Đại Chúa Tể

Chương 949: Âm thầm lo lắng




Bảy đạo hào quang bàng bạc, bao phủ bên trong vùng không gian này, linh lực uy áp kinh khủng từ đó phát ra, trong không gian thỉnh thoảng phát ra âm thanh tựa hồ như không thể chịu đựng nổi rồi trở nên vặn vẹo,

Nương theo bảy vị Địa Chí Tôn tu luyện, trong cơ thể của bọn họ phát ra cảm giác áp bách càng ngày càng lớn mạnh, bọn hắn cũng không còn dư thừa tâm tư áp chế, cho nên cảm giác áp bách đều khuếch tán, làm cho cường giả khắp nơi lại lui ra xa mấy vạn trượng...

Nhân mã khắp nơi vào lúc này cũng không có tâm tư tranh đấu, mọi sự quan tâm của bọn hắn đều là ở bảy đạo hào quang bàng bạc, bởi vì bọn hắn đều rất rõ ràng, chuyện đến nước này, bọn hắn tranh đấu không có bao nhiêu ý nghĩa nữa, chính thức quyết định kết quả cuối cùng, chỉ có bảy vị cường giả đỉnh cao chân chính của bắc giới.

Đại la thiên vực chư vương nhìn lẫn nhau, đều nhìn ra vẻ khẩn trương, thời điểm này mặc dù là định lực cao như Mục Trần, trong lòng bàn tay cũng có chút mồ hôi.

Ván cờ này vạn nhất Mạn Đà La yếu thế, đến lúc đó liền đối mặt với nguy cơ bị diệt, một khi Mạn Đà La thất thủ, bọn hắn cũng sẽ trở thành chó nhà có tang, cũng chỉ có thể chạy ra ngoài bắc giới, tìm nơi khác tu hành.

Mà điều này hiển nhiên Mục Trần không muốn thấy, hắn đi tới bắc giới, mục đích là tìm kiếm thượng cổ thiên cung, từ đó tìm ra manh mối để tiến hóa thành Vạn Cổ Bất Hủ thân, mà tranh đoạt kiểu đó, lấy sức một mình hắn rất khó hoàn thành, bởi vậy hắn phải mượn nhờ sức mạnh của đại la thiên vực. Nếu như đại la thiên vực bị Thần Các tiêu diệt, hai năm khổ tâm đầu tư. cũng sẽ trôi theo nước.

Mục Trần chăm chú nhìn mảnh tử sắc quang hà, bàn tay nắm chặt. Mạn Đà La ngươi nhất định phải thành công ah...

Ong!

Đang lúc Mục Trần tự lẩm bẩm, trong lúc đó có một đạo hồng quang mấy vạn trượng phóng lên trời, hồng quang giống như cột chống trời, phảng phất có thể xuyên thấu mảnh không gian này

Biến cố như vậy, lập tức làm cho bọn người Mục Trần biến sắc, vội vàng quán chú linh lực vào hai mắt. Tập trung tư tưởng nhìn lại, chỉ thấy trong đạo hồng quang khổng lồ một nhân ảnh mặc áo bào trắng thêu ngôi sao lẳng lặng ngồi xếp bằng, linh lực như thủy triều hội tụ ở sau lưng hắn, trong lúc mơ hồ, có thêm thanh âm triều tịch truyền ra.

“Ra là Vạn Thánh Lão Tổ!” Linh Đồng Hoàng hai mắt linh quang chớp động, nhìn xuyên qua linh lực triều tịch thấy rõ bóng người trong đó. Lúc này trầm giọng nói.

"Thực lực của hắn có chỗ tinh tiến, bất quá cũng không có đột phá." Thụy Hoàng nhanh nói tiếp, Vạn Thánh Lão Tổ dùng lực linh thần dịch nên có chỗ tiến bộ, nhưng mà hiển nhiên vẫn chưa đột phá đến thượng vị Địa Chí Tôn.

Mục Trần bọn người nghe vậy. lặng lẽ thả lỏng một hơi, tuy đại la thiên vực cùng vạn Thánh sơn không có quá nhiều ân oán, nhưng vào thời điểm cân bằng bị phá vỡ, không ai biết được chuyện gì sẽ phát sinh.

Sau Vạn Thánh Lão Tổ hoàn thành tu luyện không lâu, lại có thêm từng đạo hồng quang khổng lồ phóng lên trời. Trong mỗi đạo hồng quang, đều có một đạo nhân ảnh đứng khoanh tay, trong cơ thể của bọn họ phát ra uy áp khủng bố, làm cho này thiên địa linh lực đều là bị run rẩy.

"Đó là Liễu Thiên đạo, thực lực của hắn cũng trở nên mạnh mẽ không ít..."

