinh Thiên may mắn vào được bên trong một tòa cung điện, hiện đang tu luyện trong đó.”, thực lực mấy người đều cường đại, tốc độ kinh người, rất nhanh đã đến điểm cuối của bí cảnh.

Ở đây, xương trắng đã giảm rất nhiều, hơn nữa ở phía xa có ba tòa cung điện, tuy nhiên, cung điện lúc này đã đổ nát hoàn toàn.

Kim Thịnh đến trước một tòa cung điện, sau đó trực tiếp đẩy cửa lớn cung điện ra, sau đó, một người đàn ông trung niên tóc bạc phơ cả đầu đang lặng yên khoanh chân ngồi đó.

“Đại ca!”, Dương Thiên nhìn thấy người đàn ông trung niên, lâp tức lộ ra vẻ vui mừng kinh ngạc.

Người đàn ông trung niên nghe thấy tiếng, từ từ mở mắt ra, trên khuôn mặt hiện lên nụ cười.

Sau đó ánh mắt ông ta lại nhìn thấy Kim Thịnh, cung kính chào: “sư phụ.”

“Ừm! Truyền thừa của ngươi đại khái đến giai đoạn nào rồi?”, Kim Thịnh hỏi.

“Đã bắt đầu giai đoạn cuối cùng, sắp kết thúc rồi ạ.”, Long Kinh Thiên nói.

Cảnh giới lúc này của ông ta chỉ có cấp Tinh Vực, nhưng khí thế trên người đã đạt đến trình độ kinh người.

Dương Thiên gật đầu nói: “Vậy bây giờ còn người Tộc Cốt Linh sống không?”

Đan Lăng nói: “Vâng, người Tộc Cốt Linh vẫn còn rất nhiều, hơn nữa bây giờ họ là một tộc quần phụ thuộc của tộc quần nhân loại chúng ta.”

“Tộc quần phụ thuộc?”, Dương Thiên sửng sốt.

Đan Lăng nói: “Ở trong vũ trụ rộng lớn, ngoài một số tộc quần đỉnh phong, tộc quần đỉnh cấp ra, phần lớn là những tộc quần rất nhỏ yếu, sự tồn tại mạnh nhất cả tộc quần của họ có lẽ chỉ là cấp Viên Mãn, thậm chí cường giả mạnh nhất một số tộc quần chỉ là cấp Lĩnh Chủ.”

“Tộc quần như vậy khi đối mặt với cường giả sẽ không có một chút sức chống cự nào. Vì vậy, họ vì sinh tồn, chỉ có thể phụ thuộc vào một số tộc quần lớn mạnh, hy vọng những tộc quần lớn mạnh đó có thể chia cho họ một mảnh lãnh thổ rất nhỏ, để họ sinh tồn, như vậy tộc quần của họ cũng có thể bảo tồn tiếp được.”

Dương Thiên gật đầu, vũ trụ quá tàn khốc, lúc nào cũng phát sinh chiến tranh, những tộc quần nhỏ yếu đúng là rất khó sinh tồn, cách duy nhất có thể sống tiếp chính là phụ thuộc vào những tộc quần lớn mạnh đó.

“Tuy nhiên, những tộc quần phụ thuộc lai phải chinh chiến vì Nhân tộc chúng ta, mỗi lần chiến đấu với các chủng tộc khác, những tộc quần phụ thuộc đó đều phải chắn ở phía trước nhất, hơn nữa cho dù có được tài nguyên trân quý, cũng phải giao nộp phần lớn cho tộc quần nhân loại chúng ta.”, Đan Lăng nói.

Nội tâm Dương Thiên đồng thuận, những tộc quần phụ thuộc đó nếu đã nhận được khu vực sinh tồn và sự bảo hộ của nhân loại, thì đương nhiên họ cũng phải trả giá nhất định.

“Trong số những tộc quần phụ thuộc nhân loại chúng ta, Tộc Cốt Linh được coi là một tộc quần khá cường đại, họ cũng là tộc quần tu luyện duy nhất mà dung nhập hoàn toàn pháp tắc vào trong cơ thể xương cốt. Bây giờ nhìn tất thảy ở đây, nhìn sự hư hại của bí cảnh, những người Tộc Cốt Linh này có lẽ đã tử vong rất lâu rồi. Có thể là xảy ra từ trước khi lệ thuộc vào nhân loại chúng ta, cũng có thể là một người hay một số sự cố nào đó dẫn đến toàn bộ người Tộc Cốt Linh tử vong trong bí cảnh này.”, Đan Lăng phân tích.

