Dương Thiên chậm rãi đi trong khu vực này, trong tay có chín mảnh vỡ thủy tinh tỏa ra ánh sáng nhiều màu sắc khác nhau, phía trên có một điểm sáng kỳ dị.
Mặc dù đốm sáng này hiển thị vị trí của viên tinh thạch thứ mười, nhưng cho dù Dương Thiên tiến lên như thế nào, hắn cũng không thể đến gần viên tinh thạch này.
Dương Thiên sắc mặt thận trọng, trong tay xuất hiện một trường đao màu đen, trực tiếp đi về phía trước.
Trong nửa ngày, Dương Thiên hầu như không nhìn thấy gì, hoang vắng và im lặng là tình trạng chung của không gian này.
Soạt!
Một cánh cổng màu trắng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Dương Thiên, sau đó một lực hút cực lớn ập đến, Dương Thiên không phản ứng kịp, lại bị hút vào.
Hình bóng của hắn xuất hiện ở một khu vực khác.
"Chết tiệt! Nơi này là cái quỷ gì?" Dương Thiên sắc mặt khó coi, không thể hiểu được sự tồn tại của những cánh cổng này.
Dương Thiên trong lòng có dự cảm xấu, không gian ở đây có lẽ không phải không gian hắn bước vào ngay từ đầu. Do đó, vị trí của cánh cổng bí mật có thể không tồn tại. Có lẽ hắn không thể thoát ra được.
Về phần Tiểu Quang, hắn không dám lấy nó ra, hắn sợ Tiểu Quang ra ngoài tìm, còn hắn sẽ bị hút vào những cánh cổng màu trắng khác.
Trong ba ngày tiếp theo, Dương Thiên lại gặp phải hai cánh cổng. Những cánh cổng này đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, và lực hút quá kinh ngạc khiến hắn không có chút phản kháng nào.
Soạt!
Cánh cổng màu trắng thứ năm xuất hiện, và Dương Thiên một lần nữa được bước đến một khu vực khác.
Lúc mới tiến vào, sắc mặt Dương Thiên đã thay đổi rất lớn, hắn lập tức cảm giác được một khí thế vô cùng to lớn trực tiếp tác động lên mình, khí thế này hoàn toàn đạt tới cấp Lĩnh Chủ.
Dương Thiên cảm thấy một lĩnh vực rộng lớn, như thể một cường giả cấp Lĩnh Chủ đang đứng trước mặt mình, khí thế hoàn toàn đè lên người hắn.
Tuy nhiên, sau khi bước vào đó, Dương Thiên phát hiện ra rằng không có bóng dáng của ai ở đây. Cái gọi là cường giả cấp Lĩnh Chủ hoàn toàn không tồn tại.
Tuy nhiên, với uy áp lớn truyền đến từ cơ thể, Dương Thiên không bao giờ có thể cảm thấy sai lầm.
“Chẳng lẽ trong không gian này có cường giả cấp Lĩnh Chủ sao?” Dương Thiên kinh hãi.
"Lúc trước mình gặp phải tổng cộng năm cánh cổng màu trắng, cộng thêm không gian lần thứ nhất tiến vào, tổng cộng có sáu khu vực không gian, năm cái đầu không có động tĩnh gì, nhưng mà ở đây uy áp lại mạnh như vậy?", Dương Thiên suy tư.
“Đan Lăng, ngươi bây giờ ở đâu?” Dương Thiên trực tiếp hỏi.
“Dương Thiên thếu gia, ta không chắc lắm. Tôi gặp phải sáu cánh cổng màu trắng. Ta không biết mình đã đến đâu.” Giọng của Đan Lăng truyền đến.
“Có uy áp cấp Lĩnh Chủ trong những không gian mà ngươi đang ở không?” Dương Thiên hỏi.
"Không." Đan Lăng nói.
Dương Thiên trong lòng bình tĩnh, Đan Lăng gặp phải sáu cái cổng trắng, cũng không gặp phải không gian uy áp.
"Suy nghĩ trước đây của mình có lẽ là đúng. Những không gian này chắc hẳn là tách biệt và độc lập, chỉ là mình không biết có bao nhiêu chỗ?" Dương Thiên lúc này trong lòng mơ hồ có phỏng đoán.
Không gian uy áp này hiển nhiên khác với những chỗ trước, rất có thể sau khi xuyên qua những cánh cổng màu trắng kia, nó sẽ bị dịch chuyển đến một không gian khác, và rất có khả năng nó sẽ được dịch chuyển một cách ngẫu nhiên.
