"Nguyên Chiến, đã lâu không gặp". Khuôn mặt hư ảnh của Nguyên Bác có vẻ phức tạp nói: "Ta có lỗi với tộc Cốt Linh".
"Đại ca, chúng ta từ trước đến nay chưa từng có ai trách huynh, trước giờ chưa từng". Khuôn mặt Nguyên Chiến xuất hiện từng giọt nước mắt.
Ông ta và Nguyên Bác đã không gặp nhau trong thời gian dài vô tận. Không ngờ rằng lần gặp mặt này lại dưới tình huống như vậy.
"Cảm ơn ngươi, Dương Thiên, đưa Hân Hân quay về tộc Cốt Linh". Nguyên Bác nói cảm ơn với Dương Thiên.
Dương Thiên vội vàng phất tay, khuôn mặt cung kính, đó là cường giả trên cấp Viên Mãn.
Cuối cùng, ánh mắt của Nguyên Bác nhìn về Nguyên Chiến nói: "Nguyên Chiến, thời gian của ta không còn nhiều, đây là ý thức cuối cùng của ta còn lưu lại, ta hi vọng đệ có thể chăm sóc tốt cho Hân Hân, để nó lớn lên hạnh phúc. Còn nữa, không cần nói với nó sự tồn tại của ta. Thời gian càng dài, nó tự nhiên sẽ quên ta".
Ánh mắt Nguyên Bác ngơ ngác nhìn về con gái của ông ta, trong mắt đầy vẻ không nỡ: "Con gái của ta".
Vù...
Một dao động kì dị truyền đến, sau đó ý thức của Nguyên Bác liền biến mất trên không trung, không để lại dấu vết tồn tại nào.
"Đại ca!" Nguyên Chiến gọi to, thế nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Nguyên Bác.
Đó là chấp niệm còn sót lại của Nguyên Bác, chưa thấy con gái của mình quay về quê nhà, ông ta không yên tâm trong lòng.
Bây giờ, cuối cùng ông ta có thể an tâm ra đi.
Nguyên Chiến nắm chặt nhẫn không gian trong tay, khuôn mặt hiện vẻ bi thương, ông ta ôm lấy bé gái, trong lòng vô cùng đau đớn, đó là huyết mạch duy nhất của đại ca ông ta.
Một lúc sau, Nguyên Chiến quay đầu nhìn Dương Thiên nói: "Cảm ơn ngươi, mang thi hài và huyết mạch của ông ấy trở về".
"Đó là lời hứa của ta với Nguyên Bác đại nhân". Dương Thiên nói.
"Lần này ngươi muốn đến tiếp nhận truyền thừa pháp tắc và truyền thừa Cửu Tự sao?" Nguyên Chiến hỏi. Vừa nãy Mạc Đặc Lâm nói rõ mọi chuyện nên ông ta cũng biết.
Dương Thiên gật đầu không phủ nhận, bây giờ trước mắt hắn chính là sự tồn tại mạnh nhất của tộc Cốt Linh, có thể quyết định mọi chuyện của tộc Cốt Linh.
Tay Dương Thiên trực tiếp rút ra một lệnh bài, sau đó đưa cho Nguyên Chiến.
"Đây là lệnh bài Nguyên Bác đại nhân đưa cho chúng tôi".
Nguyên Chiến đưa tay đón lấy, trong mắt lại có vẻ phức tạp.
Đó là lệnh bài đại trưởng lão của tộc Cốt Linh, sau khi Nguyên Bác mất tích, lệnh bài này cũng biến mất hoàn toàn. Tộc Cốt Linh của họ đã vô số năm không có đại trưởng lão.
"Đan Lăng tiên sinh, ngươi cũng có một lệnh bài đại ca của ta đưa cho ngươi. Đưa ta". Nguyên Chiến liền nói.
Đan Lăng mỉm cười đưa qua.
Thu hồi hai tấm lệnh bài, Nguyên Chiến nhìn Dương Thiên nói: "Đại ca ta để lại tổng cộng bốn nơi truyền thừa pháp tắc gồm hệ hỏa, hệ thủy, hệ kim và thời gian, còn có truyền thừa Cửu Tự, bây giờ ta cho các ngươi ở mỗi nơi truyền thừa ba tháng! Tiến bộ đến trình độ thế nào phải dựa vào bản thân các ngươi".
"Cảm ơn trưởng lão Nguyên Chiến!" Trong mắt Dương Thiên hiện vẻ mừng rỡ, nói cảm ơn.
Trong lòng hắn đầy sự kích động, nơi truyền thừa vô cùng quý giá, trong công ty lỗ sâu ảo, vượt qua một cửa ải pháp tắc mới có cơ hội truyền thừa trong mười ngày, có thể thấy nó vô cùng có giá trị.
Bây giờ Nguyên Chiến lại đồng ý cho hắn ở từng nơi truyền thừa ba tháng.
Điều đó tương đương với việc vượt qua bao nhiêu cửa ải pháp tắc chứ?
