Đặc Ân Hay Kiếp Nạn

Chương 57: anh biết ngọn ngành rồi




Văn Xuyên đùng đùng nhận được cuộc gọi của sếp.

- Tôi muốn gặp cô của Trần Minh Hi, ngay bây giờ.

- Nhưng...tôi vẫn chưa tìm được....

- Ngay bây giờ!

Bạch Anh Tử nhấn mạnh lại, Văn Xuyên biết sếp lại hâm rồi, nên chỉ biết thở dài.

-

- Tôi vừa tìm được manh mối về con trai bà ta, hiện đang học ở trường đại học.....

****

Vậy là 1 tiếng sau, Văn Xuyên đã tháp tùng Bạch Anh Tử tới một ngôi trường đại học trong thành phố. Theo sau còn có một nhóm người chuyên làm việc cho anh.

Em họ của Trần Minh Hi bị đưa tới trước mặt Bạch Anh Tử. Anh ngồi ở ghế đá nhìn chằm chằm cậu trai trẻ và lạnh lùng ra lệnh.

- Tôi muốn nói chuyện với mẹ cậu.

Người đó khó hiểu nhìn anh, nhưng thấy khí thế này, rõ ràng không phải là người có thể đắc tội.

- Mẹ tôi không ở đây!

- Gọi cho bà ta đi!

- Anh đang cưỡng chế tôi giữa thanh thiên bạch nhật. Theo luật....

Bạch Anh Tử bực bội ngắt lời.

-

Đừng nói luật với tôi. Nhìn đi, có ai tới giúp đỡ cậu không? Tôi còn chưa làm

gì quá đáng cả. Nhẹ nhàng không muốn, muốn tôi dùng biện pháp mạnh?

Cậu sinh viên hoang mang xen lẫn lo lắng.



- Anh là ai? Sao lại muốn gặp mẹ tôi?? Anh định làm gì?

Anh hất hàm cho người của mình lục lọi và ngang nhiên lấy đi điện thoại của đối phương. Cậu ta không chịu muốn đòi lại đồ nhưng hai bên người bị khống chế chặt chẽ.

Cầm chiếc điện thoại đời mới nhất, Bạch Anh Tử đưa camera nhận diện tới trước mặt cậu ta, màn hình lập tức mở khóa.

- Đây rồi!

Mỉm cười khi tìm được danh bạ lưu " Mama", Bạch Anh Tử gọi vào số đó ngay lập tức.

Đúng hồi chuông thứ 2 bên kia đã nghe máy, giọng vui vẻ nuông chiều, nghe liền biết đây là kiểu phụ nữ rất yêu con cái.

" Con trai, nay không đi học sao mà gọi mẹ giờ này?"

" Bà là cô của Trần Minh Hi "

Đầu dây liền im bặt, sau đó hốt hoảng.

" Ai đang cầm điện thoại của con trai tôi vậy?"

" Tôi là bạn trai của cháu gái bà. Nói cho tôi biết, năm xưa bà nhận tiền của nhà họ Ngụy là có chuyện gì?"

Bạch Anh Tử cảm nhận rõ rệt sự chuyển biến cảm xúc trong nét mặt của em họ bạn gái khi anh nhắc tới tên "Trần Minh Hi ", ngay cả người phụ nữ lớn tuổi ở đầu dây bên kia cũng im lặng một hồi.

" Nói!"

Ngữ khí tức giận khiến cô họ kia không thấy mặt của anh mà chỉ nghe giọng cũng sợ sệt.

" Tôi...Tôi không nhớ gì cả"

" Số tiền lớn như vậy, không nhớ? Bà nghĩ tôi ngu à."

' Không không, tôi...Cậu là ai, sao biết nhà họ Ngụy"

" Tôi nói rồi, tôi là bạn trai của Trần Minh Hi. Đã là bạn trai thì tôi quan tâm chuyện của bạn gái là lẽ thường tình. Còn vì sao tôi biết Ngụy Thang Luân, thì bà nên tự ý thức được, tôi là người khá đặc biệt đấy. Bà nói xem, tôi đang giữ con trai cưng của bà trong tay, tôi nên làm gì với cậu ta bây giờ? "

" Tôi thật sự...không biết...không nhớ...

Bạch Anh Tử cầm điện thoại ra một gốc cây để nói chuyện. Anh không muốn ai nghe thấy chuyện riêng của Dĩnh Sa.



" Xưa kia bà là người giám hộ của cô ấy, cô ấy cũng chỉ có duy nhất người thân là bà"

Nhiều năm con bé không hề liên lạc với mẹ con tôi, nó cắt đứt quan hệ với chúng tôi lâu rồi"

Càng nói càng sơ hở, Bạch Anh Tử được đà bắt bẻ.

" Bà làm gì có lỗi lớn mới khiến bạn gái tôi đoạn tuyệt?"

" Tôi...Tôi nuôi nấng nó, cho nó ăn học....

" Bà có tin kiểu gì tôi cũng điều tra ra được không? Nhưng để tôi tốn công tốn sức hơn, hậu quả càng thêm nghiêm trọng".

' Tôi không còn liên quan tới nó...

' Im đi, tôi không vòng vo mất thời gian với bà nữa. Có phải nhà họ Ngụy đưa tiền cho bà, để lấp liếm vụ bạn gái tôi bị bắt nạt? Cô ấy, cô ấy...bị bọn khốn đó...."

Anh phẫn nộ không thể thốt lên những từ kinh tởm đó.

Bà cô họ cũng sợ hãi lắp bắp qua điện thoại.

' Tôi xin cậu, đừng nói chuyện này với con trai tôi. Nó sẽ sốc mất"

" Bà? Bà chỉ lo cho con trai mình? Sao không hỏi tình hình của Minh Hi hiện có ổn không? Sao bà có thể nhận tiền đó? Lẽ ra bà phải tìm lại công bằng cho đứa cháu gái mà bà nuôi nấng và cho ăn học chứ?"

Bà ta khóc lóc thanh minh.

" Tôi rất khó khăn, con trai tôi cũng cần phải được ăn học ở môi trường tốt. Tôi là mẹ, tôi phải lo cho con mình trước tiên. Chúng tôi không thể đấu lại nhà họ Ngụy được. Chuyện đã rồi, chi bằng chấp nhận và bắt đầu lại cuộc đời....

" Đồ đàn bà độc ác, đừng nhân danh người làm mẹ mà lấy cớ được chà đạp lên đau khổ của người khác. Các người cầm tiền sống tốt hơn, nhưng Minh Hi của tôi không hề tốt hơn. Bắt đầu lại cuộc đời? Nói thì dễ lắm"

" Tôi không biết cậu là ai, nhưng xin cậu đừng để nhà họ Ngụy biết. Cầu xin cậu, nếu họ biết tôi mở miệng, họ sẽ không tha cho tôi đâu....

Lời xin xỏ này khiến Bạch Anh Tử chướng tai vô cùng, anh điên tiết ném chiếc điện thoại đắt tiền vào gốc cây làm nó nát vụn.

Anh hiểu hết mọi chuyện rồi.

Lúc này Văn Xuyên cũng vội vã đi tới.

- Cậu Bạch, bên Ngụy Thang Luân có bê bối chấn động. Với cả phía công ty báo cô Sa trễ hẹn với khách hàng. Vị khách hàng đợi quá lâu mà không liên lạc được nên đã thất vọng hủy cuộc gặp. Xưa nay cô Sa làm việc rất chuyên nghiệp, chuyện hôm nay khá là lạ ạ. Nhân viên cũng không biết cô ấy đang ở đâu, bởi cô ấy không về công ty.