Đa Thiên Địa

Chương 29: Đấu Giá Hội




Đa Đồ Hội.

Ba người Lam Bảo tiến vào bên trong quảng trường, trong quảng trường là 1 khu vực rất rộng, xung quanh có khá nhiều ghế có lối để vào và ở giữa khu vực rộng lớn này có 1 cái bàn cao để đựng bảo vật đấu giá.

Sau khi đưa vé mời cho người thu vé và kiểm vé, cả ba đi vào bên trong. Lựa theo chỗ ngồi chỉ định, ba người ngồi xuống cạnh nhau.

Bây giờ Lam Bảo mới có thời gian chú ý đến xung quanh, người khá thưa, người chưa đến khá nhiều. Xung quanh giống kiểu các hội trường ở đại học nhưng rộng lớn gấp chục lần.

"Thiếu linh thạch cứ bảo ta!" Lam Bảo nhìn Cơ Hùng cười nói.

"Thôi, khi nào ngươi cần linh thạch thì cứ bảo ta!" Cơ Hùng phóng khoáng đáp.

Lam Bảo không á khẩu lại được liền thở dài:

"Biết thế ta đi bán thêm vài cái Thiên Bảo cho nhiều linh thạch một chút!"

"Ngươi mà có Thiên Bảo á?" Cơ Hùng hơi tò mò.

"Có chứ sao!" Lam Bảo dùng linh lực che lại khí tức, lấy ra vài kiện Thiên Bảo khiến Cơ Hùng cùng Kiều Uyên Dung giật mình lé cả mắt.

"Vậy ngươi không nói điêu, tốt!" Cơ Hùng đáp, ánh mắt không tham lam dù chủ một chút vỗ vai Lam Bảo.

Còn Kiều Uyên Dung lặp tức véo hông Lam Bảo gắt: "Có Thiên Bảo mà không cho thiếp, đáng ghét!"

"Đâu, cái này là sư phụ ta mới cho mà!" Lam Bảo chém gió.

"Sư phụ chàng là ai?" Kiều Uyên Dung mắt phượng chớp chớp tò mò hỏi.

Lam Bảo không cưỡng lại vẻ đáng yêu của nàng, liền đưa cho nàng một Thiên Cấp Y Phục màu xanh lam đánh trống lảng:

"Đây là Thiên Cấp Y Phục - Bình An Lam Y, có tác dụng trị thương linh hồn và đỡ một đòn của Kiếp Tinh Kỳ!"

Kiều Uyên Dung nhanh nhảu lấy ngay Bình An Lam Y, không quan tâm sư phụ tên này là ai mà hôn má hắn nói:

"Hì hì, thiếp rất thích!"

Cơ Hùng bên cạnh chỉ biết cười khổ, con chóa hơi nhiều rồi đấy.

Vài phút sau khi hai người nói chuyện.

Tất cả những người được mời đã đến và có 1 số tham dự, ở hội trường này bắt đầu náo nhiệt lên mà không còn im lặng cô đơn như hồi nãy nữa...

"Thông báo, sắp đến giờ đấu giá, đề nghị mọi người yên lặng!"

Một âm thanh nghiêm nghị vang lên khiến toàn trường im bặt, hiển nhiên là 1 cường giả của Đa Đồ Hội rồi.

...

Yên Hoa từ từ tiến lên trước ánh mắt tham lam và soi mói của vô số nam nhân, theo sau nàng là hai nam tử trung niên tu vi Hoá Hư Cao Kỳ.

"Là Hoá Hư Cao Kỳ cường giả, đấu giá hội này chắc là có đồ ngon rồi đây?!"

"Chuẩn!"

Nhiều âm thanh bàn tán vang lên...

Như quá quen với điều này, Yên Hoa mặc kệ nói:

"Kính chào các vị quan khách, tiểu nữ gọi Yên Hoa, chức danh chấp sự Đa Đồ Hội, hôm nay tiểu nữ sẽ làm chủ trì buổi đấu gia hội hôm nay!"

Bộp bộp bộp bộp bộp bộp...

Vô số người vỗ tay, bầu không khí náo nhiệt chưa từng có...

