Đại Ma Đầu

Chương 767: Khôi lỗi nham thạch




U Minh Quỷ Đế sống mấy ngàn năm, thực lực mạnh mẽ, dựa vào truyền thừa và thế lớn Quỷ Đế, trên người của hắn có nhiều thứtốt. Nhưng so với Trùng Đế, bảo vật của Tà Phượng lại chiếm ưu thế tuyệt đối. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu vì sao Trùng Đế thường xuyên nhường Tà Phượng. Không có biện pháp, tuy Trùng Đế thực lực không kém, cũng có một hai kiện linh bảo không tầm thường, nhưng so sánh nội tình với Minh Phượng nhất tộc, vẫn kém quá xa.



Đây chỉ là hình thái công kích đầu tiên của Phượng Vũ Cửu Thiên, Lôi Long liền cảm giác có chút ngăn cản không nổi, đáng tiếc hắn cũng giống như Trùng Đế, không cách nào xuất ra Tiên Thiên Linh Bảo để chống lại. Nhưng mà, Lôi Long còn có ưu thếđặc thù. Lúc này ngửa mặt lên trời gầm rú một tiếng, làn da toàn thân căng cứng, cơ bắp tăng vọt, lân phiến nặng nề xuất hiện.



Chỉ trong hai ba hô hấp ngắn ngủi. Lôi Long từ bộ dáng chàng trai trẻ tuổi, đã biến thành một ngọn núi, giống như Thái Cổ CựLong. Chỉ thấy thân thể của hắn, có chút hiện ra màu đỏ, lân giáp trên người cũng như thế, gập ghềnh, có chút thô ráp, nhưng lực phòng ngự lại hết sức kinh người.



Cự Thú, đây mới thực sự là Cự Thú, sau khi Lôi Long hóa thân thành bản thể, khí thế toàn thân tăng lên gấp mấy lần. Nhất làcường độ thần niệm của hắn, vào lúc này nhanh chóng tăng lên. Thần niệm như hóa thành thực chất, lúc này ngưng tụ thành hộ thuẫn khổng lồ, bao phủ hắn vào bên trong. Mà Phượng Vũ Cửu Thiên vô cùng sắc bén, có công năng xuyên phá phòng ngự. Giống như mưa đánh lên hộ thuẫn, đâm thủng xuyên thấu, nhưng lực lượng lại tiêu tán rất nhiều, chỉ hơi đâm rách da của Lôi Long mà thôi.



Phòng ngự của Cự Thú rất mạnh, áo giáp cứng rắn, cũng không phải người thường có thể tưởng tượng nổi. Vẻn vẹn một tầng áo giáp bên ngoài, cũng đã dày ít nhất mấy xích, Phượng Vũ Cửu Thiên đâm thủng da, cũng chỉ gãy ngứa cho hắn mà thôi.



Đương nhiên, nếu Lôi Long không có hộ thuần bằng thần niệm được xưng là biến thái kia, chỉ dựa vào da bề ngoài của hắn, cũng không có biện pháp ngăn cản Phượng Vũ Cửu Thiên. Mà thân hình của hắn tuy khổng lồ, không quá mập mạp, hai cánh chấn động, gạt nước Minh Hà ra hai bên. Giống như chiến hạm to lớn, lóe lên rồi xuất hiện trước mặt Tà Phượng, bàn chân tráng kiện đạp tới.



Mặc dù là thời Thái Cổ, Phi Long cũng là tồn tại bá chủ trong phiến đại địa bao la này, là tồn tại đỉnh cấp trong chuỗi thực vật, lực lượng cường hoành, móng vuốt sắc bén, bất luận là con mồi da dày thịt béo thế nào cũng khó ngăn cản nổi. Giờ khắc này, Lôi Long giống như trở lại thời Thái Cổ hoang vu, bàng bạc, luật rừng thịnh hành. Mà hắn, cũng như tổ tiên, hung hăng càn quấy mà bá đạo, săn tất cả con mồi.



