Ầm!
Dương Thiên gật đầu, khí thế trên người bạo phát ra toàn bộ, trong tay hắn xuất hiện một trường đao màu đen, dọc theo vách đá Giác Hâm Thạch bắt đầu chậm rãi bổ xuống.
Dưới sự khống chế của linh hồn Dương Thiên, lớp nham thạch bình thường bao trùm lên Giác Hâm Thạch trên vách đá lại không ngừng rơi xuống.
Sắc mặt nhóm người Vân Không hơi hoang mang, thực lực của họ thấp kém, những khối đá này rơi xuống đánh trúng thân thể của họ, có thể sẽ làm họ bỏ mạng.
"Vân Không, ở đây quá nguy hiểm, các ngươi đi ra trước". Dương Thiên nói.
"Đại nhân từ từ khai thác, bất kể thời gian bao lâu cũng được". Vân Không cung kính nói. Anh ta xoay người nhanh chóng rời đi.
Một số người Vụ Vân Tinh cùng đi theo cũng hoang mang chạy ra ngoài.
"Mộc Lâm, các ngươi ra ngoài chờ". Dương Thiên dặn dò.
"Vâng, thiếu gia Dương Thiên". Khuôn mặt của mười một người bao gồm Mộc Lâm mang vẻ cung kính, toàn bộ lui ra ngoài.
Trong khu vực này chỉ còn lại hai người Dương Thiên và Đan Lăng.
"Ha ha, khối Giác Hâm Thạch này rất lớn". Dương Thiên mỉm cười nói, đại đao trong tay không ngừng chém tới, có ý định lấy ra Giác Hâm Thạch nguyên vẹn.
"Một khi Giác Hâm Thạch xuất hiện, đều có thể tích rất lớn, cho nên nói như vậy những khối Giác Hâm Thạch này rất có giá trị". Đan Lăng mỉm cười nói.
Giác Hâm Thạch rất khó sinh ra, chỉ ở trên một số hành tinh đặc thù mới có thể chậm rãi hình thành.
"Ầm!"
Sau khi cắt năm phút, một khối đá màu vàng khổng lồ với thể tích một trăm mét khối trực tiếp tróc ra khỏi vách đá nham thạch, đến bên cạnh Dương Thiên. Độ dài rộng của nó đều khoảng mười mét, độ dày chỉ có một mét, thoạt nhìn tổng thể không theo quy tắc nào cả.
"Trọng lượng của khối Giác Hâm Thạch này đến năm trăm tấn, có giá trị năm mươi nghìn điểm tích lũy". Ánh mắt Dương Thiên lộ vẻ vui mừng.
Một tấn Giác Hâm Thạch có giá trị một trăm điểm tích lũy, bây giờ Dương Thiên khai thác khối này lại đến năm trăm tấn.
Trong bảo khố trao đổi của công ty lỗ sâu ảo, điểm tích lũy vô cùng quý giá. Giống như những nhiệm vụ tu luyện cấp A, cho dù hoàn thành tốt đẹp cũng chỉ giành được một trăm nghìn điểm tích lũy mà thôi.
Đan Lăng ở bên cạnh cũng đầy vẻ thán phục.
Ông ta cảm nhận được khí vận của Dương Thiên!
Từ trong bí cảnh Bạch Cốt có được cơ duyên của tộc Cốt Linh, cộng thêm chuyện của Hỗn Ma và Hoang Nguyên, hầu như Dương Thiên đều trúng được lợi ích khổng lồ trong từng chuyện.
Nói đến khí vận rất là hư vô mờ mịt, nhưng trong vũ trụ quả thực có rất nhiều thiên tài mà khí vận của họ xuất sắc, trên đường đi đều có thể gặp được bảo vật làm người khác ngưỡng mộ.
Tốc độ phát triển tu luyện của những thiên tài như vậy rất đáng kinh ngạc, bất kể gặp nguy hiểm ra sao đều có thể biến nguy thành an.
Bây giờ theo ông ta thấy, Dương Thiên chính là thiên tài có khí vận nghịch thiên đó.
Giác Hâm Thạch vô cùng quý giá, thỉnh thoảng toàn bộ Đế quốc văn minh trung cấp không có đến một hành tinh tồn tại Giác Hâm Thạch, kết quả Dương Thiên đến đây lại dễ dàng phát hiện. Hơn nữa còn là Vân Không chủ động nói cho.
Trên mặt Dương Thiên nở nụ cười, hắn vung tay lên, khối Giác Hâm Thạch có trọng lượng năm trăm tấn liền thu vào Long phượng nguyên châu của hắn.
