Delena cảm giác được một cổ ý chí khác mang theo lực lượng cường đại đến mức làm cho người ta run rẩy đang ở trong thân thể của mình, chiếm cứ nhục thể nguyên bản thuộc về nàng, mà nàng linh hồn của nàng đang sợ hãi co cụm ở một góc.
Nàng như là một người ngoài cuộc đứng xem, trơ mắt nhìn "mình" chân thành đi đến Thần Vương điện tế đàn, tiếp nhận Giáo hoàng tẩy lễ, sau đó dùng ánh mắt giống như đúc pho tượng thần của Thần Vương điện nhìn về phía khách mới đang xem lễ, từ trong ánh mắt nhìn xuống, ẩn dấu vẻ lạnh lùng không thuộc về thế giới này.
Linh hồn của thiếu nữ rốt cục cũng khóc òa lên: "Đây không phải là ta..."
Trương Đức Bưu kiệt sức nằm xuống, toàn thân cơ bắp co rút lại, thịt cùng gân đều đang run lên.
Từ khi hắn tu luyện Dã Man kình đến nay, hôm nay là lần đầu tiên lực lượng toàn thân bị hư thoát đến như vậy, khí lực cử động một cái cũng không có.
Cái lão giả Thần Vương điện kia giờ phút này lại khôi phục thành bộ dáng gầy trơ xương trước kia, cũng nằm trên mặt đất thở dốc, so với hắn không khá hơn bao nhiêu.
Bất quá lão giả này thân thể cường hãn hơn so với hắn, làn da trắng tinh như trước, không có một điểm máu ứ đọng.
Trái lại Trương Đức Bưu bị đánh cho mặt mũi bầm dập, hiển nhiên so cường độ thân thể, hắn thua kém không chỉ vài lần.
"Lão già này thân thể cường đại, chỉ sợ là Kiếm Thánh tồn tại, chẳng biết tại sao bị phong ấn tu vị ném vào Hắc Thạch Thiết Ngục." Trương Đức Bưu thầm nghĩ.
Kiếm Thánh là tồn tại cường đại cở nào, quyền ý có thể lưu lạc ấn hư không, cơ hồ là tồn tại vô địch, nhưng lão già này lại bị Thần Vương điện vứt bỏ như rác rưởi, ném vào trong ngục giam thần bí này.
Trải qua lần giao thủ, bọn hắn đã triệt để tuyên cáo chấm dứt, ngả lăn ra đất nằm nghỉ.
Giường chiếu đã sớm bị quyền phong của hai người chấn thành năm bảy mảnh, thậm chí rơm rạ cũng bị kình phong quấy cho nát bấy.
Thánh Ma Đạo Sư Zaid u oán, nhìn bọn hắn, đang cân nhắc hiện giờ có nên ra tay hay không, có bao nhiêu tỷ lệ thành công giải quyết hai tên bạo lực cuồng này.
Sau đó Thánh Ma Đạo Sư Zaid lắc đầu, không nói đến thân thể cường hãn đến biến thái của hai người này, tu vị bây giờ của hắn bị phong ấn, muốn phá vỡ phòng ngự thân thể của bọn hắn là điều không tưởng, một phương diện khác, bên cạnh mình có một con Song Đầu Địa Ngục Khuyển và con Lục Dực Kim Quang Hống đang nghiện giả trang thành Tri Chu, cũng không phải nhân vật dễ trêu chọc, cho dù là thời kỳ toàn thịnh, muốn thu thập bọn chúng cũng phải phí một phen tay chân.
"Thừa dịp hiện tại mau chóng phá vỡ Trấn Ma Ấn, tuy thực lực ta bây giờ ở trong ba người là thấp nhất, nhưng chỉ cần phá vỡ Trấn Ma Ấn, khôi phục tu vị, cái tên tiểu mọi rợ cùng lão ma cô kia, thêm vào một hổ một chó, cũng sẽ không phải là đối thủ của ta!"
Trương Đức Bưu nghỉ ngơi một lát, lại ngồi dậy, xếp bằng ở đấy, chậm rãi nhắm mắt lại, cẩn thận xem xét tình huống trong cơ thể chính mình.
Trải qua lần giao thủ cùng lão già này, càng nhiều Man đấu khí từ trong phong ấn tràn ra, đang ở trong thông đạo đấu khí hội tụ thành một tia nước nhỏ, lần lượt cọ rửa thân thể của hắn, chữa trị tổn thương.
