Đại Ma Đầu

Chương 492: Cái bẫy




- Tiên tri, thần miếu này là Man tộc thánh khí của các ngươi, hiện giờ xảy ra chuyện này nên giải thích như thế nào?



Bạch Cốt Ma Quân chắp hai tay, bộ dáng bên ngoài khí định thần nhàn, nhưng lại thập phần cảnh giác. Mà hai tên trưởng lão Độc Giác tộc, đều nhìn chằm chằm vào người của tiên tri.



Tuy đã mấy tháng trôi qua, tất cả mọi người chưa từng mở miệng. Nhưng bí mật, đã sớm dùng thần thức câu thông với nhau, câu thông qua lại rất nhiều lần, trong nội tâm mỗi người đều có mục đích riêng cần đoạt được, minh ước phức tạp giao thoa. Nhưng có thể khẳng định một điểm, nếu như thánh nữ Man tộc đoạt được lợi lớn, Bạch Cốt Ma Quân chắc chắn sẽ liên hợp với Độc Giác tộc mà áp chế tiên tri Khố Tạp Tư. Nói đến đây, cũng chỉ là xoắn xuýt lợi ích mà thôi, mỗi một người, đều có lợi ích và tính toán cần đạt được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -



Nhưng mấy người này, như thế nào cũng không thể tưởng tượng được, Lôi Động chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, lại có thể một lưới thu toàn bộ kế hoạch của bốn người bọn họ. Thực sự không phải là trí tuệ của con người đoán được, bất luận là ai có thể trổ hết tài năng, tu sĩ thành tựu cảnh giới bất diệt Nguyên Anh, đều có đại trí tuệ, đại nghị lực. Nhưng mà, tu sĩ cấp Trúc Cơ kỳ, trong con mắt của bọn họ giống như con sâu cái kiến, Lôi Động có mạnh hơn nữa, cho dù có thể khiêu chiến và đánh thắng tu sĩ Kim Đan bình thường. Cũng tuyệt đối không đặt trong pháp nhãn của bọn họ, đây là tư duy theo thói quen mà thôi.



- Có lẽ có người nhận được truyền thừa của thần miếu.



Khố Tạp Tư đối mặt áp lực của ba tên tu sĩ cùng giai, cũng không dám có bất kỳ chủ quan, bình tĩnh nói ra.





Trong lúc mọi người nhướng mày, năng lượng phong ấn cánh cửa kia, ầm ầm biến mất. Sau đó chuyển biến thành tiểu vũ trụ, vòng xoáy truyền tống trận không ngừng xoay tròn.



Mọi người đều dùng thần niệm của mình, trên mặt xuất hiện thần sắc kinh nghi bất định, chuyện này, tại sao phong ấn năng lượng lại biến mất? Mà trong thần niệm của bọn họ, có thể nhìn rất rõ ràng vòng xoáy truyền tống trận kia, năng lượng rời rạc bất định.



Chẳng lẽ dùng thực lực của mình có thể đi vào trong thần miếu? Mấy tu sĩ Nguyên Anh, trong nội tâm trước tiên, chính là suy nghĩ này. Nhưng mà, suy nghĩ này trong nội tâm, thoáng cái đã bị áp chế xuống. Phương diện liên quan tới Không Gian Pháp Tắc, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh, cũng không quá đáng tìm hiểu được chút ít da lông bên ngoài mà thôi. Đối với bất cứ Không Gian Chi Lực nào, tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng ôm thái độ kinh sợ.



Nhưng bọn họ không hổ là tu sĩ Nguyên Anh lâu năm, mỗi người đều triệu hồi khôi lỗi và chiến sủng của mình ra. Sống tới tuổi này của bọn họ, trên người hoặc nhiều hoặc ít sẽ có chút ít đồ vật. Đương nhiên, có thể có được khôi lỗi và chiến sủng có tu vi Nguyên Anh, khó mà có được. Tu sĩ cấp bậc Nguyên Anh, bất kể là chiến sủng, hoặc là quỷ bộc, hay là khôi lỗi, đều thưa thớt tới đáng sợ. Không giống như Luyện Khí, Trúc Cơ, chiến sủng và khôi lỗi đồng cấp giống như phượng mao lân giác.



Cũng chỉ có những Cực phẩm linh quỷ có tiềm lực kinh khủng mới có khả năng tiến giai lên Quỷ Vương, giá cả cũng cực kỳ kinh khủng, có thể suy đoán ra chiến lực cấp độ Nguyên Anh trân quý tới cỡ nào. Có thể nói, tuyệt đại đa số tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, cũng khó mà có được phụ trợ đồng cấp bậc.




