Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 389: Câu Chuyện Về Nghịch Thiên Đại Đế




Truyền thuyết kể rằng ngày trước có một vị thiên tài nghịch thiên, không chỉ ở vũ lực mà tài trí cũng hơn người, lãnh đạo một tiểu quốc nhỏ yếu rồi không lâu sau đó trở thành chúa tể thống trị hơn mười vạn thế giới, uy danh vang chấn tam thập tam thiên của Thiên Giới. Hắn đạt được thành tựu to lớn khoáng cổ tuyệt kim, sau khi đăng cơ đế vị liền lấy xưng hiệu Nghịch Thiên Đại Đế để gọi chính mình.



Nghịch Thiên Đại Đế, một cái tên đầy bá khí cũng như kiêu ngạo đến cực điểm, nhưng mà hắn ta có tư cách để mà kiêu ngạo a, hơn nữa thành tựu của hắn cũng xác thực không thẹn với hai chữ nghịch thiên. Deus không chỉ là một vị đế vương mà còn là một võ giẩ thiên phú ngàn vạn năm mới xuất hiện một lần, tu vi đã sớm đạt tới tầng thứ dưới một người mà trên vạn người, Thần Vương cảnh.



Thần Vương cảnh ở trên Thiên Giới đã có thể được coi như là tầng thứ vũ lực hàng đầu, mặc dù ở trên còn có một cảnh giới nữa đó là Chí Tôn Thần Vũ nhưng mà số lượng lại ít đến mức đáng thương, toàn bộ Thiên Giới rộng lớn tổng cộng lại còn chưa vượt quá hai bàn tay bàn chân, vậy nên có thể nói Nghịch Thiên Đại Đế chính là gần như vô địch.



Thành tựu cùng với thực lực như thế ở trên Thiên Giới cũng không phải là có thể nhìn thấy thường xuyên, nếu như Deus tiếp tục an phận thủ thường thì cuộc đời của hắn sẽ trải qua nhung lụa khó mà có thể suy tàn. Nhưng mà là một người có dã tâm cực lớn, điều đó có thể nhận ra được qua việc hắn chinh phục biết bao nhiêu thế giới, Deus thật sự không cam lòng ở trên mình vẫn còn mấy gia hỏa Chí Tôn Thần Vũ có thể nghiền chết mình bằng một ngón tay.



Từ đó trở đi, mọi công việc liên quan đến sự cai trị của một bậc đế vương như hắn đều được dẹp qua một bên, toàn bộ tinh lực của Deus dồn hết cả vào tu luyện, cuối cùng thì lấy tư chất nghịch thiên của mình, cái ngày mà Deus chờ đợi đã đến. Tu luyện vốn dĩ là nghịch thiên, đạt tới tầng thứ “Thần”, mỗi khi đột phá đại cảnh giới, tu luyện giả sẽ xúc động đến lực lượng của thiên đạo, thiên đạo trừng phạt “kẻ nghịch thiên” sẽ giáng xuống thần kiếp tẩy lễ, vượt qua thì nhất phi trùng thiên, không vượt qua thì tan thành tro bụi, hình thần câu diệt đến cả luân hồi cũng không thể.



Nghịch Thiên Đại Đế Deus dùng tư chất thượng thừa của mình, tu luyện trong một thời gian kỉ lục chưa từng có, trực tiếp san bằng Thần Vương cảnh, tiến bước trở thành Chí Tôn Thần Vũ, chỉ cần vượt qua được thần kiếp là có thể thăng cấp. Chỉ là nói thì dễ làm thì khó, uy lực của thần kiếp vốn dĩ là uy năng của thiên địa, dù Deus có là đệ nhất thiên tài hay là Thần Vương cảnh cao cao tại thượng thì cũng chỉ là con kiến trước lực lượng của thiên đạo mà thôi.



Xác thực tư chất của Deus vô cùng tuyệt hảo, nhưng mà chỉ vì một lòng truy cầu cảnh giới cao hơn mà căn cơ của hắn lâu dài trở nên thiếu ổn định, tu vi thì có nhưng khi đối mặt với thần kiếp thì giống như một căn nhà cao nhưng nền móng không ổn định, đến khi gặp phải áp lực liền không chịu được mà sụp đổ. Hơn nữa trong suốt quá trình hắn khổ cực tu luyện, không biết là từ lúc nào mà những người bên dưới trướng của hắn đã sinh ra dã tâm không nên có, liên hợp lại với nhau nhằm thẳng vào cái lúc khẩn cấp đối mặt với thần kiếp mà ra tay ám toán Deus, khiến hắn thân hoài thương thế lại còn phải đối mặt với thần kiếp cường đại, tỉ lệ sống sót căn bản là không tồn tại.



