Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Chương 915: Trong mắt ông ta, đây là hành vi cực kỳ ngu xuẩn!






Cửa ải pháp tắc ải thứ mười đến ải thứ mười chín đều tương ứng với lĩnh ngộ pháp tắc cấp Hắc Động. Cấp Hắc Động hậu kỳ đại khái tương ứng với cửa ải pháp tắc ải thứ mười sáu, hiện tại Dương Thiên còn có thể giao đấu với người đàn ông áo trắng trong cửa ải thứ mười sáu. Thực lực tiến bộ khiến người khác vô cùng kinh hãi!

Cho dù vào giai đoạn hiện tại, rất nhiều thiên tài bí cảnh Hỗn Độn của công ty Lỗ Sâu Ảo đột phá đến cấp Tinh Chủ, có thể đạt đến thực lực này cũng không chắc có được mấy người.

“Thiếu gia Dương Thiên.”, bên cạnh, đám người Đan Lăng đi lại, đứng bên cạnh Dương Thiên.

Thời gian đã trôi qua hơn một năm, đám người Đan Lăng đều lặng lẽ canh giữ ở đây, chờ đợi Dương Thiên.

Mạc Đặc Lâm bước lại, khuôn mặt vui vẻ, nói: “Thiếu gia Dương Thiên, truyền thừa của ngài đã kết thúc, bây giờ có thể theo ta đi gặp nhị trưởng lão của chúng tôi không, ông ta có chuyện tìm ngài.”

“Ồ? Trưởng lão Nguyên Chiến tìm ta?”, Dương Thiên thấy nghi hoặc, nhưng vừa hay hắn cũng có việc muốn cầu kiến trưởng lão Nguyên Chiến.

Dương Thiên gật đầu.

“Thiếu gia Dương Thiên, mời đi hướng này.”. Đoàn người ngồi lên phi thuyền vũ trụ, phi thuyền nhanh chóng bay về hướng của trưởng lão viện.

Mười phút sau, phi thuyền bay đến trưởng lão viện, ở đây đang có hàng trăm thiên tài đang tu luyện, Dương Thiên còn nhìn thấy Chu Vân trong đám động, người trước đó bị hắn đánh bại.

Tuy nhiên, hơn một năm rồi, thực lực Dương Tiến tiến bộ vượt bậc, cho dù chỉ dùng pháp tắc cũng có thể dễ dàng giết chết Chu Vân trong tích tắc.

“Nhìn kìa, đó là thiên tài nhân loại.”

“Thiên tài nhân loại kết thúc thời gian tiếp nhận truyền thừa rồi.”

“Thiên tài nhân loại, có dám tiếp nhận sự thách đấu của ta không?”

……

Trên quảng trường, các thiên tài cũng nhìn thấy nhóm người Dương Thiên, ánh mắt họ bỗng nhiên hiện lên sự không cam lòng một cách mãnh liệt.

Chu Vân cũng ở trong nhóm người, nhưng yên lặng không nói lời nào.

Mặc dù anh ta là đệ nhất thiên tài cấp Tinh Chủ của tộc Cốt Linh, dung hợp hoàn toàn chín chữ rồi, nhưng hơn một năm trước, dưới sự chứng kiến của vô số người của tộc Cốt Linh bị thua cho Dương Thiên, địa vị của anh ta ở tộc Cốt Linh lập tức bị xuống thấp rất nhiều, con người cũng trở nên kiệm lời hẳn.

Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.

Dương Thiên khẽ nhíu mày, đám người Đan Lăng thì đứng bên cạnh hắn, ngăn sự tiếp cận của những thiên tài đó.

“Làm cái gì đó? Tất cả làm ầm ĩ gì ở đây, mau cút đi tu luyện!”, Mạc Đặc Lâm chắn trước mặt Dương Thiên, tức giận quát to.

Người ông ta bỗng nhiên bộc phát ra khí thế dữ dội.

Những thiên tài đó cảm nhận được khí thế dữ dội, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, không dám không nghe theo lời của Mạc Đặc Lâm, vội vàng rời khỏi đây.

“Thiếu gia Dương Thiên, khiến ngài chê cười rồi.”, Mạc Đặc Lâm cáo lỗi với Dương Thiên.

“Không sao.”, Dương Thiên lắc đầu, cười nói: “Tộc Cốt Linh các ngươi là tộc quần chiến đấu bẩm sinh mà ! Ta hiểu.”

“Toàn là người có tinh lực mà không có chỗ trút xả.”, Mạc Đặc Lâm khẽ than, nói: “Nếu họ có tâm thái như thiếu gia Dương Thiên thì tốt rồi.”

Mặc dù gặp gỡ Dương Thiên chưa lâu, nhưng Mạc Đặc Lâm lại hiểu rõ tính cách của Dương Thiên.

Khiêm tốn, chững chạc, biết kiểm soát cảm xúc, trên người Dương Thiên không nhìn ra được một điểm nào kỳ lạ, nếu đặt trong đám đông, có lẽ cũng không có người chú ý đến Dương Thiên.

