Đại Ma Đầu

Chương 610: Nữ nhân (hạ)




Nhìn dáng dấp của tiểu U và quỷ đế lúc này thực ra lại cực kỳ giống một người khuê nữ bị một tên tiểu tử chiếm hết tiện nghi, sau đó lại quay sang nói tốt về hắn với phụ thân của mình.



Tiểu U tất nhiên là sợ U Minh quỷ đế sẽ làm hại Lôi Động, nàng liền làm nũng quấn quít lấy U Minh quỷ đế, liên tục nói Lôi Động đối xử tốt với mình như thế nào, bị tế luyện thành quỷ phó là chuyện ngoài ý muốn... Tất cả chỉ là không muốn Lôi Động bị sao cả, bởi vì nàng nhìn bộ dạng của U Minh quỷ đế lúc này đang muốn Lôi Động giải trừ hiệu quả huyết tế, trả tự do cho nàng.



- U Minh tiền bối.



Với chỉ số thông minh của Lôi Động, làm sao không suy đoán ra được tình hình lúc này. Hắn cũng không phải là sợ U Minh quỷ đế gây phiền toái, chỉ có điều lúc này đã trải qua hàng loạt chuyện tình, Lôi Động đã không đối xử với tiểu U như một quỷ phó nữa. Lúc này hắn đã thực sự đối xử với nàng như một cá nhân độc lập, một sinh mệnh hoàn chỉnh. Hắn nghiêm nghị nói:



- Nếu như tiền bối có biện pháp thì vãn bối nguyện ý giải trừ huyết tế thệ ngôn với tiểu U.



Lôi Động sảng khoái như vậy làm cho U Minh quỷ đế cũng lấy làm kinh hãi. Phải biết rằng U Minh quỷ đế bởi vì thương thế từ xưa nên cũng không có biện pháp quá lớn để làm gì Lôi Động, mà ngại đến tính mệnh và tình cảm của tiểu U nên hắn cũng không có khả năng thực sự giết chết Lôi Động. Lôi Động hoàn toàn có thể nắm lấy nhược điểm này của hắn để có thể tiếp tục khống chế tiểu U.



Tiểu U như vậy nhưng lại là một thiên linh quỷ. Trong thế giới nhân loại, chỉ cần là một con cực phẩm linh quỷ thôi cũng đủ làm cho một đám Nguyên Anh Kỳ tu sĩ liều mạng tranh đấu, tàn sát lẫn nhau để cướp đoạt, chứ đừng nói đến một thiên linh quỷ. Vô số tu sĩ suốt đời cũng không dám nghĩ đến chuyện sở hữu thiên linh quỷ, kể cả là nhìn có khi cũng chưa từng thấy qua. Tựa như U Minh quỷ đế, nhân loại bình thường liệu có bao giờ thấy mặt?



- Lôi Động, ngươi nói thực lòng chăng?



Thần sắc U Minh quỷ đế nhìn Lôi Động rõ ràng hòa hoãn đi rất nhiều, ngay cả giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn. U Minh quỷ đế xuất thân là thiên linh quỷ, vốn có tình cảm rất đặc thù cùng với tiểu U. Huống chi hắn tìm người kế nhiệm mình đã hơn một nghìn năm rồi, thật vất vả, khó khăn mới tìm được tiểu U làm người kế nhiệm cực tốt như vậy, tự nhiên là không muốn buông tha. Chỉ có điều trên dưới quỷ tộc nhất định tuyệt đối sẽ không có phép một quỷ phó của nhân loại đến lãnh đạo toàn bộ quỷ tộc, cho dù xuất thân của nàng là thiên linh quỷ tôn quý không gì sánh được.



- Công tử, lẽ nào người không cần tiểu U nữa sao?



Vừa mới có quan hệ với Lôi Động, tiểu U đã có chút biến hóa, nghe được bản thân mình có thể được tự do mà nàng không hề vui vẻ chút nào, ngược lại còn thể hiện ra vẻ mặt ủy khuất, hai trong mắt của nàng không khác gì nhân loại, đã bắt đầu ngập nước, tựa hồ lúc nào cũng có thể khóc lớn.




Thân hình Lôi Động nhẹ nhàng lóe lên, xuất hiện bên cạnh tiểu U và U Minh quỷ đế, nhãn thần hắn có chút phức tạp nhìn nàng, thở dài nói:



- Tiểu U, không phải ta không muốn ngươi. Chỉ có điều ngươi là một nhân vật như vậy, giống như một tiểu tinh linh, ta dùng tà thuật huyết tế để khống chế ngươi thực sự có chút không đành lòng. Kỳ thực lần này nếu như U Minh tiền bối không đề cập tới thì ta cũng sẽ nghĩ biện pháp giải trừ huyết tế, trả lại tự do cho ngươi.



