Đại Ma Đầu

Chương 694: Mỹ nữ cứu anh hùng




Lúc trước nếu không có hắn và Lôi Long hợp mưu đùa nghịch, vềphần cùng Lam Khinh Ti cùng một chỗ song song cho hắn? Từnay về sau sao lại lầm đường lạc lối như vậy? Bất quá trên thực tế Đạm Đài Băng Vân cũng tinh tường, lúc trước nếu như không có đi đến một bước kia, dùng tính tình hung ác của nam nhân này, Đạm Đài Băng Vân nàng sớm đã hóa thành một nắm đất vàng rồi.



Một ít tâm bệnh của nàng do thực lực tăng trưởng hầu như tiêu tán hết. Nàng tại bên trong Bích Ba Bí Cảnh bỏ ra hơn 100 năm cũng không có quên hắn, trái lại bởi vì thời gian dài dằng dặc vô cùng cô tịch mà hãm vào càng sâu, thói quen này lâm vào nguy cơ rất lớn, trong lòng nghĩ Lôi Động thật sự đáng giận. nhưng thời gian dần qua làm cho cảm tình của nàng đối với Lôi Động lại biến hóa một cách vi diệu.



Trên thực tế trước kia nếu là hai người lập trường đối địch, ngay cả Đạm Đài Băng Vân đều không thể không thừa nhận, Lôi Động là nam tử xuất sắc, so với Đạm Đài Băng Vân nàng còn muốn cao hơn một bậc. Nhất là lần đó bị Bạch Cốt lão ma chặn đường, khí thế biểu hiện ra ngoài của hắn khiến cho Đạm Đài Băng Vân say mê không thôi. Nhất là thời điểm cùng chung hoạn nạn, lại đồng bệnh tương liên khó tránh khỏi sẽ sinh ra một chút tình cảm biến hóa. Triệu Châu dài đằng đẵng, Đạm Đài Băng Vân nàng duy nhất có thể tin tưởng và dựa vào chỉ có một mình hắn.



Rồi sau đó cho hắn tuy rằng làm cho nàng bi phẫn không thôi, nhưng trong lòng lại vì tán thành với Lôi Động mà yên lặng tiếp nhận, nếu không cũng không thể một phen quấn quít chặt lấy hắn dần dần trở thành quan hệ tình lữ. Khi đó hai người vừa làtình vừa là đồng bọn, nhưng nhiều hơn chính là khâm phục, thỉnh thoảng từng người gặp được phiền toái trongtu luyện, Lôi động cho Đạm Đài Băng Vân cảm thụ lớn nhất chính là tư duy thiên mã hành không của hắn, dường như không bao giờ bị trói buộc cùng với ngộ vô cùng cường đại.



Mà Đạm Đài Băng Vân, đồng dạng cho những rung động rất lớn. Nữ tử này đúng là kỳ tài, một ít chuyện tình khó hiểu phức tạp rất nhanh liền có thể lĩnh ngộ, thường thường còn có thể suy một ra ba. Hơn nữa mặt đàn cổ tại thời điểm không giết âm nhạc tấu cũng cực kỳ động lòng người.



Cứ như vậy mông lung trở lại Khang Châu, Đạm Đài Băng Vân mới hoàn toàn tỉnh ngộ, phảng phất từ trong mộng đẹp bỗng nhiên giựt mình tỉnh lại, đối mặt là vô cùng áp lực. Trên lập trường của tông phái càng không mặt mũi nào đối mặt Đinh Uyển Ngôn. Lúc này mới khiến cho nàng chán nản, nổi lòng muốn trốn tránh.



Trong lòng mang theo tâm tình vô cùng phức tạp, Đạm Đài Băng Vân nhẹ nhàng lầm bầm một câu:



- Ngươi ngược lại vì Uyển Ngôn suy nghĩ tình nguyện ngay cảmạng nhỏ của mình đều không để ý sao?





- Khục khục.



Lôi Động liên tục ho khan vài tiếng, nở nụ cười nói:




- Nếu như ngươi gặp được nguy hiểm, ta cũng sẽ liều chết mà làm.



Đạm Đài Băng Vân mặt hơi đỏ lên, tức giận trừng mắt nói:



- Đều bị thương thành như vậy còn ở chỗ này nói ngon ngọt. Nhanh chút chữa thương, ta giúp ngươi hộ pháp. Đọc Truyện Online Tại



Lôi Động tự biết thương thế rất nặng, cũng là không dám có chút trì hoãn, vội vàng uống một viên thuốc chữa thương, chậm rãi vận công chữa thương. Bất quá chỉ trong chớp mắt một chuyện khiến hắn giật mình diễn ra, trong cơ thể ngũ tạng lục phủ toàn bộ lệch vị trí không nói, còn chỗ tổn hại kinh mạch càng đã gặp phải tàn phá khủng bố đứt gãy uốn éo thành một đoàn.



