Đại Ma Đầu

Chương 653: Khang Châu chi nguy




Đáng tiếc, Nguyên Anh kỳ tuyệt đại đa số người khó có thể tiến tới hậu kì, mà mà Nguyên Anh đến Hóa Thần quả nhiên là khónhư lên trời. Trên vạn năm, Khang châu mới xuất hiện một Hóa Thần, nhưng đáng tiếc ở hai ngàn năm trước cũng đã tọa hóa.



- Sư huynh, ta dám cam đoan Dạ Xoa Vương đại nhân chịu ra tay, nếu không ta cũng không dám diệt sát Phiền Khúc Thanh.



Thiên Ma nghiêm trang trả lời nàng thập phần hiểu rõ Dạ Xoa Vương là tồn tại cường đại thế nào thì chỉ cần hứa là sẽ làm. Hắn thiếu nợ Lôi Động nhân tình, thiếu nợ này không nhỏ. Nếu không có Lôi Động lần kia xuất thủ , mặc kệ do Hải Thần chi nộ phát triển thì Dạ Xoa Tộc tuy rằng sẽ không diệt vong, nhưng ít ra sẽ bị thương vong hơn phân nửa. Huống chi, nàng biết rõ tiểu tình lang Lôi Động còn có tấm át chủ bài là U Minh Quỷ Đế.



U Minh Quỷ Đế là một tồn tại vô cùng nghịch thiên, từ phi nhân loại tu đến hóa thần, là một đời thiên kiêu. Người ta nói lão đãngạnh sanh sanh tu luyện đến Hóa Thần trung kỳ, nghe nói khoảng cách hậu kỳ cũng không còn xa nữa.



Đúng là như thế, U Minh Quỷ Đế chỉ coi mấy người Hóa Thần kìgiống như tiểu gia hỏa ở Minh vực mà thôi.



Có những át chủ bài này, không dám nói chạy khỏi bàn tay Thái Thượng Tông nhưng tự bảo vệ mình thì dư xài rồi.



- Tốt, tốt. Như vậy chúng ta dứt khoát một không làm, hai đã làm là tới cùng.



Âm Sát Ma Tôn cũng là người ngoan nhân, dù sao cũng đã đắc tội Thái Thượng Tông, vì sao còn phải đi cầu bọn hắn? Hắn cũng biết những lời của Thiên Ma có liên quan tới sống còn của cả Âm Sát tông.





Âm Sát Ma Tôn hạ quyết tâm, khí thế lập tức trở nên không giống với lúc trước..., vẻ mặt hùng hồn nói:



- Huyền Chân Tử, không muốn nói thêm nữa. Đã ký giấy sinh tử, sinh tử tự nhiên là mặc cho số phận. Nếu như Thái Thượng Tông các ngươi không để ý thể diện, ý đồ bội ước, như vậy Âm Sát Tông chúng ta phụng bồi đến cùng, thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành.



Những lời này nói rất dõng dạc, hắn vận ma công truyền đi hơn mấy trăm, thậm chí hơn ngàn dặm. Kim Đan kỳ, Trúc Cơ kỳ, thậm chí cả Luyện Khí kỳ tu sĩ cũng nghe được cau nói này. Trong lúc nhất thời, thanh thế của Âm Sát Tông phóng đại.



Ở đây rất nhiều Nguyên Anh tu sĩ cũng nhíu mày, thầm nghĩ nếu như lần này Âm Sát Tông có thể bình yên vượt qua kiếp nạn này, chỉ sợ sẽ tìm được một cơ hội phát triển. Bất kỳ một tu sĩ phụ thuộc tông phái sợ nhất là cái gì? Chính là tại thời điểm mấu chốt nhất, tông phái đem ngươi bán đứng. Âm Sát Tông chẳng sợ cường quyền như thế chẳng sẽ để cho rất nhiều tán tu, tiểu tông tiểu phái, gia tộc thế lực quy tâm đấy.



Nhưng bọn hắn cũng không dám mặc kệ Âm Sát Tông, đúng như Huyết Ma đã nói, một khi Âm Sát Tông bị tiêu diệt thì Thái Thượng Tông là tuyệt đối sẽ không buông tha khối bánh ngọt của Khang Châu, đảo loạn cục diện phân hoá xơi tái từng tôn môn. Cả đám người lãnh tụ các môn phái bắt đầu buồn bực vô cùng, Âm Sát Tông ngươi chính mình muốn chết cũng thôi, cần gì phải kéo đồng đạo Khang Châu cùng tiến lên thuyền giặc.



- Tốt. Nói rất tôt.



