Đa Thiên Địa

Chương 65: [Phần: Trung Sa Chiến]




Lam Bảo đưa mắt nhìn lại, không lạnh không nhạt nói:

"Ngươi là ai?"

Thanh niên này có một đôi mắt sáng, gương mặt anh tuấn lãng tử, khoác 1 thân tro y, tay đang cầm một cái quạt ve vẩy.

"Ta? Ta chỉ là học viên mới thôi..." Thanh niên kia nhún vai đáp.

Lam Bảo cũng không quan tâm nhiều liền truyền âm cho những người đi lần này:

"Âm Dương Phù Giáo là một môn phái ở Trung Sa Đại Lục, cũng là Bát Bậc thế lực có Hoá Hư Hậu Kỳ, mọi người cẩn thận một chút thì hơn!"

Cả bọn gật đầu, ầm thầm đi ra cổng Linh Khải Thành...

Vương Đông Thu đang ẩn nặc khí tức đứng ở trên trời, nhìn nhóm Lam Bảo mà cười nhẹ:

"Ta chỉ cố tình để đám kia bắt Liêu Huyền Nhiên đi mà ngươi làm gì to vậy tiểu tử?"

...

Bên ngoài.

"Các ngươi vào tạm không gian pháp bảo của ta đi!" Lam Bảo lấy ra một vật hình lập phương bằng bàn tay ra nói, thu bốn người Kim Nhất lại.

"Các nàng vào Linh Nhất Ngọc!" Lam Bảo hướng các nàng nói.

"Ừm!"

Lam Bảo liền thu các nàng lại, hướng Cơ Hùng và Lam Vĩnh lấy ra một cái truyền tống phù nói:

"Bám vào ta..."

"Được!" Cả gật đầu đáp rồi bám vào vai Lam Bảo.

Lam Bảo liền hướng Trung Sa Đại Lục mà bóp truyền tống phù...

Vụt!

Cả ba biến mất ngay tức khắc...

"Tiểu tử này..." Vương Đông Thu đang dò xét thì không thấy Lam Bảo đâu nữa, nhưng nàng không ngăn cản vì cần hắn phải ra ngoài thực chiến.

...

Trung Sa Đại Lục.

Ba người Lam Bảo xuất hiện trên bầu trời, bên dưới là biển, xung quanh còn có các hòn đảo nhỏ như vịnh...

Đây là một vùng biển của Trung Sa Đại Lục, ở đại lục này linh thú và yêu thú sống đông hơn con người gấp 8-9 lần, nơi này là do linh thú làm chủ.

"Bắt đầu thôi!" Cơ Hùng hưng phấn nói.

"Lâu lắm rồi mới đi đánh nhau!" Lam Vĩnh bẻ khớp tay.

Lam Bảo gật đầu, phất tay mặc Bạch Sắc Ma Bào, bên ngoài khoác Song Sắc Vô Tức Choàng...

Hắn đeo Vô Diện Quỷ Mặt Nạ trên mặt, đội mũ trùm đầu vào, cùng 2 người phi thân mà đi.

Hiện tại Cơ Hùng và Lam Vĩnh do có được tài nguyên Lam Bảo cung cấp nên đã gần đột phá Phi Thân Hậu Kỳ rồi.

"Âm Dương Phù Giáo là một trong những Bát Bậc thế lực mạnh nhất ở đây, bất quá do Giáo Chủ Âm Dương Phù Giáo - Phù Hoàng - Thất Bậc Linh Thú, bản thể là một con đại bàng!" Đang đi bay, Cơ Hùng nói.

"Cơ Huyền Điện của ngươi cũng có nhiều thông tin phết đấy!" Lam Bảo gật đầu đáp.

"Bọn này rất mưu mô, nếu đánh không lại chắc chắn sẽ gọi đồng minh! Lúc đó thì có khi chúng ta phải cân nửa cái Trung Sa Đại Lục!" Lam Vĩnh lắc lắc đầu ngán ngẩm nói, hắn biết linh thú sẽ không để linh thú thiệt thòi, huống chi đây là địa bàn của bọn hắn.

Sau vài giờ bay, bọn hắn đã đến đất liền, nơi này là một khu rừng nhiệt đới, sinh vật đa dạng...

Cả ba hạ xuống, Lam Bảo đưa cho mỗi người mười viên đan dược Địa Cấp, có tác dụng trị thương và hồi linh lực, hắn cũng đưa vào bảo vật không gian cho tất cả mười viên cũng y hệt như vậy.

Vụt... vut... vut...

Cả ba liền đạp thân pháp thoát ẩn thoát hiện di chuyển qua rừng cây...

...

Buổi tối.

Lam Bảo, Cơ Hùng và Lam Vĩnh đang đứng trên một cái cây, bên phía xa xa kia là các kiến trúc cổ lão rộng lớn, xung quanh phát ra những đường văn huyền ảo hình bát quái...

"Vào!" Lam Bảo ra hiệu.

Cơ Hùng và Lam Vĩnh gật đầu, thu liễm khí tức không để lộ giọt nào cùng Lam Bảo đột nhập...

