Cứu Vớt Vai Ác Kia

Chương 94






Lâm Uyên kéo rèm cửa sổ ra, trong phòng nhất thời sáng sủa, nhìn xung quanh, rõ ràng là phòng chưa có người ở, nhưng mỗi nơi đều được thiết kế tỉ mỉ, thời thượng gọn gàng.
Lâm Uyên đi tới trước người Tễ Nguyệt ngồi xổm xuống, "Tễ Nguyệt, tôi rất lo lắng cho em."
Tễ Nguyệt thân thể khẽ run rẩy, ngẩng đầu, tóc rối tung, một chút cũng không có phong thái chói mắt lúc trước tại lễ trao giải, có chút thần kinh cắn móng tay, "Tôi làm ảnh đế, hợp đồng liền không còn hiệu lực nữa, có phải anh sẽ không tiếp tục bao dưỡng tôi hay không?"
"Tễ Nguyệt," Lâm Uyên nắm tay Tễ Nguyệt ngăn cản y tiếp tục cắn xuống, kiên nhẫn cùng y giảng đạo lý, "Vì sao em lại cho rằng đây là bao dưỡng?"
"Anh đưa cho tôi loại hợp đồng này, cho tài nguyên nhân mạch, mỗi tháng đều đưa rất nhiều phí lên giường, còn có đêm đó đem tôi mang về nhà liền làm tôi, rõ ràng chính là quy tắc ngầm muốn bao dưỡng tôi."
"Không phải bao dưỡng, là bởi vì thích em mới muốn đưa hết những điều tốt đẹp nhất cho em, rõ ràng đó là thẻ lương của tôi, em nhất định phải nói thành phí lên giường, có phải rất quá đáng hay không?" Lâm Uyên ôm Tễ Nguyệt lên đặt lên giường, ôn nhu nói: "Là tôi không tốt, tôi không nên đối với em như vợ chồng già, đương nhiên cùng em một chỗ, mỗi lần đều nên xem là mối tình đầu, lại một lần nữa theo đuổi em mới đúng."
Tễ Nguyệt ánh mắt mê mang một chút, "Anh gạt người! Làm sao anh có thể thích tôi? Tôi không có gì cả, ngoại trừ có thể cùng anh lên giường, cũng không có gì cho anh.

Anh không thiếu gì hết, tôi không biết có thể cho anh cái gì.

Tất cả số tiền tôi có là của anh.

Chờ anh chán, khẳng định sẽ không cần tôi.

Tôi biết, anh nhất định sẽ không cần tôi.

Tôi không biết nên làm cái gì bây giờ? Tôi phải làm sao bây giờ?" Thần sắc Tễ Nguyệt càng phát điên, ngữ khí đến cuối cùng cơ hồ chính là trạng thái thét chói tai cuồng loạn.
Lâm Uyên ôm người vào trong ngực, trong lòng có chút đau đớn lan tràn, cho nên ở thế giới thực của bọn họ, Tễ Nguyệt vẫn luôn ôm suy nghĩ hắn sẽ tùy thời chán y, sẽ vứt bỏ y, chuẩn bị quấn lấy bên cạnh hắn sao? Bởi vì hắn để cho Tễ Nguyệt rời đi, cho nên Tễ Nguyệt vẫn cho rằng hắn nhất định sẽ không cần y, dù cho hiện tại hắn thường xuyên ôm Tễ Nguyệt nói với y sẽ không rời đi, cũng không cách nào thay đổi dấu vết khắc sâu trong thần hồn Tễ Nguyệt.

Bị Lâm Uyên ôm chặt vào trong ngực, Tễ Nguyệt ngoan ngoãn một chút, "Tôi không phải vì tài nguyên và tiền bạc mới ngủ với anh."
Lâm Uyên rũ mắt xuống, khẽ vuốt ve mái tóc Tễ Nguyệt, "Ừ, tôi biết."
Lâm Uyên bỗng dưng nhớ tới một câu nói tương tự thật lâu trước kia, "Ta không phải vì tu vi mới song tu với ngươi." Thì ra ngay từ đầu, Tễ Nguyệt đã bất an, rõ ràng ở bên cạnh hắn cười rực rỡ không chứa tạp chất, bộ dáng vô tâm vô phế thoạt nhìn vô ưu vô lự.
"Tễ Nguyệt, em là bạn lữ duy nhất của ta." Trước đây hắn không cho rằng hắn làm sai ở đâu, thừa dịp tu sĩ chính đạo còn chưa phát hiện ra thân phận Tễ Nguyệt, trước cùng Tễ Nguyệt tẩy sạch quan hệ, huyễn hóa ra thế thân Tễ Nguyệt, để những tu sĩ chính đạo này cho rằng bạch y tu sĩ đi theo bên cạnh hắn đã chết, bảo hộ Tễ Nguyệt vạn toàn.