Nếu không, Đan Lăng không thể ở một nơi khác với hắn được. Và hắn cũng không thể cảm nhận được vị trí của mình.
Dương Thiên thân thể căng thẳng, chú ý tới nguy hiểm có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Cơ thể hắn phải chịu một uy áp rất lớn, đó là uy áp của một cường giả cấp Lĩnh Chủ.
Lĩnh vực khổng lồ áp bách Dương Thiên.
Nhưng mà, thân thể Dương Thiên lúc này đã hoàn toàn đạt tới cấp Hắc Động hậu kỳ, hơn nữa cỗ lĩnh vực này cũng vững vàng chứ không xao động nhiều, nên áp bách đối với cơ thể Dương Thiên cũng không lớn như tưởng tượng. Thực lực của Dương Thiên cũng không chịu ảnh hưởng nhiều.
"Hửm? Nơi xa có người?", Dương Thiên nhìn về nơi xa, nơi đó hình như truyền đến một ít động tĩnh.
Không gian phía trước hắn không hề có một bóng người.
Dương Thiên hơi do dự một chút, sau đó liền trực tiếp đi đến hướng đó. Có người nói, hắn có khả năng biết được tồn tại của cái không gian này là cái dạng gì.
Trong không gian, có vài đạo thân ảnh đang chậm rãi hành tẩu.
"Tuyên Ninh, không sao chứ?", Man Hoang nhìn người thiếu nữ trước mặt, sắc mặt lo lắng.
Thân hình cậu ta cũng bị uốn cong, không gian nơi này vô cùng kỳ dị, tràn ngập cảm giác áp bách.
Thân thể cậu ta vượt xa cường giả cấp Tinh Chủ đỉnh phong, có thể miễn cưỡng chống cự được, nhưng thực lực của Tuyên Ninh đến cấp Tinh Chủ đỉnh phong còn chưa tới, dưới cỗ uy áp này làm sắc mặt cô ta tái nhợt, đến cả đi bộ cũng vô cùng gian nan.
May mắn là uy áp này tồn tại cũng ổn định. Bằng không chỉ cần một tia dao động hơi chút phát sinh là cũng đủ để Tuyên Ninh và Man Hoang bị bạo phá mà chết.
"Có người?", sắc mặt Man Hoang bỗng nhiên biến đổi, một đạo thân ảnh từ nơi xa chậm rãi đi tới.
"Dương Thiên?", theo sự tiếp cận của người tới, trong mắt Man Hoang đột nhiên lộ ra tia khiếp sợ.
"Man Hoang?", Dương Thiên hơi hơi sửng sốt, hai người mà hắn phát hiện vậy mà là Man Hoang cùng Tuyên Ninh.
Ánh mắt Dương Thiên lộ ra tia nghi hoặc, lúc trước Man Hoang có chuyện cần xử lý, không nghĩ tới mấy ngày sau bọn họ lại gặp mặt nhau ở chỗ này.
Dương Thiên chậm rãi đi trong khu vực này, trong tay có chín mảnh vỡ thủy tinh tỏa ra ánh sáng nhiều màu sắc khác nhau, phía trên có một điểm sáng kỳ dị.
Mặc dù đốm sáng này hiển thị vị trí của viên tinh thạch thứ mười, nhưng cho dù Dương Thiên tiến lên như thế nào, hắn cũng không thể đến gần viên tinh thạch này.
Dương Thiên sắc mặt thận trọng, trong tay xuất hiện một trường đao màu đen, trực tiếp đi về phía trước.
Trong nửa ngày, Dương Thiên hầu như không nhìn thấy gì, hoang vắng và im lặng là tình trạng chung của không gian này.
Soạt!
Một cánh cổng màu trắng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Dương Thiên, sau đó một lực hút cực lớn ập đến, Dương Thiên không phản ứng kịp, lại bị hút vào.
Hình bóng của hắn xuất hiện ở một khu vực khác.
"Chết tiệt! Nơi này là cái quỷ gì?" Dương Thiên sắc mặt khó coi, không thể hiểu được sự tồn tại của những cánh cổng này.
Dương Thiên trong lòng có dự cảm xấu, không gian ở đây có lẽ không phải không gian hắn bước vào ngay từ đầu. Do đó, vị trí của cánh cổng bí mật có thể không tồn tại. Có lẽ hắn không thể thoát ra được.
Về phần Tiểu Quang, hắn không dám lấy nó ra, hắn sợ Tiểu Quang ra ngoài tìm, còn hắn sẽ bị hút vào những cánh cổng màu trắng khác.
