Đại Ma Đầu

Chương 446: Tiểu tử, ngươi nói rất tốt, solo đi (thượng)




Trên mặt lộ ra thần sắc vô cùng kiêu ngạo, ánh mắt khinh thường mà nói:



- Ngươi là cái thá gì chứ gì? Cũng chỉ là tằng tôn tử dựa thế lực của lão tổ mà thôi, có tư cách gì xứng đôi với Băng Vân?



Bạch Cốt thiếu quân, cơ hồ bị tức giận làm cho bão nổi.



Nhưng mà, hình như hắn bị lời của Lôi Động chấn nhiếp. Cưỡng chế nội tâm đang bùng nổ trong lòng, nhìn chằm chằm vào Lôi Động, cơ hồ cố nặn ra từng chữ một, nói:



- Rốt cuộc ngươi là người nào?



Hắn đang muốn xác nhận một chuyện, cho nên hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, với nhãn lực của hắn, đương nhiên phát hiện ra đôi cánh sau lưng của Lôi Động, không phải là phàm phẩm, đừng nói là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cho dù là tu sĩ Kim Đan cũng không có được. Hẳn là, tiểu tử này xuất thân rất tốt?



Lôi Động nói lời này, đám thủ hạ nhìn Lôi Động, một bộ dáng không dám tin. Lão đại nhà mình, có ý với Đạm Đài Băng Vân?



Bởi vì là địch nhân của Lôi Động, Đạm Đài Băng Vân lại cực kỳ hiểu rõ tính tình của Lôi Động. Biết rõ hắn bày ra bộ dáng này, hiển nhiên đang động đầu óc cái gì đó.



Nhưng nhìn bộ dáng này, đã phát huy ra bộ dáng ngang ngược càn rỡ của đệ tử quần là áo lượt vô cùng tinh tế.



- Bản thiếu gia là người nào? Bằng ngươi chỉ sợ còn chưa có tư cách biết.



Ánh mắt của Lôi Động nhìn qua Đạm Đài Băng Vân, lộ ra biểu lộ nhu tình như nước, giống như người một nhà biểu hiện ra tình cảm chân thành. Ngược lại, nhìn hắn đầy khinh thường và lạnh giá, nói:



- Tiểu tử, cho ngươi thêm một cơ hội, cách Băng Vân xa một chút, nàng không phải là người ngươi có tư cách có được.




- Tốt, tốt. Truyện Sắc Hiệp -



Bị ánh mắt của Lôi Động khiêu khích, sắc mặt của Bạch Cốt thiếu quân đã tái nhợt sẵn lại trắng hơn trước nữa, trong ánh mắt, lộ ra sắc thái ghen ghét. Nhìn Lôi Động, lại lườm lườm Đạm Đài Băng Vân. Đến lúc này, mới phát hiện hai người bọn họ cách ăn mặc rất giống nhau. Một bộ áo giáp trắng và đôi cánh chim trắng to lớn, mà ở bên kia, là áo giáp đen cùng với cánh chim đen to lớn. Âm thanh phát ra từ kẽ răng, nói:



- Thì ra, ngươi tới đây đặc biệt để giải cứu Băng Vân.



- Đúng vậy, bản thiếu gia cùng Băng Vân quen nhau từ nhỏ, đã sớm thề non hẹn biển, duyên định tam sinh.



Lôi Động lộ ra thần sắc kiêu ngạo và khinh thường, cười miệt thị, nói:



- Bạch Cốt thiếu quân, ngươi không nên tự tác đa tình.




Thứ nhất là muốn chọc giận tên Bạch Cốt thiếu quân này, thứ hai, cũng thuận tiện muốn trêu đùa Đạm Đài Băng Vân, xả một ngụm ác khí cho mình, dù sao nàng hiện tại, không có khả năng lên tiếng phản bác mình ngay vào lúc này.



Quả nhiên, Đạm Đài Băng Vân không có phản đối lời nói của Lôi Động, trên gương mặt ngọc hiện ra thần sắc đỏ ửng mắc cỡ. Bạch Cốt thiếu quân nhìn vào trong mắt, tự nhiên là vậy, sinh ra cảm giác ghen ghét. Một câu chuyện, giống như hiện ra trước mắt của hắn. Một đôi thanh mai trúc mã nam nữ, từ nhỏ khoái hoạt mà hạnh phúc sinh hoạt chung một chỗ.



Thẳng đến một ngày, cô bé kia vì tai nạn mà mất tích, sau đó đứa bé trai kia dốc sức liều mạng tìm tới đây. Cuối cùng nhất, trải qua thiên tân vạn khổ, mới giải cứu nàng ra ngoài. Sau đó, bọn họ hạnh phúc sống với nhau tới suốt cuộc đời. Mà trong câu chuyện xưa này, Bạch Cốt thiếu quân tự cảm thấy mình biến thành ác ma cản trở bọn họ, cũng trở thành đá mài dao tình cảm của hai người bọn họ. Bi phẫn xấu hổ, ghen ghét oán hận, tất cả đều hiện ra. Sắc mặt vốn tái nhợt, thoáng cái biến thành âm trầm, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm vào Lôi Động, nói:



- Tiểu tử, ta muốn giết ngươi, ngươi nhất định phải chết.