Là hắn quá mức tự cho là đúng, tự cho là an bài thích hợp nhất.
Hóa ra sự sắp xếp thích hợp nhất không nhất thiết phải là sự sắp xếp tốt nhất.

Tễ Nguyệt trong khoảng thời gian bọn họ chia tay, tinh thần lại không khống chế được sao?
Hối hận cùng áy náy cuốn tới, thanh âm Lâm Uyên có chút chát lên, "Tễ Nguyệt, chúng ta có tình duyên túc thế, đời đời kiếp kiếp vốn nên ở bên nhau."
Tễ Nguyệt thần sắc mừng như điên lại có chút không thể tin, "Anh, anh muốn cùng tôi kết hôn?"
"Ừ, xin hỏi Tễ nguyệt tiên sinh có nguyện ý không?" Hắn vốn tưởng rằng Tễ Nguyệt quyết tâm làm ảnh đế, come out cùng đồng giới kết hôn sẽ có ảnh hưởng đến sự nghiệp diễn xuất của y, đối với tình cảm của hai người tự nhiên là trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, không cần phải đi theo hình thức.

Lại không nghĩ tới Tễ Nguyệt vẫn cho rằng là đang bao nuôi.

Lâm Uyên tự nhiên sẽ không đi giải thích những băn khoăn này, nếu để Tễ Nguyệt nếu biết là bởi vì y muốn diễn xuất mới trì hoãn kết hôn, chỉ sợ sẽ rất ảo não quyết định muốn làm ảnh đế lúc trước của mình.
Tễ Nguyệt há miệng muốn đồng ý, lại dừng lại, "Anh có phải đang thương hại tôi hay không? Cảm thấy bây giờ tôi điên rồi, đáng thương như Tô Ngọc, anh lại tốt như vậy, anh không cần bởi vì tôi thích anh liền ủy khuất chính mình cùng tôi kết hôn."
"Không phải đáng thương, là bởi vì thích em mới muốn cùng em kết hôn.


Hơn nữa, em đáng thương ở đâu? Tuổi trẻ đẹp trai, tuấn lãng bất phàm, là ảnh đế trẻ tuổi đẹp trai nhất, có danh tiếng có địa vị, có rất nhiều fan thích và quan tâm đến em.

Quan trọng nhất, chính là có một người bạn trai tuyệt vời yêu em nhất.

Đáng thương chỗ nào?"
Tễ Nguyệt kinh ngạc nhìn Lâm Uyên, sau đó nhỏ giọng phản bác: "Không phải bạn trai, là chồng." Ánh mắt Tễ Nguyệt cong lên, sau đó nghĩ đến chuyện gì, bỗng nhiên từ trên giường đứng lên, "Anh thích nơi này không?" Sau đó xuống giường chạy đến tủ quần áo, vừa mở ra bên trong bày ra âu phục chỉnh tề cùng cà vạt, còn có đồng hồ đeo tay, Tễ Nguyệt một lần nữa trở lại giường, ngửa đầu nhìn Lâm Uyên, trong mắt tràn đầy tranh công, "Đều là em mua cho anh, là dùng thù lao đóng phim em tự mình nhận kịch."
Căn hộ viết tên hắn, Lâm Uyên nhìn một vòng tủ quần áo, bên trong đều là sản phẩm mới mỗi mùa mấy năm gần đây, là thương hiệu hắn quen mặc, giống như trong cửa hàng bày biện chỉnh tề.

Tễ Nguyệt mỗi lần đều mua, cũng không dám tặng cho hắn sao?
Tễ Nguyệt từ trong túi Lâm Uyên lấy điện thoại di động ra, sau đó dán lên mặt Lâm Uyên chụp một tấm ảnh chung, dưới ánh mắt chăm chú của Lâm Uyên tải ảnh chụp lên xong, thăm dò nhìn Lâm Uyên, "Em phát nha, em thật sự muốn đăng lên."
"Có muốn đổi một cái không?"
Tễ Nguyệt cầm điện thoại di động đầu ngón tay căng thẳng, sau đó bị áp đảo ở trên giường hôn lên.
Trên khuôn mặt tái nhợt của Tễ Nguyệt nhiễm ửng đỏ, môi cũng hồng nhuận sáng bóng, trong mắt còn có nước mắt bị khi dễ tràn ra.