Thần kiếp giáng xuống, Deus còn đang đau khổ chống đỡ thì lại gặp phải ám toán, nếu không phải là có Gainey cùng với Augus đến tận lúc cuối vẫn tận trung với hắn, liều mạng ngăn cản đối phương thì đợt thần kiếp đầu tiên buông xuống hắn đã chết vểnh râu lên rồi. Chỉ là mặc dù Gainey với Augus liều mạng câu kéo được một chút thời gian, nhưng tu vi của hai người này thấp kém hơn kẻ ám toán, căn bản là ngăn cản không nổi, hơn nữa hai người bọn hắn lại ngẫu nhiên mà lọt vào phạm vi của thần kiếp.



Thần kiếp một khi giáng xuống ai thì chỉ có người đó phải chịu đòn, dù dùng thủ đoạn hay bảo vật gì để ngăn cản thần kiếp cũng được, chỉ duy nhất đó là để người khác đỡ thay không được phép, bởi vì một khi có người khác tiến vào trong thần kiếp, thần kiếp sẽ mạnh hơn gấp bội, hơn nữa mục tiêu sẽ biến thành tất cả những người can thiệp, không chết không thôi.



Ám toán thành công khiến Deus thụ thương, hơn nữa việc Gainey cùng với Augus lọt vào tầm ảnh hưởng của thần kiếp khiến kế hoạch của một đám bạch nhãn lang phản bội thành công rực rỡ, tất cả liền rút lui để lại ba người Deus, Gainey cùng với Augus tự mình đối mặt với thần kiếp cường đại trong lúc bị trọng thương.



Kể đến đây, gương mặt của Gainey cùng với Augus không giấu nổi vẻ phẫn nộ tới cực điểm, chỉ có Deus là vẫn lạnh nhạt giống như từ lâu đã không còn để ý nhiều đến như vậy, thần tình lão mơ màng nói:



“Những tưởng ngay khi thần kiếp đợt thứ hai giáng xuống thì bọn ta sẽ hóa thành tro bụi mãi mãi biến mất khỏi thế gian, thì bỗng một kì tích xảy ra.”




Thiên địa giáng xuống thần kiếp không chỉ là lôi điện thông thường, có khi thần kiếp lại mang theo tính chất thuộc tính của tu luyện giả, giống như Deus thì thần kiếp của hắn là Cửu Thiên Liệt Hỏa Kiếp, xếp hàng thứ ba trong số những hỏa kiếp cường đại nhất. Hỏa nguyên tố nồng đậm từ trên trời giáng xuống tưởng chừng như sẽ thiêu rụi cả ba người thành tro tàn, thì bỗng nhiên một giọng nói vangg vọng thiên địa vang lên, giọng nói đó mang theo một cỗ khí tức thần thánh chí cao vô thượng khiến người khác run rẩy từ tận sâu trong linh hồn, thậm chí Deus lúc đó còn có một cảm giác giống như là cả thiên địa vì giọng nói này mà cùng run rẩy theo.



“Dừng lại!!”



Chỉ hai chữ ngắn gọn, Cửu Thiên Liệt Hỏa Kiếp khủng bố vô song giống như biến thành một ngọn lửa bé tí tẹo trên đầu một cây nến bị đặt trước phong ba bão táp, trong nháy mắt liền sợ hãi thu gọn lại chỉ bằng một cái chấm nhỏ trên trời cao. Đúng thế, là sợ hãi, thần kiếp đại biểu cho ý chí của thiên đạo, vốn dĩ cũng sở hữu một ít trí tuệ nhất định, đạt tới tầng thứ như Deus có thể tinh tường cảm nhận thấy thần kiếp đang sợ hãi đến cực độ mà co rút lại không dám trở mình, phát hiện ra điều này khiến Deus rung động không thôi.



Bầu trời nứt vỡ ra tạo thành những lỗ hổng không gian khủng bố, một bàn tay khổng lồ từ bên trong những lỗ hổng không gian đó thò ra, nắm lấy thần kiếp lúc này chỉ to bằng đầu ngón tay của bàn tay đó sau đó bóp mạnh một cái. Deus lúc đó ẩn ẩn nghe thấy tiếng rít gào chói tai trong tuyệt vọng vang lên ngay bên trong linh hồn của mình, mặc dù không biết đó là gì nhưng trực giác nói cho hắn biết đó chính là tiếng gào thét của thần kiếp khi bị bàn tay kia nghiền nát. Phải là thứ lực lượng khủng bố gì mới có thể dùng một bàn tay bóp chết Cửu Thiên Liệt Hỏa Kiếp xếp hàng thứ ba trong số các hỏa kiếp cơ chứ, trước kia hắn cũng từng kiến thức qua lực lượng của Chí Tôn Thần Vũ, dù có gom toàn bộ Chí Tôn Thần Vũ của tam thập tam thiên lại với nhau thì cũng chẳng bằng khí tức kinh khủng của một bàn tay kia a.