Khí tức giết chóc, bức bách khí tức của Tà Phượng trì trệ, cự trảo như ngọn núi đánh tới, làm cho nàng cảm nhận được bức bách khổng lồ. Không rảnh mà biến chiêu cho Phượng Vũ Cửu Thiên, lúc này cũng một tiếng gáy vang lên, thân thể mềm mại nhanh chóng biến lớn, thân hình nhanh chóng dài ra, lông vũ màu ám đen bao phủ toàn thân, cùng lúc đó, một thân hình dài ba mươi bốn trượng đã xuất hiện, một con Phượng Hoàng đen đậm như mực hiện ra, U Minh quỷ khí vờn quanh.



Thân thể linh hoạt lóe lên, tránh né một trảo trí mạng, trong miệng phun ra hàn băng chi khí dày đặc, bao phủ trong phạm vi mấy trượng. Nước ở chung quanh nhanh chóng bị đông thành băng, bồng bềnh đung đưa qua lại. Quả nhiên là tạo thành một cái kỳ cảnh. Đây là sâu trong Minh Hà mấy ngàn dặm, hai tuyệt thế cường giả giao chiến với nhau, làm cho nước trong phạm vi mấy trượng chung quanh không ngừng bốc hơi, hình thành một không gian kỳ lạ. Mà hơi nước không ngừng bay lên, thình lình dưới tác dụng của hàn băng, kết thành bông tuyết.



Một là Thái Cổ Phi Long, thứ thần thú thuần chủng, một trong những bá chủ. Nếu đổi thành bên ngoài, trực tiếp có thể so sánh với hậu duệ thần thú Phượng Hoàng. Hai gia hỏa đều biến thân thành tuyệt thế hung thú, ai cũng không chịu thua ai, chém giết dưới đáy Minh Hà, giống như tái hiện thời kỳ Thái Cổ, yêu thúcường đại xung đột va chạm với nhau.



Lôi Long chiếm cứ ưu thế, chính là lực lượng và thần niệm mạnh hơn một bậc. Mà Tà Phượng, chỉ có Phượng Vũ Cửu Thiên phụ trợ. Trong lúc nhất thời, nước trong Minh Hà không ngừng lăn lộn cuồn cuộn, tai họa vô số sinh vật trong nước. Một con rồng một con phượng giống như đáng ra chân hỏa, làm gì còn nửa điểm bộ dáng luận bàn chứ, ngươi một trảo đánh bay lông vũ của ta tán loạn, mà ta mổ một cái, cũng mở ra một miệng vết thương trên thân thể của ngươi. Truyện Sắc Hiệp -



Nếu không có tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không thể tưởng tượng ra tình cảnh này.





Một đoàn người Lôi Động đứng chờ đợi, phân thành hai bên,đứng xa xa quan sát cuộc chiến, nhìn tràng diện hấp dẫn này như mê như sai. Kể cả Trùng Đế, cũng có vẻ mặt khiếp sợ. Tuy hắn cũng là cường giả Hóa Thần kỳ, nhưng từ trước đến nay không dùng lực lượng và vật lộn trữ danh.



Trước kia trong thế giới Thái Cổ, các loại yêu thú cường đại tầng tầng lớp lớp, khi đó, yêu thú và yêu thú chém giết lẫn nhau, tiếng gào rú tận trời, máu tươi, lông vũ và lân giáp bay loạn. Cách thời Thái Cổ không biết bao nhiêu năm, một màn chiến đấu huyết tinh này đã tái hiện thời Thái Cổ, ý đồ chứng minh, ai mới là vương chân chính.



Cũng giống như thời Thái Cổ, thần thú, hoàng giả cũng không phải như dễ sinh tồn. Một trảo một mổ, đánh đi đánh lại. Cho dù là thần thú thời đại đó, không một con nào không trải qua gió tanh mưa máu, giẫm lên vô số thi thể của tồn tại cường đại màtiến lên.



