Đại Ma Đầu

Chương 830: Vì còn sống




Ngay trong lúc con khôi lỗi cấp hóa thần kia đang chuẩn bị truy kích theo thì Quỷ Thứ luôn luôn ẩn núp đột nhiên xuất hiện ở phía sau khôi lỗi, thanh chủy thủ hung hăng đâm thẳng về phía trái tim khôi lỗi. Nhưng mà thanh chủy thủ kia vừa mới đâm vào trong cơ thể của nó được ba tấc thì con khôi lỗi màu vàng kia đãxoay người đánh Quỷ Thứ bay ra xa. Mà cùng lúc đó Lôi Động cũng nương theo một trận khói bụi, hóa thành mồn làn sương mỏng, vận dụng Chu Thiên Liễm Tức Thuật lên tới cực hạn, khiến cho hình thể và khí tức của cơ thể mình đều biến mất vô ảnh vô tung.



Đợi đến khi con khôi lỗi hóa thần kia tỉnh lại khỏi trạng thái bịQuỷ Thứ tập kích thì lại ngạc nhiên phát hiện ra người kia đãhoàn toàn biến mất, không thể tìm ra nửa điểm tung tích. Tiếp tục quay đầu nhìn lại con quỷ vương vừa đánh lén, cũng giống như gia hỏa kia, nó cũng đã biến mất không còn thấy gì nữa. Loại kết quả này ngay cả "Nó" cũng không thể ngờ được.



Chỉ là một tên tu sĩ nguyên anh kỳ thế nhưng lại có thể bày ra đủ loại thủ đoạn đùa giỡn ở trước mặt mình, sau đó còn chạy thoát đi. Lúc sau trong miệng nó liền phát ra một tiếng duệ tiếu, thần niệm cường đại lan tràn về bốn phương tám hướng.



- Toàn bộ đệ tử Vạn Khôi Môn nghe lệnh.



Sau đó, lại lăng không đứng trước cánh cửa tàng kinh các vừa sụp xuống, nhiếp Tiêu trưởng lão vào trong tay, thần niệm quét qua thân thể người này, liền có chút kinh ngạc nỉ non nói.



- Không ngờ là Tỏa Hồn Đinh của U Minh Quỷ Tộc? Vừa rồi thứđánh lén khôi lỗi quả nhiên là một con quỷ vương.



Lúc này nó cũng không thèm nói thêm gì nữa, con khôi lỗi cao hơn một trượng kia liền cực kỳ linh hoạt, pháp quyết vừa bấm liền điểm một chỉ vào giữa lông mi của Tiêu trưởng lão. Một đạo kim quang liền chiếu xạ vào bên trong Tử Phủ của hắn. Cái đại Tỏa Hồn Đinh âm trầm khủng bố kia vừa tiếp xúc với kim quang liền nhanh chóng biến thành hư ảo.



Tiêu trưởng lão kia cũng đã lấy được tự doa, nhưng mà sắc mặt có chút già nua trở nên trắng bệch, trong lòng còn tràn đầy sợ hãi, cảm kích nói.



- Tiêu mỗ đa tạ Lý trưởng lão đã cứu giúp, Tiêu mỗ không làm tròn bổn phận, xin Lý trưởng lão hãy trừng phạt.



- Tiêu trưởng lão, cái này không cần tự trách,



Trong miệng con khôi lỗi màu vàng kia liền phun ra tiếng người, thanh âm mang theo vẻ an ủi nói.



- Thực lực của tên tặc tử này rất cường đại mà thủ đoạn lại vô cùng, thực nằm ngoài khả năng Tiêu trưởng lão có thể ứng phó. Nếu nói về trách nhiệm thì ngược lại Lý mỗ mới cần chịu trách nhiệm. Lấy thân thể Hóa thần của môn phái để đối phó với tồn tại cấp nguyên anh mà vẫn thất thủ để hắn chạy trốn.



- Cái gì?