Lâm Uyên nâng mặt Tễ Nguyệt lấy ngón cái lau nước mắt Tễ Nguyệt, "Được rồi."
Tễ Nguyệt nhào tới trên lưng Lâm Uyên muốn cắn lỗ tai Lâm Uyên, sau đó đã bị Lâm Uyên chụp ảnh.
Trong ảnh, hai người đàn ông tư thái thân mật, một người ngồi trên giường, người còn lại quỳ gối dán sau lưng vòng tay lên cổ đối phương, răng trắng ngậm lỗ tai nam nhân, như thế nào cũng không giống như tấm đầu tiên có thể giải thích là tình huynh đệ sâu đậm.
"Điện thoại di động của em đâu?"
Tễ Nguyệt đang vội vàng sửa ảnh, thêm hai lỗ tai đáng yêu vào cho Lâm Uyên, vừa nghe Lâm Uyên hỏi có chút chột dạ, "Bẻ gãy vứt thùng rác."

Lâm Uyên từ trên tay Tễ Nguyệt lấy lại điện thoại di động của mình, gọi điện thoại cho Triệu Tân An, "Mang chút cháo cùng đồ ăn tới đây." Nhìn quần áo và vật tư ở đây đều rất đầy đủ, liền không muốn cái gì khác.
Tễ Nguyệt ở một bên sốt ruột gãi tai gãi má, chỉ sợ ảnh chụp y làm vừa rồi không được bảo quản tốt sẽ biến mất.
Gọi điện thoại xong Lâm Uyên liền ném điện thoại di động cho Tễ Nguyệt chơi, từ trong tủ quần áo lấy một bộ quần áo, hắn từ nước ngoài trở về đến bây giờ cũng không có thay quần áo, hiện giờ tìm được Tễ Nguyệt, tự nhiên phải đi tắm rửa thay quần áo.
Tễ Nguyệt nhìn Lâm Uyên cởi quần áo muốn đi phòng tắm, sau đó nhắn tin cho Triệu Tân An, "Thuận tiện đi cửa hàng tiện lợi giúp tôi mua chút đồ."
Triệu Tân An vốn không dám rời đi, sợ Lâm Uyên nổi giận, hai người sẽ đánh nhau, liền một mực lắc lư ở dưới lầu, sau khi nhận được điện thoại vội vàng đến nhà hàng gần đó đóng gói đồ ăn.

Đi được nửa đường tiếng tin nhắn vang lên, đến cửa hàng tiện lợi mua cái gì? Chẳng lẽ còn đánh đến chảy máu? Triệu Tân An chạy bước nhỏ mua rượu i-ốt khẩn cấp, băng keo cá nhân và băng vải, vội vàng chạy tới căn hộ.
Chuông cửa vừa vang lên, Tễ Nguyệt nhanh chóng mở cửa, nhận lấy túi cửa hàng tiện lợi bắt đầu lật xem, "Anh mua những thứ này làm gì?"
Triệu Tân An thấy người không có việc gì mới yên lòng.

Nếu có thương tích đi họp báo, sự tình càng không thể khống chế.
"Nhà bếp ở đâu? Lấy vài cái bát đi."
Tễ Nguyệt mất hứng ném túi lên bàn, giúp Triệu Tân An bày thức ăn xong.
Căn hộ không lớn như biệt thự của bọn họ, nhưng cũng ngũ tạng đầy đủ, Lâm Uyên mặc áo choàng tắm, lau tóc liền đi ra.
Triệu Tân An có chút đỏ mắt, cái này không khoa học, rõ ràng là sống an nhàn ưu tú ngồi trong văn phòng, dáng người sao lại tốt như vậy, cao ngất thon dài, cơ bụng dưới áo ngủ lỏng lẻo mơ hồ có thể hiện ra, thoát y có thịt.
Tễ Nguyệt ngăn trở tầm mắt Triệu Tân An, hung dữ nói: "Anh không được nhìn.

Về nhà tự mình soi gương đi."
Tễ Nguyệt thỉnh thoảng phát điên Triệu Tân An thấy nhưng không trách, điện thoại di động dồn dập vang lên, Triệu Tân An cúi đầu nhìn, thiếu chút nữa bị tức chết.
Tễ Nguyệt ở lễ trao giải lời nói mập mờ không rõ ràng, sau đó liền biến mất không có tin tức, lại xuất hiện dưới tầm mắt công chúng chính là một động thái như vầy, #chồng tôi # bối cảnh ảnh chụp chung vừa nhìn chính là trên giường, còn là vẻ mặt xuân ý.
"Cậu có phải cảm thấy làm ảnh đế là có thể khoe khoang? Cậu có biết bên ngoài hiện tại hắc cậu như thế nào không? Vốn đã có người tiết lộ cậu được đàn ông bao nuôi, còn lấy ra ảnh hai người ra vào khách sạn, quan hệ công chúng giải thích là vì cùng đoàn làm phim nên tiếp xúc với nhau, chính cậu còn không lo lắng đăng ảnh, có phải muốn trở thành ảnh đế đầu tiên vì scandal ngày hôm sau liền bị hủy bỏ hay không?"