- Giết ta?




Lôi Động nhìn hắn đầy vẻ khinh thường, nói:



- Không phải chỉ là Kim Đan sơ kỳ thôi sao? Solo, có dám hay không?



- Ngươi đi tìm chết.



Bạch Cốt thiếu quân thấy Lôi Động vẻ mặt bá đạo, bộ dáng quần là áo lượt, không biết trời cao đất rộng. Có lẽ, solo với hắn mà nói là tốt nhất, nhưng mình là tu sĩ Kim Đan, cộng thêm từ nhỏ được Ma Quân sủng ái, một thân pháp bảo cái gì đó đặt trên người rất nhiều, toàn là trân bảo. Nghe Lôi Động muôn solo, không giận mà cười:



- Bản thiếu quân ta sẽ theo ý của ngươi, ta ngược lại muốn biết ngươi có bao nhiêu lợi hại đấy?



Nhưng trong lòng thì đang nghĩ kỹ, nếu như dưới tình huống solo công bình, tiêu diệt tên tiểu tử cuồng vọng đáng ghét này. Không biết trời cao đất rộng, sau đó đoạt được tâm tình thiếu nữ của Đạm Đài Băng Vân cũng có một đường hi vọng. Chỉ cần tiểu tử này chết, lại cưỡng ép đem Đạm Đài bắt trở về, sau đó cứ dây dưa với nàng, một ngày nào đó, nàng sẽ đầu hàng. Bạch Cốt thiếu quân nghĩ đến đây, trong lòng cảm thấy hưng phấn và rung động.



Lôi Động cũng không nhiều lời, trực tiếp thi triển Quỷ Ảnh Độn, thân pháp như quỷ mị, lướt ra một loạt tàn ảnh. Trực tiếp từ chỗ mũi tàu, giết về phía Bạch Cốt thiếu quân. Động tác cực nhanh mà quỷ dị, ẩn núp bên trong một đoàn U Minh quỷ khí, như ẩn như hiện, mà Quỷ Ảnh Độn này, không hổ là độn thuật truyền thừa lâu đời của Âm Sát Tông. Mà bản thân Lôi Động, hạ khổ tâm nghiên cứu nghiền ngẫm môn độn thuật này rất lâu.



Con mắt Bạch Cốt thiếu quân sáng ngời, tiểu tử này cuồng vọng thì cuồng vọng, nhưng đúng là có chút môn đạo, từ độn thuật hắn thi triển ra, hắn có vốn liếng để tự ngạo. Nhưng mà, còn không đủ, xa xa không đủ, trong nội tâm Bạch Cốt thiếu quân cười lạnh, nếu như ngươi đã muốn chết, vậy thì bản thiếu quân sẽ thành toàn cho ngươi. Hung ác nham hiểm trên mặt, ẩn ẩn hiển hiện sát ý. Chỉ thấy áo choàng đen của hắn không gió tự bay, cả thân thể lẻn vào trong vòi rồng, lờ mờ, mặc dù nói thì chậm, nhưng tất cả những chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt mà thôi.



Cùng lúc đó, trên trăm cái khô lâu màu trắng dữ tợn, quanh quẩn ở bên cạnh hắn, không ngừng xoay tròn, bỗng nhiên lúc này, sưu sưu sưu, từng cái khô lâu đánh về phía Lôi Động.



Đây là công pháp truyền thừa của Bạch Cốt Điện, cũng có chút giống với Khô Cốt đại pháp của Khô Cốt lão ma tu. Trong nội tâm của Lôi Động đang suy nghĩ, cái tên Bạch Cốt thiếu quân này, quả nhiên cũng không phải tầm thường. Trên trăm cái khô lâu màu trắng kia, khí tức của mỗi một cái, đều không kém gì một tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ. Khó trách, thời điểm Hắc Thiết Tháp đề cập tới hắn, sắc mặt biến thành khó nhìn.



Trên trăm cái khô lâu có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ đánh tới một lúc, cho dù là tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, cũng tạm thời nhượng bộ lui binh. Nhưng Lôi Động, trong lòng của hắn cười nhạt một cái. Xiết chặt Vạn Quỷ Phiên, hắc khí bắt đầu khởi động, năm con lệ quỷ do linh hồn của năm tên tu sĩ Kim Đan tế luyện mà thành, xuất hiện đầy hung mãnh. Mãnh liệt hút lấy U Minh quỷ khí của Lôi Động, thoáng cái, hình thể từng con bành trướng, trở nên khôi ngô mà hung thần. Sau khi hấp thu U Minh quỷ khí tinh thuần, năm con lệ quỷ thủ lĩnh này, uy lực của mỗi một con, tuyệt đối không kém hơn tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, năm con quỷ đồng thời gia tăng, uy lực không giống tầm thường.