"Đan Lăng tiên sinh cũng như vậy. Có thể tùy ý tiếp nhận truyền thừa". Nguyên Chiến nói.
Đan Lăng cũng mang vẻ mặt kích động, bây giờ ông ta là cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, chỉ còn cách cấp Lĩnh Chủ vương cảnh một bước ngắn, nếu tiếp nhận những truyền thừa này, nói không chừng có thể tiến thêm một bước.
Khái niệm cấp Lĩnh Chủ vương cảnh và cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong hoàn toàn không giống nhau.
"Đại ca ta còn đưa lệnh bài cho hai người khác, họ cũng có thể đến đây tiếp nhận truyền thừa. Thời gian truyền thừa như nhau, nhưng các người tự quyết định lúc nào tiếp nhận truyền thừa, nhất định phải kết thúc toàn bộ truyền thừa trong một lần". Nguyên Chiến nói.
Dương Thiên gật đầu, có tổng cộng bốn nơi truyền thừa, bây giờ họ không thể tiếp nhận một số truyền thừa pháp tắc, qua mấy năm nữa lại đến tiếp nhận truyền thừa còn lại.
Ở bên cạnh, Vũ Long lại muốn nói gì nhưng lại thôi.
Nơi truyền thừa bốn hệ pháp tắc và truyền thừa Cửu Tự chính là truyền thừa quan trọng nhất của tộc Cốt Linh, nhưng ở đây, Nguyên Chiến lại ban tặng cho nhóm người Dương Thiên thời gian dài như vậy đến tiếp nhận tất cả truyền thừa.
Trong tộc Cốt Linh của họ, nơi truyền thừa này vô cùng quý giá, thiên tài tộc quần của họ muốn tiếp nhận truyền thừa đều gian nan để giành một cơ hội.
Hơn nữa, một cơ hội cũng chỉ có mười ngày.
Thế nhưng, nếu Nguyên Chiến đã quyết định thì Vũ Long cũng không thể nói điều gì.
Trong tộc Cốt Linh, Nguyên Chiến là tối cường giả, có quyền quyết định mọi chuyện.
Dương Thiên mỉm cười nói: "Ta thay đại ca ta cảm ơn trưởng lão Nguyên Chiến".
Nguyên Chiến vung tay nói: "Vũ Long, ngươi đi sắp xếp thủ tục truyền thừa cho Dương Thiên".
"Vâng, nhị trưởng lão". Vũ Long cung kính nói.
Ông ta vẫn không dám làm trái mệnh lệnh của Nguyên Chiến. Mặc dù cùng là cường giả cấp Viên Mãn nhưng khoảng cách thời gian giữa cường giả cấp Viên Mãn cũng vô cùng lớn.
"Dương Thiên, các ngươi đi theo ta". Vũ Long nhìn nhóm người Dương Thiên nói.
Dương Thiên mỉm cười, đi sau lưng Vũ Long.
"Nguyên Chiến, đã lâu không gặp". Khuôn mặt hư ảnh của Nguyên Bác có vẻ phức tạp nói: "Ta có lỗi với tộc Cốt Linh".
"Đại ca, chúng ta từ trước đến nay chưa từng có ai trách huynh, trước giờ chưa từng". Khuôn mặt Nguyên Chiến xuất hiện từng giọt nước mắt.
Ông ta và Nguyên Bác đã không gặp nhau trong thời gian dài vô tận. Không ngờ rằng lần gặp mặt này lại dưới tình huống như vậy.
"Cảm ơn ngươi, Dương Thiên, đưa Hân Hân quay về tộc Cốt Linh". Nguyên Bác nói cảm ơn với Dương Thiên.
Dương Thiên vội vàng phất tay, khuôn mặt cung kính, đó là cường giả trên cấp Viên Mãn.
Cuối cùng, ánh mắt của Nguyên Bác nhìn về Nguyên Chiến nói: "Nguyên Chiến, thời gian của ta không còn nhiều, đây là ý thức cuối cùng của ta còn lưu lại, ta hi vọng đệ có thể chăm sóc tốt cho Hân Hân, để nó lớn lên hạnh phúc. Còn nữa, không cần nói với nó sự tồn tại của ta. Thời gian càng dài, nó tự nhiên sẽ quên ta".
Ánh mắt Nguyên Bác ngơ ngác nhìn về con gái của ông ta, trong mắt đầy vẻ không nỡ: "Con gái của ta".
Vù...
Một dao động kì dị truyền đến, sau đó ý thức của Nguyên Bác liền biến mất trên không trung, không để lại dấu vết tồn tại nào.
"Đại ca!" Nguyên Chiến gọi to, thế nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Nguyên Bác.
Đó là chấp niệm còn sót lại của Nguyên Bác, chưa thấy con gái của mình quay về quê nhà, ông ta không yên tâm trong lòng.
Bây giờ, cuối cùng ông ta có thể an tâm ra đi.
Nguyên Chiến nắm chặt nhẫn không gian trong tay, khuôn mặt hiện vẻ bi thương, ông ta ôm lấy bé gái, trong lòng vô cùng đau đớn, đó là huyết mạch duy nhất của đại ca ông ta.
