Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 882: Thiếu gia Dương Thiên, ngài thành công sao






Phải biết rằng, trước đó Long Kinh Thiên chỉ đơn giản dựa vào một chữ, liền làm thực lực cảnh giới cấp Tinh Chủ của ông nâng lên thêm hai cảnh giới nhỏ. Từ thực lực ngang hàng với bậc bảy cấp Tinh chủ bỗng nhiên nâng cao có thể sánh ngang với cường giả bậc chín cấp Tinh Chủ.

Nếu Dương Thiên tập hợp đủ tất cả chữ, cho dù ở cảnh giới cấp Lĩnh Chủ chắc chắn thực lực tăng lên vô cùng mạnh mẽ.

Chín chữ trên vách đá linh lực tản ra ánh sáng yếu ớt.

Dương Thiên kiềm nén sự kích động trong lòng, ý thức chìm vào trong đó, bắt đầu chậm rãi lĩnh ngộ.

Nói là lĩnh ngộ, kì thực chính là viết phỏng theo những kiểu chữ này.

Bây giờ Dương Thiên hoàn toàn không biết nên tu luyện thế nào, chỉ có thể như Long Kinh Thiên nói, liên tục vẽ phỏng theo những chữ này.

Thế nhưng, ban đầu chín chữ không có quy luật, nhưng đi vào trong vách đá linh lực lại tự động xếp thành một hàng, Dương Thiên bắt đầu vẽ phỏng theo từ chữ đầu tiên.

"Quá khó!" Dương Thiên hơi nhíu mày.

Bây giờ thực lực của hắn mạnh mẽ đến mức nào, mặc dù chỉ ở cấp Tinh Chủ đỉnh phong nhưng lại có thể giết chết cường giả cấp Hắc Động trung kì. Hơn nữa, linh hồn của hắn đạt đến cường độ linh hồn gấp hai mươi lần!

Đa số cường giả cấp Hắc Động không có linh hồn mạnh mẽ như vậy, chỉ có cường giả cấp Lĩnh Chủ mới đạt đến.

Thực lực mạnh mẽ, linh hồn cường đại, hắn nhìn bất cứ bí tịch khó nào, mặc dù không thể hiểu nhưng vẫn có thể ghi nhớ trong mấy giây. Học một loại ngôn ngữ khó bất kì, trong một phút có thể hiểu rõ toàn bộ.

Nhưng chữ đầu tiên, hắn chỉ đơn giản vẽ phỏng theo lại cảm thấy vô cùng gian nan. Có một loại cảm giác không biết bắt đầu từ đâu.

"Chẳng trách đại ca dành thời gian mấy chục năm mới hiểu rõ hoàn toàn một chữ! Mình muốn hiểu rõ một chữ cũng cần thời gian mấy chục năm sao?" Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Linh hồn của hắn là linh hồn cấp Viên Mãn của cảnh giới cấp Tinh Chủ, vô cùng cường đại, lại vượt xa Long Kinh Thiên.

Hơn nữa, vách đá linh lực khắc toàn bộ chín chữ này, tất cả hiện ra trước mắt Dương Thiên, đây cũng đã làm giảm độ khó xuống mức thấp nhất cho Dương Thiên lĩnh ngộ. Cho nên, thời gian lĩnh ngộ của Dương Thiên ít hơn Long Kinh Thiên nhiều.

Thế nhưng, Dương Thiên vẫn rất không hài lòng với tiến bộ như vậy.

"Ừm? Thất bại rồi?" Ở bên cạnh, Kim Thịnh mở mắt, lại lắc đầu.

Sau khi ông ta tiếp thu chín chữ này, cũng muốn vẽ phỏng lại nhưng sau khi vẽ phỏng lại chữ đầu tiên chưa được bao lâu, toàn bộ chữ tan vỡ, hoàn toàn dung hòa vào hư không.

Ngay sau đó Đan Lăng mở mắt, trong mắt cũng hiện vẻ bất lực, ông ta cũng thất bại rồi.

Thế nhưng trong mắt họ không có vẻ chán nản nhiều.

Thực lực của họ đã đến cấp Lĩnh Chủ, chín chữ này không làm thực lực của họ mạnh thêm nhiều. Trước đó họ cũng chỉ ôm thái độ thử một chút mà thôi, dù sao truyền thừa Cửu Tự có tỉ lệ thất bại chín mươi phần trăm.

"Thiếu gia Dương Thiên, ngài thành công sao?" Đan Lăng nhìn Dương Thiên hỏi.

Dương Thiên mỉm cười gật đầu.

Đan Lăng và Kim Thịnh liếc mắt nhìn nhau, lắc đầu cười gượng, Dương Thiên và Long Kinh Thiên đều thành công, hai cường giả cấp Lĩnh Chủ như họ lại thất bại hoàn toàn.

