Đại Ma Đầu

Chương 832: Hỗn Độn Phệ Hồn tháp khí linh




Tâm vốn là không cam lòng, không thể công khai đả kích Lý Sở Sở được. Nhưng mà dường như Công Tôn Động này lại có chút quan hệ với Lý Sở Sở, vì thế hắn liền muốn trút giận lên tên tiểu tử kia. Huống chi còn có thể thanh trừ một ít chướng ngại cho cháu mình. Tranh thủ giảm bớt lực lượng của Lý trưởng lão, giải tỏa một ngụm ác khí.



Nhưng mà tuy rằng Triệu trưởng lão này lòng dạ hẹp hòi, nhưng mà cũng là hạng người tâm trí cực cao, thông tuệ mà cáo già. Sau khi ăn một cái thiệt thòi, cũng lập tức phản kích nói.



- Việc này đích thực là do Tiểu Vũ nhà ta tuổi trẻ khinh cuồng. Nhưng mà có người thiếu niên nào mà không có chút cuồng? Nhưng thật ra nha đầu Sở Sở nhà người nghe nói tư chất nhất lưu, tài hoa hạng nhất, các đối nhân xử thế, mượn sức lòng người cũng đều đứng thứ nhất. Vậy mà hiện giờ cũng ở nơi này làm loạn với một tên nam nhân, muốn sống muốn chết. Sợ là không có tư cách kế thừa địa vị của ngươi?



Có tư các kế thừa địa vị, đó cũng không phải là một việc tùy tùy tiện tiện nói đùa được. Tất cả mọi phương diện của người thừa kế đều phải cực kỳ vĩ đại. Và lại cần phải nắm chắc thời cơ, sớm không được, chậm cũng không được. Mà tuổi của Triệu trưởng lão và Lý trưởng lão cũng không sai biệt lắm, dựa theo tính toán thì hẳn là thọ nguyên đều còn có ba năm.



Hiện giờ vận khí của hai người đều rất không tồi, gia tộc đều cómột vị hậu bối cực kỳ vĩ đại mà vài ngàn năm cũng không nhất định là có một người xuất hiện. Vì thế đều được hai người liệt vào danh sách người thừa kế.



Đương nhiên mấy ngàn năm mới có một người cũng phải là nói tư chất của hai người này sẽ vượt qua Uyển Ngôn hoặc là Đông Phương Phức. Tính toán kỹ lưỡng thì bọn họ cũng không kém các nàng quá nhiều. Sở dĩ nói mấy ngàn năm không chừng có thể xuất hiện một người đó là bở vì trong mấy ngàn năm qua đây đã là cực hạn của gia tộc.



Lãnh thổ của Đại Kiền Châu cực kỳ rộng lỡn, những hạng người thiên tư tuyệt diễm nhiều vô số kể, hàng năm cũng có rất nhiều siêu cấp thiên tài hoành không xuất thế. Nhưng mà đám siêu cấp thiên tài này chưa hẳn là đã xuất hiện ở Triệu gia hoặc Lý gia,đồng dạng cũng chưa chắc đã xảy ra ở trong vòng phạm vi thếlực của Vạn Khôi Môn.



Lấy các loại tài nguyên mà hai đại thái thượng trưởng lão của Vạn Khôi Môn nắm trong tay, cộng với cấp bậc loại thiên tài này, chỉ cần không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, bồi dưỡng lên đến nguyên anh kỳ cũng không phải là chuyện tình gì quá khó khăn. Về phần có thể một đường đột phá lên đến nguyên anh kỳ đỉnh phong hay không vậy thì cần phải xem vận khí, còn hóa thần thìlà một chuyện cực kỳ xa vời.



Ít nhất từ sau khi chiến dịch thượng cổ của Vạn Khôi Môn kết thúc, hậu thế đã bắt đầu bước vào thời kỳ yên bình sau cuộc suy thoái, cũng đã trải qua mấy vạn năm nhưng ở bên trong Vạn Khôi Môn cũng không còn bao nhiêu tồn tại cấp hóa thần. Hai đại trưởng lão họ Triệu và họ Lý này cũng cực kỳ cảm khái, tu vi của bản thân đã bị giữ ở cái cảnh giới này từ nhiều năm trước. Tu vi gần như không thể tiến thêm được nữa.



