Vàng là thứ được thích nhất.
'Tàng Lục dửng dưng nói: “Vốn dĩ một vạn lượng hoàng kim này là phí an gia mà bản tướng quân mang đến cho các vị! Nhưng xem ra các vị đều không phải là hiền tài mà vương gia nhà ta cần. Hiện tại, bản tướng quân sẽ lấy một vạn lượng hoàng kim này làm tiền đặt cược để đấu thơ với các vị! Nếu ta thua một ván sẽ cho các vị trăm lượng hoàng kim! Nhưng nếu các người thua thì sao?”
Chúng nho sinh đỏ mắt! "Nếu chúng ta thua sẽ cùng ngươi đi Hoang Châu làm công văn trong quân!" "Được!"
'Tàng Lục cuối cùng cũng lộ ra nụ cười tự nhiên: "Vậy mời Lý tổng đốc và Đỗ gia chủ làm chứng!"
Lý Phi gật đầu: 'Được!"
Đỗ Nguyệt Nhi cau mày: “Tàng Lục tiểu tướng quân, ngươi có thể làm thơ sao?”
Tàng Lục lắc đầu: "Không biết!"
Đỗ Nguyệt Nhi rất tò mò: “Vậy ngươi làm sao đấu thơ với danh sĩ hai châu?”
Tàng Lục cười thần bí: “Ta đã ghi chép lại hết những bài thơ mà bình thường vương gia nhà ta thuận miệng đọc! Đủ để thắng được đám giá áo túi cơm này rồi!"
Nho sinh hai châu lại nổi giận: “Cuồng vọng! Quả thực không biết trời cao đất rộng! Thắng hết vàng của hắn ta, để hắn ta trắng tay chạy về Hoang Châu tìm đường chết đi!"
"Được!"
Đỗ Nguyệt Nhi liếc nhìn Lý Phi, không nhiều lời: “Ta cũng đồng ý!”
Có điều nói thật thì Đỗ Nguyệt Nhi cho rằng Tàng Lục nhất định sẽ thua!
Từ xưa đến nay, Dương Châu và Thanh Châu đã giàu văn nhân, thiên tài nhiều như chó, những người nổi bật nhất trong đó còn ở đây.
Chỉ là nàng ta rất muốn biết Tàng Lục làm ra cục diện này... rốt cuộc là muốn làm gì?
Buổi đấu thơ này có liên quan gì đến nàng ta sao?
Lúc này, Lý Phi nháy mắt với thân vệ.
Thân vệ quay người bước ra khỏi đại sảnh hội thơ.
Ngay sau đó, tiếng thông báo của người gác cửa đón khách truyền vào trong phòng: "Đường Thanh Trúc, viện trưởng thư viện Thanh Trúc ở Giang Nam, viện trưởng Chúc Mai của thư viện Thanh Mai Giang Nam, viện trưởng Văn Khúc của thư viện Kim Cúc ở Giang Nam, viện trưởng Từ Nam của thư viện U Lan ở Giang Nam, tất cả đều đến đây tham gia hội thơI”
Nhất thời, nho sinh hai châu lập tức kích động!
Viện trưởng của tứ đại thư viện Giang Nam cũng là tứ đại tài tử danh tiếng lẫy lừng của Giang Nam.
Mỗi người trong số bọn họ đều thi hoạ song tuyệt, ai nấy đều là văn nhân nổi danh nhất Đại Hạ, tuổi tầm bốn mươi, danh tiếng vang dội ở Đại Hạ đã nhiều năm.
Bọn họ thành lập tứ đại thư viện Giang Nam là những thư viện duy nhất trên toàn Đại Hạ có thể cạnh tranh với các thư viện hoàng gia ở Đế Đô, các danh sĩ từ các nhà đều cư trú ở đó, hầu hết các học sinh họ dạy đều có thể làm quan trong triều Đại Hạ.
lên trưởng của tứ đại thư viện Giang Nam chính là ngôi sao sáng của giới văn đế quốc Đại Hạ.
Ngày thường muốn gặp được một người cũng khó.
Hôm nay, tứ đại viện trưởng lại dắt tay nhau đến đây theo lời mời "thịnh tình" của Lý Phi.
Nhất thời, phong cách của hội thơ Mông Gia Trang đã trực tiếp từ hội thơ nông trang thăng lên tầm hội thơ cao cấp nhất ở Đại Hạ.
€ó bốn người bọn họ tới hội thơ, nho sinh hai châu ở đây có thể chém gió cả đời!
Sau một lúc, bốn người đàn ông trung niên mặc văn sam, cử chỉ tiêu sái xuất hiện ở cửa đại sảnh hội thơ.
Bốn người nhìn về phía Lý Phi trước mặt, vẻ mặt phức tạp hành lễ: "Bái kiến Tổng đốc đại nhân Thanh Châu!"
Lý Phi đích thân nghênh đón ở cửa, nói bằng giọng điệu nho nhã hiếm có: “Bốn vị viện trưởng có thể giá lâʍ ɦội thơ thực sự là vẻ vang cho kẻ hèn này, khiến bản tổng đốc cảm thấy vô cùng vinh dự! Không dối gạt bốn vị viện trưởng, ta đã ngưỡng mộ các vị từ lâu, lát nữa nhất định phải thỉnh giáo các vị một ít về đạo thi họa mới được."