"Còn có Yêu Đế... Thiên Xà Lão Quỷ... U Minh Cung chủ... Bọn hắn đều luyện hóa được linh thần dịch, tuy thực lực đều tăng cường, nhưng cũng chưa đột phá được!"

Mục Trần ánh mắt cấp tốc quét qua, âm thầm cảm thấy có chút chấn kinh, không nghĩ tới thượng vị Địa Chí Tôn lại khó có thể đột phá như thế, năm vị Địa Chí Tôn trước mắt, đều thất bại.

Ở đằng xa, năm vị Địa Chí Tôn cũng là nhíu mày, hiển nhiên đối với thất bại có chút bất mãn, nhưng bọn hắn cũng là không thể làm gì, mỗi một cấp bậc địa chí tôn đều là chênh lệch rất lớn, muốn bù đắp cũng không phải là chuyện đơn giản.

"Trước mắt, năm vị Địa Chí Tôn đều đã tu luyện xong, chỉ còn Vực Chủ đại la thiên vực, cùng với Thần Các chủ rồi..."

Khắp nơi cường giả vào lúc này đem ánh mắt nhìn vào bên trong hai đạo hào quang. Năm vị Địa Chí Tôn đã hoàn thành tu luyện, sắc mặt ngưng trọng một ít, bởi vì trong nội tâm bọn họ rất rõ ràng, có khả năng đột phá nhất trong bảy người, chính là Thần Các chủ cùng đại la Vực Chủ.

Người trước vốn cách thượng vị Địa Chí Tôn không xa, mà người sau thì là có được một viên hoàn mỹ cấp linh thần dịch, rất có thể nhờ vào đó hoàn thành đột phá. Mà mặc kệ ai đột phá đến thượng vị Địa Chí Tôn, thế cục bắc giới đều sẽ thay đổi.

Giữa lúc thế lực khắp nơi khẩn trương chờ đợi, khu vực của Mạn Đà La cùng Thần Các chủ, rốt cục có động tĩnh truyền ra, chỉ thấy trong hai vòng ánh sáng, đột nhiên có thanh âm sấm sét vang vọng lên, không phải là tiếng sấm nổ thật, mà là trong lúc linh lực, bạo phát ra thanh âm kinh thiên.

Sóng âm nhộn nhạo lên dẫn tới linh lực bạo tạc nổ tung, ngay cả cường giả đứng ở phía xa trong cơ thể khí huyết cũng sôi trào, mặt ngoài làn da có thêm máu tươi thấm ra.

Mà động tĩnh như vậy cũng làm thế lực khắp nơi sắc mặt kinh nghi bất định, bọn hắn nhận ra, thanh thế của hai người Mạn Đà La cùng Thần Các chủ, tựa hồ so với năm vị Địa Chí Tôn lúc trước, còn cường hãn hơn.

Hẳn là, hai người bọn họ đều đột phá đến thượng vị Địa Chí Tôn?

Thế lực khắp nơi nhìn nhau, chợt ánh mắt của bọn hắn hướng lên phía năm vị Địa Chí Tôn, phát hiện sắc mặt bọn hắn tuy ngưng trọng, nhưng không thật sự biến sắc, mới lặng lẽ thả lỏng một hơi, nếu Mạn Đà La cùng Thần Các chủ thật sự đột phá, năm vị này không sẽ bình tĩnh như thế.

Ầm ầm!

Trong thiên địa tiếng sét âm vang càng ngày càng kịch liệt, tựa như bài sơn đảo hải làm cho người khác cảm thấy rung động, mà lúc lôi âm cường thịnh tới cực điểm, vùng thế giới này lại có thêm mưa to. Mưa như trút nước xuống. thực sự không phải là giọt mưa bình thường, mà là đều do linh lực ngưng tụ thành. đổ xuống mù mịt.

Mục Trần nhìn qua cảnh tượng kì dị trong trời đất, âm thầm tắc luỡi. Cái này là Địa Chí Tôn lực lượng sao? chỉ là tu luyện mà có thể làm cho khí thiên địa biến hóa, làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Rầm rầm!

Linh Vũ mịt mù rơi xuống, nhưng những Linh Vũ lại không phải rơi rớt lãng phí, mà là nhanh chóng hội tụ thành một cột nước linh lực dài hẹp, cuối cùng chui vào hai đạo vòng ánh sáng.

Bên trong vòng ánh sáng, mơ hồ có thể thấy được hai đạo nhân ảnh đang há miệng ra, hút lấy cột nước tinh thuần linh lực. Hấp thụ hơn mười phút đồng hồ, thiên địa dị tượng mới chậm rãi biến mất.

hào quang đầy trời cũng tiến hành thu liễm rồi cuối cùng cũng tan đi, mà hai đạo nhân ảnh, cũng hiện ra rõ ràng. Mạn Đà La như trước một thân váy đen, thân hình bé nhỏ xinh xắn không có chút khí thế của Địa Chí Tôn, chỉ đôi mắt hoàng kim càng thêm thâm thúy, chân trần trắng nõn lăng không mà đứng. trong lúc đứng yên phảng phất như một chi thạch Trấn Thiên, khiến cho được vạn vật đều là yên lặng xuống.

