"Chơi xe chấn bắt gặp hiện trường sống mái của xã hội đen, làm tình trước mặt mọi người."
Tiểu cúc hoa phía sau còn bị ngón tay thô ráp của Tô DĨ Nam chặn, Khương Điềm đâu còn dám không nghe lời của hắn.
Vì thế Mít Ướt chỉ có thể nhón mông nhỏ, cưỡi trên côn thịt của Tô Dĩ Nam. Cô mỗi lần đều chỉ rút ra một chút, rồi lại chậm rãi ngồi xuống.
Côn thịt nổi gân xanh tuy rằng vẫn kéo căng hoa huyệt đến tê dại nhưng đã thoải mái hơn trước đó rất nhiều.
Nhưng trong khi Khương Điềm thoải mái, Tô Dĩ Nam lại bị lực đạo giống như lông chim của cô làm cho toàn thân khô nóng.
"Chuyển động nhanh một chút!"
Tay Tô Dĩ Nam lại chụp trên mông Mít Ướt một cái.
"Hừ! Anh chơi cúc hoa đi. Em không cưỡi nữa đâu."
Mít Ướt tưởng tượng đến hình ảnh mình cưỡi côn thịt Tô Dĩ Nam lần trước, cô thà rằng bị Tô Dĩ Nam chơi cúc hoa cũng không muốn cưỡi côn thịt hắn nhanh như vậy nữa.
"Mít Ướt, đây là chính em nói đấy nhé."
Khóe miệng Tô Dĩ Nam gợi lên một nụ cười như có như không. Tiếp theo hắn ôm Mít Ướt từ trên người mình xuống dưới, lại tách hai đùi cô ra đặt trên hai cánh tay mình.
Lúc này hoa huyệt và cúc huyệt Mít Ướt đều tách ra một độ cung nho nhỏ.
Tiếp theo, Tô Dĩ Nam rút côn thịt thô to của mình từ trong hoa huyệt của Mít Ướt rút ra. Thời điểm rút ra, hắn còn cố ý thả chậm tốc độ khiến cho Mít Ướt cảm thụ tư vị nộn bức bị côn thịt cọ xát.
"Ưm..."
Hoa huyệt Khương Điềm bị côn thịt hắn cọ xát đến phát ngứa, khoang mũi khéo léo nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ.
Chỉ nghe được "ba" một tiếng, côn thịt lớn màu tím đen liền từ hoa huyệt Khương Điềm rút ra.
Không có côn thịt lớn lấp kín tiểu nộn bức, tiểu nộn bức liền tự nhiên chảy ra một dòng dâm thủy. Dâm thủy trong suốt vừa nhiều vừa nóng, tưới toàn bộ lên côn thịt Tô Dĩ Nam. Chỉ thấy âm mao thô ngắn dưới côn thịt đều bị xối ướt, dính sát vào trên hai viên trứng.
"Mít Ướt, sao bên trong nộn bức em lại nhiều nước như vậy?"
Khóe miệng Tô Dĩ Nam gợi ra một độ cung lớn hơn nữa.
"Mới không có đâu!"
Khương Điềm đời nào sẽ thừa nhận mình bị hắn làm chảy nhiều nước như vậy.