Đa Thiên Địa

Chương 61: Song Hỏa Giáo




...

Lam Bảo để nàng tựa vào một bức tường hôn rồi nàng tiếp.

"Ưm... Ư!" Hồ Bạch Nhã lại bị khoá môi rên rỉ.

Tay Lam Bảo cũng đâu có chịu để yên, một tay hắn xé toạc y phục của nàng để xoa bóp bầu ngực sữa kia...

Mềm mại... Mát lạnh... Thơm tho... Đàn hồi...

Bàn tay ma quái trêu chọc một chút vào nụ anh đào kia...

"Ư... Hừ... Chủ nhân!" Hồ Bạch Nhã mơ màng rên rỉ.

Tay còn lại của Lam Bảo cho xuống, xoa xoa vào cái hạt riêng tư kia...

"Ưhm." Hồ Bạch Nhã cố nén tiếng rên, toàn thân giật giật, nước mật trào ra vô số kể...

Nàng tiết thân lần đầu tiên.

Lam Bảo cúi xuống uống nước mật đó, chỉ cảm thấy hương vị ngọt ngào, hương thơm dào dạt...

"Hừ... Chủ nhân... Biến thiếp thành của chàng đi!" Hồ Bạch Nhã thở dốc mê mẩn lên tiếng.

Lam Bảo hôn nàng thêm lần nữa, nhẹ nhàng chỉ vào côn thịt đang cứng kia nói:

"Nàng làm ướt nó đi!"

Hồ Bạch Nhã gật đầu, cúi xuống ngậm lấy côn thịt được 1 phần 2 vào trong miệng liếm láp, gương mặt thánh khiết nóng rực.

"Hừ... Sướng quá... Bảo bối làm ta sướng quá...!" Lam Bảo thở dốc.

Hồ Bạch Nhã nhả côn thịt ra kiều mị nhìn lấy hắn...

Lam Bảo không nhịn được nữa, đẩy nàng dựa vào tường, nâng một chân nàng lên, từ từ cho côn thịt vào...

"Hừ... A... Đau!" Hồ Bạch Nhã đau đớn rên rỉ.

"Sẽ rất đau đấy!" Lam Bảo kề tai nàng nói nhỏ.

"Chỉ cần có chàng bên cạnh là được!" Hồ Bạch Nhã nỉ non.

Côn thịt đã tiến sâu được 1 chút thì đã bị chặn lại, hắn biết đã chạm đến lớp màng mỏng manh kia...

"Vậy ta phá nó đây!" Lam Bảo đáp, dùng lực đẩy hông.

Phập...

"Ư..." Hồ Bạch Nhã rên lên đầy đau đớn, ánh mắt hạnh phúc, nước mắt chảy ra.

Lam Bảo liền lau nước mắt nàng đi, hôn nàng, hai bàn tay trêu trọc hai hạt anh đào...

...

Một lúc sau, Hồ Bạch Nhã đã hết đau, nàng nói nhỏ:

"Thiếp hết đau rồi, động đi chàng!"

Lam Bảo nghe vậy liền động...

Bạch... Bạch... Bạch...

Lam Bảo lại nhanh nhẹn phất tay một cái tạo linh lực cách âm để riêng tư...

"Ưhm... Ưm... Ưm... Sướng quá chủ nhân!" Hồ Bạch Nhã vô thức rên rỉ.

"Ta sẽ làm cho nàng sướng hơn nữa!" Lam Bảo cười dâm tà, bắt đầu nhấp liên tục.

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch...

"Ưm ư a a sướng sướng...!" Hồ Bạch Nhã rên rỉ theo từng nhịp nhấp.

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch...

"Thấy thế nào!" Lam Bảo hôn lên má nàng hỏi.

"Ưhm... Sướng... Sướng lắm...!" Hồ Bạch Nhã mơ màng đáp.

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch...

Sau vài trăm cú nhấp, tiểu âm của Hồ Bạch Nhã bắt đầu co lại..

"Thiếp... Thiếp cảm thấy... Cảm thấy có thứ gì đó... Sắp... Bắn ra...!" Hồ Bạch Nhã vừa rên vừa nói.

"Nàng bắn đi, cứ ra thoải mái!" Lam Bảo vuốt ve nàng lên tiếng.

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch...

"Thiếp... Ra...!"

