Cừu Non Và Ông Chú Gian Manh

Chương 28: Chọc tức






Cậu biết vậy thì sau này đừng có giỡn như thế nữa - Giang Thiệu lên tiếng

Người đàn ông kéo chàng trai rời khỏi chỗ đó bỏ mặc Nhất Lục cười khổ trên sân bóng. Ngồi vào xe chú tiến tới thắt dây an toàn rồi cố tình hôn vào má cậu:

- Em đừng có đùa như vậy với tên nhóc đó nữa

- Chú nặng tay quá rồi đó, bạn bè giỡn với nhau thôi mà!

- Bạn bè gì mà giỡn kiểu đó, chú không thích

Cậu lườm người đàn ông rồi nhìn ra cửa, chú cũng không nói gì nữa ngồi về chỗ lái xe.

Về đến nhà thì cậu liền vào phòng không ai nói với nhau câu gì hết. Khải Tề mặc lên người một cái thun ba lỗ trắng cùng với quần đùi màu be đi ra bàn ăn

Hai người cùng nhau ăn cơm nhưng vẫn ai chịu mở lời dùng xong bữa ăn thì cậu đi qua rửa bát.

Một bàn tay to lớn ôm lấy cái eo thon nhỏ ấy, một giọng nói nam tính thủ thỉ vào tai cậu:

- Giận chú rồi sao?

Cái bàn tay dính đầy xà phòng mạnh mẽ kéo đôi tay lớn ấy ra khỏi người mình:

- Chú đi ra nhanh lên, để em yên

Người đàn ông làm sao chịu dễ dàng từ bỏ như vậy được mà vẫn muốn tiến tới ôm lấy thì cậu liền cáu rắc:

- Vũ Giang Thiệu!

Người đàn ông liền lùi ra sau và dần rời khỏi đó, cậu thì vẫn tiếp tục công việc rửa bát này của mình.

Sau khi làm xong nhiệm vụ của mình thì cậu đưa ánh mắt nhìn xung quanh căn phòng thì không thấy bóng dáng người đàn ông đó ở đâu hết.

Cậu nhanh chóng đi về phòng lấy laptop ra phòng khách ngồi dưới thảm để máy lên trên bàn:

- Ngoài này dễ chịu hơn nhiều

Chàng trai chuyện tâm ngồi coi bài, Giang Thiệu lại từ trong phòng đi ra ngồi xuống cạnh Khải Tề nhưng cậu vẫn làm ngơ.

Cái tay to lớn kia mon men đặt lên đùi của cậu, sờ bóp cái đùi trắng nõn kia:

- Chú mau lấy tay ra đi

Giang Thiệu mạnh mẽ xoay mặt cậu lại và trao một nụ hôn sâu, cậu thì giãy dụa muốn đẩy ra nhưng rồi dần ngoan ngoãn tiếp nhận nụ hôn đó.

Tay của chú từ từ đi lấn vào bên trong quần của chàng trai rồi dần chạm cậu nhóc nhỏ thì bị Khải Tề ngăn cản:

- Chú... không được... mai thi

- Tiểu Tề của chú giỏi mà không gì làm khó được đâu

- Không... không...

- Chú xin lỗi

Cậu có phần ngạc nhiên vì câu nói này:

- Xin lỗi? Sao chú lại xin lỗi?

- Xin lỗi vì làm em khó chịu

- Chỉ là em muốn coi bài chứ không có khó chịu

- Chuyện lúc chiều chú đánh Nhất Lục...

- Cũng do em không nghĩ tới cảm nhận của chú...

Giang Thiệu ôm lấy Khải Tề đầy tình cảm, gương mặt trở nên phấn khởi:

- Vậy em không giận chú nữa?

- Ừ

Ông chú này lại hôn vào cổ cậu, đưa tay vào sờ ngực cậu:

- Vậy mình tiếp tục

- Thôi mà... em coi bài rồi. Chú rảnh vậy thì bốp chân cho em đi nay đá banh đau chân

Người đàn ông bĩu môi trước mặt cậu nhóc nhỏ của mình:

- Nghe lời em hết

Tiểu Tề quay qua để chân lên đùi chú rồi tiếp tục nhìn vào máy, người đàn ông nhìn đôi chân trắng, dài âm thầm nuốt nước bọt và đặt tay lên sờ:

- Chú... bốp chân chứ không phải sờ chân

- Có sờ đâu, em tưởng tượng ra đó

Cậu cũng không để ý mà tiếp tục coi bài, chú vẫn bốp chân nhưng chỉ được một lúc thì cái tay không chịu ngoan ngoãn mà bốp lên đùi lên cậu nhóc nhỏ.

Mạnh mẽ đẩy Khải Tề nằm xuống sàn để tay sau lưng đỡ chàng trai, cậu giữ lấy áo của Giang Thiệu:

- Chú... em còn học mà...

- Mai chú ôn cho 30 phút là làm bài được rồi

- Đâu phải môn của chú...

Chú đỡ đầu của cậu nam sinh lên rồi hôn vào đôi môi mỏng mềm, tay lại sờ soạng khắp nơi từ ngực xuống tới tiểu Khải Tề. Người đàn ông hôn xuống cổ cắn mạnh vào:

- Á... đau...