Trừ Lôi Động cùng Tiểu U ra, hai người thừa dịp đoán người Trùng Đế, lực chú ý hoàn toàn bị hấp dẫn. Bắt đầu lén lút làm ra một ít chuyện, vốn Tiểu U lặng lẽ bố trí U Minh Hắc Sát Trận, nhưng chưa phát động mà thôi. Mà Lôi Động, lại mượn U Minh quỷ khí ngăn cản uy áp và dư ba của cuộc chiến tản ra, lặng lẽ tếU Minh quỷ diễm, đem từng đoàn quỷ pháo bụng bự ra, bày một trận pháo.




Hôm nay quỷ pháo bụng bự, cũng đã khác với trước kia. Quỷ pháo bụng bự do Bất Lão Yêu Tôn luyện chế rất mạnh, nhưng hôm nay, vị trí mạnh nhất đã nhường lại. Bởi vì trong chuyến đi Minh Hà này, Lôi Động tâm huyết dâng trào, dự cảm được một tia nguy hiểm. Cắn răng một cái, hung hăng dụng tâm, ý niệm ban đầu của hắn chính là dùng thần niệm luyện chế quỷ pháo bụng bự.



Mà nguyên thần, chính là nguyên thần duy nhất Lôi Động duy dựtrữ lại, tu sĩ Hóa Thần kỳ, nguyên thần của Huyền Nguyên tử.



Mà Lôi Động, sau khi nguyên thần được Minh Diễm U Quỷ Phiên tế luyện, thình lình thành công trở thành quỷ pháo bụng bự cấp Nguyên Anh. Lôi Động đã thử pháo, uy lực còn lợi hại hơn con Bất Lão Yêu Tôn gấp mấy lần. Con kia, khoảng cách Nguyên Anh còn kém một bước, chỉ có thể đem cường giả Hóa Thần vội vàng không kịp chuẩn bị kích thương mà thôi, uy lực miễn cưỡng có thể đạt một kích tiện tay của Hóa Thần kỳ.



Mà quỷ pháo bụng bự cấp Nguyên Anh, sau khi trải qua phán đoán uy lực của Lôi Long, cho dù Lôi Long đánh ra một kích toàn lực của mình, nhiều lắm chỉ có uy lực này mà thôi.



Bất luận là tu sĩ Hóa Thần kỳ nào, đối mặt với một kích toàn lực của tu sĩ Hóa Thần khác, nếu như không kịp đề phòng, cho dù không chết, cũng chỉ còn nửa cái mạng.



Mà quỷ pháo bụng bự như thế, đương nhiên trở thành một trong những đòn sát thủ của Lôi Động, cũng trở thành một trong những át chủ bài Lôi Động dùng bảo mạng trước cường giả Hóa Thần kỳ. Duy nhất đáng tiếc chính là, quỷ pháo bụng bự trong thời gian ngắn, chỉ có thể đánh ra một kích.



Trước kia Tiểu U dặn dò Lôi Long lừa dối đối phương cả buổi, không phải như thế, mà chỉ muốn tranh thủ một ít cục diện có lợi, đánh lén đắc thủ mà thôi. Cường giả Hóa Thần kỳ cũng không phải con chó con mèo, một so với một đều là lão yêu quái sống lâu, một lúc sau, nói dối chắc chắc sẽ bị khám phá.




Hai bên gặp nhau, kỳ thật đã nhất định phải xuất hiện một hồi đại chiến, ai cũng không chịu buông tha Hỗn Độn Kim Liên. Thậm chí có thể nói, nếu như Lôi Động chủ động buông tha Hỗn Độn Kim Liên, như vậy kế tiếp, cũng là tai họa ngập đầu. Yếu thế, thực sự không phải là phương pháp bảo trì hòa bình.



Muốn sống sót trong thế giới mạnh được yếu thua này, duy nhất có thể làm, chính là trở nên mạnh mẽ, đem quyền chủ động tranh thủ vào tay của mình, mà không phải tiếp nhận quyền tài quyết sống hoặc chết từ tay của người khác. Vận mệnh, phải nắm trong tay của mình, từ khi Lôi Động xuất đạo tới nay, chính là mục tiêu hắn không ngừng cố gắng.