Hắn không có ý từ bỏ, tiếp tục dùng đại đao màu đen cắt xuống, dự định có phát hiện thêm khoáng thạch trong khu vực này hay không.
"Ha ha, thiếu gia Dương Thiên, Giác Hâm Thạch hình thành không dễ dàng, dưới điều kiện bình thường, hình thành một khối lớn như vậy đã rất hiếm thấy". Đan Lăng mỉm cười nói.
Dương Thiên gật đầu, hắn cũng biết nhưng vẫn không muốn từ bỏ.
Một khối Giác Hâm Thạch đại diện cho số điểm tích lũy kếch xù.
"Sao?" Khi đại đao màu đen của Dương Thiên chém tới chưa đến một phút, truyền đến một âm thanh leng keng, hình như đụng trúng cái gì đó.
Khuôn mặt Dương Thiên vui mừng, tăng tốc độ cắt, chưa đến mười giây, trước mặt hắn lại xuất hiện một mặt tường màu vàng.
"Hả? Thật sự có sao?" Trong mắt Đan Lăng cũng lộ vẻ ngạc nhiên.
Những lớp nham thạch này thật sự rất đặc, ý thức của ông ta cũng rất khó vào trong đó, cho nên không biết trong dãy núi nham thạch khổng lồ này rốt cuộc có Giác Hâm Thạch khác không.
Dương Thiên tỏ vẻ mừng rỡ, lại bắt đầu dọc theo xung quanh Giác Hâm Thạch bổ xuống.
Độ cứng của Giác Hâm Thạch vô cùng chắc, trường đao cấp chín của hắn rất khó trực tiếp cắt chém, cách tốt nhất chính là cắt xung quanh khối đá, sau đó lấy ra một khối hoàn chỉnh.
Những Giác Hâm Thạch đều được khảm nạm trong dãy núi khổng lồ này.
"Trọng lượng của khối này đến sáu trăm tấn, có giá trị sáu mươi nghìn điểm tích lũy!" Dương Thiên khai thác một khối Giác Hâm Thạch, ước lượng giá trị của khối Giác Hâm Thạch này.
Chưa đến mấy giây, hắn đã có được một trăm mười nghìn điểm tích lũy, tốc độ giành được điểm tích lũy đến đáng sợ.
Dương Thiên vẫn chưa dừng lại, tiếp tục bổ đến nham thạch trong dãy núi.
"Ầm!"
Bỗng nhiên, một tiếng vang kịch liệt truyền đến, một mảng lớn nham thạch tróc ra, sau đó trên mặt tường của dãy núi dài đến một nghìn mét lại xuất hiện từng khối nham thạch màu vàng, rải rác ở khắp nơi, giống như cố tình khảm nạm trên đó, trông rất khác thường.
Ầm!
Dương Thiên gật đầu, khí thế trên người bạo phát ra toàn bộ, trong tay hắn xuất hiện một trường đao màu đen, dọc theo vách đá Giác Hâm Thạch bắt đầu chậm rãi bổ xuống.
Dưới sự khống chế của linh hồn Dương Thiên, lớp nham thạch bình thường bao trùm lên Giác Hâm Thạch trên vách đá lại không ngừng rơi xuống.
Sắc mặt nhóm người Vân Không hơi hoang mang, thực lực của họ thấp kém, những khối đá này rơi xuống đánh trúng thân thể của họ, có thể sẽ làm họ bỏ mạng.
"Vân Không, ở đây quá nguy hiểm, các ngươi đi ra trước". Dương Thiên nói.
"Đại nhân từ từ khai thác, bất kể thời gian bao lâu cũng được". Vân Không cung kính nói. Anh ta xoay người nhanh chóng rời đi.
Một số người Vụ Vân Tinh cùng đi theo cũng hoang mang chạy ra ngoài.
"Mộc Lâm, các ngươi ra ngoài chờ". Dương Thiên dặn dò.
"Vâng, thiếu gia Dương Thiên". Khuôn mặt của mười một người bao gồm Mộc Lâm mang vẻ cung kính, toàn bộ lui ra ngoài.
Trong khu vực này chỉ còn lại hai người Dương Thiên và Đan Lăng.
"Ha ha, khối Giác Hâm Thạch này rất lớn". Dương Thiên mỉm cười nói, đại đao trong tay không ngừng chém tới, có ý định lấy ra Giác Hâm Thạch nguyên vẹn.
"Một khi Giác Hâm Thạch xuất hiện, đều có thể tích rất lớn, cho nên nói như vậy những khối Giác Hâm Thạch này rất có giá trị". Đan Lăng mỉm cười nói.