...

Âm Dương Phù Giáo.

"Haha, tốt lắm tốt lắm, toàn hàng tuyệt phẩm, nhất là thiếu nữ kia!" Phù Hoàng cười gian nhìn lấy Liêu Huyền Nhiên đang bị trói hai tay hai chân hài lòng cười gian nói.

"Giáo Chủ quá khen, khà khà!" 6 vị trưởng lão cười nịnh nọt.

"Ghê tởm!" Liêu Huyền Nhiên khinh bỉ quát.

"Khà khà, tối nay để nàng phục vụ ta, hôm sau những người khác tiếp tục. Các ngươi lui đi!" Phù Hoàng phất tay nói.

"Rõ!" Cả 6 tên trưởng lão liền đi ra ngoài, bọn hắn biết để Phù Hoàng hành sự xong thì sẽ đến lượt mình.

"Khà khà, nàng sẽ là của ta!" Phù Hoàng cười dâm nói, tiến đến gần Liêu Huyền Nhiên.

"Ngươi cút ra!" Liêu Huyền Nhiên mắng chửi, nhưng Phù Hoàng chỉ ngửi hương thơm xung quanh nàng, bàn tay thô ráp xé y phục của nàng ra.

Roẹt...

Y phục bị rách để lộ cái yếm đào màu xanh lục bích của nàng...

"Nhìn thật quyến rũ..." Phù Hoàng nhìn lấy cảnh này, tiến đến định xé nốt cái yếm đào.

"Ngũ Linh Hư Quyền!"

Ầm!

Phù Hoàng không đề phòng bị đánh bay vào tường, miệng phun chút máu...

Liêu Huyền Nhiên ánh mắt nhìn thấy một thân ảnh mặc áo choàng màu trắng, mũ trùm rộng màu đen che đậy mái tóc dài...

Lam Bảo quay đầu lại chém đứt dây trói, không nói gì đưa cho nàng một bộ y phục rồi nhanh chóng đưa vào Linh Nhất Ngọc...

Liêu Huyền Nhiên nhìn thấy cái mặt nạ quen thuộc ấy thì vui mừng chảy nước mắt...

"Tiểu tử, ngươi dám phá hỏng chuyện tốt của bổn toạ!" Phù Hoàng tức giận đứng lên, một tay ra quyền một tay ném phù chú.

"Đại Bàng Trảo!"

"Bạo Phát Phù!"

Lam Bảo ánh mắt lắp loé nghiêm túc, Thánh Đế Nộ Sát Biến - Nộ triển khai...

Phù Hoàng ánh mắt có hơi co rụt lại vì uy áp của Lam Bảo, hắn khẩn trương ra thêm đòn:

"Đại Bàng Cước!"

"Nộ Vương Cước!"

Bụp.

"Hự!" Lam Bảo bàn chân có chút ê ẩm lùi lại vài bước, hắn lại né tránh 1 trảo của Phù Hoàng rồi đá bay Bạo Phát Phù sáng 1 bên.

"Phi Thân Sơ Kỳ có thể đỡ được 1 đòn của ta? Rất tốt nhưng hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!" Phù Hoàng cười gằn nói, hắn ném ra một đống phù chú.

Ầm ầm ầm ầm ầm...

Những phù chú này phát nổ, có một phù chú còn phong ấn tu vi của Lam Bảo...

"Haha, ngươi đã bị phong ấn rồi, như cá nằm trên thớt thôi!" Phù Hoàng cười lớn nói.

"Ngươi chắc chưa?"

Phù Hoàng giật mình đưa mắt nhìn, lại thấy Lam Bảo đang từ từ hoá giải phong ấn, hắn liền kinh ngạc hốc mồm:

"Sao... Sao ngươi phá giải được?!!"

"Cái phù chú rác rưởi này mà bằng Đỉnh Cấp á?!" Lam Bảo khinh thường thầm nghĩ.

"Bàng Tinh Quyền!" Phù Hoàng ra một đòn tốc độ cực kỳ cao đấm Lam Bảo.

Rầm!

Lam Bảo bị đấm bay thủng trần nhà mà lao thẳng lên trời, miệng thổ huyết...

Thấy Lam Bảo từ trung tâm bay thẳng lên trời, vô số thành viên Ấm Dương Phù Môn bất ngờ nói:

"Tên kia là ai vậy?"

Cơ Hùng và Lam Vĩnh đang ẩn nấp để còn cứu viện, ánh mắt bọn hắn nhìn Lam Bảo, không biết tên này cứu được chưa?

"Hoả Vực Phá!"

Lam Bảo hét lớn, tay phải giơ lên cao, từ bàn tay hắn phóng ra vô số hoả linh lực tạo thành ngọn lửa tuyệt đẹp khổng lồ, hắn lấy đà ném mạnh ngọn lửa khổng lồ kia xuống...

Phừng phực...

ẦM!

Từ trung tâm lan ra xung quanh có vô số ngọn lửa điên cuồng bùng cháy, thiêu đốt 2 phần 3 lãnh thổ Âm Dương Phù Giáo, phải biết lãnh thổ của một Bát Bậc thế lực dao động từ 500km - 3000km...