"Đây là một hiện tượng tốt, nhưng muốn triệt để cởi bỏ phong ấn này thì vẫn còn lâu lắm. Mặc dù toàn bộ đấu khí của ta cũng có thể từ trong phong ấn thoát hết ra, nhưng chỉ cần cái phong ấn này vẫn còn, liền không cách nào triệt để phát huy thực lực."
Trương Đức Bưu nghỉ ngơi một lát, lực lượng dần dần khôi phục, mở to mắt, khiêu khích nói: "Lão ma cô, muốn đánh tiếp một ván nữa hay không?" Bạn đang xem tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
"Ta bây giờ là Tri Chu." Lão giả kia đứng lên, lực lượng toàn thân lập tức bộc phát, lại biến thành cường tráng giống như một con tinh tinh, ngữ khí buồn bực hờn dỗi nói.
Hiển nhiên tốc độ khôi phục của lão không chậm hơn Trương Đức Bưu chút nào, thậm chí nhanh hơn!
"Các ngươi còn muốn đánh à?" Thánh Ma Đạo Sư Zaid ai oán vạn phần.
"Ngươi có ý kiến?" Hai người cùng nghiêng đầu nhìn sang hắn, một ánh mắt hung ác, một ánh mắt khác càng hung ác hơn.
Thánh Ma Đạo Sư Zaid rùng mình một cái, ngồi xổm xuống góc tường ngón tay vẽ vẽ(tự kỷ ^^), trong miệng nói nhỏ: "Nguyền rủa các ngươi, nguyền rủa các ngươi..." Hai người giao thủ lần nữa, Trương Đức Bưu chỉ cảm thấy lực lượng lão phong tử so với lần giao thủ trước còn hung mãnh hơn, chưởng phong giống như dao găm, so với một kích toàn lực của hảo thủ Đấu Khí Như Đao còn muốn lăng lệ ác liệt hơn, trong nội tâm khẽ động, bừng tỉnh đại ngộ: "Lực lượng của hắn không kém ta chút nào, đấu khí của ta có thể phá tan phong ấn, hắn tự nhiên cũng có thể!" Cho dù lão phong tử này đã vận dụng đấu khí của bản thân, nhưng Trương Đức Bưu vẫn đem toàn lực chống đỡ, không vận dụng chút đấu khí nào.
Mỗi một giọt đấu khí của hắn đều không dễ có, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm, dù sao lực công kích của lão phong tử trước mắt còn không cách nào công phá phòng ngự của hắn, không uy hiếp được tánh mạng của hắn, thời gian chiến đấu qua nhanh, thời điểm lão phong tử kiệt sức, Trương Đức Bưu cũng cảm thấy xương cốt của mình như muốn nát, hai người lần nữa nằm xuống thở dốc.
Thánh Ma Đạo Sư Zaid thừa cơ khởi động Hắc Ám ma pháp lực trùng kích Trấn Ma Ấn.
"A Man, ta cảm giác không thoải mái..." Thái Ca đột nhiên quyết định không giả trang Tri Chu nữa, lung lay hướng Trương Đức Bưu đi tới, mọi rợ chứng kiến bộ dạng hiện tại của nó, không khỏi hoảng sợ.
Chỉ thấy toàn thân cao thấp của lão hổ tràn ngập Hắc Ám ma pháp nguyên tố nồng đậm, từng đạo hắc tuyến từ trong cơ thể nó kéo dài ra, trong không trung xoắn xuýt vào nhau, hình thành một cái lưới lớn, đem nó bao vây lại.
"Chẳng lẽ là hai khỏa Hắc Ám Long tinh phát huy tác dụng? Không biết là tốt hay là xấu..." Trương Đức Bưu an ủi: "Nhìn ngươi bây giờ thật sự giống một con Tri Chu rồi."
Thái Ca trở mình mắt trợn trắng, ừng ực một tiếng té trên mặt đất, toàn thân hắc tuyến như tơ, nhanh chóng đem nó quấn thành kén, rậm rạp chằng chịt, tầng tầng lớp lớp, giống như một con nhộng.
Hắc Ám ma pháp lực vẫn phát tán ra ngoài cuồn cuộn, trong chớp mắt liền đem mấy người Trương Đức Bưu ngồi dồn vào góc tường, giật mình nhìn hết thảy.
