Đại Ma Đầu

Chương 486: Thượng Cổ Phi Long




Đạm Đài Băng Vân cùng thánh nữ, cũng kinh ngạc nhìn qua thần miếu trước mặt. Đạm Đài còn khá tốt, nhưng với thánh nữ, dù sao cũng xuất thân từ Thủ Hộ nhất tộc. Hộ vệ cho thần miếu này, truyền thừa cổ xưa, đời đời truyền lưu răn dạy, đều không có rời khỏi thần miếu thất lạc vĩ đại này. Có lẽ trước kia, bởi vì thánh nữ kiến thức rộng rãi, cho nên có chút chẳng thèm ngó tới các loại truyền thuyết, có lẽ nhiều phần chỉ muốn ngấp nghé bảo bối cường đại của thần miếu. Nhưng khi phát hiện, nội tâm của nàng ngoài rung động thật sâu, lại tiếp xúc với văn hóa truyền thừa lúc nhỏ, trong nội tâm chỉ có kích động và kích động. Không ngờ từ từ quỳ xuống, nói:



- Thủ Hộ Giả nhất tộc, thánh nữ đời thứ bảy mươi tám, bái kiến thánh chủ.



Đáng tiếc, cái thần miếu này đã sớm biến thành di tích, không có bất kỳ người nào đáp lại nàng.



Nàng liên tục hô vài tiếng, rốt cục có chút hết hy vọng, nước mắt nhịn không được ào ào chảy xuống. Vốn dựa theo quy củ xưa kia, thánh nữ vì thánh chủ mà tồn tại. Thánh nữ Thủ Hộ Giả nhất tộc mỗi một thời đại, đều vô cùng ưu tú, cũng chỉ là nô bộc của thánh chủ.



Nhưng mà, từ khi năm vạn năm trước đại nạn buông xuống. Thánh chủ liền biến mất. Mà nương theo đó, Thủ Hộ Giả nhất tộc suy yếu, từ đó về sau, thậm chí ngay cả địa phương bảo hộ cũng không vào được, bị bức lui tới bên trong sa mạc hoang vu thiếu thốn tài nguyên, sinh tồn gian nan khốn khổ. Nhưng mà, cổ xưa răn dạy cùng truyền thừa, Thủ Hộ Giả nhất tộc chưa bao giờ đứt gãy.



Thánh nữ nhiều đời, thủy chung vẫn xem sứ mạng này là mục đích tồn tại, cùng với số mệnh, đều truyền thừa cho đời sau. Khôi phục Thủ Hộ Giả nhất tộc, chính là khôi phục thánh tộc. Đáng tiếc, bao nhiêu năm qua đi, mỗi một đời thánh nữ, đều là buồn bực sầu não mà chết, cho dù các nàng tìm kiếm khắp thế gian này, cũng không tìm được thánh chủ.



Kỳ thật, tất cả Thủ Hộ Giả nhất tộc cũng biết, thánh tộc mà bọn họ phụng dưỡng, đã diệt vong, không thể làm gì. Thẳng đến thánh nữ thế hệ này, thuở nhỏ đã biểu hiện ra mặt ưu tú, là hùng tài đại lược, đem Thủ Hộ Giả nhất tộc phân liệt, đã tập kết thống nhất lại. Nguồn:



Nhưng mặc dù là nàng, cũng không thể hoàn toàn đào thoát khỏi số mệnh của thánh nữ Thủ Hộ Giả. Bởi vì trong truyền thừa của thánh nữ, chẳng những có răn dạy, còn có chế ước. Ba người đều mang tâm tình kính sợ, bay vào trong thần miếu. Vừa bay đến cửa không bao xa, liền cảm giác được lực hút nặng nề, kéo bọn họ xuống đất.



- Là Cấm Không Pháp Trận.



Lôi Động nhịn không được kinh hô một tiếng, cũng không phải vởi vì nơi này có Cấm Không Pháp Trận đơn giản như thế. Mà là hoảng sợ, một Cấm Không Pháp Trận, vận hành lâu như vậy rồi, nhưng vẫn vận chuyển hoàn hảo.



Bỗng nhiên, trên người thánh nữ phát ra một đạo bạch quang, đồng thời bấm pháp quyết bắn hai luồng sáng vào Lôi Động, Đạm Đài. Khiến cho thân hình hai người nhẹ lại, khó khăn lắm mới lơ lửng trên không trung. Nếu không, từ mấy trăm trượng rơi xuống đất, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, cũng bị thương không nhẹ. Đương nhiên, trong đó không kể Lôi Động cùng Đạm Đài, bọn họ có không ít thủ đoạn, có thể tạm thời chống cự Cấm Không Pháp Trận.