Dưới tình huống cơ hội đột phá lên hóa thần trong cuộc đời này đã vô vọng, lúc này mới bắt đầu nghiên cứu khôi lỗi dung hợp thuật ở trong Vạn Khôi Môn. May mắn chính là Lý trưởng lão thành công còn Triệu trưởng lão làm như thế nào cũng đều không thể thành công. Bởi vậy sau khi có một vị thái thượng trưởng lão băng hà. Vị thái thượng trưởng lão họ Lý kia cũng chiếm cứ luôn địa vị chủ đạo, bởi vì có sức chiến đấu cấp hóa thần nên được rất nhiều lực lượng trung tâm cấp nguyên anh ủng hộ.



Đạo lý rất đơn giản, thực sự cũng không phải là thái độ làm người của Lý trưởng lão này rốt cuộc khiêm cung đến cỡ nào, cũng không phải quan tâm thuộc hạ như thế nào. Đạo lý chỉ cómột, đó chính là hắn cường đại hơn Triệu trưởng lão, vả lại còn mạnh mẽ hơn rất nhiều. Cường giả tự nhiên là dễ dàng được những người khác vây quanh ùa theo.



Nghe được tên Triệu trưởng lão kia bắt đầu chửi bới Lý Sở Sở, con khôi lỗi màu vàng kia cũng liên tục cười lạnh nói.



- Lão Triệu, bản tôn khuyên ngươi không nên ở nơi đó mà uống phí tâm tư. Việc của Sở Sở nhà ta và Công Tôn Động chính làbản tôn tự mình bày mưu đặt kế. Lúc trước bản tôn cũng xuất thân từ một cái tiểu gia tộc, một đường tới nay đã bị không ít người khi dễ, nhưng cũng đã cẩn trọng đi tới được một bước này. Vì thế mà rất có hảo cảm đối với Công Tôn Động có xuất thân hàn vi nhưng tư chất tuyệt luân. Lời thật cũng không ngại cho ngươi biết, bản tôn cho rằng thành tựu tương lai của Công Tôn Động sợ là sẽ vượt quá xa Triệu Vũ nhà ngươi. Ngươi nói làbản tôn bỡ đỡ cũng được, đầu tư cũng được, tóm lại là bản tôn cực kỳ xem trọng Công Tôn Động này.



- A?



Ngay cả Lý Sở Sở cũng không ngờ rằng gia gia của mình lại có thể nói ra những lời này. Đương nhiên nàng cũng cực kỳ rõ ràng, loại chuyện bày mưu đặt kế tự nhiên là không có. Nhưng mà gia gia đã nói gần nói xa, có chút tán thưởng Công Tôn Động như vậy? Chỉ sợ là thật sự có một tia ý tứ là muốn cho hắn và… Trong lúc nhất thời, nội tâm của Lý Sở Sở thật là có chút vừa mừng vừa lo.



Vui chính là dường như tình cảm của mình dành cho Công Tôn Động đúng là không nhầm, ngay cả gia gia cũng không phản đối. Lo chính là Công Tôn Động không những không rõ lai lịch mà ý đồ cũng không rõ. Chuyện này đúng là khiến cho nàng tâm hoảng ý loạn một trận.



- Hừ.



Triệu trưởng lão nhất thời bị nghẹn họng. Ngẫm lại cũng phải, ở trong trận thi đấu khôi lỗi lần này, Công Tôn Động biểu hiện ra ngoài chính là thực lực có thể đoạt giải quán quân, ngay cả đứa cháu của mình cũng bị hắn đánh bại. Tuy rằng tuổi tác của hắn lớn hơn cháu của mình một chút, tu vi cũng thấp kém hơn.



Nhưng mà điều này cũng không thể phủ nhận Công Tôn Động đích thật là một thiên tài hiếm có. Nếu hắn đồng dạng cũng cóxuất thân từ đại gia tộc, có được tài nguyên vô cùng để tu luyện thì thực lực và thành tựu không phải là chỉ có như vậy.