Hồ Bạch Nhã cao giọng rên, toàn thân giật giật, âm tinh phun trào...

Lam Bảo thấy vậy nhanh chóng chạy nước rút thêm vài chục lần rồi gầm lên:

"Ta ra..."

Vô số sinh mệnh bắn thẳng vào tử cung của Hồ Bạch Nhã, tràn cả ra ngoài…

"Ưhm... Ấm áp quá, thụ tinh cho thiếp...!" Hồ Bạch Nhã như lên mây, ánh mắt mơ mơ hồ hồ nhìn Lam Bảo.

Ngay lặp tức, nàng hoá thành Lục Vĩ Yêu Hồ, hai chỗ tư mật ấy vẫn còn gắn khít vào nhau, rồi nàng tựa vào lòng hắn ngủ thiếp đi.

Lam Bảo vuốt ve nàng trong dạng Lục Vĩ Yêu Hồ, thân to bằng nửa người hắn đang yên bình ngủ đi.

Ánh mắt của hắn ngay lặp tức co rụt lại, theo ý niệm cấp tốc tiến vào Linh Nhất Ngọc, linh lực cách âm tiêu tán.

Vụt!

Lặp tức có một nam tử trung niên xuất hiện ngay gần đó, khí tức Hoá Hư Trung Kỳ bao phủ quanh thân.

"Không gian bảo vật à? Dù gì ngươi cũng ra, ta đợi ngươi!" Nam tử trung niên cười sát khí nói.

...

Trong Linh Nhất Ngọc.

"Thằng cùi kia là ai vậy, hiện tại Hoá Hư Kỳ mình đánh còn không lại, trừ khi..." Nói đến đây, Lam Bảo hai mắt toả sáng: "Trừ khi mình là Phi Thân Kỳ!"

Lam Bảo ngay lặp tức vào trang Shop Như Ys xem có gì mua không.

1...

2...

...

8.Song Thân Hoá Độc Lập - Công Pháp Đặc Biệt Không Rõ Cấp Bậc, giá quy đổi 2 triệu xu (Giảm 98% mừng chủ nhân vô địch)

9.Hoá Nhân Thiên Mặt Nạ - Thiên Bảo Siêu Cấp, giá quy đổi 50 vạn xu.

10.Dị Quang - Thiên Nhật Ánh Quang, giá quy đổi là 1 triệu xu.

Xu còn lại: 24 triệu (đang tăng)

"Ực!" Lam Bảo hít một hơi nhìn số xu của mình.

"Đổi số 8, 9, 10!" Lam Bảo ra lệnh.

"Song Thân Hoá Độc Lập, Hoá Nhân Thiên Mặt Nạ, Thiên Nhật Ánh Quang đã được đổi, đưa vào nhẫn tr vật!" Google máy móc nói.

Lam Bảo gật đầu hài lòng, lấy ra Thiên Nhật Ánh Quang hấp thụ.

"Đây là dị quang hạng 1 của Địa Việt Cầu, sức mạnh của nó giống như gương cầu lồi kiếp trước của ngươi vậy, tụ ánh sáng lại để tạo nên một lượng nhiệt khổng lồ, nếu mạnh hơn nữa có thể đốt trụ mặt trời!" Vy Phương Nhi giải thích.

"Ghê như vậy?!!" Lam Bảo kinh ngạc thốt lên, hắn có biết gương cầu lồi, kiếp trước hắn nghe được câu truyện một ông nào đó ở nước ngoài dùng gương cầu lồi đốt thuyền địch.

Lam Bảo không nhanh không chậm từ từ lấy ra Thiên Nhật Ánh Quang nhanh nhẹn hấp thu...

"Aaaaa...!" Lam Bảo hét to khiến Hồ Bạch Nhã giật mình hoá hình người tỉnh dậy.

ơ

"Chủ nhân! Chàng có sao không?!" Hồ Bạch Nhã lo lắng tiến đến, chỉ thấy nhiệt độ khủng bố từ cơ thể hắn toả ra.

"Tránh xa ta, ta đang hấp thu dị thuộc tính!" Lam Bảo nói lớn.

Hồ Bạch Nhã gật đầu lùi lại nhưng vẫn lo lắng nhìn về phía Lam Bảo.

...

Hồi lâu sau.