Nếu song phương đã không có biện pháp buông tha Hỗn Độn Kim Liên là thiên tài địa bảo nghịch thiên này, như vậy phải diễn ra một hồi chiến đấu ngươi sống ta chết, tự nhiên không tránh được. Lôi Động không biết đối phương bị lừa bao lâu nữa thì tỉnh ngộ, nhưng làm việc phải càng nhanh càng tốt.



Trận chiến đấu khí thế long trời lỡ đất kia, rất nhanh càng diễn raác liệt. Tuy nói thực lực tông hợp của Lôi Long, thắng Tà Phượng nửa phần, nhưng cuối cùng không cách nào đối kháng với Tiên Thiên Linh Bảo Phượng Vũ Cửu Thiên nổi danh của Tà Phượng.



Không qua bao lâu, vết thương chồng chất, so với Tà Phượng Hoàng kia còn chật vật hơn nhiều. Quả nhiên, Trùng Đế đang xem cuộc chiến bên kia đột nhiên biên sắc, giống như đã nghĩ tới cái gì đó. Vừa rồi dựa theo thuyết pháp lừa dối của Lôi Long, rất rõ ràng hắn là người thừa kế thế lực lớn, hơn nữa nghe khẩu khícủa hắn, là từ Yêu giới hạ phàm xuống đây.



Nhưng hiện giờ vừa giao chiến một lát, vấn đề liền xuất hiện. Nếu như thân phận của hắn là thái tử, hắn kiêu căng không thôi. Tại sao lúc này lại không có một hai kiện Tiên Thiên Linh Bảo cường đại làm chỗ dựa? Căn bản không cần đau khổ giãy dụa dưới Phượng Vũ Cửu Thiên cường đại. Trùng Đế nghĩ thông suốt, không ngừng đem chuyện này truyền âm cho Tà Phượng, cùng lúc đó, ánh mắt của hắn bất thiện nhìn về phía đám người Lôi Động bên kia.



Chỉ cần không phải là người thừa kế của thế lực lớn, Trùng Đếkhông cần phải kiêng kỵ cái gì. Dù người này có quan hệ sâu đậm với U Minh Quỷ Đế thì thế nào? Giết liền giết, dù sao song phương đang giao chiến với nhau. Chẳng lẽ lại, U Minh Quỷ Đếcòn dám mạnh mẽ chạy tới đại bản doanh bọn họ sao? Nếu lànhư thế, không thể nói trước Trùng Đế còn giơ tay hoan nghênh a.



Tà Phượng đang giao phong chính diện, bỗng nhiên nghe được lời này của Trùng Đế, vốn đang sững sờ, nhưng sau đó cũng phản ứng, không chút che dấu mà hét lớn:




- Trùng Đế, ta sẽ ngăn cản đầu Phi Long này, ngươi đi trước trảm trừ nanh vuốt.



Tà Phương hơi chiếm thế thượng phong, đánh cực kỳ hưng phấn, bởi vì phán đoán Lôi Long có chỗ dựa cường đại nên còn hạ thủ lưu tình. Nhưng giờ khắc này, nàng chỉ có một ý niệm, đó là phải giết chết đầu Phi Long này, thứ nhất là báo thù bị lừa gạt, thứ hai, nàng cũng muốn nếm thử mỹ diệu khi giết chết tồn tại cùng giai. Khác với tu sĩ Nguyên Anh, đại đa số cường giả Hóa Thần Kỳ cả đời này, cũng không nhất định có cơ hội chém giết tu sĩ cùng giai.



Trùng Đế lập tức hiểu ý, cười dữ tợn hai tiếng, nói:




- Tốt cho đám tiểu bối các ngươi, lại dám lừa gạt chúng ta như thế, Bổn đế nhất định sẽ cho các ngươi nếm thử cái gì la tư vịcủa vạn trùng phệ thân.



Dứt lời đem áo bào rộng thùng thình vung lên, ống tay áo là không gian pháp bảo, các loại phi trùng số lượng khủng bố từống tay áo bay ra, phô thiên cái địa lao về phía đám người Lôi động.