Huyền Chân Tử khí cực, dựng râu trừng mắt nói:




- Âm Sát, không thể tưởng được ngươi ngưu bức như vậy, ngươi chờ đó , đợi được bản tôn trở về báo cáo trưởng bối xem người xử lí Âm Sát Tông ngươi như tehes nào. Nguồn:



Dứt lời, cũng không cùng bất luận kẻ nào chào hỏi, hắn hóa thành một đạo Bạch Hồng, nghênh ngang rời đi, còn lại Lăng Tiêu Lục tử cũng nhao nhao đuổi theo...



- Chư vị đồng đạo, các ngươi cũng nhìn thấy.



Âm Sát Ma Tôn âm trầm nở nụ cười:



- Kỳ thật tất cả mọi người là người thông minh, đương nhiên đãsớm đoán ra Thái Thượng Tông thực sự không phải là đơn giản nhằm vào tông ta . Đại Càn châu tuy rằng đất rộng của nhiều, nhưng tông môn mọc lên san sát như rừng, cũng không phải Thái Thượng Tông một nhà siêu quần xuất chúng, hôm nay vừa lúc là tìm lý do đến xâm lấn Khang Châu ta mà thôi. Nếu Khang Châu Nếu ta chính tà hai đạo không thể vứt bỏ hiềm khích lúc trước cùng vượt qua cửa ải khó khăn thì... Âm Sát Tông ta cố nhiên là xong rồi, nhưng nhưng bản tôn tin tưởng thời gian sau này của chư vị cũng tuyệt không sống khá giả.




Tà đạo Ma ngục tông ah, Tu La Thiên...hì còn khá tốt, bởi mọi người sớm đã có hiệp nghị công thủ đồng minh. Nhưng các lão tổ tông Nguyên Anh chính đạo lại nguyên một đám trong đáy lòng mở miệng mắng ti, dù thế nào thì Âm Sát Ma Tôn cũng nói rất đúng sự thật. Thái Thượng Tông đó là một đầu cọp hung mãnh, một khi chiếm đoạt địa bàn Âm Sát Tông, lại há có thểcam tâm ngủ đông, ở ẩn?



- A di đà Phật, bần tăng dám hỏi một câu, Thái Nhất Chân Nhân tiền bối một mình một người giết đến tận Khang Châu ta thì phải ứng phó như thế nào? Đến lúc đó Khang Châu ta há không phải người người cảm thấy bất an?




Nói chuyện chính là Kim Cương tự Đại hòa thượng hàng Long Tôn Giả, thân hình cao lớn giống như mãnh



ngưu. Nhưng trên thực tế thì cái tâm tư tinh tế tỉ mỉ nếu không lần này Kim Cương tự cũng sẽ không điều động hắn tới đây.



Hóa Thần cường giả rất lợi hại, nhưng chính diện chọi cứng hơn 100 Nguyên Anh tu sĩ thì đơn thuần là muốn chết. Nhưng nếu như vô sỉ một ít, không để ý thể diện của cường giả đỉnh cấp màgõ mỗi người một cái thì sẽ làm cho người ta đau đầu. Cũng không thể cứu một đám nguyên anh suốt ngày ở bên nhau được.



Bởi vậy lời nói của Hàng Long Tôn Giả cũng như tất cả băn khoăn của Thái Thượng trưởng lão nơi này. Dùng lực lượng Khang Châu, đoàn kết nhất trí đối phó trừ Nhất Chân Nhân bên ngoài, đương nhiên vấn đề không lớn nhưng là đối với Hóa Thần thì có chút khó đối phó. Hóa Thần cường giả đều đối với không gian pháp tắc rất có lý giải, xuất quỷ nhập thần, muốn quần ẩu vây công đều rất khó khăn.



- Chư vị yên tâm, nếu như Thái Nhất Chân Nhân thực dám tới, bổn tông tự nhiên sẽ mời ra tu sĩ đồng cấp đến kiềm chế hắn.



Âm Sát Ma Tôn cười không ngừng nói:



- Huống chi, Đại Càn Châu không phải là một tông siêu quần xuất chúng, , địch nhân của bọn hắn đồng dạng rất nhiều. Tóm lại, chỉ cần Khang Châu chúng ta đoàn kết nhất trí, Thái Thượng Tông chắc chắn không thể chiếm được chỗ tốt. Trong nội bộ chúng ta phải đồng lòng nhất trí, một khi ngoại nhân xâm nhập, Khang Châu ta bày ra bộ dạng địch tới thì nhược, chắc chắn sẽ cắn chúng ta một hai ngụm. Đến lúc đó Khang Châu chúng ta sẽ xong đời.