Bởi vì nguyên anh có chút hao tôn khiến cho tinh thần có chút uểoải không thôi, Tiêu trưởng lão khiếp sợ dị thường nói.



- Thật không ngờ tên tặc tử này lại lợi hại như vậy? Ngay cả Lý trưởng lão tự mình ra tay mà vẫn để hắn đào tẩu?



- Đúng là như thế, nhưng mà Lý mỗ đã hạ lệnh khởi động hoàn toàn hộ sơn đại trận, tạm thời nghiêm cấm bất kỳ kẻ nào ra vào. Chỉ cần điều tra một lượt, dù cho tặc tử kia có xảo quyệt như cáo thì cũng có chạy đằng trời.



Thanh âm của con khôi lỗi màu vàng kia dường như đã tràn ngập tự tin.



- Lý trưởng lão, chẳng lẽ ngài hoài nghi tặc tử là khách bên ngoài?



Tiêu trưởng lão có chút tiểu tâm cẩn thận hỏi lại.



- Khởi động hoàn toàn hộ sơn đại trận có thể sẽ khiến cho môn phái vì chuyện này mà đắc tội với rất nhiều người hay không?





- Hừ, những người tới đây đều là đồng minh của Vạn Khôi Môn ta, nếu ngay cả một ít chuyện này cũng không chịu hỗ trợ tha thư, lại đồng bọn này giữ lại thì có tác dụng gì? Chỉ cần sau khi tra ra bọn họ thực sự không phải là kẻ trộm, chúng ta có thể bồi thường lại cho họ.



Con khôi lỗi màu vàng hừ lạnh một tiếng, trong ánh mắt linh động lộ ra một đạo kim quang, uy thế ngập trời.



- Bất kể là ai, dám cam đảm xông vào tàng kinh các của Vạn Khôi Môn ta, vả lại còn làm hư hao không ít điển tịch, Lý mỗ cũng đều khiến cho hắn phải trả một cái giá lớn.



Uy thế của cấp hóa thần vừa phát ra, Tiêu trưởng lão chỉ có tu vi nguyên anh sơ kỳ liền lập tức cảm thấy có chút ăn không tiêu,đồng thời cũng có cảm giác khâm phục đối với vị Lý trưởng lão cường đại này. Có thể làm được việc mà người thường không thể, đem nguyên anh của mình xuất khiếu, dung nhập vào bên trong thân thể của khôi lỗi cấp hóa thần quả nhiên là sáng kiến trước nay chưa từng có.



Lại nói đến Lôi Động ở bên này, bởi vì đang ở dưới tình huống tính mạng bị áp chế, hắn đành phải thu liễm hơi thở xuống cực hạn, hóa thành một đạo hắc vụ nhàn nhạt. Thừa dịp ban đêm gió lớn, đường xá quen thuộc liền nhanh như chớp trở về căn phòng của chính mình, hóa thành hình thái chân thật thì sắc mặt của hắn tái nhợt, không hề mang theo một tia huyết sắc.



Bởi vì lúc cuối cùng đã vận dụng cảnh giới Quân Lâm Thiên Hạnên khóa Đế Ma Chủng kia cũng hiện lên trên trán, nhưng mà nócũng đã ảm đạm không chút ánh sáng. Tồn tại cấp hóa thần cũng không phải là nói đùa, so với nguyên anh kỳ chính là cách biệt một trời một vực. Nhất là Lôi Động lại bị một cái tồn tại cấp hóa thần đánh bất ngờ sau lưng. Cuối cùng có thể giữ được tính mạng đã là cực kỳ tự hào rồi.



Nhưng mà vừa rồi chính hắn đã phải thừa nhận hai đòn nghiêm trọng. Nhất là một đòn hạ thủ tàn nhẫn lúc sau, tuy rằng đã cực lực phòng ngự, nhưng mà hắn cũng gần như bị đánh cho thân thể tan vỡ, nguyên anh tán loạn. Thứ duy nhất có thể ăn mừng được chính là tính mạng tạm thời vẫn giữ được. Ngoài ra Quỷ Thứ được Lôi Động lưu lại để làm đường lui, ngoại trừ bị thương không nhẹ ra thì cũng không còn trở ngại gì khác.



