Đại Boss Có Quyền Ghét Em

Chương 47:Chap 47 Khách sạn




_Không có bông băng, vậy để con đi mua

Vương Lục Hy đẩy thân người nam tính đang áp sát mình ra xa, đã vậy hắn vẫn chưa chịu bỏ bàn tay đang ở trong váy cô ra, dì Tươi mà phát hiện thì xấu hổ chết mất. Cô lúng túng đi vội, cô đi ra ngoài phố vào tiệm thuốc mua bông băng

_Cô thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt ạ?

Có nhân viên bán hàng hỏi cô, lúc này Vương Lục Hy mới bừng tỉnh giật mình lao về hiện tại. Đầu óc cô cứ hoang mang chuyện vừa rồi

_Ơ..tiền...

Cô nhận ra trong lúc vội vã chạy vội lãng tránh người không mang theo đồng bạc nào, bây giờ mua bông băng rồi biệt làm sao thanh toán đây, hóa đơn cũng có luôn rồi

_Lấy thêm 2 cái "ba con sói"

_Có phải dùng cách này để đuổi mình đi? Ai bảo mình chai mặt ở lại làm gì?

Cảm giác trong cô thoáng buồn. Đêm nay hắn lại ra ngoài cùng tiểu mật, cô có ở lại hay ra đi đều là một mình cô lập, hắn sẽ không để tâm đến

_Em mang đến khách sạn gần đây cho tôi, phòng 1490, nhớ đó đừng phá hỏng cuộc vui của tôi

_Phong Thượng Đằng u ám dặn dò, ánh mắt chưa bao giờ ngọt ngào yêu thương

_Tôi...hiểu rồi

 
 
\*\*\*

Khách sạn gần hiệu thuốc, phòng 1490.

Vương Lục Hy đã đến đúng địa điểm, cửa bên ngoài cũng không có khóa cho nên cô thuận tiện đi vào đặt những thứ hắn cần xuống bàn, cô biết là hắn có rất nhiều tiểu mật, nhưng hôm nay vẫn muốn nhìn xem ai làm ấm giường cho hắn mà lại chả nhìn thấy ai cả, còn hắn cô nghĩ hắn đang ở trong phòng tắm

_Đằng à, tôi để mọi thứ ở trên bàn

Phong Thượng Đằng nghe tiếng nói quen thuộc, từ phòng tắm khoát áo ngủ bước ra, vẻ lịch lãm quyến rũ lôi cuốn mùi hương trên tóc thật dễ chịu

_Đến đây làm tôi vui vẻ đi

_Huỵt...

Hắn ôm eo cô giữ chặt, còn lôi kéo cô ngã xuống giường, vì bất ngờ cộng với việc không chuẩn bị trước, cô nằm gọn trong ngực hắn bị hắn giữ chặt ôm ấp

_Ơ tôi...tiểu mật của anh đâu?

Cô lúng túng, hoảng quá luống cuốn ngồi dậy cũng không xong, chuyện xấu hổ nhất là hai đầu gối cô không hiểu bị cái gì mà đang kẹp chặt vật cứng nhất giữ chặt, miệng mồm hỏi ngốc run rẩy

_Có vợ không dùng đi tìm tiểu mật làm gì?

_Đêm nay thao chết em vì tội dám ở lại

 
 
Phong Thượng Đằng nói lời tuyệt tình. Tuy vậy hành động cùng xúc cảm trong lòng thì theo chiều hướng khác, con người khô khốc không chấp nhận có người ta trong lòng suốt ngày kiếm chuyện sắc xéo che giấu

_Tôi...tôi...

Vương Lục Hy lắp bắp như gà mắc dây thun, cơ bản nam nhân anh tuấn ở trước mặt làm tim cô náp loạn một phen, cô không thể phản khán được gì, đầu óc cũng ngốc nghếch bị phân tán, cô chỉ kịp đẩy hắn ra xa sau đó ngồi thu gọn mình trong một góc

_Em là vợ của tôi

Phong Thượng Đằng không hề hằng hộc, hắn nhích người đến gần chỗ cô đang co ro, cũng chính vì cuộc hôn nhân của cô chưa ngày nào có được hạnh phúc nên cô rất sợ những chuyện chăn gối. Nhưng lần này người đàng ông ở trước mặt nâng niu cô như một bông hoa cánh mỏng, bàn tay nhẹ nhàng áp trên khuôn mặt kiều diễm, cánh môi ngọt ngào mở ra hôn vào môi cô một cách thật nhẹ nhàng mà trước giờ hắn chưa bao giờ như vậy, cứ như vậy hắn không nói gì nữa hai tay cũng bắt đầu hoạt động mạnh mẽ

_Đằng...

Vương Lục Hy trơ trọi nằm trong tay hắn, cơ thể mềm mại hiện ra trước mắt, cô thẹn thùng xoay mặt đi chỗ khác, chân mày nhíu lại khẽ gọi tên hắn, Phong Thượng Đằng cười nhẹ bây giờ là lúc phải cởi bỏ những gì vướng víu trên người mình

_Đây là chuyện vợ chồng thường làm, em thắc mắc cái gì?

Lần đầu, sau bao nhiêu sóng gió cô nghe được giọng nói ngọt ngào đến xúc động, cô chỉ biết im lặng, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm, giờ này cô cũng không thoát được hắn, Phong Thượng Đằng nhìn thấy cơ thể mềm mại trong lòng bàn tay vì mình mà cựa quậy, phân thân nóng nảy không yên, hắn rất gấp, hỏa dục sắp đem hắn thêu đốt tan tành nếu cứ nhìn cô mãi như vậy

_Không muốn nhìn tôi vậy muốn nhìn chỗ nào của tôi?

Phong Thượng Đằng nhìn thấy cô đỏ mặt ngượng ngùng, thì ra sức trêu ghẹo, hắn hạ người, để vật nóng đang cứng lên chạm vào bắp đùi cô mà ma sát, cơ thể hắn hiện đang nóng trên 1000 độ