Bàn tay kia sau khi bóp chết thần kiếp liền mở ra sau đó giống như nắm lấy cái gì đó mà co lại, toàn bộ không gian xung quanh ba người Deus, Gainey và Augus liền giống như một miếng gỗ vụn bị tháo rời ra khỏi một khối gỗ lớn, cứ như thế bị bàn tay kia kéo vào trong không gian loạn lưu.



“Được rồi không cần kể nữa, đằng sau là gì thì ta có thể đoán được rồi. Giờ thì nói đến phần thưởng của ta nào.” Tử Phong ngắt lời.




Nghe Deus kể đến đây Tử Phong căn bản liền có thể đoán ra những gì xảy ra tiếp theo, đại khái là ba tên này bị cái người thần bí mà cường đại kia ép buộc phải ở trong này, chờ đợi người có thể vượt qua cả ba khảo nghiệm hơn nữa phải ứng với lời dự ngôn gì gì đó, Nghịch Thiên Đại Đế rốt cuộc biết được sự tồn tại của một thực thể mạnh tới mức có thể bóp chết cả thần kiếp đã chôn vùi không biết bao nhiêu là vị thần, tự cảm thấy bản thân bé nhỏ mà đổi tên thành Bại Thiên Đại Đế.



Deus nghe vậy cũng không tiếp tục dây dưa mà gật đầu, không biết từ nơi nào lấy ra một khối cầu kim loại to cỡ quả táo đặt lên bàn trước mặt Tử Phong, miệng nói: “Ngài ấy có nói rằng khi cậu vượt qua cả ba khảo nghiệm thì hãy mở đạo cụ này ra, bên trong có phong ấn một hình chiếu nhỏ của ngài ấy, ngài ấy có đôi lời muốn nói với cậu a.”



Tử Phong cầm lấy quả cầu kim loại ngó nghiêng một hồi, nghi hoặc nói: “Cái thứ này mở ra làm sao??”



“Không biết, khi ngài ấy giao cho ta quả cầu này cũng không nói cách mở nó ra như thế nào, chỉ nói rằng cậu nhất định sẽ có biện pháp mở nó ra.” Deus lắc đầu nói.



Quả cầu kim loại này to cỡ quả táo thông thường, ở trên bề mặt là những đường vân cổ quái kéo dài khắp nơi, ở một phía còn có một khoảng trống hơi lõm vào to cỡ đầu ngón tay cái, ngoài ra thì cũng không có mối ghép hay khe hở nào khả dĩ để có thể mở ra cả. Tử Phong nhìn ngó nửa ngày mà không tìm ra được cách nào để mở quả cầu này ra, cố nén xúc động muốn cầm nó trực tiếp đập xuống cạnh bàn, hắn thử sử dụng Phân Tích Nhãn lên nó.




Phân Tích Nhãn vốn là một trong số những kĩ năng đáng tin cậy nhất của Tử Phong từ khi hắn sở hữu hệ thống tới giờ, tuy rằng nó không trực tiếp biến hắn trở thành siêu nhân đánh đâu thắng đó, nhưng biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, lượng thông tin mà kĩ năng này thu về đối với hắn còn quan trọng hơn cả một ít kĩ năng tăng phúc thực lực. Quả nhiên kĩ năng này không khiến hắn thất vọng, ngay khi kích hoạt, qua tầm nhìn của Phân Tích Nhãn, toàn bộ những đường vân trên khối cầu kim loại biến mất, thay vào đó là một đồ án phức tạp chằng chịt giống như mạng nhện bao phủ lấy quả cầu.



Những đồ án này nhìn qua thì có chút rối mắt, nhưng Tử Phong ẩn ẩn có thể cảm nhận được bọn chúng đều được liên kết với nhau theo một trình tự nào đó, có chút giống với….trận pháp. Nói đến trận pháp, Tử Phong một khiếu không thông, nhưng mà hắn không biết không có nghĩa là hắn không đối phó được với trận pháp. Hắn là con gà mờ nhưng hai kĩ năng khác của hắn lại là đại hành gia trong ngành a.



“Chân Dạng – Phân Tích Nhãn!! Chân Dạng – Thiên Ma Nhãn!!” Tử Phong thầm mặc niệm trong đầu, thậm chí để cho chắc ăn hắn còn dí thêm cả Chân Dạng vào để bảo đảm.