Kỳ thật biết rõ đối phương là Trùng Đế, Lôi Động cùng Tiểu U,đã bắt đầu bố cục. Trùng Đế không giống với tu sĩ Hóa Thần kỳ, tuy sức chiến đấu của hắn rất mạnh, nhưng mạnh ở cách sửdụng trùng mà thôi. Sức chiến đấu một mình hắn, nếu so với cường giả Hóa Thần kỳ khác còn kém hơn mấy phần.



Mà Lôi Động, cũng biết được đạo lý này, đương nhiên không nhịn được muốn giao thủ một phen, tuy biết rõ không có khảnăng là đối thủ, nhưng chưa hẳn là không có hi vọng đánh trọng thương, thậm chí là chém giết Trùng Đế. Chỉ cần hắn bị lừa gạt sinh ra tâm lý táo bạo, có tư tưởng khinh địch.



Như thế tỷ lệ rất lớn, cho dù Trùng Đế là người cẩn thận, nhưng đối mặt với một đám tu sĩ cấp thấp, trong lúc bất tri bất giác sinh ra tâm lý ngạo mạn. Tâm tính này cũng giống đám tu sĩ Kim Đan ngày xưa Lôi Động gặp được lúc còn là Luyện Khí kỳ, ai cũng không đặt hắn vào trong mắt.



Trùng Đế sử dụng chủ yếu là phi trùng, đó là một loại rết dài một xích, sườn có cánh, nhiều chuyện sinh ra, thân thể đen nhánh tản ra khí tử âm lãnh, làm cho người ta vừa nhìn thấy, sinh ra cảm giác kinh hãi lạnh người.



Lôi Động tập trung nhìn vào, trùng này, chính là U Phệ Hồn Trùng trong truyền thuyết. Có hơn vạn con phô thiên cái địa bay tói, mà yêu trùng có tu vi tương đương với Trúc Cơ.



Mạnh hơn một chút là Yêu trùng cấp Kim Đan, lớn hơn Yêu trùng Trúc Cơ không chỉ một vòng, khoảng chừng hơn một trượng. Trong đó có con mạnh nhất có hơn ba mươi chi, thân dài mấy trượng ẩn ẩn có vẻ tức giận, rõ ràng là một đầu Cửu U PhệTrùng Hồn trùng cấp Nguyên Anh, hình thù trông vô cùng dữtợn. Lôi Động có chút không dám tin, tên Trùng Đế này sao lại có được nhiều Cửu U Phệ Hồn trùng như vậy chứ?



Cửu U Phệ Hồn trùng có thể nói là phi thường hiếm thấy, chỉ cónơi hẻo lánh như Cửu U Minh Vực mới có thể ngẫu nhiên phát hiện một hai đầu. Mà loại trùng này cũng giống như tên của nóchỉ sinh hoạt nơi Cửu U, thích thôn phệ hồn phách. Phệ Hồn Ảnh Hổ cũng thích thôn phệ hồn phách nhưng trong đó lại bất đồng rất lớn.



Phệ Hồn Ảnh Hổ bình thường là trực tiếp săn bắt u hồn tán phách hoặc là sau khi xé nát con mồi mới thôn phệ hồn phách. Nhưng đám Cửu U Phệ Hồn trùng lại biến thái hơn, chúng ưa thích ký sinh trên sinh vật, thừa dịp vật chủ còn sống chúng chậm rãi cắn nuốt hồn phách của đối phương.



Cửu U Phệ Hồn trùng cho dù thân thể lớn tới cỡ nào cũng có khảnăng thu nhỏ thân hình đến cả trăm lần rồi từ các lỗ chân lông trên cơ thể vật chủ chui vào ký sinh. Rất nhiều sinh vật bị ký sinh vô cùng thống khổ nhưng lại không có thể làm gì được Cửu U Phệ Hồn trùng nên chỉ có thể gắng gượng cho tới lúc chết!