Việc khẩn cấp trước mắt chính là cần phải nhanh chóng xử lý thương thế. Ít nhất thì cũng khiến cho người ta nhìn từ bên ngoài vào cũng không biết được mình từng chiến đấu kịch liệt màbị thương. Nếu không tất nhiên sẽ dẫn tới sự chú ý của mọi người. Một khi bị người ta chú ý, chỉ sợ là một ít dấu vết để lại cũng sẽ bị đào móc ra. Chỉ cần Vạn Khôi Môn hơi có chút lòng nghi ngờ đối với chính mình, vậy thì họ sẽ có rất nhiều biện pháp khiến cho mình hiện nguyên hình.



Bỗng nhiên đầu lông mày của Lôi Động nhíu lại, theo bản năng thấp giọng quát lên một tiếng.



- Là ai?



Sát khí trong lòng vừa hiện, chợt có một cái U Minh Quỷ Trảo phá không mà đi, bắt được một đạo thân ảnh nhàn nhạt. Hắn vừa định trực tiếp bóp chết người dám can đảm ẩn núp thì người nó cũng kêu lên một tiếng nhỏ.



Thanh âm cực quen thuộc, Lôi Động liền nhanh chóng kịp phản ứng, hóa quyền thành trảo, dùng quỷ trảo kéo trở về, ánh mắt sắc bén cả giận nói.



- Lý Sở Sở, tại sao ngươi lại ở đây?



Lý Sở Sở cũng là có chút ngây người. nguyên bản nàng bảo là muốn rời đi, nhưng mà cũng cảm thấy lo lắng cho tâm ma của Công Tôn Động, sợ là chính mình đã kích thích tâm lý bi thương của hắn khiến cho hắn nửa đêm đả tọa có bị tẩu hỏa nhập ma cũng không hay. Liền hảo ý quay đầu lại, lấy ra viên Tĩnh Tâm ngọc bội mà lão tổ tông để lại cho nàng chuẩn bị đưa cho hắn.



Ai ngờ, nàng vừa mới quay trở lại, liền đứng ở ngoài cửa kêu vài lần thế nhưng hiện tại chẳng biết hắn đã đi đầu mất. Lúc ấy còn thưởng rằng bởi vì tâm tình của hắn không tốt nên ra ngoài đi dạo, vì thế nàng liền quyết định ở trong phòng chờ hắn một lát, khi hắn về sẽ tặng viên ngọc bội này lại cho hắn, cũng có thể cho hắn một cái kinh hỉ. Lại sợ nếu có người bên ngoài bắt gặp thì sẽ sinh ra những tin đồn không hay vì thế mới dùng Liễm Tức Thuật ẩn giấu ở trong phòng.



Liếm Tức Thuật này của Lý gia tuy rằng các phương diện đều không bằng được Chu Thiên Liễm Tức Quyết mà Lôi Động sửdụng, thế nhưng cũng có thể coi là một môn Liễm Tức Thuật thượng thừa. Thế cho nên khi Lôi Động kinh hồn chưa định, thương thế rất nặng mà chật vật quay về thì cũng không có nháy mắt phát hiện ra nàng. Nếu không phải bỗng nhiên hơi thở vànhịp tim của nàng chợt biển đổi, lộ ra chân tướng, thì sợ là Lôi động hoàn toàn không phát hiện ra sự tồn tại của nàng



Thanh âm của Lôi Động vang lên, khiến cho Lý Sở Sở tỉnh lại từtrong ngây dại. Thân thể bị U Minh Quỷ Trảo túm chặt khiến nàng không thở được, hơi quằn quại một chút, cũng căn bản là không giãy giụa được mảy may. Lập tức sắc mặt trắng bệch của nàng hiện lên vẻ không dám tin nhìn chằm chằm vào Lôi Động.



