Đại Chúa Tể

Chương 904: Lâm Minh




"Từ nay về sau, hắn đem vô pháp khống chế chiến ý "

Mục Trần vừa nói ra, không chỉ Hồng Ngư đối diện biến sắc, ngay cả bọn Cửu U bên cạnh cũng bị lời nói làm chấn kinh, thần sắc cổ quái.

"Làm sao có thể?!" Hồng Ngư biến sắc, vị chiến ý này bất quá chỉ thất bại 1 hồi mà thôi, hơn nữa linh lực trong cơ thể cực vững chắc, làm sao có thể đột nhiên vô pháp khống chế chiến ý?

Mục Trần không để ý tới Hồng Ngư, hắn chăm chú nhìn chiến ý thiên tài của Yêu Môn đang nằm đó, tiếp tục nói: "Vị chiến ý thiên tài của các ngươi không chỉ vô pháp khống chế chiến ý, hơn nữa cũng sẽ không tỉnh lại, hiện tại hắn chỉ là hoạt tử nhân mà thôi, khi linh lực trong cơ thể khô kiệt, thân thể cũng sẽ hư thối dần."

Bọn Hồng Ngư nghe vậy, hơn nửa ngày sau mới dần phục hồi tinh thần, khuôn mặt vốn quyến rũ như hoa đào trở nên có chút tái nhợt.

Nàng hiểu Mục Trần không lừa gạt các nàng, chiến ý thiên tài duy nhất của Yêu Môn đích thật là đã bị U Minh Cung Lâm Minh biến thành tàn tật.

"Thủ đoạn Lâm Minh có chút quỷ dị ngoan độc, kiểu phá hoại ý niệm của người khác thế này, ta cũng là lần đầu tiên thấy."

Mục Trần nhíu mày, trong cảm nhận của hắn, ý niệm của gã Yêu Môn này dường như là bị cái gì đó cưỡng ép hút đi, sau lại bị 1 phương thức quỷ dị nuốt lấy, ngay cả Mục Trần cũng cảm thấy khẩn trương.

Đại Thú Liệp Chiến đúng là đầy lũ đầu trâu mặt ngựa, không thể không cẩn thận một chút ah.

"Thù này Yêu Môn ta sẽ nhớ kỹ, ngày sau nhất định phải cùng U Minh Cung hảo hảo tính toán!" Hồng Ngư cắn chặt hàm răng trắng ngà. Trong đôi mắt đẹp dịu dàng tràn đầy lửa giận, Yêu Môn vì bồi dưỡng vị chiến ý thiên tài này, đã hao tốn cái giá cực lớn, hôm nay bị Lâm Minh triệt để phế bỏ, tổn thất có thể nói là cực kì thảm trọng.

"Hồng Ngư cô nương, các ngươi có tình báo về 1 ít hành động gần đây của bọn U Minh Cung k?" Mục Trần hỏi. Tuy chưa cùng Lâm Minh giao thủ, nhưng Mục Trần biết, Lâm Minh cuối cùng sẽ hướng về hắn mà khai đao.

Hồng Ngư có chút trầm ngâm, nói: "U Minh Cung Lâm Minh nửa tháng gần đây mới bắt đầu hành động nhiều, trước đây một mực rất ít xuất hiện."

"Nửa tháng này, Lâm Minh suất lĩnh U Minh Cung nhân mã, liên tục hướng tám thế lực ra tay, cả tám thế lực đều có điểm chung là có thống lĩnh với thiên phú chiến ý không kém. Kết quả đều giống nhau: Lâm Minh thế như chẻ tre, trực tiếp cường thế đánh bại tất cả đối thủ, khiến hung danh lan xa. Thế lực khắp nơi đều có chút kiêng kị."

Mục Trần ánh mắt ngưng lại, nói: "Những thống lĩnh bị hắn đánh bại tình hình hôm nay như thế nào?"

Hồng Ngư nghe vậy, chân mày lá liễu cũng nhàu lên, nói: "Tựa hồ như chưa có nhận được bất kì tin tức nào đi?"

Mục Trần nhẹ gật đầu, trong lòng có chút chấn động, nếu như những thống lĩnh bị đánh bại kia đều có chung kết cục như vậy, có lẽ Lâm Minh có được thủ đoạn ngoan độc là cưỡng ép hút lấy ý niệm người khác.

Đây cũng là một gia hỏa khó giải quyết ah.

"Lâm Minh thế như chẻ tre, đến khi gặp Chiêm Thai Lưu Ly mới bị ngừng lại, trận giao phong đó, bọn hắn tựa hồ ngang tay, ai cũng không có được chỗ tốt." Hồng Ngư tiếp tục nói.