Vừa nghĩ đến những chuyện này, hắn liền cảm thấy khó chịu trong lòng. Chẳng lẽ Triệu gia mình thật sự là từ lúc bắt đầu cho tới nay đều bị nhà họ Lý này ngăn chặn sao? Nhưng mà nhìn tên họ Công Tôn này dường như nhân phẩm không quá tốt? Có lẽ vẫn còn có cơ hội…



Sau khi Triệu trưởng lão bị con khôi lỗi màu vàng kích thích xong liền bắt đầu cân nhắc xem ở bên trong Triệu gia của mình có còn nữ hài tử này có dung nhan, tư chất hiếm thấy hay không? Dùcho không đoạt được tiểu tử Công Tôn này thì cũng phải phá hỏng chuyện hôn nhân của bọn hắn mới được.



Vừa nghĩ tới chuyện này, Triệu trưởng lão ngược lại bắt đầu nở nụ cười.





- Một khi đã như vậy, coi như là Triệu mỗ đã xen vào việc của người. Đồng thời cũng chúc mừng Lý huynh đã tìm được một nữtế tốt, chúc mừng, chúc mừng. Nếu Lý huynh đã ở chỗ này, như vậy Triệu mỗ cũng không cần phải ở đây nữa, ta sẽ đi truy nã tội phạm trước đây.



Một phen giương thương múa kiếm đến đây liền tuyên cáo chấm dứt. Mà Triệu trưởng lão kia cũng khống chế một món linh bảo phi hành bay về phía xa, chỉ để lại tiếng cười quanh quẩn.



Nhắc tới Lý trưởng lão ở trong con khôi lỗi màu vàng kia, ở bên ngoài nhìn vào thì giống như là thắng Triệu trưởng lão, nhưng kì thực cũng buồn bực tới mức thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu mày chết. Cũng may hắn chỉ còn ý thức nhân loại, thân hình khôi lỗi, vì vậy lúc này mới khiến cho hắn không có dâng khíhuyết mà chết. Nhưng dù vậy thì cũng tức đến mức thi triển ra một đạo kim quang cuốn lấy hai người, chỉ trong công phu vài nhịp thở liền tiến vào bên trong một cái động phủ mang phong cách cổ xưa mà thanh lịch.



Con khôi lỗi màu vàng kia chắp tay sau lưng, bên trong đôi mắt chợt có kim quang lé lên, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lôi Động.



- Tiểu tử, đứa cháu gái này của bản tôn chính là người xuất sắc nhất trong đám hậu bối của bản tôn. Từ thuở ấu niên đã được bản tôn tự mình chỉ định sẽ là người nối nghiệp gia tộc, cùng với là người thừa kế bản tôn. Ngươi đã hiểu chưa?



- Lúc trước vãn bối không biết, nhưng hiện tại đã rõ ràng rồi.



Trong lòng Lôi Động hơi buông lỏng một hơi, hắn cũng nhìn ra được con khôi lỗi màu vàng này dường như cũng không có phát hiện ra thân phận chân thật của mình. Liền cung kính nhã nhặn trả lời.




- Vãn bối cũng không có lường trước được, trưởng bối của Sở Sở không ngờ lại là một cường giả hóa thần chí cao.



- Được tốt lắm. Ở trước mặt bản tôn mà ngươi có thể trấn định tự nhiên như vậy, không lạ khi đứa nhỏ Sở Sở này cứ khăng khăng một mực đối với ngươi.



Con khôi lỗi màu vàng kia đối với chuyện này thật ra hơi có vẻ tán dương. Ngữ khí dịu đi nói.



- Nhưng ngươi đã nhầm rồi. Tuy rằng hiện tại nhờ vào thân thểkhôi lỗi nên bản tôn cũng có được thực lực hóa thần, nhưng mà lại không phải là cảnh giới hóa thần. Chân chính vẫn chỉ là tu sĩnguyên anh kỳ đỉnh phong. Đời này sợ là không có cơ hội bước chân vào cảnh giới hóa thần chân chính. Nếu bàn về hi vọng, ngươi và Sở Sở nếu có tài nguyên vô cùng dồi dào ủng hộ thì thật ra cũng có một chút hi vọng. Nhưng mà cũng chỉ là một chút hi vọng mà thôi. Dù sao đột phá đến hóa thần tuy rằng tư chất là quan trọng, nhưng mà cơ duyên và đại vận khí cũng không thể thiếu được.



- Tiền bối quá khen rồi.