Nhưng mà, chính là người thanh niên bình thường như vậy, lại là thiên tài nghịch thiên nhất trong tộc quần nhân loại kỳ này.

Mạc Đặc Lâm cho rằng, thiên tài như vậy mới là đáng sợ nhất, vì không ai biết được hắn có những lợi thế gì trong tay.

Trước đó trong lúc chiến đấu, nếu không phải binh khí của Dương Thiên bị đứt gãy, ai mà biết được xác thịt của Dương Thiên có thể đạt đến trình độ cường đại như thế?

Một năm trước Dương Thiên đã có thể thắng át đảo Chu Vân, bây giờ tiếp nhận truyền thừa hơn một năm, thực lực chắc chắn còn khủng bố hơn trước nhiều, những thiên tài tộc Cốt Linh của họ còn ngu ngốc xông lên, khiêu chiến với Dương Thiên.

Trong mắt ông ta, đây là hành vi cực kỳ ngu xuẩn!

“Thiếu gia Dương Thiên, đi thôi, nhị trưởng lão của chúng tôi đang đợi ngài.”, Mạc Đặc Lâm nói.

Dương Thiên gật đầu, mười mấy người cùng đi vào trong trưởng lão viện.

Trưởng lão viện rộng lớn, lúc này bên trong có một người đàn ông trung niên trông rất bình thường đang đứng, mắt ông ta lại chứa đầy sự tang thương.

“Nhị trưởng lão, Dương Thiên đã đến ạ.”, Mạc Đặc Lâm dẫn Dương Thiên đến, cung kính nói.

Người đàn ông trung niên xoay người lại, nhìn Dương Thiên.

“Bái kiến trưởng lão Nguyên Chiến.”, Dương Thiên cung kính nói, đây là sự tồn tại cường đại cấp Viên Mãn có thực lực không thua kém gì sư phụ hắn.

“Ừ, Dương Thiên, ngươi đã tiếp nhận truyền thừa, thực lực tiến bộ thế nào?”, Nguyên Chiến mỉm cười nói.

“Đạ tạ sự ban tặng của trưởng lão Nguyên Chiến, thực lực của ta tiến bộ rất lớn.”, Dương Thiên cung kính đáp.

“Tiến bộ lớn thì tốt.”, Nguyên Chiến gật đầu, nói: “Chỉ riêng nơi truyền thừa pháp tắc chưa đủ để báo đáp ân tình của ngươi, bây giờ ngươi có thể nêu ra một yêu cầu với ta, nếu có thể, ngay bây giờ ta sẽ làm cho ngươi, bao gồm có được bất cứ bí tịch pháp tắc, thần binh cấp mười hay thần binh lớn mạnh hơn của tộc Cốt Linh chúng tôi.”

Cửa ải pháp tắc ải thứ mười đến ải thứ mười chín đều tương ứng với lĩnh ngộ pháp tắc cấp Hắc Động. Cấp Hắc Động hậu kỳ đại khái tương ứng với cửa ải pháp tắc ải thứ mười sáu, hiện tại Dương Thiên còn có thể giao đấu với người đàn ông áo trắng trong cửa ải thứ mười sáu. Thực lực tiến bộ khiến người khác vô cùng kinh hãi!

Cho dù vào giai đoạn hiện tại, rất nhiều thiên tài bí cảnh Hỗn Độn của công ty Lỗ Sâu Ảo đột phá đến cấp Tinh Chủ, có thể đạt đến thực lực này cũng không chắc có được mấy người.

“Thiếu gia Dương Thiên.”, bên cạnh, đám người Đan Lăng đi lại, đứng bên cạnh Dương Thiên.

Thời gian đã trôi qua hơn một năm, đám người Đan Lăng đều lặng lẽ canh giữ ở đây, chờ đợi Dương Thiên.

Mạc Đặc Lâm bước lại, khuôn mặt vui vẻ, nói: “Thiếu gia Dương Thiên, truyền thừa của ngài đã kết thúc, bây giờ có thể theo ta đi gặp nhị trưởng lão của chúng tôi không, ông ta có chuyện tìm ngài.”

“Ồ? Trưởng lão Nguyên Chiến tìm ta?”, Dương Thiên thấy nghi hoặc, nhưng vừa hay hắn cũng có việc muốn cầu kiến trưởng lão Nguyên Chiến.

Dương Thiên gật đầu.

“Thiếu gia Dương Thiên, mời đi hướng này.”. Đoàn người ngồi lên phi thuyền vũ trụ, phi thuyền nhanh chóng bay về hướng của trưởng lão viện.

Mười phút sau, phi thuyền bay đến trưởng lão viện, ở đây đang có hàng trăm thiên tài đang tu luyện, Dương Thiên còn nhìn thấy Chu Vân trong đám động, người trước đó bị hắn đánh bại.