"Như vậy Lâm Minh đã trở thành chiến trận sư." Mục Trần gật gật đầu, có thể ngang tay cùng Chiêm Thai Lưu Ly đã được truyền thừa từ Thiên Trận hoàng, như vậy Lâm Minh tất nhiên cũng đã thành công trở thành chiến trận sư.

Hồng Ngư nghe vậy, khuôn mặt cũng hơi khó coi, hiển nhiên đối với bọn hắn mà nói, đây chẳng phải tin tức tốt lành gì.

"Hồng Ngư cô nương kế tiếp có tính toán gì không?" Mục Trần mỉm cười, nói.

"Đây gần như đã là trung tâm của Vẫn Lạc Chiến Trường, Tuyết Dật ca ca sẽ mau chóng cùng những người còn lại của Yêu Môn tụ hợp, Đại La Thiên Vực các ngươi có lẽ cũng như vậy chứ?" Hồng Ngư cũng không giấu diếm, đã đến nước này, chỉ có hội tụ toàn bộ nhân mã vào một chỗ mới có thể tránh việc bị vây quét.

Đến khi tất cả nhân mã hội tụ vào một chỗ, tình huống giằng co khi đó sẽ không nhỏ, nếu như lần nữa động thủ, lúc ấy sẽ là sự tình kinh thiên động địa.

Mục Trần nhẹ nhàng gật đầu, hắn cười nói: "Không biết Yêu Môn đối với U Minh Cung có ý kiến gì không?"

"Yêu Môn ta chính là bắc giới đỉnh cấp thế lực, tự nhiên không có khả năng không không ăn thiệt thòi lớn như thế, đợi Yêu Môn chúng ta đội ngũ tề tụ, đến lúc đó chắc chắn là nợ nần jì cũng phải đòi lại." Thanh âm Hồng Ngư có một tia lãnh ý, hiển nhiên đối với Lâm Minh đã thật sự nổi giận.

Mục Trần cười nói: "Khi đó U Minh Cung có lẽ cũng đã tề tựu, thực lực bọn hắn so với Yêu Môn không hề chênh lệch, hơn nữa, chỉ tính riêng Lâm Minh, chỉ sợ Yêu Môn dốc toàn bộ lực lượng cũng khó mà nuốt trôi."

Hồng Ngư giật mình, nàng ném ánh mắt dịu dàng về phía Mục Trần, cười tủm tỉm nói: "Mục huynh có chuyện chi, không ngại nói thẳng."

"Liên thủ, giải quyết Lâm Minh, lại để cho U Minh Cung trọng thương." Mục Trần gọn gàng nói.

"Ta cũng nghe phong phanh là Lâm Minh tựa hồ đối với Mục huynh có hứng thú không nhỏ, theo suy đoán của ta, không bao lâu nữa hắn sẽ tìm tới tận cửa rồi, Mục huynh là muốn tìm Yêu Môn ta liên thủ đối phó bọn hắn sao?" Hồng ngư sóng mắt lưu chuyển, cười nói.

"Lâm Minh tuy lợi hại, nhưng cũng không khiến ta e ngại." Mục Trần bình thản, thần sắc đầy tự tin khiến Hồng Ngư vô pháp phản bác, nàng đã nhiều lần chứng kiến thiếu niên trước mắt sáng tạo kỳ tích.

"U Minh Cung thực lực không yếu, chỉ dựa vào Đại La Thiên Vực có khi nuốt không hết, nhưng nếu có Yêu Môn hiệp trợ, muốn trọng thương bọn hắn không khó lắm, ta nghĩ hợp tác này đối với chúng ta mà nói đường nào cũng đều có lợi."

Hồng Ngư có chút trầm ngâm, nàng đã muốn xiêu lòng, bất quá cũng không lỗ mãng trực tiếp đáp ứng, nàng nói: "Việc này ta sẽ truyền đạt lại, dù sao hợp tác hay không, ta cũng k thể một mình quyết định."

"Mặt khác, dù có hợp tác, cũng chỉ là đối phó với U Minh Cung, đối với những thế lực khác, Yêu Môn ta sẽ không nhúng vào."

Hồng Ngư thông minh cực kỳ, nàng hiển nhiên biết Đại La Thiên Vực cùng Thần Các, Huyền Thiên Điện cũng có trở mặt, tự nhiên không muốn vì đối phó U Minh Cung, lại phải hộ tống Đại La Thiên Vực đi chọc hai đỉnh cấp thế lực khác.