Tễ Nguyệt bị mắng cũng không có biểu hiện gì, "Ăn cơm, Lâm Uyên bảo tôi phát, cấp trên lên tiếng, sao tôi dám không nghe theo."
Ngực Triệu Tân An phập phồng hai cái, một lần nữa ngồi trở lại ghế, "Tôi nói cho anh biết, nếu không tăng lương cho tôi, tôi sẽ không làm nữa."
Lâm Uyên thay quần áo xong đi ra liền nghe được Triệu Tân An có vẻ tràn đầy ủy khuất nói.
"Em ấy lại tùy hứng?"
Vốn còn không có gì, nhưng một câu nói của Lâm Uyên, Triệu Tân An bỗng nhiên cảm thấy mình thập phần chua xót, thiếu chút nữa rơi hai giọt nước mắt.
Lâm Uyên tiếp nhận giao diện trên điện thoại của Triệu Tân An xem, đưa tin trên đó nói rõ ràng, người biết chuyện trong đoàn làm phim tiết lộ, Tễ Nguyệt vẫn luôn có quan hệ không nhỏ với một tổng tài giải trí nào đó, vốn định để nhân vật công chính cho Tạ Thanh Nhiên, đến khi khởi động lại thay đổi diễn viên, nguyên nhân trong này khiến người ta suy nghĩ sâu xa.
Nam diễn viên họ J dựa vào thế lực dựa vào chỗ dựa vững chắc phía sau, ở đoàn làm phim giở trò đồi bại, làm khó người mới, cướp kịch, cắt bớt phân cảnh của đối phương, ép người ra khỏi đoàn làm phim các loại ngôn luận liên tục xuất hiện.
Có fan ở dưới chế giễu, #thiểu năng trí tuệ sao? Diễn chính là người yêu đồng tính, còn có ảnh chụp thân mật? Lấy ảnh của đoàn làm phim để hắc có phải là não tàn không? #
# ai không biết Tô Ngọc cùng Tiêu Mặc là một đôi, trên mạng còn có video và hình ảnh cảnh hôn nóng bỏng của bọn họ, nói không chừng phần bị cắt đi của bộ phim còn có cảnh giường chiếu, tùy tiện lấy một ít ảnh liền nói là quy tắc ngầm, coi cư dân mạng là kẻ ngốc sao? #
# Từ diễn thành thật? Tễ Nguyệt nhiều năm qua chưa bao giờ có scandal đúng là thích đàn ông? #
Ngón tay Lâm Uyên gõ lên mặt bàn, "Những thứ này thoạt nhìn là có kế hoạch, có trật tự được phóng ra, một vòng tiếp một vòng, khống chế tiết tấu thủy quân.

Là công ty nhà ai làm?"
"Bộ phận kỹ thuật của công ty đang điều tra IP, từ ảnh chụp khách sạn của đoàn làm phim mà xem, hẳn là lúc đó có người trong nhà chụp lén, tôi đã để người tra từ phương diện này bắt đầu loại trừ."
Tễ Nguyệt mới mặc kệ hai người bên cạnh đang đàm luận cái gì, vừa ăn cháo vừa xem bình luận trên mạng, nhìn thấy những lời nói bậy kia rất tức giận, sau đó chân thân ra trận, thanh minh nói: "Chúng tôi kết hôn rồi!"
......
Triệu Tân An liếc mắt nhìn điện thoại di động, sắc mặt nhất thời khổ sở, "Lâm tổng, có thể tịch thu điện thoại di động của cậu ta trước không? Bức tường bên công ty còn chưa sửa xong, cậu ta liền ở phía sau vui vẻ không biết mệt mỏi đi phá tường."
Lâm Uyên còn chưa nói gì, Tễ Nguyệt đã rất mất hứng, "Vì sao? Tôi tú ân ái cản trở ai? Chồng tôi nói có thể."
"Cậu có biết hiện tại đang xảy ra những gì không? Nếu fan không chấp nhận, thanh danh của cậu không cứu vãn được, không cẩn thận tiền đồ của cậu sẽ bị hủy."
"Tôi cũng không phải vì người khác, người khác cho rằng thế nào không liên quan gì đến tôi, tôi lấy lòng để ý cho tới bây giờ cũng không phải là người khác, không tiếp nhận thì tránh bóng (*) là được rồi." Ngón tay Tễ Nguyệt chọc chọc, chỉnh sửa tốt văn tự, "Gả vào hào môn, tôi muốn từ chức chuyên tâm tiêu tiền."
(*) Lui giới.