- Công Tôn Động, ta, ta thực không thể tin được, ngươi, ngươi, thế nhưng…



Lúc này, hình tượng của Lôi Động vô cùng không tốt. Sắc mặt tái nhợt, ánh mắt hung lệ mà dữ tợn, ở giữa mày còn có một con mắt yêu dị, quanh thân được một tầng quỷ vụ tối tăm bao trùm, pháp thuật sử dụng cũng là một quỷ trảo. Hiển nhiên hắn chính là một tên yêu nhân ma đạo. Mặc dù Vạn Khôi Môn luôn bảo trì quan điểm trung lập, nhưng tổng thể vẫn là hướng về chính đạo.




Ánh mắt của Lôi Động không ngừng lóe lên, vừa muốn giết người diệt khẩu rồi lại có chút do dự. Nhưng rồi hắn lại nghĩ tới hiện tại Thiên Ma sinh tử chưa biết, cần dựa vào sinh mạng thần thủy mới có thể cứu được tính mạng. Mà kiều thê ở trong nhàcũng đang tha thiết mong chờ mình bình an trở về. Lúc trái tim của hắn trở nên hung ác, chuẩn bị bóp cho nàng trở nên hồn phi phách tán.



Bỗng nhiên thần niệm của hắn quét đến tay của nàng, dường như là nàng đang gắt gao nắm chặt một quả ngọc bội. Mà từbên trong cái ngọc bội kia liền tỏa ra một đạo hơi thở an tường kim sắc, hẳn là bảo bối có công hiệu an thần định khí. Lập tức Lôi Động liên tưởng đến lời nói về tâm ma của nàng lúc trước. Hắn không khỏi áp chế sát khí, buông lỏng U Minh Quỷ Trảo ra,đặt nàng xuống đất, thanh âm vẫn mãnh liệt như trước nói.



- Lý Sở Sở, nếu ngươi dám có nửa điểm dị động ta sẽ giết ngươi giống như một con sâu.



- Đến tột cùng thì ngươi là ai ?



Chung quy thì Lý Sở Sở cũng là người nối nghiệp được đại thếgia bồi dưỡng, sau khi hơi suy nghĩ một chút. Tuy rằng sắc mặt vẫn trắng bệch như trước, nhưng mà đã trấn định hơn rất nhiều. Chất vấn Lôi Động.



- Hao tổn tâm tư lén vào Vạn Khôi Môn của ta đến tột cùng là cóâm mưu gì ?



Hừ.



Lôi Động mãnh liệt quét mắt về phía nàng một cái.



- Ngươi biết càng nhiều thì sẽ bị chết càng mau. Nể tình chúng ta quen biết trước kia, ngươi hãy ăn viên Phệ Hồn Đan này vào, coi như sự tình gì cũng chưa từng phát sinh. Chờ sau khi ta rời khỏi Vạn Khôi Môn tự nhiên sẽ đưa giải dược cho ngươi.



Lôi Động dứt lời, liền tùy tay lấy ra một viên thuốc.



Lý Sở Sở tiếp nhận, tùy tiện ngửi một chút, ngược lại liền thổi phù một tiếng, nở nụ cười.



- Công Tôn Động, ngươi thực coi ta là thiên kim tiểu thư cái gì cũng đều không hiểu sao ? Dựa theo hình dạng mà mùi vị thì tuy rằng dược tính của viên thuốc này có chút hung mãnh, sau khi dùng sẽ khiến cho người ta thống khổ. Nhưng rất rõ ràng đây làmột viên đan dược thượng hạng trợ giúp người ta đột phá. PhệHồn Đan, ngươi lấy đâu ra cái tên này vậy ?