Bởi vậy, những tu sĩ Nguyên Anh này triệu hoàn khôi lỗi và chiến sủng, đều là cấp bậc Kim Đan kỳ. Nhiều nhất là Kim Đan cao cấp mà thôi. Nhưng dù vậy, cũng đủ cho bọn họ suy đoán ý niệm trong nội tâm rồi. Những chiến lực phụ trợ này, nếu như bên trong không có phong ấn hạn chế cấp bậc, hơn nữa trên chúng có lạc ấn thần hồn của tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Đây cũng là căn cứ vào nguyên lý hạn chế của phong ấn, là căn cứ theo lạc ấn thần hồn mà suy đoán thân phận của người tiến vào.



Đây cũng là bọn người Lôi Động, có thể đưa chiến lực cấp Kim Đan vào trong thần miếu. Mà những tu sĩ Nguyên Anh kỳ lại không thể vào được.



Bởi vì bọn họ có điều khiển những chiến lực Kim Đan này, cũng đem thần niệm phụ thuộc vào trên đó. Cơ hồ là không có bất kỳ trở ngại, những chiến lực Kim Đan này bắt đầu truyền tống vào bên trong. Một tia thần niệm phụ thuộc vào trên người những thứ này, đồng dạng thông suốt tiến vào trong đó, căn cứ vào khoảng cách xa hay gần, mà căn cứ phạm vi cách xa nhau, trong nháy mắt đã xuất hiện cách đó trăm dặm. Bọn họ thông qua thần niệm, cảm ứng được thí luyện chi địa, ở nơi nào cũng có thể tùy ý nhìn thấy thiên tài địa bảo, một cây gốc cây cũng có hỏa hầu mấy vạn năm.




Cho dù thân phận của bọn họ là Nguyên Anh kỳ, cũng phải đỏ mắt lên. Phải biết rằng, bất luận một tu sĩ Nguyên Anh kỳ nào, có thể đối mặt với một cây, thậm chí là một cây linh dược hết sức bình thường, nhưng nó có hỏa hầu vài vạn năm, cũng kinh hãi không thôi.



Nhưng mà, thứ mà bọn họ nhìn thấy có số lượng vô cùng to lớn, cho nên tâm thần của bọn họ hiện giờ, cảm giác điên cuồng cực độ dâng trào.




Bạch Cốt Ma Quân, tuổi đã không nhỏ. Hắn bị khốn ở bình cảnh đã nhiều nắm. Vốn là hắn, cơ hồ đã từ bỏ cơ hội tấn chức. Nhưng lúc này, trái tim của hắn không cách nào áp chế được điên cuồng. Nhiều tài nguyên như thế, nếu như trong cả thần miếu, khắp nơi đều là tài nguyên như thế. Như vậy, có lẽ, hắn sẽ có cơ hội, có nhiều cơ hội hơn, trùng kích tới cấp bậc Hóa Thần chí cao vô thượng. Một khi có thể thành tựu Hóa Thần, cho dù là thực lực hay thọ nguyên, cũng tăng lên gấp mấy lần.



Cơ hội như thế, làm sao không khiến Bạch Cốt Ma Quân điên cuồng đây? Thông qua thao túng một con Quỷ Tướng, Bạch Cốt Ma Quân giết chết một con dị thú Trúc Cơ đỉnh phong, hái một cây nhân sâm có hỏa hầu ba vạn năm, lại thông qua thần niệm cẩn thận quan sát, xác nhận đây đúng là bảo vật, mà không phải là ảo thuật sau khi có kết quả. Rốt cuộc Bạch Cốt Ma Quân không kiềm chế được, thân hình lóe lên, xâm nhập vào bên trong thần miếu.



Quả nhiên, không có bất kỳ trở ngại gì, Bạch Cốt Ma Quân xuất hiện trong sân thí luyện, khí thế bàng bạc to lớn. Vừa xuất hiện, đã làm những yêu thú Trúc Cơ kỳ kia, lâm vào hoảng sợ vạn phần, phủ phục lạnh run trên mặt đất. Yêu thú, đối với thực lực mạnh yếu vô cùng mẫn cảm, thậm chí còn mạnh hơn cả nhân loại.



Những người còn lại, cũng nhìn thấy được Bạch Cốt Ma Quân có thể đi qua. Lại thấy Bạch Cốt Ma Quân đi trước một bước, nhao nhao tự định giá bản thân mình, lúc này cũng bước vào bên trong thí luyện chi địa. Tu sĩ Nguyên Anh, sống được đủ lâu, người già mà thành tinh. Mỗi một người đều trải qua rất nhiều mưa gió. Riêng phần mình đều có thủ pháp bảo vệ tính mạng. Mà tranh đấu với nhau, có lẽ có thể chiến thắng một tu sĩ Nguyên Anh, nhưng mà, nếu muốn hoàn toàn đem người lưu lại, giết chết lại vô cùng khó khăn. Mặc dù là mấy người cùng giai vây công, cũng vô cùng có khả năng để đối phương đào thoát. Bất luận một tu sĩ Nguyên Anh gì, bởi vì có thọ nguyên dài dằng dặc, đương nhiên có thời gian đi tìm kiếm tài nguyên và hoàn thiện đủ loại thủ đoạn bảo vệ tính mạng rồi.