Nhưng mà, trong lòng họ không hề bất mãn, người có được truyền thừa Cửu Tự lại là thiên tài của Nhân tộc.

"Đại ca, lĩnh ngộ của ông thế nào?" Dương Thiên nhìn Long Kinh Thiên hỏi.

Trên mặt Long Kinh Thiên nở nụ cười nói: "Nguyên Bác đại nhân truyền cho tôi một quyển bí tịch pháp tắc hệ kim hoàn chỉnh, tôi có bí tịch này thì tốc độ tu luyện chí ít có thể tăng lên gấp mấy lần!"

"Ha ha, chúc mừng đại ca". Dương Thiên mỉm cười nói.

Bí tịch một hệ pháp tắc hoàn chỉnh ít nhất có giá gần mười triệu điểm tích lũy trong bảo khố trao đổi của công ty lỗ sâu ảo, người viết ra càng mạnh thì điểm tích lũy cũng càng cao.

Vì thực lực càng mạnh, nhận thức của pháp tắc cũng càng sâu.

Nguyên Bác chính là sự tồn tại trên cấp Viên Mãn, bí tịch do cường giả như vậy viết ra, cho dù bí tịch pháp tắc cơ bản đều có giá ít nhất hàng chục triệu điểm tích lũy, vô cùng có giá trị.

Trong sân, Nguyên Bác im lặng đứng đó, mà trước người ông ta còn có một chùm sáng màu trắng nhấp nháy, bao trùm lên toàn bộ thi hài nhỏ bé kia.

"Đan Lăng, Nguyên Bác đại nhân đang hồi sinh con gái của ông ta sao?" Dương Thiên hỏi.

Trước đó hắn biết, con gái của Nguyên Bác đại nhân đã bị diệt sát linh hồn nhiều năm trước, hoàn toàn chết đi.

Mặc dù cường giả nắm giữ pháp tắc thời gian hoàn chỉnh vô cùng cường đại, có thể hồi sinh ngươi khác, thế nhưng có hai loại tình huống không thể hồi sinh.

Đầu tiên là bị diệt sát linh hồn, dạng này cho dù sống lại cũng chỉ là thể xác không có linh hồn.

Về phần loại thứ hai chính là tuổi thọ sắp kết thúc.

Sinh mệnh đều có điểm kết thúc của riêng nó, cường giả càng mạnh thì tuổi thọ cũng càng dài, nhưng thực lực chưa đạt đến chỉ có thể sống trong thời gian nhất định.

Nếu tuổi thọ đến hồi kết thúc, những năm tháng thời gian cũng sẽ để lại dấu tích trên người họ. Trong nhận thức của vũ trụ, họ đã hoàn toàn chết đi.

Cho dù miễn cưỡng sống lại, cũng chỉ có một kết quả đó là sống lại trong nháy mắt cũng lập tức tan thành mây khói.

Phải biết rằng, trước đó Long Kinh Thiên chỉ đơn giản dựa vào một chữ, liền làm thực lực cảnh giới cấp Tinh Chủ của ông nâng lên thêm hai cảnh giới nhỏ. Từ thực lực ngang hàng với bậc bảy cấp Tinh chủ bỗng nhiên nâng cao có thể sánh ngang với cường giả bậc chín cấp Tinh Chủ.

Nếu Dương Thiên tập hợp đủ tất cả chữ, cho dù ở cảnh giới cấp Lĩnh Chủ chắc chắn thực lực tăng lên vô cùng mạnh mẽ.

Chín chữ trên vách đá linh lực tản ra ánh sáng yếu ớt.

Dương Thiên kiềm nén sự kích động trong lòng, ý thức chìm vào trong đó, bắt đầu chậm rãi lĩnh ngộ.

Nói là lĩnh ngộ, kì thực chính là viết phỏng theo những kiểu chữ này.

Bây giờ Dương Thiên hoàn toàn không biết nên tu luyện thế nào, chỉ có thể như Long Kinh Thiên nói, liên tục vẽ phỏng theo những chữ này.

Thế nhưng, ban đầu chín chữ không có quy luật, nhưng đi vào trong vách đá linh lực lại tự động xếp thành một hàng, Dương Thiên bắt đầu vẽ phỏng theo từ chữ đầu tiên.

"Quá khó!" Dương Thiên hơi nhíu mày.

Bây giờ thực lực của hắn mạnh mẽ đến mức nào, mặc dù chỉ ở cấp Tinh Chủ đỉnh phong nhưng lại có thể giết chết cường giả cấp Hắc Động trung kì. Hơn nữa, linh hồn của hắn đạt đến cường độ linh hồn gấp hai mươi lần!

Đa số cường giả cấp Hắc Động không có linh hồn mạnh mẽ như vậy, chỉ có cường giả cấp Lĩnh Chủ mới đạt đến.