Tuy nhiên, hơn một năm rồi, thực lực Dương Tiến tiến bộ vượt bậc, cho dù chỉ dùng pháp tắc cũng có thể dễ dàng giết chết Chu Vân trong tích tắc.

“Nhìn kìa, đó là thiên tài nhân loại.”

“Thiên tài nhân loại kết thúc thời gian tiếp nhận truyền thừa rồi.”

“Thiên tài nhân loại, có dám tiếp nhận sự thách đấu của ta không?”

……

Trên quảng trường, các thiên tài cũng nhìn thấy nhóm người Dương Thiên, ánh mắt họ bỗng nhiên hiện lên sự không cam lòng một cách mãnh liệt.

Chu Vân cũng ở trong nhóm người, nhưng yên lặng không nói lời nào.

Mặc dù anh ta là đệ nhất thiên tài cấp Tinh Chủ của tộc Cốt Linh, dung hợp hoàn toàn chín chữ rồi, nhưng hơn một năm trước, dưới sự chứng kiến của vô số người của tộc Cốt Linh bị thua cho Dương Thiên, địa vị của anh ta ở tộc Cốt Linh lập tức bị xuống thấp rất nhiều, con người cũng trở nên kiệm lời hẳn.

Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.

Dương Thiên khẽ nhíu mày, đám người Đan Lăng thì đứng bên cạnh hắn, ngăn sự tiếp cận của những thiên tài đó.

“Làm cái gì đó? Tất cả làm ầm ĩ gì ở đây, mau cút đi tu luyện!”, Mạc Đặc Lâm chắn trước mặt Dương Thiên, tức giận quát to.

Người ông ta bỗng nhiên bộc phát ra khí thế dữ dội.

Những thiên tài đó cảm nhận được khí thế dữ dội, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, không dám không nghe theo lời của Mạc Đặc Lâm, vội vàng rời khỏi đây.

“Thiếu gia Dương Thiên, khiến ngài chê cười rồi.”, Mạc Đặc Lâm cáo lỗi với Dương Thiên.

“Không sao.”, Dương Thiên lắc đầu, cười nói: “Tộc Cốt Linh các ngươi là tộc quần chiến đấu bẩm sinh mà ! Ta hiểu.”

“Toàn là người có tinh lực mà không có chỗ trút xả.”, Mạc Đặc Lâm khẽ than, nói: “Nếu họ có tâm thái như thiếu gia Dương Thiên thì tốt rồi.”

Mặc dù gặp gỡ Dương Thiên chưa lâu, nhưng Mạc Đặc Lâm lại hiểu rõ tính cách của Dương Thiên.

Khiêm tốn, chững chạc, biết kiểm soát cảm xúc, trên người Dương Thiên không nhìn ra được một điểm nào kỳ lạ, nếu đặt trong đám đông, có lẽ cũng không có người chú ý đến Dương Thiên.

Nhưng mà, chính là người thanh niên bình thường như vậy, lại là thiên tài nghịch thiên nhất trong tộc quần nhân loại kỳ này.

Mạc Đặc Lâm cho rằng, thiên tài như vậy mới là đáng sợ nhất, vì không ai biết được hắn có những lợi thế gì trong tay.

Trước đó trong lúc chiến đấu, nếu không phải binh khí của Dương Thiên bị đứt gãy, ai mà biết được xác thịt của Dương Thiên có thể đạt đến trình độ cường đại như thế?

Một năm trước Dương Thiên đã có thể thắng át đảo Chu Vân, bây giờ tiếp nhận truyền thừa hơn một năm, thực lực chắc chắn còn khủng bố hơn trước nhiều, những thiên tài tộc Cốt Linh của họ còn ngu ngốc xông lên, khiêu chiến với Dương Thiên.

Trong mắt ông ta, đây là hành vi cực kỳ ngu xuẩn!

“Thiếu gia Dương Thiên, đi thôi, nhị trưởng lão của chúng tôi đang đợi ngài.”, Mạc Đặc Lâm nói.


“Bái kiến trưởng lão Nguyên Chiến.”, Dương Thiên cung kính nói, đây là sự tồn tại cường đại cấp Viên Mãn có thực lực không thua kém gì sư phụ hắn.

“Ừ, Dương Thiên, ngươi đã tiếp nhận truyền thừa, thực lực tiến bộ thế nào?”, Nguyên Chiến mỉm cười nói.

“Đạ tạ sự ban tặng của trưởng lão Nguyên Chiến, thực lực của ta tiến bộ rất lớn.”, Dương Thiên cung kính đáp.

“Tiến bộ lớn thì tốt.”, Nguyên Chiến gật đầu, nói: “Chỉ riêng nơi truyền thừa pháp tắc chưa đủ để báo đáp ân tình của ngươi, bây giờ ngươi có thể nêu ra một yêu cầu với ta, nếu có thể, ngay bây giờ ta sẽ làm cho ngươi, bao gồm có được bất cứ bí tịch pháp tắc, thần binh cấp mười hay thần binh lớn mạnh hơn của tộc Cốt Linh chúng tôi.”