Đại Chúa Tể

Chương 829: Thần Thú hình người




"Rầm rầm."

Huyết trì sóng gió triền miên, liên tiếp những con Cửu Đầu Huyết Xà be bé thành hình, lao tới cắn xé Mục Trần, rồi sau đó bị những tiếng long ngâm phượng khiếu vang ra từ hoa văn trên người hắn phá tan nát, hấp thu sức mạnh.

Tinh huyết Cửu Đầu Xà liên tiếp bị hấp thụ, long phượng văn càng thêm sáng ngời, rồi một cơn đau kịch liệt bắt đầu bùng phát trong cơ thể Mục Trần.

Cơn đau làm Mục Trần mặt trắng như tờ giấy, đó chính là tinh huyết Cửu Đầu Xà đang quậy phá sau khi vào trong cơ thể hắn, nó cực kỳ thô bạo, nhưng Mục Trần không ngăn cản nó, mặc tình cho nó tung hoành để Long Phượng linh dễ dàng được kích hoạt.

- Ái da đau quá má ơi!

Mục Trần rên rỉ như điên, hắn cũng sợ tinh huyết Cửu Đầu Xà quậy trong người sẽ làm cho cơ thể hắn loạn xà ngầu lên. Đến lúc này hắn mới thấy tu luyện Long Phượng chân kinh khó khăn như thế nào.

Mới chỉ luyện một loại tinh huyết thần thú đầu tiên thôi mà... cỡ này còn chịu không nổi, chín loại kia làm sao mà chịu được đây?

Mục Trần cau mày, mắt lóe lên, suy nghĩ phương pháp đối phó, bất quá nhanh chóng mắt hắn lại lóe lên, miệng nhếch lên cười nhạt.

- Tinh huyết Cửu Đầu Xà, mày dữ lắm à... cho mày biết trong người tao có thứ còn dữ hơn à nha!

Mục Trần khép hờ con mắt, tinh thần điều động, hào quang ám kim tỏa ra từ trong huyết mạch, một tia sáng chớp lên theo tiếng long ngâm phượng khiếu.

Chính là tinh huyết Long Phượng!

Mục Trần từng hấp thu một lượng rất lớn tinh huyết Long Phượng, lại còn luyện được Long Phượng thể, do đó trong cơ thể cũng đương nhiên có khí tức Chân Long Chân Phượng.

Viễn Cổ Cửu Đầu Xà đúng là xếp hạng rất cao trên Thần Thú bảng, nhưng so với Chân Long Chân Phượng xếp hàng top siêu thần thú thì đương nhiên chẳng bằng cái đinh gì.

Hào quang tỏa ra, tinh huyết Cửu Đầu Xà đang tung hoành ngang dọc bỗng chạy tán loạn như bại binh gặp nạn, sau cùng bị dồn hết vào ngực và lưng Mục Trần, rồi bị nuốt sạch.

Đã có tinh huyết Long Phượng trấn thủ, tình hình cơ thể Mục Trần nhanh chóng chuyển biến tốt, hắn an tâm hấp thu tinh huyết Cửu Đầu Xà.

Và hắn hấp thu chút xíu đó, tốn hết bốn ngày trời.

Bốn ngày qua, hắn mơ hồ nhận biết được trên ngực và lưng đang có cái chi đó cùng nhau hồi sinh.

Hoàng hôn ngày thứ tư kéo đến, huyết trì trở nên khô cạn, Mục Trần búng tay phá vỡ cùng lúc hai bình máu, khiến cho hồ đá lại đầy tràn tinh huyết, che phủ hoàn toàn hắn trong đó.

Mọi chuyện lại tiếp tục như trước, Mục Trần ngồi dưới đáy hồ, không nhúc nhích, long phượng văn bay ra, gầm thét hò hét. Đồ văn càng hấp thu nhiều tinh huyết, nó càng trở nên sáng ngời, trở nên sống động hơn.

Huyết quang sáng lên, dần dần phủ quanh người hắn.

Nửa tháng sau đó, hắn không hề rời khỏi hồ đá, càng ngày càng có nhiều tinh huyết thần thú đổ vào, khí tức huyết tinh tạo thành huyết quang bắn đầu trời, làm cho Cửu U cung kinh động một hồi.

Kinh động đến mức Cửu U đang bế quan cũng vội vã xuất quan, nhanh chóng chạy đến hồ đá xem thử. Nhưng xem xét một hồi thấy hắn không có vấn đề gì xảy ra, thì ra lệnh phong tỏa khu vực này, cấm ngặt tất cả mọi người ra vào.

- Hắn lỗ mãng quá rồi.

Cửu U chép miệng trách móc. Động tĩnh lớn như vậy mà tu luyện lại không cắt cử nhân sự thủ hộ, lỡ như có gián điệp xông vào cắt cổ thì đúng là thành một cái hồ đầy máu nha.

Nhưng trách thì trách, Cửu U vẫn ngưng tu luyện của bản thân, tự mình thủ hộ ở bờ hồ.

- Đống tinh huyết này...

Cửu U ngồi xuống, cảm nhận được sự hung bạo trong huyết trì, nhất thời biến sắc kinh ngạc.

- Hắn tu luyện cái gì vậy, tại sao phải cần sử dụng tinh huyết thần thú?

Cửu U chấn động lẩm bẩm, sắc mặt nghiêm trọng. Đúng là tinh huyết thần thú là tuyệt phẩm tôi luyện thân thể, nhưng chúng nó bá đạo tuyệt luân, nào có dễ hấp thu, huống hồ Mục Trần lại đi hấp thu cùng lúc cả một đống tinh huyết thần thú, nếu như chúng sinh ra đề kháng thì phiền phức nha.