Làm cho bọn họ cảm thấy tò mò, đó chính là thánh nữ có thể chống lại được Cấm Không Pháp Trận. Đối mặt với hiếu kỳ của hai người, thánh nữ cũng không giải thích. Chỉ lạnh nhạt nói ra:



- Căn cứ tư liệu đời đời tương truyền của thánh nữ, bên ngoài quảng trường gieo trồng không ít Hồn quả. Dĩ vãng Thủ Hộ Giả nhất tộc chúng ta phái người đi tới đây, nếu như là người đầu tiên xông vào, đánh bại được thủ vệ cây, sẽ có được Hồn quả. Cũng tiếp nhận phong thưởng của thánh chủ, trở thành một thành viên thân vệ của thánh chủ. Tác dụng của Hồn quả, ta tin tưởng hai vị cũng đều tinh tường. Nhưng mà, bình thường chỉ có một quả...



Ý của thánh nữ, hai người bọn họ cũng hiểu rõ.



- Bất kể như thế nào, Hồn quả này Lôi mỗ nhất định phải có.




Trong âm thanh bình thản của Lôi Động tràn ngập ý kiên quyết.



Đạm Đài vốn cũng muốn nói gì đó, nhưng mà, sau khi nhìn Lôi Động một chút, nói:



- Nếu Lôi huynh đã muốn, ta cũng không tranh giành. Dù sao thu hoạch lần này, đã rất lớn rồi.



Cũng đúng là như thế, đoạn đường này đến, vạn năm linh dược có rất nhiều, trong đó có không ít cây có hỏa hầu vài vạn năm. Trong đó có một ít thứ trân quý, giá trị tuyệt đối sẽ không thấp hơn Hồn quả. Cũng khó trách, nơi này vài vạn năm không có người tới.



Đám người thí luyện trước kia, nhiều lắm vận khí tốt một chút lấy được linh dược mấy trăm năm, hơn một ngàn năm mà thôi. Nơi này, hồn quả mới là thứ vô cùng trân quý, với tư cách là bảo bối phong thưởng áp trục.



- Đúng là thế, Lôi huynh tu luyện đủ loại thuật pháp, cần thần hồn khá lớn, nếu như muốn Hồn quả, cũng không đáng trách.



Thánh nữ chậm rãi gật đầu nói:




- Đã như vậy, Hồn quả đó ta sẽ quy cho Lôi huynh. Ta cũng chỉ sợ tới lúc đó tổn thương hòa khí, mới đề cập trước. Nhưng mà, còn có một vấn đề nhỏ bé, thủ hộ Hồn quả, chính là một con Phi Long có thực lực Kim Đan sơ kỳ, có được huyết mạch Thượng Cổ thần thú, phi thường hung mãnh.



- Kim Đan sơ kỳ mà thôi, cho dù huyết mạch càng lợi hại, cũng chỉ là Kim Đan sơ kỳ mà thôi.



Lôi Động không sao cả nói ra:



- Bằng vào ba chúng ta, tiêu diệt nó cũng vô cùng nhẹ nhõm.



- Đúng vậy, nếu thật sự là Kim Đan sơ kỳ, đúng là rất nhẹ nhàng.



Thánh nữ xinh đẹp nhíu mày, sau đó nói:



- Nhưng ta lại sợ, hiện tại nó không phải là Kim Đan sơ kỳ. Bởi vì, nó là yêu thú duy nhất trong thần miếu này. Thiên lôi cuồng bạo khi đột phá, sẽ không xuất hiện trong khu vực thần miếu này.




Thần sắc Lôi Động trì trệ, nói:



- Ý thánh nữ nói là, nó có thể tiến giai mà không bị bài xích?



Trong cả hệ thống thần miếu này, yêu thú Kim Đan sẽ bị bài xích, mới khiến cho mọi người đụng phải yêu thú, đều là Trúc Cơ kỳ. Nếu không, năm vạn năm qua đi, làm sao không có yêu thú cường đại chứ.



- Cho nên ta mới nói, không biết thực lực của nó ra sao đấy?



Sắc mặt Đạm Đài Băng Vân có chút không được tốt lắm, nói:



- Thời gian vài vạn năm, nếu như nó có thể tiến giai...



- Không nhất định, bởi vì đó là yêu thú thí luyện, mà Thủ Hộ Giả tham gia thí luyện đều là Trúc Cơ kỳ. Bởi vậy, đầu Phi Long dị chủng kia, vẫn bị cấm chế, không cho nó có cơ hội tiến giai. Nhưng mà, lâu như vậy qua đi, ai cũng không biết là xảy ra chuyện gì. Có lẽ, nó đã sớm diệt vong, có lẽ, nó...



Nhưng thánh nữ lại thở dài, nói:



- Nếu như nó thực sự tiến giai, như vậy chúng ta muốn cầm Hồn quả sẽ rất khó. Tin tức tốt duy nhất là, đầu Phi Long dị chủng kia chỉ có thể đánh bại người khiêu chiến, mà không được giết chết. Cũng là ân điển của thánh chủ ban cho Thủ Hộ Giả nhất tộc chúng ta.



- Bất kể như thế nào, đã nhiều năm như vậy rồi.



Lôi Động nhìn ra hướng xa xa:



- Bất cứ chuyện gì cũng có thể phát sinh, cho nên đi thăm dò một chút.



Lôi Động xiết chặt Vạn Quỷ Phiên, triệu hồi đầu lệ quỷ bình thường, chỉ huy nó đi về phía trước dò đường.