A Nguyệt chính là người hắn cần.
Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Cổ Nguyệt cô nương, giờ ta sẽ trả lời ngươi, đạo sinh ra một, một sinh ra hai, hai sinh ra ba, ba không sinh ra bốn, không phải sư phụ của ngươi."
“Mà là vạn vật!”
Lập tức toàn bộ núi Thần Long đều yên tĩnh!
Tương truyền rằng năm đó Đạo Tử ở Tắc Hạ Học Cung bị một quái nhân gõ vào đầu ba lần, sau đó đã vươn lên hùng cường, trở về phòng soi đuốc suốt đêm, cuối cùng đã ngộ ra đại đạo.
Đại đạo có trời, trời có thiên đạo.
Đại đạo có đất, đất có địa đạo.
Vì vậy, Đạo Tử đã viết mở đầu “Đạo Kinh”: Đại Đạo vô hạn, chứa đựng ba yếu †ố: thiên, địa, nhân.
Thiên đạo có pháp.
Địa đạo có vật.
Nhân đạo có linh.
Đại đạo sinh một, thiên.
Đại đạo sinh hai, địa.
Đại đạo sinh ba, nhân.
Sau đó thì sao? Ba có thể sinh ra cái gì? Đạo Tử vẫn chưa ngộ ra.
Đạo Tử đau đầu hỏi quái nhân: “Phu tử, nói ba sinh ra nhân, vậy nhân có thể sinh ra cái gì?”
“Ha ha ha...”
Quái nhân của Tắc Hạ Học Cung cười nhạo đầy vô tình: “Có thể sinh ra đứa con. Đầu Đạo Tử càng đau hơn!
“Phu tử, nghiêm túc chút đi.”
Quái nhân của Tắc Hạ Học Cung chỉ để lại ba chữ: “Ngươi đoán xem?”
Sau đó, cứ thế bay đi.
Ngươi đoán xem! Ba chữ này vẫn thường được quái nhân của Tắc Hạ Học Cung dùng.
Bình thường khi đang học, bách gia chư tử hỏi ông ta, hầu hết ông ta đều dùng ba chữ này để trả lời.
Cho nên khi bách gia chư tử vừa nghe thấy ba chữ này đều cảm thấy quái nhân phu tử kia đang kiểm tra mình, càng phát huy trí tưởng tượng, nghiên cứu học vấn.
Nghe đồn rằng bách gia chư tử có thể khai tông lập học, không thể không liên quan đến ba chữ này của quái nhân!
Lúc này, đôi mắt hình lưỡi liềm của Cổ Nguyệt lóe lên ánh sáng: “Ba sinh ra vạn vật ư?”
“Vương gia, ngài giải thích xem lời này là như thế nào?” . Ngôn Tình Tổng Tài
Hạ Thiên không trả lời, chỉ đi xuống núi: “Nếu ngươi có thể giúp ta một việc, ta sẽ nói cho ngươi biết!”
Cố Nguyệt cắn môi đỏ mọng: “Được!” “Nhưng ta không thể sinh con cho ngươi được.” Hạ Thiên: “...”
“Vương gia, học phái Đạo gia của ta còn có rất nhiều vấn đề, hy vọng vương gia có thể giúp chúng ta giải thích nghỉ hoặc.”
Hạ Thiên nở nụ cười quái dị: Vậy ngươi giúp ta làm việc, dùng kết quả thu được để đổi lấy đáp án!”
“Được không?” “Được!”
Cổ Nguyệt hứa hẹn: “Vương gia, chỉ cần ngài không bắt A Nguyệt sinh con cho ngài, mọi chuyện sẽ dễ dàng thương lượng.”
Hạ Thiên hơi đau đầu nói: “Cổ Phong, ngươi thấy sao?” Cổ Phong to khỏe gật đầu: “Chỉ cần vương gia không ngủ với muội muội ta, ta nguyện ý giúp vương gia làm việc, dùng thành quả để đổi lấy đáp ăn trăm năm chưa rõ của học phái Đạo gia ta.”