Ở bên cạnh, Kim Thịnh nói: “Ta phát hiện bí cảnh này từ hàng chục nghìn năm trước, nhưng lúc đó bí cảnh đã là cảnh tượng đổ nát thế này rồi, tuy nhiên, bí cảnh này mặc dù đổ nát, nhưng đây lại là một nơi có cơ duyên cực lớn. Có rất nhiều bảo vật, thậm chí có vô số trân bảo được lưu lại từ vô số năm trước.”

“Lúc đó thực lực của ta còn rất yếu, chỉ là một cường giả cấp Lĩnh Chủ bình thường nhất. Nhưng nhờ vào một số bảo vật trong bí cảnh này, thực lực của ta lên thẳng vương cảnh, đáng tiếc là, sau khi đạt đến vương cảnh, ta tìm kiếm khắp bí cảnh này, cũng không thể phát hiện được bảo vật khác nữa.”

“Bảo vật cường đại vậy sao?”, ánh mắt Đan Lăng hiện lên sự khát vọng, đến bây giờ ông ta chỉ cách cấp Lĩnh Chủ vương cảnh một bước nữa thôi. Nhưng mà, dựa vào bản thân ông ta thì rất khó thành công.

Kim Thịnh tiếp tục nói: “Trong lúc khám phá bí cảnh khác, ta bị thương rất nặng, tuổi thọ còn lại chưa đến mười nghìn năm. Đáng tiếc là, võ trường Kim Thịnh của chúng tôi đến bây giờ, cho dù mấy thiên tài được bồi dưỡng đạt đến cấp Hắc Động, nhưng với thiên phú của họ, gần như không thể đột phá được cấp Lĩnh Chủ.”

“Vì vậy, ta cũng chưa từng để người khác biết sự tồn tại của bí cảnh này. Tuy nhiên, thiên phú của Long Kinh Thiên rất cao, có một chút cơ hội, ta chỉ hy vọng trong mười nghìn năm cuối cùng của cuộc đời ta, có thể giúp võ trường Kim Thịnh chúng tôi bồi dưỡng ra một cường giả cấp Lĩnh Chủ. Nếu không, võ trường Kim Thịnh chúng tôi chắc chắn sẽ bị tiêu diệt.

Kim Thịnh lắc đầu nói: “Ở đây, sau khi ta phát hiện, chỉ có ta và Long Kinh Thiên, bây giờ có thêm các ngươi từng vào.”

Dương Thiên đã hiểu, chả trách trước đó Kim Thịnh mãi không chịu nói rõ ràng, bí cảnh này không ngờ là một trong số bí địa quan trọng nhất của võ trường Kim Thịnh, vì vậy, Kim Thịnh không muốn người khác biết.

Mấy người tiến về phía trước.

“Trước đây ta đã khám phá bí cảnh này một lần, tổng chiều dài là mười triệu kilomet, trong này ngoài có rất nhiều hài cốt, còn có rất nhiều nhà ở bình dân, và ba tòa cung điện hư hỏng, tuy nhiên, những cung điện đó lại rất khó vào được bên trong. Hồi trước, ta chính là vào được bên trong một cung điện, lấy được một quả vô cùng trân quý, mới đạt đến cấp Lĩnh Chủ vương cảnh.” Kim Thịnh giải thích.

Hắn không che giấu Dương Thiên điều gì, Dương Thiên hiện là thiên tài tuyệt thế nghịch thiên nhất công ty Lỗ Sâu Ảo, tài nguyên hắn có không phải là thứ ông ta có thể tưởng tượng được, sẽ không tham bí cảnh này của ông ta. Hơn nữa, hiện tại bí cảnh này có lẽ cũng không còn báu vật gì.

Kim Thịnh dẫn Dương Thiên đi dần về phía trước.

Đan Lăng thì theo sát phía sau Dương Thiên, cơ thể căng thẳng, chú ý mọi tình huống có thể xảy ra. Ông ta là hộ vệ mạnh nhất của Dương Thiên, bắt buộc phải đảm bảo an toàn cho mạng sống của Dương Thiên.

“Long Kinh Thiên may mắn vào được bên trong một tòa cung điện, hiện đang tu luyện trong đó.”, thực lực mấy người đều cường đại, tốc độ kinh người, rất nhanh đã đến điểm cuối của bí cảnh.

Sau đó ánh mắt ông ta lại nhìn thấy Kim Thịnh, cung kính chào: “sư phụ.”

“Ừm! Truyền thừa của ngươi đại khái đến giai đoạn nào rồi?”, Kim Thịnh hỏi.

“Đã bắt đầu giai đoạn cuối cùng, sắp kết thúc rồi ạ.”, Long Kinh Thiên nói.

Cảnh giới lúc này của ông ta chỉ có cấp Tinh Vực, nhưng khí thế trên người đã đạt đến trình độ kinh người.