Một lúc sau, Nguyên Chiến quay đầu nhìn Dương Thiên nói: "Cảm ơn ngươi, mang thi hài và huyết mạch của ông ấy trở về".
"Đó là lời hứa của ta với Nguyên Bác đại nhân". Dương Thiên nói.
"Lần này ngươi muốn đến tiếp nhận truyền thừa pháp tắc và truyền thừa Cửu Tự sao?" Nguyên Chiến hỏi. Vừa nãy Mạc Đặc Lâm nói rõ mọi chuyện nên ông ta cũng biết.
Dương Thiên gật đầu không phủ nhận, bây giờ trước mắt hắn chính là sự tồn tại mạnh nhất của tộc Cốt Linh, có thể quyết định mọi chuyện của tộc Cốt Linh.
Tay Dương Thiên trực tiếp rút ra một lệnh bài, sau đó đưa cho Nguyên Chiến.
"Đây là lệnh bài Nguyên Bác đại nhân đưa cho chúng tôi".
Nguyên Chiến đưa tay đón lấy, trong mắt lại có vẻ phức tạp.
Đó là lệnh bài đại trưởng lão của tộc Cốt Linh, sau khi Nguyên Bác mất tích, lệnh bài này cũng biến mất hoàn toàn. Tộc Cốt Linh của họ đã vô số năm không có đại trưởng lão.
"Đan Lăng tiên sinh, ngươi cũng có một lệnh bài đại ca của ta đưa cho ngươi. Đưa ta". Nguyên Chiến liền nói.
Đan Lăng mỉm cười đưa qua.
Thu hồi hai tấm lệnh bài, Nguyên Chiến nhìn Dương Thiên nói: "Đại ca ta để lại tổng cộng bốn nơi truyền thừa pháp tắc gồm hệ hỏa, hệ thủy, hệ kim và thời gian, còn có truyền thừa Cửu Tự, bây giờ ta cho các ngươi ở mỗi nơi truyền thừa ba tháng! Tiến bộ đến trình độ thế nào phải dựa vào bản thân các ngươi".
"Cảm ơn trưởng lão Nguyên Chiến!" Trong mắt Dương Thiên hiện vẻ mừng rỡ, nói cảm ơn.
Trong lòng hắn đầy sự kích động, nơi truyền thừa vô cùng quý giá, trong công ty lỗ sâu ảo, vượt qua một cửa ải pháp tắc mới có cơ hội truyền thừa trong mười ngày, có thể thấy nó vô cùng có giá trị.
Bây giờ Nguyên Chiến lại đồng ý cho hắn ở từng nơi truyền thừa ba tháng.
Điều đó tương đương với việc vượt qua bao nhiêu cửa ải pháp tắc chứ?
"Đan Lăng tiên sinh cũng như vậy. Có thể tùy ý tiếp nhận truyền thừa". Nguyên Chiến nói.
Đan Lăng cũng mang vẻ mặt kích động, bây giờ ông ta là cường giả cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong, chỉ còn cách cấp Lĩnh Chủ vương cảnh một bước ngắn, nếu tiếp nhận những truyền thừa này, nói không chừng có thể tiến thêm một bước.
Khái niệm cấp Lĩnh Chủ vương cảnh và cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong hoàn toàn không giống nhau.
"Đại ca ta còn đưa lệnh bài cho hai người khác, họ cũng có thể đến đây tiếp nhận truyền thừa. Thời gian truyền thừa như nhau, nhưng các người tự quyết định lúc nào tiếp nhận truyền thừa, nhất định phải kết thúc toàn bộ truyền thừa trong một lần". Nguyên Chiến nói.
Dương Thiên gật đầu, có tổng cộng bốn nơi truyền thừa, bây giờ họ không thể tiếp nhận một số truyền thừa pháp tắc, qua mấy năm nữa lại đến tiếp nhận truyền thừa còn lại.
Ở bên cạnh, Vũ Long lại muốn nói gì nhưng lại thôi.
Nơi truyền thừa bốn hệ pháp tắc và truyền thừa Cửu Tự chính là truyền thừa quan trọng nhất của tộc Cốt Linh, nhưng ở đây, Nguyên Chiến lại ban tặng cho nhóm người Dương Thiên thời gian dài như vậy đến tiếp nhận tất cả truyền thừa.
Trong tộc Cốt Linh của họ, nơi truyền thừa này vô cùng quý giá, thiên tài tộc quần của họ muốn tiếp nhận truyền thừa đều gian nan để giành một cơ hội.
Hơn nữa, một cơ hội cũng chỉ có mười ngày.
Ông ta vẫn không dám làm trái mệnh lệnh của Nguyên Chiến. Mặc dù cùng là cường giả cấp Viên Mãn nhưng khoảng cách thời gian giữa cường giả cấp Viên Mãn cũng vô cùng lớn.
Dương Thiên mỉm cười, đi sau lưng Vũ Long.