Mà thần hồn cũng không chịu nổi giống như cây đèn cầy sắp tắt uể oải không còn sức sống leo lét trong tử phủ. Hắn đã là Kim đan cao giai thể chất mạnh mẽ, sinh mệnh lực hung hãn viễn siêu phàm nhân gấp trăm lần, nghìn lần.




Có bổn mạng chân nguyên kéo lại được tính mạng, lúc này Lôi động mới miễn bị đi đời nhà ma.



Sau nửa canh giờ, thương thế của Lôi Động chẳng những không có nửa phần khôi phục, ngược lại có trạng thái còn nặng hơn. Dùng chân nguyên thúc trị tổn thương tự nhiên phải tìm được kinh mạch, từng bước ân cần săn sóc, sau đó dùng chân nguyên chăm sóc miệng vết thương khiến thân thể khôi phục nhanh hơn. nhưng lúc này Lôi Động tàon tahan cao thấp tìm không tới chút địa phương tốt, kinh mạch càng khó có thể khơi thông.



Đạm Đài Băng Vân nhìn ra chỗ không đúng, gấp bước lên phía trước một phen đặt tay lên kinh mạch của hắn, thần niệm chui vào trong đó kiểm tra một phen, sợ đến mức sắc mặt nàng trở nên tái nhợt, xa xa đánh giá thấp thương thế của hắn, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì chỉ cần thêm nửa canh giờ nữa, hắn sẽ đi đời nhà ma. Kim Đan kỳ lại bất đồng Nguyên Anh kỳ, Nguyên Anh còn có thể đi đoạt xá Trọng sinh. Nhưng thần hồn của Kim đan kỳ thì không cách nào tồn trữ tánh mạng ấn ký cùng kí ức nguyên vẹn, đoạt xá cũng trở nên mất kí ức.



Lúc này Đạm Đài Băng Vân ở đâu còn dám có nửa điểm rụt rè đắn đo, vội vàng lấy tay đặt lên bụng dưới chỗ đan điền của Lôi động, chân nguyên vô cùng tinh thuần chậm rãi rót vào.




Thực lực của Đạm Đài Băng Vân Đạm Đài Băng Vân, đã không phải chuyện đùa. Từ nhỏ tâm pháp mà nàng tu tập lại là tiên gia công pháp phi thường tinh thuần, đối với chữa thương uy lực xem như không tầm thường. Nhưng mà cho dù như thế cũng chỉcó thể trợ giúp Lôi Động đem thương thế hơi trì hoãn, không đạt được mục đích trị tận gốc. hơn nữa, mỗi lần vừa để tay xuống thì thương thế của Lôi Động càng thêm chuyển biến xấu khiến cho nàng không giây phút nào đều dùng chân nguyên duy trì lấy tính mạng của Lôi Động.



Mấy ngày thoáng cái qua đi, mà lấy chân nguyên của nàng cường hoành cỡ nào cũng nhịn không được duy trì vận tác không ngủ không nghỉ như thế, sắc mặt trắng bệch, đổ mồ hôi đầm đìa. Bất quá nàng không dám trì hoãn, sau khi vội vàng uống một mai đan dược liền trong ánh mắt kinh ngạc của Lôi Động kháp động pháp quyết, triệu hồi ra một hồng y thiếu nữ tuổi chừng mười sáu.



- Băng Vân tỷ tỷ, làm sao ngươi một mực đem ta nhốt tại túi đại linh thú? Bên trong thật nhàm chán, ta đều nhanh buồn bực chết rồi.




Hồng y thiếu nữ phảng phất có chút bất mãn, cái miệng nhỏ nhắn đều mở ra. Thoáng nhìn Lôi Động hơi thở mong manh, cô gái kia ha ha ha nở nụ cười:



- Ta nói như thế nào ta một mực dùng thần niệm liên hệ ngươi, ngươi cũng không hỏi ta, thì ra là đã tìm được tình lang ngày nhớđêm mong. Lôi Động, đã lâu không gặp.



Ánh mắt Lôi Động vô lực khẽ đảo mắt, ca nhận thức tiểu cô nương này sao?



- Hồng Loan, không nên nói bậy.



Đạm Đài Băng Vân mặt đỏ lên, nhưng hiện tại cũng không thời gian cùng nàng dây dưa, đành phải nói:



- Mau mau hóa thành nguyên hình, đưa chúng ta đi Dạ Xoa Hải, Lôi Động bị thương rất nặng, ngay cả mạng sống cũng sắp không còn nữa.