- Ta không cần, ta không muốn ly khai khỏi công tử.



Vẻ mặt tiểu U đau khổ, dáng dấp điềm đạm đáng yêu nói:



- Công tử, van cầu người đừng đuổi tiểu U đi.




U Minh quỷ đế lúc này đã "mục trừng khẩu ngốc" rồi. Nha đầu ngốc này đúng là nha đầu ngốc, bị người ta dùng huyết tế thuật khống chế mình, thật vất vả mới có cơ hội thoát ly ma trảo, lại cầu xin người ta đừng giải trừ huyết tế. Chỉ có điều U Minh quỷ đế từ trước tới nay là nhân vật cao cao tại thượng, để hắn đi giết người thì còn dễ dàng, chứ chuyện tình của nữ hài tử cũng không bao giờ biết đến được. Vì vậy U Minh quỷ đế chỉ trơ mắt nhìn Lôi Động xem hắn như thế nào. Lôi Động cũng có chút bất đắc dĩ, hắn cũng chỉ am hiểu giết người thôi chứ làm sao biết được tâm tình nhi nữ.



Ai ngờ đúng lúc này, Đinh Uyển Ngôn và Đông Phương Phức cùng nhau xuất hiện, hai nàng giống như tiên nữ, phiêu hốt nhẹ nhàng phi hành đến bên cạnh tiểu U, cầm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, ôn nhu dịu dàng an ủi, khuyên giải nàng:



- Tiểu U, ngươi nghe Uyển Ngôn tỷ tỷ nói vài câu, Lôi Động và ngươi giải trừ khế ước huyết tế, như vậy cũng không phải là ruồng bỏ ngươi. Ngươi ngẫm lại xem, nếu như hắn chỉ coi ngươi là một công cụ để lợi dụng, hoặc là một nô bộc thì làm sao có khả năng giải trừ khế ước huyết tế? Ta xem hắn đã đối đãi với ngươi như một bằng hữu chân chính rồi. Huống chi ngươi là một nữ hài tử xinh đẹp, ưu tú hư vậy, ngay cả tỷ tỷ như ta cũng có chút tự ti mặc cảm, làm sao có thể đối đãi với ngươi như nô tỳ được?



Loại phương thức nói chuyện này, coi như là quỷ đế ở thời kỳ đỉnh phong cũng khó gặp. Huống chi lấy thân phận tôn sư quỷ đế như của hắn thì sao có mặt mũi mà đi nghe lén các nữ hài tử nói chuyện riêng với nhau? Vì vậy hắn chỉ đành đứng một chỗ với Lôi Động, mắt to mắt nhỏ trừng lên nhìn, kiên trì chờ đợi, hy vọng Đinh Uyển Ngôn có thể thuyết phục được tiểu U.



May mà một lúc lâu sau, rốt cuộc cũng thấy bộ dáng của tiểu U tốt hơn, nàng đã nín khóc mỉm cười, e thẹn dị thường né tránh cái nhìn của mọi người, liếc mắt nhìn Lôi Động.




Lúc này nàng mới cúi đầu, đỏ mặt nói:



- Tiểu U kỳ thực đã được tỷ tỷ cứu ra từ vùng hoang vu dã lâm, vì vậy tỷ tỷ nói gì tiểu U nghe theo tất cả.



Nàng thể hiện ra bộ dáng như Thiên Lôi, Đinh Uyển Ngôn chỉ đâu nàng nghe đấy.



Ai cũng biết nàng nói như vậy là mượn cớ mà thôi, nhưng mà cũng không ai vạch trần ra chuyện này. Nhất là U Minh quỷ đế, hắn nghe được như vậy vui mừng quá đỗi:



- Tốt, tốt, U Minh quỷ đế ta chờ đợi hơn một nghìn năm, rốt cuộc hiện nay cũng có người kế nghiệp rồi. Trẫm được gọi là U Minh, ngươi được gọi là tiểu U, từ tên đã thấy chúng ta hữu duyên. Không biết U Minh lão quỷ ta có tư cách thu nhận ngươi làm nữ nhi hay không?



Lúc này đã quá thích thú, U Minh quỷ đế ngay cả xưng hô trẫm cũng đã quên mất rồi.



Tiểu U lúc này nhu thuận dị thường, nhìn sang Đinh Uyển Ngôn một chút, thấy nàng gật đầu liền có chút vui mừng, nhào đến cung kính hành lễ nói:



- Nữ nhi tiểu U bái kiến phụ thân.



Thiên linh quỷ với nhau vốn có cảm giác gần gũi đặc thù, nhận thức một người phụ thân như vậy tiểu U đương nhiên cũng cam tâm tình nguyện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -



- Tốt, tốt... U Minh ta sống hơn năm nghìn năm rồi, hôm nay mới là ngày ta hài lòng nhất, thật đúng là song hỷ lâm môn.