Mục Trần nghe vậy cũng tùy ý gật đầu, hắn hiển nhiên không trông cậy Yêu Môn sẽ cùng bọn họ đi đối phó Thần Các cùng Huyền Thiên Điện, tại Đại Thú Liệp Chiến này chỉ có lợi ích hợp tác mà thôi.

"Vậy tạm thời cáo từ trước, chờ Yêu Môn ta tụ hợp hoàn tất, nếu có hành động, ta sẽ truyền tin, đến lúc đó Hồng Ngư chờ mong Mục huynh đại phát thần uy rồi."

Đã đạt thành hiệp nghị, Hồng Ngư cũng không nói thêm nhiều, nàng hướng về Mục Trần bày ra một thái độ yên mị động lòng người, sau đó nàng phất bàn tay bạch ngọc, lướt trở về đại quân Yêu Môn, chớp mắt tất cả đã biến mất ở phía chân trời.

"Ngươi định cùng Yêu Môn hợp tác?" Bọn Cửu U, Liệt Sơn Vương cũng nhìn về phía Mục Trần, tuy Mục Trần vừa đột phá đến Ngũ phẩm Chí Tôn, Nhưng trải qua liên thủ suốt đoạn thời gian wa, mặc dù là mạnh như Liệt Sơn Vương cũng đối với Mục Trần không một tia khinh thị, cho nên đối với quyết định của hắn, mọi người cũng không có cho rằng hắn nghĩ xằng bậy.

"Tuy không biết hợp tác kéo dài bao lâu, bất quá ít nhất có thể giảm nhẹ một chút áp lực, dù sao chúng ta không thể đắc tội tất cả thế lực đỉnh cấp." Mục Trần nói ra.

Hắn đương nhiên không mơ mộng hợp tác được lâu bền, nhưng ít ra Yêu Môn cùng U Minh Cung có ân oán, nếu U Minh Cung thật sự đánh tới trên đầu của bọn hắn rồi, hắn cũng không ngại cùng Yêu Môn liên thủ, làm cho U Minh Cung trả giá chút ít.

"Đi thôi, chúng ta cũng nên khởi hành rồi, cục diện dưới mắt càng ngày càng hỗn loạn, chỉ có cùng chư vương tụ hợp, mới có thể cam đoan an toàn."

Mọi người nghe vậy liền gật đầu, Yêu Môn còn phải bỏ ra cái giá nặng nề, bọn hắn cũng phải cẩn thận hành sự.

XÍU...UU!! XÍU...UU!!

Không ai phản đối, Mục Trần liền dẫn đầu lướt đi, sau lưng hắn, quân đội phía sau nhanh chóng đuổi kịp.

Liền hai ngày sau, bọn Mục Trần cũng không dừng lại, thẳng đến điểm tập trung mà đi, ven đường tuy gặp không ít nhân mã, nhưng cũng không gặp phải bất kỳ ngăn trở nào

Đến ngày thứ ba, tốc độ của bọn hắn chậm lại, trước mắt bọn hắn đã xuất hiện một tòa sơn cốc cự đại, trên thiên không của thung lũng rộng lớn, quân đội như mây như rừng trấn thủ, sâm nghiêm chi khí tràn ngập, linh lực cuồn cuộng bao cả thiên địa.

Bọn Mục Trần nhìn thấy đội ngũ khổng lồ kia, trong lòng nhẹ thả lỏng một hơi, bọn họ đã nhận ra những quân đội kia chính là nhân mã của chư vương tại Đại La Thiên, nới này đúng là nơi mà chư vương của Đại La Thiên Vực tập trung.

"Cuối cùng cũng đến."

Qua ba tháng thời gian, chư vương sau khi phân tán lại lần nữa tề tụ, khác biệt là, 3 tháng trước, thực lực Mục Trần trong chư vương chỉ có thể coi là xếp bét, nhưng này, nếu bàn về thực lực tổng hợp, trong chư vương, hắn tuyệt đối có thể xếp vào ba vị trí đầu!

Ba tháng này, Mục Trần hắn chân chính là cá chép vượt long môn.

Ô!

Bất quá, ngay lúc Mục Trần bọn hắn nhìn thấy sơn cốc, chuẩn bị tiến vào, trong sơn cốc liền truyền ra 1 thanh âm cực kì dồn dập

Bọn người Mục Trần cùng Cửu U nghe thanh âm này, sắc mặt đều biến đổi.

Đó là tín hiệu khẩn cấp của Đại La Thiên Vực!.