"Ngươi cho con Kim Quang Hống ăn cái gì?" Thánh Ma Đạo Sư Zaid lẩm bẩm nói.
"Hai khỏa Hắc Ám Long tinh..." Zaid im lặng nửa ngày, nhìn Trương Đức Bưu giống như thằng ngốc, cười lạnh nói: "Hắc Ám Long tinh? Trong đó có một khỏa của Thâm Uyên Cốt Long do ta triệu hoán? Con Kim Quang Hống con này thuộc về Quang Minh Hệ ma thú, lá gan của ngươi ngược lại ghê gớm thật, dám đút cho nó Hắc Ám Long tinh, hơn nữa là hai khỏa, cái này chỉ sợ là chuyện trước nay chưa từng có nha!" Trương Đức Bưu chột dạ nói: "Thánh Ma Đạo Sư đại nhân, Thái Ca có thể gặp chuyện không may hay không?" Zaid lắc đầu nói: "Ta làm sao biết? Trên đời này người hiểu rõ về Kim Quang Hống quá ít, chỉ có ở Thâm Uyên tầng chín mới có, cho dù là người biết rõ, đoán chừng cũng không có ai cam lòng đem ra làm thí nghiệm."
Cái hắc kén kia còn đang không ngừng bành trướng khuếch trương ra ngoài, Trương Đức Bưu trước tiên đành phải đem Thái Ca thu vào trong không gian giới chỉ, trong nội tâm bất an.
Mặc dù nói Thái Ca không đáng tin cậy như Tiểu Hắc, làm việc bừa bãi lộn xộn, nhưng trải qua thời gian dài vẫn ở chung với hắn, trợ giúp cực lớn, trong nội tâm Trương Đức Bưu sớm đã đem nó cùng Tiểu Hắc đối xử như nhau, cực kỳ quan tâm, không muốn nó bị bất cứ thương tổn gì.
"Bất quá, nếu như con Kim Quang Hống này thật sự tiến hóa thành công, lúc nó đi ra, thật sự là một đầu Thánh thú" Thánh Ma Đạo Sư Zaid tiếp tục nói, nhưng trong lòng lại bổ sung một câu: "Đương nhiên, cụ thể nó là Quang Minh Hệ hay là Hắc Ám Hệ Thánh thú, cái này chỉ có thần linh mới có thể nói rõ ràng được. Nếu lão tử cùng một con Thánh thú ký kết chủ tớ khế ước thì …"
"Đúng rồi, Thánh Ma Đạo Sư đại nhân, ngươi có biện pháp đột phá phong ấn Trấn Ma Ấn hay sao?" Trương Đức Bưu đem sự tình Thái Ca để sang một bên, nhớ tới Zaid một mực tin tưởng tràn đầy nói mình có thể đột phá phong ấn, thầm nghĩ: "Trấn Ma Ấn cùng Đấu Khí phong ấn hẳn là một cái nguyên lý, biết rõ Zaid có phương pháp phá giải Trấn Ma Ấn, nói không chừng cũng có thể tìm được cách bài trừ Đấu Khí phong ấn, như vậy có thể tránh khỏi việc cùng lão ma cô đánh đập lẫn nhau rồi."
