Đa Thiên Địa

Chương 55: Đại Chiến




...

Lam Bảo mở mắt ra, thấy Lan Yên cứ nhìn mặt mình, hừ nói:

"Sao cứ nhìn mặt ta vậy?"

"Tại nó đẹp!" Lan Yên đáp.

"Làm thêm lần nữa không?"

"Thôi... Thiếp còn đau!"

Lam Bảo cười haha, 1 bàn tay xoa bóp hai bầu ngực sữa của nàng nói:

"Ta có cái công pháp song tu này lợi hại nha!"

Nói xong, hắn đưa cho nàng một viên ngọc rồi bảo nàng bóp nó...

"Oa, công pháp thật thần kỳ!" Lan Yên nhắm mắt cảm nhận rồi khen ngợi.

Cốc cốc.

Trong lúc hai người đang ôm ấp nhau, ở ngoài bỗng nhiên có tiếng gõ cửa...

"Ai vậy?" Lam Bảo lên tiếng.

"Tỷ đây!" Liễu Quỳnh Tiên ở ngoài nói.

Lan Yên thì đỏ cả mặt, liền chui vào chăn...

"Nàng không cần phải sợ, mặc cái này!" Lam Bảo cười cười đưa cho nàng Thiên Cấp Y Phục - Tử Vương Y.

Lan Yên hai mắt sáng lên, cầm lấy Tử Vương Y nhanh nhẹn mặc vào chạy ra ghế vờ ngồi uống trà.

"Tỷ vào nhé!" Nói xong, Liễu Quỳnh Tiên bước vào.

Liễu Quỳnh Tiên có chút giật mình, không hiểu vì sao Lan Yên lại ở đây, lại thấy Lam Bảo từ trong phòng vệ sinh bước ra liền híp mắt nhìn hai người...

Lam Bảo chỉ cười hề hề, Lan Yên thì có chút đỏ mặt...

"Hai người này bị sao ta?" Liễu Quỳnh Tiên thầm nghĩ.

"Tiểu Bảo, tỷ đi đây!" Lan Yên chọn cách chuồn để tránh thẹn.

Liễu Quỳnh Tiên sắc mặt cổ quái, lại hướng Lam Bảo trừng mắt.

"Hửm!" Lam Bảo không hiểu.

"Ngươi đã làm gì Yên tỷ?" Liễu Quỳnh Tiên nhìn Lam Bảo híp mắt nói.

"Khó nói lắm!" Lam Bảo đáp.

"Ừm, chuẩn bị tốt cho ngày mai đấy!" Liễu Quỳnh Tiên lạnh nhạt đáp rồi rời đi.

Lam Bảo gật đầu rồi đóng cửa lại, tìm bộ kích pháp thích hợp cho Tử Vân Kích

...

Sau một hồi tra Google, hắn thấy một bộ kích pháp Thiên Cấp Trung Phẩm - Hãm Diệt Tru Quân Kích Pháp.

"Ngươi chỉ có chút thời gian để luyện thôi, nhanh lên!" Vy Phương Nhi xuất hiện nói.

"Ừ!" Lam Bảo gật đầu, tiến vào Linh Nhất Ngọc luyện tập.

...

Hôm sau.

Cả quảng trường lúc này đông nghịt người, thậm chí còn không đủ chỗ, 4 phía ồn ào tiếng bàn tán...

Nữ chủ trì đi lên khán đài, cả 4 đội cũng đi lên, nàng dùng linh lực khuếch đại âm thanh nói lơn:

"Chào mừng quý vị cùng toàn thể mọi người đến tham dự vòng cuối của Liên Học Phủ Đấu!"

BỘP BỘP BỘP BỘP BỘP BỘP...

"Vạn Băng Học Phủ chắc chắn sẽ vô địch!"

"Ta thì Thú Linh Học Phủ!"

Tiếng vỗ tay cực lớn và tiếng bàn tán cộng hò hét của khán giả lan khắp toàn trường...

"Đây là một linh cảnh do ban tổ chức lập ra, cứ 30 giây sẽ có một vòng sáng thu hẹp lại 1 phần 5 đấu trường, nếu những thành viên ở ngoài đó quá 10 giây thì bị loại, đội nào còn sống sót hoặc chỉ còn một người trong linh cảnh thì chiến thắng!" Nữ chủ trì lớn giọng giải thích.

"Thú vị đấy!" Vài lão quái và khách mời hứng thú nhìn.

...

"Vậy vòng 3 - Đại Chiến... BẮT ĐẦU!" Nữ chủ trì nói, ngay lặp tức cả đám dịch chuyển ngẫu nhiên bên trong linh cảnh, đương nhiên là ai đội nào sẽ ở đội nấy.

...

"Lần này bày chiến thuật!" Lam Bảo lên tiếng, chỗ hắn truyền tống lại là một rừng cây nhiệt đới.

Kim Phong chỉ có thể trèo lên cây quan sát, bay lên sẽ bị phát hiện.

"Cả cái linh cảnh này rộng hơn 1 dặm, ở giữa là một toà thành nhỏ bỏ hoang." Kim Phong sau một lúc nhìn quanh thì cúi xuống nói

"Nên đi đường vòng tránh gặp phiền phức!" Lan Yên ra đề nghị.

"Được!" Cả bọn gật đầu.

...