Lôi Động cúi đầu hơi có chút hờ hững nói.



- Hiện tại vãn bối chỉ mới là tu sĩ trúc cơ sơ kỳ, hy vọng trước mắt cũng chỉ là thăng cấp lên trúc cơ kỳ đỉnh phong mà thôi. Vềphần kim đan cũng tốt mà nguyên anh thì cũng thế, cái này đối với vãn bối mà nói thì thực quá xa, xa không thể với tới.



- Được, tốt lắm. Ngươi còn ít tuổi như vậy mà đã có thể giác ngộđược đến nơi đến chốn như vậy cũng thật là hiếm có. Tin tưởng sau khi ngươi đã trải qua một hồi đau khổ thì cũng đã lấy được lợi ích không nhỏ.



Con khôi lỗi màu vàng lại thưởng thức và tán dương,



- Ngươi xuất thân hàn vi, từ nhỏ liền chịu nhiều đau khổ. Nhân gian thường ấm lạnh. Tuy nói thì là như thế, tu vi của ngươi nếu so với Sở Sở và tên tiểu tử Triệu Vũ kia thì hơi kém hơn một bậc. Nhưng kì thực thì tiền vốn của ngươi lại lớn hơn. Kế tiếp chỉ cần ngươi được cung cấp tài nguyên dồi dào thì tin tưởng ngươi sẽ nhất phi trùng thiên, nổi danh khắp thiên hạ.



Thực hiển nhiên, thân là thái thượng trưởng lão, hắn cũng đã đọc qua một ít tư liệu tình báo về hóa thân của Lôi Động. Đối với việc này cũng không phải là hoàn toàn không biết gì cả.



Thân mình Lôi Động cũng đã trải qua thế sự, cũng là một người cáo già. Đương nhiên cũng hiểu rõ ràng trên thế giới này không có bữa cơm trưa nào không phải trả tiền. Con khôi lỗi màu vàng Lý trưởng lão này tung ra lời nói mê người, sau lưng khẳng định là có mục đích. Tuyệt không có khả năng không công tiện nghi cho hắn. Liền bắt đầu nhẫn nại, tiến tục nghe hắn nói.



Quả nhiên, kế tiếp hắn lại nói.



- Hiện tại ở trước mặt người có hai con đường. Thứ nhất đó làhoàn toàn cắt đứt với Sở Sở, từ nay về sau ngươi làm một tên đệtử trung tâm bình thường. Mà Sở Sở thì sẽ vẫn được bản tôn bồi dưỡng để trở thành người thừa kế. Con đường này, bản tôn cũng không lo lắng ngươi và Sở Sở sẽ có cái gì biến hóa, bởi vì chênh lệch của các ngươi sẽ càng ngày càng xa, căn bản không có khảnăng kéo dài.




Lôi Động trầm mặc không nói, tiếp tục thành thành thật thật lắng nghe.



Thấy hắn bảo trì bình thản như thế, con khôi lỗi màu vàng lại càng tỏ vẻ thưởng thức, liền nói ra con đường thứ hai.



- Như vậy bản tôn cũng nói cho ngươi nghe con đường thứ hai một chút. Đó là phải ở rể trong Lý gia ta, trở thành vị hôn phu chân chính của Sở Sở, nhập vào Lý gia ta. Từ nay về sau ngươi sẽ trở thành người của Lý gia ta, nhưng mà bản tôn sẽ chuẩn bịtài nguyên dồi dào cho các ngươi, một đường không hề chướng ngại bước tới những cấp bậc cao hơn.



- Gia gia.



Lý Sở Sở đột nhiên mặt đỏ tới mang tai, không nhịn được màhờn dỗi một tiếng. Tuy nói lúc trước diễn trò rất tự nhiên, nhưng lúc đó là bởi vì một lòng một dạ trợ giúp người đàn ông mà mình có hảo cảm, lại đang bị thương. Quan trọng là…Mặc dù dưới cái loại nguy hiểm trước mặt nhưng hắn cũng không chịu giết nàng để diệt khẩu, tình nguyện để chính mình phải mạo hiểm thật lớn.