Yên Hoa giơ tay ra hiệu im lặng, nhẹ nhàng nói, hương thơm lan toả khắp bốn phương:

"Như các vị đã biết, theo luật thì vật phẩm trao đổi là Linh Thạch Siêu Phẩm!"

"Bây giờ, chúng ta mở màn cho đấu giá hội này một chút, xin mời mang lên vật phẩm đầu tiên."

Bộp bộp bộp.

Rồi nàng vỗ tay ba lần...

Từ bên trong, hai tiểu thị nữ hai bên nâng một món đồ được che lại bằng khăn và nằm ở trên 1 cái bảng phẳng làm từ vàng, chiếc khăn che ở bên trên vật phẩm có tác dụng khiến thần thức không thể xuyên qua.

Vô số người tò mò không biết đây là món hàng gì?

Một trong hai tiểu thị nữ thu lại cái khăn hướng toàn trường cúi đầu rồi rời đi, thị nữ còn lại cũng cầm cái bảng rồi cúi đầu rời đi.

Ánh mắt toàn trường lặp tức đỏ ngầu lên, hô hấp dồn dập nhìn chăm chăm vào vật phẩm kia.

Yên Hoa không nhanh không chậm nói:

"Đây là Huỳnh Bảo Cao Cấp - Tru Liên Kiếm, có thể chém xuyên phòng ngự của Phi Thân Viên Mãn bằng 1 tác động nhỏ. Giá khởi đầu là 1000 Linh Thạch Siêu Phẩm, mỗi lần tăng giá ít nhất tăng thêm 100 Linh Thạch Siêu Phẩm!"

"1100 Linh Thạch Siêu Phẩm!"

"1300 Linh Thạch Siêu Phẩm!"

"1400 Linh Thạch Siêu Phẩm!"

...

Sau một lúc, Tru Liên Kiếm thuộc về tay một nam tử với giá 2100 Linh Thạch Siêu Phẩm, khiến ánh mắt vô số người hiện một tia tham lam, nam tử kia cũng rất biết điều, nhanh chóng thu Tru Liên Kích vào nhẫn trữ vật rồi chuồn ra ngoài.

Lam Bảo nhìn thấy cảnh này cũng có chút tán thưởng, không có thực chống lại mấy tên tham lam kia chứ gì? Chuồn là được!

Sau vài món đồ được đấu giá, Lam Bảo, Cơ Hùng và Kiều Uyên Dung chưa tìm được vật phẩm thích hợp...

"Vật phẩm đấu giá tiếp theo!"

Yên Hoa nói, một tiểu thị nữ mang lên một quyển sách đặt lên bàn đấu giá rồi cúi đầu rời đi...

"Thưa chư vị, đây là Địa Cấp Trung Phẩm Kiếm Pháp có tên Hoá Thuỷ Hải Nộ Kiếm Quyết. Giá khởi đầu là 3000 Linh Thạch Siêu Phẩm, mỗi lần đấu giá tăng ít nhất 400 Linh Thạch Siêu Phẩm!"

"3400!"

"3800!"

"4200!"

Cơ Hùng cũng dùng kiếm liền hứng thú ra giá:

"4800!"

Cả trường im lặng một chút, lại có người lên tiếng:

"5200!"

Lam Bảo tò mò nhìn sang người vừa nói thì phát hiện là người của Sâm Lâm Tông, 1 già 2 trẻ.

Cơ Hùng cũng không bỏ cuộc liền ra giá tiếp: "5600!"

Một thanh niên của Sâm Lâm Tông định ra giá, liền lão già bên cạnh ngăn cản rồi thì thầm gì đó. Thấy vậy Lam Bảo tra Google và biết được tin tức mấy tên này đang nói gì.

"5600 lần thứ nhất... 5600 lần thứ hai... 5600 lần thứ ba... Chúc mừng vật phẩm thuộc về vị khách này!" Yên Hoa mỉm cười nói.

Một Hoá Hư Kỳ sau lưng nàng từ từ bọc linh lực cầm lấy Hoá Thuỷ Hải Nộ Kiếm Pháp bay lên đưa cho Cơ Hùng rồi thu Linh Thạch.