Giác Hâm Thạch rất khó sinh ra, chỉ ở trên một số hành tinh đặc thù mới có thể chậm rãi hình thành.
"Ầm!"
Sau khi cắt năm phút, một khối đá màu vàng khổng lồ với thể tích một trăm mét khối trực tiếp tróc ra khỏi vách đá nham thạch, đến bên cạnh Dương Thiên. Độ dài rộng của nó đều khoảng mười mét, độ dày chỉ có một mét, thoạt nhìn tổng thể không theo quy tắc nào cả.
"Trọng lượng của khối Giác Hâm Thạch này đến năm trăm tấn, có giá trị năm mươi nghìn điểm tích lũy". Ánh mắt Dương Thiên lộ vẻ vui mừng.
Một tấn Giác Hâm Thạch có giá trị một trăm điểm tích lũy, bây giờ Dương Thiên khai thác khối này lại đến năm trăm tấn.
Trong bảo khố trao đổi của công ty lỗ sâu ảo, điểm tích lũy vô cùng quý giá. Giống như những nhiệm vụ tu luyện cấp A, cho dù hoàn thành tốt đẹp cũng chỉ giành được một trăm nghìn điểm tích lũy mà thôi.
Đan Lăng ở bên cạnh cũng đầy vẻ thán phục.
Ông ta cảm nhận được khí vận của Dương Thiên!
Từ trong bí cảnh Bạch Cốt có được cơ duyên của tộc Cốt Linh, cộng thêm chuyện của Hỗn Ma và Hoang Nguyên, hầu như Dương Thiên đều trúng được lợi ích khổng lồ trong từng chuyện.
Nói đến khí vận rất là hư vô mờ mịt, nhưng trong vũ trụ quả thực có rất nhiều thiên tài mà khí vận của họ xuất sắc, trên đường đi đều có thể gặp được bảo vật làm người khác ngưỡng mộ.
Tốc độ phát triển tu luyện của những thiên tài như vậy rất đáng kinh ngạc, bất kể gặp nguy hiểm ra sao đều có thể biến nguy thành an.
Bây giờ theo ông ta thấy, Dương Thiên chính là thiên tài có khí vận nghịch thiên đó.
Giác Hâm Thạch vô cùng quý giá, thỉnh thoảng toàn bộ Đế quốc văn minh trung cấp không có đến một hành tinh tồn tại Giác Hâm Thạch, kết quả Dương Thiên đến đây lại dễ dàng phát hiện. Hơn nữa còn là Vân Không chủ động nói cho.
Trên mặt Dương Thiên nở nụ cười, hắn vung tay lên, khối Giác Hâm Thạch có trọng lượng năm trăm tấn liền thu vào Long phượng nguyên châu của hắn.
Hắn không có ý từ bỏ, tiếp tục dùng đại đao màu đen cắt xuống, dự định có phát hiện thêm khoáng thạch trong khu vực này hay không.
"Ha ha, thiếu gia Dương Thiên, Giác Hâm Thạch hình thành không dễ dàng, dưới điều kiện bình thường, hình thành một khối lớn như vậy đã rất hiếm thấy". Đan Lăng mỉm cười nói.
Dương Thiên gật đầu, hắn cũng biết nhưng vẫn không muốn từ bỏ.
Một khối Giác Hâm Thạch đại diện cho số điểm tích lũy kếch xù.
"Sao?" Khi đại đao màu đen của Dương Thiên chém tới chưa đến một phút, truyền đến một âm thanh leng keng, hình như đụng trúng cái gì đó.
Khuôn mặt Dương Thiên vui mừng, tăng tốc độ cắt, chưa đến mười giây, trước mặt hắn lại xuất hiện một mặt tường màu vàng.
"Hả? Thật sự có sao?" Trong mắt Đan Lăng cũng lộ vẻ ngạc nhiên.
Những lớp nham thạch này thật sự rất đặc, ý thức của ông ta cũng rất khó vào trong đó, cho nên không biết trong dãy núi nham thạch khổng lồ này rốt cuộc có Giác Hâm Thạch khác không.
Chưa đến mấy giây, hắn đã có được một trăm mười nghìn điểm tích lũy, tốc độ giành được điểm tích lũy đến đáng sợ.
Dương Thiên vẫn chưa dừng lại, tiếp tục bổ đến nham thạch trong dãy núi.
Bỗng nhiên, một tiếng vang kịch liệt truyền đến, một mảng lớn nham thạch tróc ra, sau đó trên mặt tường của dãy núi dài đến một nghìn mét lại xuất hiện từng khối nham thạch màu vàng, rải rác ở khắp nơi, giống như cố tình khảm nạm trên đó, trông rất khác thường.