"Dừng lại!" Hải Huyền Thất đi trước giơ tay sau lưng ra hiệu.

"Sao vậy?" Dương Ưng thắc mắc.

"Có địch!" Hải Huyền Thất sắc mặt ngưng trọng.

Bộp bộp bộp.

Có 3 tiếng vỗ tay, từ bên trong rừng cây đi ra Thú Linh đội...

"Các ngươi muốn chiến?" Liên Y đầy chiến ý nói lớn.

"Chứ sao! Lên!" Giao Dũng cười ha hả, ra hiệu cho toàn đội tiến công.

Vụt vụt...

Hai mũi tên nhắm vào đầu Giao Dũng bắn tới, hắn linh hoạt tránh né...

"Ồ, để ta!" Sư Hắc liếm môi nói, biến thành Hắc Sư Tử lao đến Liên Y.

"Chết tiệt!" Liên Y lẩm bẩm hai từ, né tránh đòn tấn công của Sư Hắc.

Hải Huyền Thất lao lên tấn công Giao Dũng...

"Hải Thiên Công - Hải Quyền!"

"Giao Long Trảo!" Giai Dũng đáp trả.

Ầm...

Hai đòn đánh ma sát với nhau đến tóe lửa...

...

Ở bên ngoài.

"Đánh nhau rồi kia!"

"Nhất là Huyền Thất và Giao Dũng, hai thằng đánh ngang tay luôn!"

...

Giao Dũng trong dạng Giao Long bay lên trên không tấn công với Hải Huyền Thất ăn miếng trả miếng...

"Đánh nhau kìa mọi người!" Lam Bảo chỉ tay lên trời nói, lấy ra gói bỏng ngô ngồi lên cây xem.

"Ừ, cho ta ăn với!" Lan Yên lên ngồi cạnh Lam Bảo, bàn tay trắng thò vào gói bỏng.

Cả ba người còn lại sắc mặt cổ quái, nhìn hai người này thấy rất ngứa mắt...

Sau khi ăn xong, Lam Bảo nhảy xuống nói:

"Thôi không nhây nữa, đi xem để còn ngư ông đắc lợi!"

Cả bốn gật đầu, âm thầm theo Lam Bảo đi xem.

...

Trên không.

Keng keng keng...

Tiếng kiếm va chạm với vuốt giao long toé lửa...

Bụp.

"Hự!" Hải Huyền Thất bị Giao Dũng đánh bay xuống đất.

Giao Dũng được đà lao xuống kết liễu Hải Huyền Thất...

Vụt...

"Cũng may cứu kịp!" Dương Ưng kéo Hải Huyền Thất ra nói.

"Cảm ơn ngươi!"

"Không có gì!"

"Tên kia, ngươi đang đánh với ta mà?" Dậu Minh bực bội lao đến đánh Dương Ưng.

"Đùa với ngươi đủ rồi, Chuyển Thuỷ Tan Linh Quyền!" Dương Ưng nho nhã lạnh lùng nói.

Vô số đường quyền nhẹ nhàng đánh ra, rất hợp với ngoại hình thư sinh nho nhã của hắn...

Ầm ầm ầm ầm ầm ầm...

"Hự..." Dậu Minh điên cuồng trúng đòn, hắn thổ huyết bay ra bất tỉnh.

...

"A đù, quá ghê gớm!"

"Dương Ưng có khi mạnh hơn Hải Huyền Thất!"

"Chả thế!"

"Lần này toàn quái thai!"

...

"Ực!" Giao Dũng bắt đầu sợ Dương Ưng.

"Đến lượt ngươi!" Dương Ưng nhìn Giao Dũng lên tiếng.

"Rút!" Giao Dũng biết sợ rút đi.

"Phù... May có Ưng đệ nếu không mệt cả bọn!" Cả đám nhìn Dương Ưng bằng ánh mắt cảm tạ.

"Không có chi, là đồng đội thì phải giúp nhau!" Dương Ưng nhàn nhạt nói.

...

"Google, cho ta xem bản đồ của cái linh cảnh này!" Lam Bảo ra lệnh.

Vục...

Trước mắt hắn đột nhiên hiện lên một cái bản đồ chi tiết, hắn nhìn lên thì sắc mặt tối sầm...

"Sao vậy?" Kim Phong hỏi Lam Bảo.

"Đằng sau chúng ta hình như có Vạn Băng đội đang tiến đến, đằng trước còn Thú Linh đội cũng đang đến, bên phải chúng ta thì cái vòng sáng kia đang thu vào!" Lam Bảo đáp.

"Có đúng không!" Cả đám nghi ngờ.

"Có đi không, nếu không vào thế gọng kiềm đấy!" Lam Bảo giục nói.

"Tin ngươi một lần!" Cả đám gật đầu, đi sang hướng Tây.

Đi được 300 mét, cả đám thấy chỗ mình vừa đi xảy ra đánh nhau, cả bọn liền bất ngờ nói:

"Sao ngươi biết?"

"Bí mật!" Lam Bảo nháy mắt đáp.

"Chúng ta núp vào đâu đó đi!" Đô Hải lên tiếng.

"Cũng được, gần toà thành kia một chút!" Cả bốn gật đầu.

Thế là cả 5 tiến vào một góc của toà thành hoang núp ở đấy nhìn xung quanh, đề phòng đến cực điểm...