Sau khi cùng Cơ Hùng trao đổi xong, Yên Hoa tiếp tục:

"Xin mời vật phẩm tiếp theo..."

...

1 ngày sau...

"Haizz, vẫn chưa có đồ mình cần nha!" Kiều Uyên Dung lẩm bẩm.

"Nàng cứ đợi đi xem sao, cần gì cứ nói cho ta!" Lam Bảo nắm tay Kiều Uyên Dung đáp.

"Tốt quá!" Nàng cười hạnh phúc.

...

"Vật phẩm đấu giá cuối cùng của hôm nay, xin mời mang lên!"

Yên Hoa trịnh trọng nói, tiếp tục có hai tiểu thị nữ mang lên một thanh kích màu đen tuyền, bên trên thân kích có những đường vân màu tím nhìn hết sức thần bí.

"Đây là Địa Bảo Cực Cấp - Tử Vân Kích, có thể cắn nuốt 1 linh lực và đâm thấu hư không. Giá khởi đầu là 9000 Linh Thạch Siêu Phẩm, mỗi lần tăng giá ít nhất 1000 Linh Thạch Siêu Phẩm!" Yên Hoa giới thiệu.

"Kích này... thú vị!" Lam Bảo hứng thú lẩm bẩm.

"1 vạn!"

"1 vạn 2!"

"1 vạn 6"

"2 vạn!"

Đến đây Lam Bảo ra giá: "3 vạn!"

Cả trường im lặng, lúc sau có một tiếng vang lên: "3 vạn 5!"

"4 vạn!" Lam Bảo ung dung đáp.

"Này, ngươi mà ra giá nữa thì sẽ không có chuyện tốt đâu!" Kẻ ra giá kia đe doạ.

"4 vạn 2!" Lam Bảo đáp khiến tên này ức muốn ói máu.

"5 vạn!"

"6 vạn!" Lam Bảo đáp.

"8 vạn, để xem ngươi còn ra giá được không?!" Kẻ kia cười đắc thắng nói.

"10 vạn!"

Lam Bảo nói khiến toàn trường im lặng, hai tên này đúng chuẩn vừa đại gia vừa con ông cháu cha.

"10 vạn lần thứ nhất... Lần thứ hai... Lần thứ ba... Chúc mừng Tử Vân Kích thuộc về vị khách này! Yên Hoa nói, ra lệnh cho một Hoá Hư Kỳ đưa Tử Vân Kích cho Lam Bảo, hắn cũng đưa một nhẫn trữ vật vừa đủ 10 vạn Linh Thạch Siêu Phẩm.

"Hừ... Được lắm, khi hết đấu giá hội này, ngươi chết không toàn thây!" Kẻ kia thầm nghĩ, hắn là một trưởng lão của Quyết Kích Tông.

Sau khi nam tử Hoá Hư Kỳ đi xuống, Kiều Uyên Dung tò mò hỏi:

"Cái kích này chàng có hứng thú sao?"

Cơ Hùng ở bên cạnh cũng vểnh tai nghe...

"Ừ, nếu biết tận dụng thì Tử Vân Kích có thể đạt Thiên Bảo Siêu Cấp thậm chí cao hơn!"

"Cao hơn Thiên Bảo Siêu Cấp!!!" Cả Cơ Hùng và Kiều Uyên Dung kinh ngạc.

"Hiện tại buổi đấu giá hôm nay kết thúc, hy vọng chư vị hài lòng, mời chư vị quan khách ra về để Đa Đồ Hội dọn dẹp thu dọn đồ đạc!" Yên Hoa chắp tay nói rồi đi vào trong.

Tất cả mọi người ở đây liền rời đi, ba người Lam Bảo cũng không ngoại lệ.

"Chúng ta chuẩn bị tiếp khách nào!" Lam Bảo ánh mắt đầy sát khí vểnh môi.

"Chuẩn bị thôi!" Cơ Hùng ánh mắt cũng lấp loé.

"Hả, chuyện gì vậy?" Kiều Uyên Dung ngây thơ nói, rất nhanh nàng đã nhận biết được tình hình do sắp có drama.