Mà ở mặt khác, Thần Các chủ một thân áo bào trắng. Hắn diện mạo tuy bình thường, nhưng có một cổ khí phách nghiêm nghị từ trong thể nội phát ra, khiến cho vạn vật thần phục.

Hai người đứng lơ lửng trên không. Ánh mắt đối đụng vào nhau, một sát na kia. điểm không gian kia đột nhiên bị xé nứt, phía dưới hải dương. vào lúc này cũng nứt vỡ ra.

Sau lưng của hai người, ngập trời linh lực gào thét, trong đó phảng phất mơ hồ có núi non sông ngòi như ẩn như hiện, huyền diệu vô cùng...

"Linh lực hóa núi sông..."

Khi năm vị Địa Chí Tôn nhìn thấy linh lực biến thành núi non sông ngòi sau lưng Mạn Đà La cùng Thần Các chủ, đồng tử lập tức co rụt lại, dị tượng như vậy chỉ có chạm tới thượng vị Địa Chí Tôn, linh lực trong cơ thể mới được thiên địa linh lực đồng hóa, dẫn phát dị tượng.

Nhưng hiện tại, Mạn Đà La cùng Thần Các chủ lại không có đủ uy áp của thượng vị Địa Chí Tôn, hiển nhiên chỉ có một kết quả, hai người đều chạm tới cấp bậc thượng vị Địa Chí Tôn, nói đơn giản thì Mạn Đà La cùng Thần Các chủ, đều đạt đến nửa bước thượng vị Địa Chí Tôn. Bọn hắn hiện tại, đã rất gần với cấp bậc thượng vị Địa Chí Tôn, chỉ còn có nửa bước!

Tuy nói chỉ là nửa bước, nhưng năm vị Địa Chí Tôn lại minh bạch, nếu như đơn đả độc đấu..., bọn hắn căn bản sẽ không phải là đối thủ của Mạn Đà La cùng Thần Các chủ.

"Nửa bước thượng vị Địa Chí Tôn sao?"

Tam hoàng, chư vương Đại La Thiên Vực nhìn qua cảnh này cũng thả lỏng một hơi, tuy Mạn Đà La không đột phá đến thượng vị Địa Chí Tôn, nhưng kết quả này đã ngoài hi vọng của bọn hắn, không có thua Thần Các chủ. Thần Các muốn muốn diệt đại la thiên vực, cũng là nói chuyện hoang đường.

“Ha ha... Đại la Vực Chủ quả nhiên phi phàm, lại có thể đuổi kịp bổn tọa” Thần Các chủ tự thân cảm ứng qua một lượt, chợt mỉm cười nói. Mạn Đà La đạm mạc nhìn hắn một cái, lại cũng không để ý tới.

Thần Các chủ cũng không quan tâm Mạn Đà La phản ứng ra sao, ngược lại đem ánh mắt chuyển hướng đến năm vị Địa Chí Tôn, trên khuôn mặt có một nụ cười ý vị thâm trường nổi lên, mở miệng nói ra: "Năm vị, ta có một đề nghị, không biết các ngươi có thể hứng thú?"

Nghe được Thần Các chủ nói chuyện đó, năm vị Địa Chí Tôn hai mắt l hơi nheo lại, trong nội tâm thì hồi hộp một chút,

"Không biết Thần Các chủ muốn như thế nào?" Vạn Thánh Lão Tổ trầm giọng hỏi.

Thần Các chủ mỉm cười, nụ cười nhìn như ấm áp, bá ý lại không che giấu bừng lên, thanh âm hùng hồn như lôi đình vang dội khắp mảnh không gian này.

"Bắc giới chia lìa đã lâu, bổn tọa hôm nay đến kết hợp bắc giới, tập trung lực lượng, để cho bắc giới chúng ta tại thiên la đại lục chính thức quật khởi, mục đích như thế không biết năm vị có thể nguyện ủng hộ bổn tọa?"

Khi thanh âm của Thần Các chủ hùng hồn vang lên lúc, không chỉ có trong mắt cường giả thế lực khắp nơi lộ ra vẻ khiếp sợ, mà ngay cả năm vị Địa Chí Tôn, thần sắc đều biến đổi.

Cái này Thần Các chủ rõ ràng chưa đột phá đến thượng vị Địa Chí Tôn, hơn nữa một bên còn có đại la Vực Chủ đồng cấp nửa bước thượng vị Địa Chí Tôn nhìn chằm chằm, hắn cũng dám nói muốn thống nhất bắc giới?!

Hắn đến tột cùng thế nào tin tưởng?!.