Thực lực mạnh mẽ, linh hồn cường đại, hắn nhìn bất cứ bí tịch khó nào, mặc dù không thể hiểu nhưng vẫn có thể ghi nhớ trong mấy giây. Học một loại ngôn ngữ khó bất kì, trong một phút có thể hiểu rõ toàn bộ.

Nhưng chữ đầu tiên, hắn chỉ đơn giản vẽ phỏng theo lại cảm thấy vô cùng gian nan. Có một loại cảm giác không biết bắt đầu từ đâu.

"Chẳng trách đại ca dành thời gian mấy chục năm mới hiểu rõ hoàn toàn một chữ! Mình muốn hiểu rõ một chữ cũng cần thời gian mấy chục năm sao?" Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Linh hồn của hắn là linh hồn cấp Viên Mãn của cảnh giới cấp Tinh Chủ, vô cùng cường đại, lại vượt xa Long Kinh Thiên.

Hơn nữa, vách đá linh lực khắc toàn bộ chín chữ này, tất cả hiện ra trước mắt Dương Thiên, đây cũng đã làm giảm độ khó xuống mức thấp nhất cho Dương Thiên lĩnh ngộ. Cho nên, thời gian lĩnh ngộ của Dương Thiên ít hơn Long Kinh Thiên nhiều.

Thế nhưng, Dương Thiên vẫn rất không hài lòng với tiến bộ như vậy.

"Ừm? Thất bại rồi?" Ở bên cạnh, Kim Thịnh mở mắt, lại lắc đầu.

Sau khi ông ta tiếp thu chín chữ này, cũng muốn vẽ phỏng lại nhưng sau khi vẽ phỏng lại chữ đầu tiên chưa được bao lâu, toàn bộ chữ tan vỡ, hoàn toàn dung hòa vào hư không.

Ngay sau đó Đan Lăng mở mắt, trong mắt cũng hiện vẻ bất lực, ông ta cũng thất bại rồi.

Thế nhưng trong mắt họ không có vẻ chán nản nhiều.

Thực lực của họ đã đến cấp Lĩnh Chủ, chín chữ này không làm thực lực của họ mạnh thêm nhiều. Trước đó họ cũng chỉ ôm thái độ thử một chút mà thôi, dù sao truyền thừa Cửu Tự có tỉ lệ thất bại chín mươi phần trăm.

"Thiếu gia Dương Thiên, ngài thành công sao?" Đan Lăng nhìn Dương Thiên hỏi.

Dương Thiên mỉm cười gật đầu.

Đan Lăng và Kim Thịnh liếc mắt nhìn nhau, lắc đầu cười gượng, Dương Thiên và Long Kinh Thiên đều thành công, hai cường giả cấp Lĩnh Chủ như họ lại thất bại hoàn toàn.

Nhưng mà, trong lòng họ không hề bất mãn, người có được truyền thừa Cửu Tự lại là thiên tài của Nhân tộc.

"Đại ca, lĩnh ngộ của ông thế nào?" Dương Thiên nhìn Long Kinh Thiên hỏi.

Trên mặt Long Kinh Thiên nở nụ cười nói: "Nguyên Bác đại nhân truyền cho tôi một quyển bí tịch pháp tắc hệ kim hoàn chỉnh, tôi có bí tịch này thì tốc độ tu luyện chí ít có thể tăng lên gấp mấy lần!"

"Ha ha, chúc mừng đại ca". Dương Thiên mỉm cười nói.

Bí tịch một hệ pháp tắc hoàn chỉnh ít nhất có giá gần mười triệu điểm tích lũy trong bảo khố trao đổi của công ty lỗ sâu ảo, người viết ra càng mạnh thì điểm tích lũy cũng càng cao.

Vì thực lực càng mạnh, nhận thức của pháp tắc cũng càng sâu.

Nguyên Bác chính là sự tồn tại trên cấp Viên Mãn, bí tịch do cường giả như vậy viết ra, cho dù bí tịch pháp tắc cơ bản đều có giá ít nhất hàng chục triệu điểm tích lũy, vô cùng có giá trị.

Trong sân, Nguyên Bác im lặng đứng đó, mà trước người ông ta còn có một chùm sáng màu trắng nhấp nháy, bao trùm lên toàn bộ thi hài nhỏ bé kia.


Về phần loại thứ hai chính là tuổi thọ sắp kết thúc.

Sinh mệnh đều có điểm kết thúc của riêng nó, cường giả càng mạnh thì tuổi thọ cũng càng dài, nhưng thực lực chưa đạt đến chỉ có thể sống trong thời gian nhất định.

Nếu tuổi thọ đến hồi kết thúc, những năm tháng thời gian cũng sẽ để lại dấu tích trên người họ. Trong nhận thức của vũ trụ, họ đã hoàn toàn chết đi.

Cho dù miễn cưỡng sống lại, cũng chỉ có một kết quả đó là sống lại trong nháy mắt cũng lập tức tan thành mây khói.