Đại Ma Đầu

Chương 102: Phố đấu giá




- Lôi Động, ngươi biểu lộ như vậy là có ý gì?



- Đinh sư tỷ, thứ cho tiểu đệ nói thẳng, tỷ đường đường là đệ tử hạch tâm của Âm Sát Tông, Âm Sát song anh. Là yêu nữ của tà tông ma phái trong mắt mấy tên ngụy quân tử kia, cái gì mà mặc nghê thường vũ y? Y phục kia đều là hàng giả, tuyệt đối tuyệt không đẹp mắt.



Đinh Uyển Ngôn cũng không nổi giận, ngược lại còn buồn cười, nhìn hắn nói:



-Như vậy ta phải làm thế nào... Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:



Đinh Uyển Ngôn còn chưa nói xong, bỗng nhiên thấy Lôi Động tập trung vào một quầy hàng xa xa. Thuận theo ánh mắt của hắn nhìn tới, liền thấy không giống với các chủ quầy hàng xung quanh. Trái lại chủ quầy hàng này không hề thét to mời khách nhưng người vẫn vây đầy một đống.



Thấy bộ dáng chủ quầy hàng kia chỉ hơn hai mươi, lại có chút nhỏ bé xinh đẹp, nhưng càng bắt mắt chính là cách ăn mặc của nàng lộ ra một thân hình xinh đẹp, lông mày trên trán, điệu bộ nhìn quanh. Khẽ nhăn một chút, làm mọi người đều mơ màng, khó có thể tự kiềm chế được. Đám người vây quanh kia cơ hồ đều là nam nhân, bị nàng hờn dỗi cười mắng vài câu, nguyên một đám liền tự nguyện móc ra túi trữ vật mua những thứ đồ kia. Bộ dáng rất là mê say.



- Lôi sư đệ!



Đinh Uyển Ngôn đang cười liền có chút cứng ngắc, âm sát khí nhịn không được mà khuếch tán ra ngoài. Khiến nhiệt độ không khí chung quanh bỗng nhiên bắt dầu giảm bớt.



- Sư tỷ, ngươi xem nàng kia tựa hồ có chút không đúng.



Lôi Động phảng phất như chưa tỉnh, chỉ nhíu mày:



- Hình như đang dùng mị hoặc chi thuật.



Đinh Uyển Ngôn hơi dừng lại, tập trung nhìn kỹ, quả nhiên như vậy. Trong nội tâm không khỏi áy náy với Lôi Động, ban nãy hình như hiểu lầm hắn rồi. Bất quá vừa rồi mình làm sao vậy, vừa thấy hắn chằm chằm vào nữ tử xinh đẹp kia, trong nội tâm liền rất không thoải mái. Quan sát một chút, nàng liền nhìu mày nói:




- Hình như là nữ đệ tử của Âm Dương Hợp Hoan Tông, thật to gan, dám ăn mặc như vậy chạy đến phường thị Âm Sát Tông.



Theo phản ứng bản năng, đối với cách ăn mặc của nữ tử kia cực kỳ phản cảm.



- Được rồi, sư tỷ, hay là chúng ta đi trước giúp Tả sư đệ xem có nhiều phi hành pháp khí hay không a.



-Ân.



Đinh Uyển Ngôn sau khi liếc nữ tử kia một cái, liền quay lại cùng Lôi Động đi tìm quầy hàng bán phi hành pháp khí. Nhưng đáng tiếc là đi dạo liên tiếp mười cái quầy hàng, cơ hồ toàn bộ đều là phi hành pháp khí hạ phẩm. Dù có một kiện trung phẩm, cũng coi như không thể bán được.



Mà Đinh Uyển Ngôn cùng Lôi Động hôm nay đều có tầm mắt rất cao, pháp khí trung phẩm đã không để vào mắt rồi. Chọn đi chọn lại cả buổi cũng không tìm được cái gì hợp ý. Ngược lại Tả Siêu thì một mực từ chối, nói phi hành pháp khí gì có thể sử dụng đều được.




Các quầy hàng ở đây e rằng không tìm thấy rồi, bất quá ba người cũng được mở mang kiến thức. Phường thị vẫn phải có thứ tốt, bất quá đều ở trong các cửa tiệm chính quy cả.



Xuyên qua những quầy hàng này, trực tiếp đã đến một gian hàng trang trí tráng lệ, pháp khí trong tiệm thuộc về sản nghiệp của chính Âm Sát Tông. Mà ngay cả tiểu thanh niên nhân viên cửa tiệm cũng là Luyện Khí kỳ tầng sáu.



Sau khi thấy yêu bội, tiểu nhị kia vội vàng cung kính hành lễ nói:



- Nguyên lai là Đinh sư tỷ cùng hai vị sư huynh Vạn Quỷ Quật giá lâm, không có tiếp đón từ xa, thứ tội thứ tội.