Nhưng mới lo lắng chưa bao nhiêu, nàng lại nghe tiếng long ngâm phượng khiếu vang rền, thì càng thêm chấn kinh.

- Là uy áp Chân Long Phượng!

Thân là Cửu U tước, đặc biệt đã tiến hóa trở thành Cửu U Minh Tước, chủng tộc thần thú kiêu ngạo của nàng chảy trong mình huyết mạch Bất Tử Điểu, cũng là một nhánh của Phượng Hoàng tộc, xem như là tộc điểu cao cấp nhất của Phượng Hoàng nhất tộc, chỉ có điều là cực kỳ hiếm nên tiếng tăm không vang dội như Chân Phượng mà thôi.

Do đó khi Cửu U phát hiện uy áp Chân Phượng trong người Mục Trần, gương mặt trở nên kỳ lạ. Cơ thể hắn giống như cái nồi lẩu thập cẩm, cái chi cũng có trong nớ.

Cửu U bất đắc dĩ lắc đầu, lúc này không nên nghĩ lung tung, tĩnh tâm đợi Mục Trần tu luyện xong.

Nàng đợi một phát, là hết một tháng.

Cửu U cung cả tháng nay phủ một màu đỏ máu tanh, nhìn từ xa như sắc đỏ trời chiều. Nhưng khung cảnh quỷ dị đó chẳng làm Cửu U phân tâm ngắm cảnh, mà tinh thần đang lo lắng nhìn vào trong hồ đá, nơi đang vang lên đủ loại âm thành gầm rú gào rít.

Huyết trì sóng gió, dưới đáy là Mục Trần ngồi xếp bằng, những huyết ảnh thần thú hình thành xung quanh, gào thét xông tới cấu xé hắn.

Đó là mô phỏng hình thể của những thần thú có tinh huyết bị luyện hóa trong hồ, lưu giữ ý chí độc lập của chúng, không mặc tình cho người ta hấp thu. Vốn dĩ Long Phượng uy của Mục Trần có thể trấn áp, nhưng càng hấp thu nhiều tinh huyết, chúng bắt đầu nổi loạn chống lại Long Phượng uy, vì chúng biết nếu không kháng cự, thì ý chí cuồng mãnh của bản thể khi còn sống sẽ hoàn toàn bị xóa sổ.

Không thể không nói, ý chí thần thú cực kỳ khó đánh bại, chúng điên cuồng liên tục chống cự Mục Trần, làm cho Long Phượng uy cũng trở nên thất thế, nên hắn chưa thể nào hoàn thành bước cuối cùng tu luyện.

- Đã tu cả tháng nay, còn một bước cuối nữa, chẳng lẽ ta để các ngươi phá hỏng chuyện tốt sao...

Mục Trần tay đập vào nhau, hít hà mấy hơi, lòng nổi hung ác. Muốn cắn ta, vậy thì cho cắn gãy răng cho đã!

Ý niệm như thế, hào quang quanh người vụt tắt, lập tức mười loại thú ảnh dữ tợn gầm lên hung hăng ào ào xông vào cơ thể.

Huyết quang lan khắp người hắn.

- Tinh huyết thần thú phản phệ?

Cửu U thấy vậy, sắc mặt biến đổi. Nàng đã biết khi hấp thu một lần nhiều tinh huyết thần thú như vậy sẽ có vấn đề.

"Grràooooooooooooooo!"

Mục Trần lòng nổi hung ác, thúc giục năng lượng tinh huyết Long Phượng và cả Long Phượng thể tối đa.

Hào quang ám kim uy nghiêm xông pha máu thịt, chẳng chút nhẹ tay áp đảo huyết quang.

Hai loại hào quang tranh bá trong cơ thể Mục Trần, nhưng đây chính là cơ thể của hắn, là chiến trường của hắn, do vậy năng lực Long Phượng thể và tinh huyết Long Phượng bạo phát tối đa, làm cho huyết quang của 10 loại thần thú liên tiếp bại trận.

Đương nhiên, chiến trường là cơ thể hắn, chiến trường bị tàn phá làm cơ thể hắn cũng tang hoang, nếu không có Long Phượng thể e rằng lúc này thân thể máu thịt đã bầy hầy tan nát.

- Nuốt sạch cho ta!

Mục Trần nhăn nhó méo mặt, nhưng ánh mắt không do dự, kim quang đột nhiên bùng nổ.

Cùng với tiếng long ngâm phượng khiếu uy nghiêm, khí thế như đại vương quét sạch nghịch tặc, huyết quang lập tức tan tành.

Toàn bộ huyết quang bị đánh tan thành mảnh nhỏ đều bị Long Phượng văn hấp thu sạch sẽ.

Mục Trần đột nhiên mở mắt, hắn cảm thấy cơ bắp ở lưng và ngực rung động, có cái gì đó bị nghiền nát, rồi cảm giác như có cái trứng đang rung động sắp nở.

"Grràooooooooooooooo!"

Mục Trần bay thẳng lên trời gầm thét như long phượng, kim quang từ cơ thể bắn ra xé toạc tầng mây.

Cửu U ngẩng đầu nhìn theo, mơ hồ nhận thấy áp lực bao phủ. Đó không phải uy áp linh lực, mà chính là áp lực của những thần thú ngang cấp đối đầu, làm cho nàng cảm thấy hưng phấn.

Cảm giác của nàng cho biết Mục Trần lúc này giống như một con thần thú trong lốt người!