Trong ba ngày tiếp theo, Dương Thiên lại gặp phải hai cánh cổng. Những cánh cổng này đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, và lực hút quá kinh ngạc khiến hắn không có chút phản kháng nào.
Soạt!
Cánh cổng màu trắng thứ năm xuất hiện, và Dương Thiên một lần nữa được bước đến một khu vực khác.
Lúc mới tiến vào, sắc mặt Dương Thiên đã thay đổi rất lớn, hắn lập tức cảm giác được một khí thế vô cùng to lớn trực tiếp tác động lên mình, khí thế này hoàn toàn đạt tới cấp Lĩnh Chủ.
Dương Thiên cảm thấy một lĩnh vực rộng lớn, như thể một cường giả cấp Lĩnh Chủ đang đứng trước mặt mình, khí thế hoàn toàn đè lên người hắn.
Tuy nhiên, sau khi bước vào đó, Dương Thiên phát hiện ra rằng không có bóng dáng của ai ở đây. Cái gọi là cường giả cấp Lĩnh Chủ hoàn toàn không tồn tại.
Tuy nhiên, với uy áp lớn truyền đến từ cơ thể, Dương Thiên không bao giờ có thể cảm thấy sai lầm.
“Chẳng lẽ trong không gian này có cường giả cấp Lĩnh Chủ sao?” Dương Thiên kinh hãi.
"Lúc trước mình gặp phải tổng cộng năm cánh cổng màu trắng, cộng thêm không gian lần thứ nhất tiến vào, tổng cộng có sáu khu vực không gian, năm cái đầu không có động tĩnh gì, nhưng mà ở đây uy áp lại mạnh như vậy?", Dương Thiên suy tư.
“Đan Lăng, ngươi bây giờ ở đâu?” Dương Thiên trực tiếp hỏi.
“Dương Thiên thếu gia, ta không chắc lắm. Tôi gặp phải sáu cánh cổng màu trắng. Ta không biết mình đã đến đâu.” Giọng của Đan Lăng truyền đến.
“Có uy áp cấp Lĩnh Chủ trong những không gian mà ngươi đang ở không?” Dương Thiên hỏi.
"Không." Đan Lăng nói.
Dương Thiên trong lòng bình tĩnh, Đan Lăng gặp phải sáu cái cổng trắng, cũng không gặp phải không gian uy áp.
"Suy nghĩ trước đây của mình có lẽ là đúng. Những không gian này chắc hẳn là tách biệt và độc lập, chỉ là mình không biết có bao nhiêu chỗ?" Dương Thiên lúc này trong lòng mơ hồ có phỏng đoán.
Không gian uy áp này hiển nhiên khác với những chỗ trước, rất có thể sau khi xuyên qua những cánh cổng màu trắng kia, nó sẽ bị dịch chuyển đến một không gian khác, và rất có khả năng nó sẽ được dịch chuyển một cách ngẫu nhiên.
Nếu không, Đan Lăng không thể ở một nơi khác với hắn được. Và hắn cũng không thể cảm nhận được vị trí của mình.
Dương Thiên thân thể căng thẳng, chú ý tới nguy hiểm có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Cơ thể hắn phải chịu một uy áp rất lớn, đó là uy áp của một cường giả cấp Lĩnh Chủ.
Lĩnh vực khổng lồ áp bách Dương Thiên.
Nhưng mà, thân thể Dương Thiên lúc này đã hoàn toàn đạt tới cấp Hắc Động hậu kỳ, hơn nữa cỗ lĩnh vực này cũng vững vàng chứ không xao động nhiều, nên áp bách đối với cơ thể Dương Thiên cũng không lớn như tưởng tượng. Thực lực của Dương Thiên cũng không chịu ảnh hưởng nhiều.
"Hửm? Nơi xa có người?", Dương Thiên nhìn về nơi xa, nơi đó hình như truyền đến một ít động tĩnh.
Không gian phía trước hắn không hề có một bóng người.
Dương Thiên hơi do dự một chút, sau đó liền trực tiếp đi đến hướng đó. Có người nói, hắn có khả năng biết được tồn tại của cái không gian này là cái dạng gì.
Trong không gian, có vài đạo thân ảnh đang chậm rãi hành tẩu.
Ánh mắt Dương Thiên lộ ra tia nghi hoặc, lúc trước Man Hoang có chuyện cần xử lý, không nghĩ tới mấy ngày sau bọn họ lại gặp mặt nhau ở chỗ này.