Lôi Động cùng Tả Siêu tuy rằng đều là đệ tử thân truyền, nhưng tiếng tăm lại không lớn bằng Đinh Uyển Ngôn. Bởi vậy mới bị gọi là hai vị sư huynh.




Bọn hắn cũng không khách sáo, trực tiếp nói thẳng ý đồ. Tiểu nhị kia sau khi trầm tư một chút, liền nghiêm nghị nói:



- Thượng phẩm phi hành pháp khí thuộc về vật phẩm quý hiếm, rất ít khi được bày trực tiếp bày ở quầy bán. Bình thường đều giao cho chỗ đấu giá, do người đấu giá thắng đoạt được. Hôm nay vì việc trọng đại của tông phái, vừa vặn sẽ tổ chức một hội đấu giá nhằm vào đệ tử Luyện Khí kỳ. Nếu như sư tỷ sư huynh đối với hội đấu giá có hứng thú, tiểu đệ có thể dẫn mọi người đi, dựa vào thân phận của chư vị, hoàn toàn có tư cách đi vào.



Bọn Lôi Động cũng chưa từng được chứng kiến đấu giá, suy nghĩ một chút liền đáp ứng.



Rất nhanh, ba người liền được dẫn đi trong động phủ to lớn bên cạnh sườn núi, trong đó cũng trang trí tráng lệ, bất quá cũng không thể thiếu một chút phong cách quỷ dị mà chỉ mỗi Âm Sát Tông có.



Đấu giá hội cử hành trong hành lang, tuy rằng bây giờ đến lúc đấu giá vẫn còn chút thời gian, nhưng ghế đã bị chiếm hơn phân nửa. Những người đang ngồi đại bộ phận đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ, cấp bậc không hề thấp. Sau khi nhìn thấy bọn Lôi Động đi vào không khỏi dò xét vài lần. Nhưng khi vừa trông thấy Đinh Uyển Ngôn thì liền có chút ồn ào, không ít người ở dưới thấp giọng xì xào bàn tán, nghị luận nhao nhao. Đúng là đều nói đến tu vi của Đinh Uyển Ngôn a, thân phận, pháp khí các loại. Dù không quen biết cũng thấp giọng đưa ra lai lịch của Đinh Uyển Ngôn.



Đinh Uyển Ngôn thân là một trong những người ứng cử sáng giá nhất cho việc đoạt giải quán quân, tự nhiên sẽ có độ chú ý rất lớn a. Chẳng hề để ý tới, tìm một cái bàn, sư tỷ đệ ba người không coi ai ra gì ngồi xuống, uống nước trà thị nữ bưng lên.



Lôi Động cũng nhìn quanh một phen xem tuổi tác mọi người, có lẽ đại đa số đều là đệ tử của hai lần trước, lớn nhất chỉ sợ đã bốn mươi rồi. Bất quá thanh niên kia lại dám xuất hiện ở chỗ này, đa số đã là Luyện Khí kỳ tầng mười một mười hai rồi. Bởi vì tư chất hoặc nguyên nhân khác, tu luyện ba mươi năm cũng không cách nào đột phá Trúc Cơ kỳ. Bởi vậy, muốn thừa dịp này tới thử thời vận, xem có tìm được thiên tài địa bảo đột phá tu vị không.



Vừa nhìn thấy vẻ mặt bọn họ thuần thục mà có chút tang thương, Lôi Động có cảm xúc không nhỏ. Có thể kiên trì đột phá đến Trúc Cơ kỳ như thế, tư chất khẳng định đều là trên trung đẳng, nếu không đã sớm đi học một môn kỹ thuật, tiến vào trong các sản nghiệp của môn phái rồi. Sở dĩ trong nội tâm xúc động là vì được nghịch bảo Phệ Hồn tháp kia nên mình tích lũy tài nguyên nhanh gấp bội. Nếu không đau khổ giãy dụa ba mươi năm cũng không khác gì bọn họ. Nếu như lại qua mười năm, cơ năng thân thể bắt đầu xuống dốc, cho dù có muốn Trúc Cơ cũng tuyệt đối không có khả năng rồi.



Khiến cho Lôi Động vừa có chút kinh hãi, lại vừa may mắn.



Đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu nhất mà đệ tử thân truyền như Đinh Uyển Ngôn không thể nào phân tâm đi học tập các loại tạp học như luyện đan luyện khí. Mà Lôi Động, bằng vào tư chất của hắn, chẳng khác nào là cùng thiên đoạt mệnh, càng không thể nào lãng phí thời gian được.



Lôi Động và Tả Siêu chậm rãi nói chuyện phiếm, mà Đinh Uyển Ngôn thỉnh thoảng lại nói xen vào hai câu, thời gian cũng trôi qua rất nhanh. Chỉ qua một lúc, trong hành lang đã đầy cả người, thân truyền đệ tử của các lão tổ khác muốn nhân cơ hội trước khi khai chiến bổ sung vài thứ ngược lại cũng tới không ít.