"Hộc... Hộc...!" Lam Bảo thở dốc liên tục, tu vi đã có sự cải tiến, hắn trở thành Phi Thân Sơ Kỳ tối đỉnh, thể tu cũng lột xác thành Ngũ Thể Viên Mãn.

"Chỉ Ngũ Thể Viên Mãn thôi sao?" Lam Bảo lẩm bẩm, lần này cứ tưởng trở thành Lục Thể.

Lam Bảo đứng dậy, nhìn Hồ Bạch Nhã mỉm cười khó khăn nói:

"Nàng mặc lại y phục rồi đeo Lam Vô Tức Choàng đi!"

"Ủa sao vậy?" Hồ Bạch Nhã thắc mắc.

"Có người muốn giết ta!" Lam Bảo nói, trong lời có sát khí.

"Vậy sao!" Hồ Bạch Nhã sắc mặt tối sầm, đối với những người muốn giết nàng? Nàng sẽ bỏ qua, nhưng muốn giết Lam Bảo? Thì người đó phải chết.

Lam Bảo đeo lại Vô Diện Quỷ Mặt Nạ, mặc vào Bạch Sắc Ma Bào rồi đeo vào Song Sắc Vô Tức Choàng có thân áo choàng màu trắng, viền ở ngoài màu đen, bên trên mũ trùm có hai chữ "Thanh Mệnh" màu bạch kim như rồng bay phượng múa, kích thích thị giác cực kỳ.

Hồ Bạch Nhã thay ra Tuyết Sắc Y, bên ngoài mặc Lam Vô Tức Choàng, toàn bộ áo choàng màu lam, để lộ những đường cong quyến rũ trên cơ thể nàng, ở cổ áo choàng cũng có chữ "Thanh Mệnh" màu trắng như Song Sắc Vô Tức Choàng của Lam Bảo.

Theo ý niệm, cả hai tiến ra ngoài...

...

Nam tử trung niên đang dựa lưng vào 1 tường, 1 tay cầm lá đu đủ hít...

Vụt...

"Nhà ngươi muốn lấy mạng ta?" 1 Người bỗng nhiên xuất hiện trước mặt nam tử trung niên như oan hồn trầm giọng nói.

"Cái l#n gì thế? Hết hồn mậy!" Nam tử trung niên giật mình chửi thề, sau khi nhìn thấy thanh niên mặc áo choàng bạch sắc viền đen có đeo mặt nạ thì tỉnh táo lại hướng mặt nạ hắn đấm tới.

Bộp!

Lam Bảo dùng tay không chặn đòn, Bạch Kim Đế Lôi từ tay hắn lan sang tay nam tử trung niên kia...

Nam tử trung niên kinh dị rút tay lại, lạnh lùng nói:

"Ẩn Diện Bạch Quỷ, hôm nay là ngày chết của ngươi!"

"Ngươi chắc chưa..." Lam Bảo cười gượng.

"Ta chắc chắn!" Nam tử trung niên gật đầu, tung ra một quyền.

"Hoả Thiên Quyền!"

"Người của Song Hoả Giáo?" Lam Bảo lẩm bẩm, đây là một giáo phái tu hệ hoả và thổ, có nhiều chi nhánh sát thủ. Đắc tội vô số thế lực, ngay cả Cửu Bậc cũ có vài thế lực.

"Ngũ Linh Hư Quyền!" Lam Bảo không kiêng nể ra đòn đáp trả.

Ầm!

Âm thanh chiến đấu vào ban đêm khiến vô số học viên đang ngủ và tu luyện đồng loạt mở mắt, đi ra ngoài nhìn lên sân thượng của hiện đại hoá ký túc xá.

"Hắn là ai?!" Cả đám nhìn Lam Bảo trong Song Sắc Vô Tức Choàng thì thắc mắc lẩm bẩm rồi nhìn qua nam tử trung niên giật mình nói:

"Khí tức của Hoá Hư Kỳ!"

Kiều Uyên Dung vừa đi ra ngoài, thấy thanh niên mặc áo choàng 2 màu kia là Lam Bảo thì trong chớp mắt nàng đeo Hắc Sắc Quỷ Mặt Nạ và Hắc Sắc Ma Bào thoát ẩn thoát bay lên tham dò trợ giúp Lam Bảo khi hắn gặp nguy hiểm.