Trải qua chuyện này, thật ra khiến cho tâm đề phòng của nàng đối với Lôi Động cũng giảm đi một phần. Ít nhất nàng cũng biết Lôi Động thực sự không phải muốn lấy tính mạng của nàng, cũng không phải là dạng người vô cùng hung ác. Hình tượng gia hỏa có chút chật vật trước mặt này đã dần dần dung hợp với Công Tôn Động khiêm cung ôn lương. Chỉ là hắn bây giờ so với Công Tôn Động thì có nhiều hơn một tia yêu dị tà mị.




Nhưng mà đúng là một tia yêu dị tà mị này cũng khiến cho Lý Sở Sở có chút không thể không chế nổi mà động tâm.



Cũng chính lúc này, rốt cục Lôi Động cũng không thê rức chế nổi khí huyết đang cuộn trào mãnh liệt trong cơ thể, trong miệng lại một lần nữa phun ra một ngụm máu tươi. Không nói đùa chứtrọng quyền của con khôi lỗi kia cực kỳ lợi hại, nếu không phải Lôi Động có rất nhiều thủ đoạn cường hãn thì sợ là đã sớm bịđánh chết tại chỗ. Sau khi nỗ lực bỏ chạy về nơi nà thì cũng vẫn không có nhập định chữa thương mà vẫn phải gắng gượng.



- Công Tôn Động!



Lý Sở Sở bước lên phía trước, định đỡ lấy hắn.



- Lý Sở Sở, đi nhanh lên, đừng để ta hối hận rồi giết ngươi,



Lôi Động giận dữ phẩy tay áo một cái đẩy nàng ra ngoài vài chục trượng. Nói thực đến tận bây giờ Lôi Động vẫn cảm thấy rất do dự, hắn thật sự sợ rằng nếu nàng tiếp tục ở lại nơi này thì hắn sẽ không nhịn được mà giết người diệt khẩu.




- Ôi, ngươi muốn giết thì cứ giết.



Lý Sở Sở khẽ thở dài một tiếng, vẫn là phi thân bay đến đỡ Lôi động.



Cúng đúng lúc này, thanh âm có chút uy nghiêm của vị chấp sựkim đan vang khắp Thiên Không thành.



- Hạn cho toàn bộ đệ tử trung tâm dự trong vòng một nén nhang phải tập hợp ở trong quảng trường, nếu không sẽ xử trí theo tội phản bội, giết chết không tha.



- Chờ một chút.



Một thanh âm uy nghiêm mà cường đại hơn đột nhiên buông xuống, mạnh mẽ nói.



- Bản tôn hạ lệnh, toàn bộ các đệ tử trung tâm đang chuẩn bịkhảo nghiệm cùng chờ đợi ở trong phòng để nhận kiểm tra. Bản tôn đã hoàn toàn bao phủ thần niệm ở trong, nếu cho chút nửa điểm dị động, bản tôn sẽ giết chết không tha. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -



- Tham kiến Triệu trưởng lão.



Vị chấp sợ kim đan kia nhất thời sợ đến mức thanh âm cũng cóchút run rẩy.



- Việc này, việc này.



- Ngươi có ý kiến?



Vị Triệu trưởng lão kia phảng phất có chút tức giận.



- Không, không, đệ tử sao dám có ý kiến đối với Triệu trưởng lão.



Vị chấp sự kim đan kia dường như đã bị một cỗ khí thể ép cho không thể động đậy, miễn cưỡng trả lời.



- Chỉ, chỉ là vừa, vừa rồi Lý trưởng lão có truyền âm phân phó,để cho toàn bộ đệ tử trung tâm dự bị tập hợp ở trong quảng trường.



- Hừ, Lý trưởng lão, Lý trưởng lão thì lớn hơn bản tôn sao?



Vị Triệu trưởng lão kia nghe vậy thì đột nhiên nổi điên lên.



- Chỉ là một chấp sự nho nhỏ mà cũng dám ý kiến với bản tôn. Cút ngay, bất luận kẻ nào dám can đảm dị động thì đừng có trách bổn tôn vô tình,



Ống tay cáo của vị Triệu trưởng lão kia vung lên, trực tiếp cuốn vị chấp sự kim đan kia bay ngược ra ngoài.