Toàn bộ đồ án bao phủ quả cầu lập tức biến đổi trong mắt Tử Phong, biến thành vô số phù văn ảo diệu liên tục bay lên không trung dệt thành một mạng lưỡi khổng lồ bao trùm lấy toàn bộ không gian trước mắt. Tử Phong trước kia ở trong Cổ Mộ đã nhìn qua không ít phù văn, thậm chí lúc đó thực lực của hắn còn không bằng bây giờ mà chỉ dựa vào hai kĩ năng phân tích đã có thể hiểu được đại khái ý nghĩa của những phù văn đó, vậy mà giờ đây nhìn những phù văn xa lạ này, Tử Phong không khỏi toát mồ hôi nhận ra rằng hắn không thể hiểu nổi ý nghĩa của bất kì phù văn nào, giống như là những phù văn này cao cấp hơn rất nhiều so với những gì mà hắn đã từng nhìn thấy vậy, lấy cấp bậc của hắn vẫn không thể nào hiểu nổi.



Tấm lưới được dệt nên bởi phù văn sau khi thành hình liền tỏa ra quang mang rực rỡ, sau đó ở giữa tấm lưới đó liền tách ra thành hai mảnh, không gian trước mặt Tử Phong cũng cứ như thế bị tách ra làm hai, hình ảnh của ba người Deus, chiếc bàn đá cùng với căn phòng giống như là một tấm rèm treo bị vén sang hai bên, để lộ ra hình ảnh một vũ trụ hư không mênh mông vô bờ bến đằng sau.



Còn đang thất thần trước biến hóa bất ngờ đó, tròng mắt của Tử Phong không khỏi co rút lại, chỉ thấy trước mặt hắn, ngôi sao cũng tốt, tinh hệ cũng tốt, thậm chí cả một dải thiên hà cũng tốt, tất cả những thứ to lớn khổng lồ đó đột nhiên bị một cái bóng nuốt chửng bao phủ lấy, tầm nhìn của Tử Phong tự nhiên được phóng đại đến cực điểm, đến khi hắn nhìn rõ được cái bóng trước đó là gì thì nhịp thở của hắn chợt dừng lại, trái tim giống như bị thứ gì đó bóp chặt lại.



Trước mặt hắn lúc này là một thân ảnh mang theo hình dáng con người, sở dĩ chỉ có thể miêu tả đến như vậy là bởi vì thân ảnh này to lớn một cách khủng bố, toàn bộ cơ thể của y là một đám năng lượng màu tím than không rõ diện mạo, bên trong cơ thể đó là vô số ngôi sao đang tỏa sáng lập lòe, những ngôi sao vốn dĩ có kích cỡ gấp vài chục lần Địa Cầu kiếp trước của Tử Phong lúc này chỉ to như một hạt bụi nhỏ trên cơ thể của cái thân ảnh trước mắt, phải nói rằng thân ảnh này đồ sộ tới cực điểm, Tử Phong đứng trước thân ảnh này giống như là một con vi trùng nhỏ bé đứng trước một siêu tân tinh, nhỏ bé đến mức khó có thể nhỏ bé hơn được nữa.



Thân ảnh khủng bố đó đột nhiên mở hai mắt mình ra, đó là một đôi mắt không rõ hình thù đang phát ra quang mang màu tím mãnh liệt, ngay khi đôi mắt đó mở ra, trong đầu Tử Phong xuất hiện hình ảnh của một đám hành tinh trực tiếp bạo liệt, tâm thần của hắn rung động khó có gì miêu tả được, tận thế thì cũng chỉ đại khái giống như thế này đi.



Một luồng uy áp kinh thế hãi tục giống như hàng tỷ hành tinh trong vũ trụ mênh mông đè nặng lên người Tử Phong khiến cơ thể hắn gần như sụp đổ ngay tức thì, cũng may uy áp này chỉ thoáng qua chưa đầy một phần vạn của một cái tích tắc rồi biến mất, bằng không thì…..kết cục ra sao chắc không cần nói ai cũng rõ ràng.



Uy áp biến mất, nhưng thay vào đó, bên tai Tử Phong vang lên một tiếng thở khẽ, chỉ là một tiếng thở khẽ này mang theo một tia khí tức chí cao vô thượng đến cực điểm, lấy tinh thần cường hãn của Tử Phong mà cũng không kìm được muốn quỳ xuống vái lạy. Vấn đề ở chỗ, cái cảm giác muốn quỳ bái này, Tử Phong đã từng gặp qua không chỉ một lần, mà vài lần đó, tất cả đều xuất phát từ một người, chỉ một người có được cái khí tức thần thánh đến cực điểm như vậy. Quả nhiên, ngay khi trong đầu Tử Phong hô lên cái tên đó, một giọng nói quen thuộc vang lên từ cái thân ảnh khổng lồ kia:



“Chúng ta lại gặp mặt lần nữa, Tử Phong!!”