Vô số thành viên của Âm Dương Phù Môn chết cháy, chỉ còn số ít thành viên và cao tầng. Cơ Hùng và Lam Vĩnh thấy vậy liền biết nên làm gì, bọn hắn ngay tức khắc chia nhau ra đi loot đồ...

"Ngươi dám...!" Phù Hoàng tức giận điên cuồng lao lên, từ bao giờ Lam Bảo đã có bốn người vây quanh, thân mặc áo choàng màu vàng, đeo mặt nạ màu vàng kim, hông đeo một thanh kiếm màu vàng sáng uy nghi cực kỳ...

Đặc biệt ở chỗ là mỗi cổ áo choàng đều ghi chữ 'Thanh Mệnh' như rồng bay phượng múa khiến Phù Hoàng lác cả mắt.

"Các ngươi là ai?" Phù Hoàng nói, hắn biết Lam Bảo đeo mặt nạ nhưng áo choàng che mất phần mắt nên hắn không rõ là ai.

"Ngươi cần gì phải biết! Chủ công muốn chúng ta giết ngươi!" Kim Nhất gằn giọng lên tiếng.

"Haha, được lắm vậy lên đi...!" Phù Hoàng giận quá hoá cười, phất tay gọi 6 trưởng lão đến đây, tu vi dao động từ Hoá Hư Sơ Kỳ đến Hoá Hư Cao Kỳ đứng sau lưng hắn.

...

Nghe thấy tiếng động, vô số linh thú tiến đến xem xét, Lục Bậc Linh Thú có, Thất Bậc Linh Thú cũng có...

"Đó là... 11 Hoá Hư Kỳ sắp đánh nhau!" Một Thất Bậc Sơ Kỳ Linh Thú ngưng trọng nói.

"Lần này đại chiến to rồi, Âm Dương Phù Giáo chắc chắn thiệt hại rất nặng!" Một linh thú khác lên tiếng.

Hồ Tộc cũng ngay gần đây, Hồ Nghiên sau khi nhìn thấy một luồng lửa khủng bố lan ra xung quanh gần đây thì liền trợn tròn đôi mắt đẹp. Trong mắt có hoảng sợ, vui mừng và chờ mong.

Nàng hoảng sợ là vì hắn đã mạnh đến mức này rồi sao? Nàng vui mừng và chờ mong vì sắp được gặp lại hắn.

Nàng liền rời chỗ tu luyện âm thầm đi xem...

...

"Chủ công, bọn này có Hoá Hư Cao Kỳ thì chúng ta đánh được, nhưng cái tên Hoá Hư Hậu Kỳ kia thì hơi khó!" Cả bốn người Kim Nhất nhíu mày đều truyền âm cho Lam Bảo.

Lam Bảo chỉ thong dong bình tĩnh truyền âm đáp lại:

"Có gì khó quá gọi Phó Cung Chủ cũng không muộn!"

"Phó Cung Chủ?!!" Cả bốn giật mình nghĩ, nghe Lam Bảo nói Phó Cung Chủ giúp khi quá khó khăn thì chắc chắn không phải nhân vật tầm thường. Sẽ là thần thánh phương nào đây?

"Lên!" Phù Hoàng phất tay rồi cùng 6 trưởng lão lao về phía Lam Bảo và bốn người

"Tấn công!" Lam Bảo ra lệnh rồi cả bốn Thanh Mệnh Hộ Pháp lao xuống.

...

Trong Linh Nhất Ngọc.

Nhiếp Hồng Kỳ, Hồ Bạch Nhã, Lan Yên, Kiều Uyên Dung, Lam Ngọc, Đào Nghi và Lam Kiều Nhi mở to đôi mắt đẹp nhìn vào Tẩm Thanh Cung. Vì trong đó phát ra khí tức của Hoá Hư Sơ Kỳ cực kỳ mạnh mẽ, ngang bằng Hoá Hư Hậu Kỳ.

Sau khi củng cố căn cơ được một lúc, Lam Anh Thư đeo khắn che mặt đi từ từ ưu nhã đi ra ngoài.

Nhìn thấy Lam Anh Thư mặc áo choàng tím đen có hai chữ 'Thanh Mệnh' trên phần mũ thì Kiều Uyên Dung, Lan Yên, Hồ Bạch Nhã, Nhiếp Hồng Kỳ cùng nghĩ: "Áo Choàng Tử Sắc có ký hiệu của Thanh Mệnh Cung! Chẳng lẽ là Phó Cung Chủ mà Tiểu Bảo nói sao?"

"Xin chào các tỷ tỷ, muội tên Lam Anh Thư!" Lam Anh Thư cao quý ưu nhã nhẹ nhàng đi đến tự giới thiệu bản thân.

"Muội là..." Cả 7 người Kiều Uyên Dung nói, các nàng chỉ thấy Lam Anh Thư đang đeo khăn lụa màu tím che mặt, bàn tay nàng trắng như tuyết từ từ tháo khăn che mặt ra...

...