Khải Tề không kiềm chế được nữa ôm lấy cổ của chú tiến tới hôn lấy ông chú thắm thiết. Một đêm kịch liệt đã diễn ra tại phòng khách.

Sáng sớm Tiểu Tề giật mình thức giấc coi giờ thì hết hồn quýnh quáng:

- Còn gần một tiếng nữa vô thi rồi

Cậu ngồi dậy thì thấy mình đang ở phòng chú nên gấp gáp chạy về phòng mình thay đồ rồi nhanh chóng ngồi vào bàn ăn:

- Sao chú không gọi em?

- Còn sớm mà!

Khải Tề thấy không kịp rồi nên vẫn tiếp tục ăn và không trả lời gì chú. Ăn xong thì chú lại đưa cậu lên xe đưa đến trường, dừng trước cổng:

- Em lấy máy ra, chú sẽ nói những ý trong tâm có khả năng ra rất nhiều.

Cậu cũng có phần nghi ngờ nhưng vẫn lấy máy ra vừa nghe vừa nhìn vào máy vừa ghi nhớ không lâu thì chàng đi vào phòng. Ngồi nhìn đề thi cũng cũng vô cùng ngỡ ngàng, giống những gì chú ấy nói quá vậy!

Đi ra khỏi phòng thi trong tâm trạng vui vẻ nhưng vẫn có thắc mắc, sao không thấy Nhất Lục ở đâu hết? Liền lấy điện thoại ra gọi cho cậu bạn:

- Sao mày cúp thi?

- Tao hơi mệt không đi thi được, mày làm bài được không?

- Rất ok, mày mệt thì nghỉ ngơi đi để tao qua thăm mày

- Không cần đâu, tao đỡ hơn rồi. Vậy thôi nha!

Nhất Lục lập tức tắt máy thở một hơi dài, trên người đầy dấu vết hôn bên cạnh là Dương Chí:

- Em định giấu anh bao lâu?

- Tại anh mà em không có sức nổi để đi thi rồi đó. Anh mau về đi không may Khải Tề qua đây lại gặp anh

- Giang Thiệu không cho qua đâu em đừng lo, anh về thì ai chăm sóc cho em

- Anh thì có hành em

________

Khải Tề lắc đầu đem cất điện thoại, nó không cho qua thì thôi chừng nói thì chú lại giận nữa. Khi này Đàm Tuyết từ từ bước tới:

- Khải... Tề...

- Sao?

- C... ậ... cậu... với... với... giáo...

Khi này sự chú ý của cậu nam sinh lại dính trên người Giang Thiệu ở phía xa, Đàm Tuyết cũng nhìn theo cậu thì thấy Kiêu Hoa cùng Giang Thiệu đang nói chuyện vui vẻ

Kiêu Hoa rút ngắn khoảng cách với Giang Thiệu đưa tay lên sờ mặt của ông chú:

- Da mặt của giáo sư bảo quản tốt thật đó

Giang Thiệu nắm lấy tay cô kéo xuống nhưng trong mắt cậu lại là hành động dịu dàng nắm lấy tay nữ giảng viên, chú ấy làm cái trò gì vậy? Bên phía ông chú thì lại khác:

- Đương nhiên là tốt hơn cô rồi

Cái tay ông chú lúc này lại sờ lên má của Kiêu Hoa rất nhẹ nhàng và còn kèm theo một nụ cười:

- Cần tôi chỉ cách bảo dưỡng không?

Khải Tề nhanh chóng đi tới gần bọn họ rồi giả vờ trượt chân nắm lấy tay Giang Thiệu kéo xuống, đứng chắn giữa hai người:

- Ở đây hơi trơn. Em có làm phiền hai người không?

Giảng viên Kiêu Hoa bậm môi, cố nặn ra một nụ cười vô cùng gượng gạo:

- Không có gì hết, cô cũng tới tiết rồi. Hai chú cháu nói chuyện với nhau đi

Nữ giảng viên rời đi trong bộ dạng khó chịu, Khải Tề đắt ý khi thấy khuôn mặt ấy nhưng rồi lại lườm Giang Thiệu một cái cũng bỏ đi.

Người đàn ông nhìn theo cậu mà lại cười rất thích thú. Khải Tề nhanh chóng bước đến chỗ của Đàm Tuyết đầy sự vui vẻ:

- Xin lỗi nha! Vừa rồi cậu nói gì?

- À! Mình biết câu trả lời rồi

- Cứ mờ ám, mình về nhà trước đây. Gặp lại sau nha!

Khải Tề ngồi vào trong xe, Giang Thiệu cũng cùng lúc đó lên xe ngồi:

- Hôm nay em muốn ăn gì?

- Đậu que xanh, cải xanh, rau xanh,... một cái đầu xanh

- Tiểu Tề của chú sao vậy?

- Không sao hết, ăn cái gì cũng được

- Thật sự không sao đúng không?

- Chú nói nhiều quá rồi đó

Ông chú lại lén cười tủm tỉm lái xe đi, nhóc con đang ghen rất dễ thương đó.

Vừa về đến nhà thì chàng trai bước vào phòng đóng cánh cửa một cái rầm rõ lớn. Ném cái balo trên người xuống giường một cái mạnh:

- Chú đang đùa giỡn với tôi à! Chọc tôi tức ói máu mới vừa lòng chú