Zaid cười lạnh nói: "Ngươi đánh lão tử ác như vậy, lão tử bị điên mới nói cho ngươi biết! Ngươi tới cầu lão tử ta đi, cầu lão tử sẽ nói cho ngươi biết!" Trương Đức Bưu một quyền vung lên, quyền đấm cước đá, cả giận nói: "Ta sớm đã từng nói qua rồi, chúng ta phải đoàn kết, ngươi lại dám theo chủ nghĩa cá nhân!" Mặt mũi Zaid bầm dập, vội vàng xin tha: "Đừng đánh, đừng đánh, ta nói!" Trương Đức Bưu lúc này mới dừng tay, Vong Linh Thánh Ma Đạo Sư đứng lên, hậm hực nói: "Nói cho ngươi biết cũng vô dụng, ngươi có Hắc Ám ma pháp lực sao? Bên trong Lục Đại nguyên tố, Địa Thủy Phong Hỏa Tứ đại nguyên tố là chủ nguyên tố, Quang Minh Hắc Ám nguyên tố là phụ trợ nguyên tố, Quang Minh nguyên tố chủ tu trị liệu, khu trừ Hắc Ám. Mà Hắc Ám nguyên tố lại vô cùng thần bí nhất, cùng Quang Minh nguyên tố đối lập, có tính ăn mòn rất mạnh, bất quá chỉ có một số ít ma pháp sư tư chất kỳ lạ mới có thể cảm ứng được loại nguyên tố này. Ta căn bản không cần trùng kích Trấn Ma Ấn, chỉ cần vận dụng Hắc Ám nguyên tố ăn mòn, sớm muộn gì cũng có thể đem Trấn Ma Ấn triệt để triệt tiêu"
"Nguyên lai là như vậy…"
Mọi rợ thất vọng vạn phần, tức giận nói: "Sao ngươi không nói sớm, phải bị đánh một trận mới bằng lòng nói ra sự thật, suýt nữa thì phá hủy tình đoàn kết cùng hữu nghị giữa chúng ta rồi! Thật sự đáng bị coi thường!"
"Bị coi thường!" Lão phong tử học theo, trừng mắt với hắn.
Từ trong lỗ mũi Tiểu Hắc cũng hừ hai tiếng, tỏ vẻ xem thường hắn.
Thánh Ma Đạo Sư Zaid ủy khuất vạn phần, im ắng rơi lệ: "Minh Thần tại thượng, lão tử đã đắc tội với ai rồi sao? Ngài lại đối xử với ta như vậy!" Trương Đức Bưu tiếp tục cùng lão phong tử giao thủ, mệt mỏi liền ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, mệt nhọc liền trực tiếp nằm trên mặt đất lăn ra ngủ.
Hắc Thạch Thiết Ngục được kiến tạo không biết sâu bao nhiêu xuống dưới mặt đất, ở chỗ này căn bản không biết Nhật Nguyệt lưu chuyển, không biết qua bao lâu, đấu khí trong thông đạo đấu khí của Trương Đức Bưu rốt cục cũng chứa đầy Man đấu khí tinh thuần, khôi phục ba thành tu vị.
Căn cứ Trung y lý luận của thế giới trong mộng, nhân thể chia làm ba cái đan điền thượng trung hạ, mà ở cái thế giới này, đan điền chỉ có một cái nằm ở bụng dưới.
Hiện tại đan điền Trương Đức Bưu nằm ở bụng dưới bị phong ấn, đấu khí vận hành trong thông đạo đấu khí, không có quy túc, cho nên không thể tăng trưởng tu vị.
Hắn vốn cũng không có tính toán khai phá thượng đan điền cùng trung đan điền, hiện nay bất đắc dĩ, đành phải đem đấu khí chứa đựng trong hai cái trong Đan Điền ở trên, thời khắc nào cũng không ngừng vận chuyển, bảo trì trạng thái tăng trưởng đấu khí.
Thượng đan điền nằm ở mi tâm, trung đan điền nằm ở tâm thất(trái tim), hai nơi này đều là chỗ cực kỳ trọng yếu, hơi không cẩn thận là phải chết.
Nếu như Trương Đức Bưu không có kinh nghiệm của thế giới trong mộng, cũng không dám động đến hai cái địa phương này, bất quá hiện tại hắn phải thử khai phá hai cái đan điền này, lúc này mới phát hiện chỗ huyền diệu của nơi mới phát hiện này.
Trung đan điền nằm ở tâm thất(trái tim), đấu khí chứa ở trong đó, trái tim không thoải mái, làm cho huyết dịch trở nên càng thêm tinh thuần mạnh mẽ, chỉ nghe tiếng huyết dịch trong lòng ngực của hắn vang lên, giống như Man Ngưu Đại Cổ, thùng thùng cộng hưởng, tinh thần bách hội.
Mà thượng đan điền càng thêm kỳ diệu, mi tâm ở gần đại não, cùng tinh thần lực hô ứng lẫn nhau, cả hai bảo trì một loại chấn động nhịp nhàn, xúc tiến tăng trưởng lẫn nhau.
Trương Đức Bưu ẩn ẩn cảm thấy, thượng trung Đan Điền còn có rất nhiều bí mật, đáng tiếc hiện tại đấu khí của hắn bị phong ấn, không cách nào thăm dò kỹ càng được.