Thậm chí là vô cùng có khả năng phải trả giá bằng tính mạng của mình. Chính vì những điều này mới khiến nàng không hề do dự mà quyết định giúp hắn bảo mệnh. Vì bảo mệnh, tự nhiên làmột ít chuyện ngượng ngùng đỏ mặt đều tạm thời ném ra sau đầu. Hiện giờ liền bị trưởng bối của mình rõ ràng đề cập đến việc này. Lý Sở Sở chưa bao giờ trải qua phương diện này đương nhiên sẽ thẹn thùng vạn phần. Truyện Sắc Hiệp -



Đối với Công Tôn Động thần bí, cường đại cùng với một cỗ khíchất độc đáo và tà mị trên người hắn phát ra, tuy nói khiến cho nàng cảm giác được nguy hiểm và không ổn định. Nhưng mà, nàng lại không thể không thừa nhận, Công Tôn Động chân thật này so với cái vẻ già vờ trước kia càng khiến nàng cảm thấy sức hấp dẫn và mị lực lớn hơn.



Nhưng mà, cho dù Lý Sở Sở có nghĩ nát óc, cũng tuyệt đối không thể nghĩ ra được tu vi và tuổi thực của Lôi Động. Bề ngoài nhìn như tuổi trẻ anh tuấn, nhưng kỳ thực là đã trở thành một lão quái vật cấp nguyên anh không hơn kém gia gia của nàng bao nhiêu. Nếu bàn về sức chiến đấu chân thật, cái tên Triệu trưởng lão hung hăng càng quấy xuất hiện lúc trước kia, nếu là không thể sử dụng được khôi lỗi cấp hóa thần thì tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của Lôi Động.



- Hừ, là chính ngươi đã nhìn trúng người ta, hiện tại còn xấu hổ cái gì nữa? Vừa rồi ở trước mặt mọi người, tranh đoạt tình nhân khóc lóc om sòm như thế thì không thấy xấu hổ sao?



Con khôi lỗi màu vàng hừ lạnh một tiếng:



- Lúc trước ta còn tưởng rằng ngươi thừa kế cả sự lanh lẹ của gia gia, cảm thấy mình thích thì sẽ không thèm để ý gì đến những thứ xung quanh khác.



Nó trừng mắt nhìn Sở Sở rồi tiếp tục giáo huấn:



- Ai ngờ vẫn là tâm tính tiểu nhi nữ. Tất cả mọi người đều là tu sĩ theo đuổi thiên đạo, thích là thích, sao lại phải nhăn nhăn nhónhó giống như một đại tiểu thư ở thế tục vậy? Gia gia nói thiệt cho ngươi biết, nguyên bản lần đầu tiên chứng kiến tin tức tình báo thực tế của tên Công Tôn tiểu tử kia, gia gia của ngươi liền thật sự có loại tâm tư này. Chẳng qua là sợ ngươi không chịu nhận, sinh ra tâm lý trái ngịch, nên cứ để thuận theo tự nhiên. Nếu không ngươi dựa vào cái gì mà nghĩ đến cái thuyền chiến sau khi tới đón ngươi rồi lại còn đi đón tiếp Công Tôn Động?



Lý Sở Sở thật ra đã bị gia gia của mình dọa cho hoảng sợ một phen. Nhưng mắt thấy gia gia dường như thực sự nguyện ý thúc đẩy nàng và Công Tôn Động thì trong lòng không khỏi nổi lên một tia hi vọng chân chính. Thứ duy nhất khiến cho nàng có chút lo lắng chính là lai lịch của hắn dường như thực sự thần bí khiến cho nàng nhìn không thấu, sờ không tới.




mà nàng có thể khẳng định chắc chắn rằng mặc kệ là lai lịch của Công Tôn Động này như thế nào, hay là mục đích của hắn là gì? Nhưng mà chắc chắn là sẽ không hại đến nàng. Nếu không trong thời gian vừa rồi, chính mình sẽ bị hắn giết người diệt khẩu. Thực hiển nhiên, nội tâm của hắn cũng rất có hảo cảm đối với mình. Chẳng qua là bởi vì có chút nguyên do đặc thù nên không thểnhận mà thôi. Nếu như hắn thật sự có thể trở thành đạo lữ tu luyện với mình, tin tưởng sớm hay muộn mình cũng sẽ được nghe hắn giải thích.



Đối với một người tu sĩ mà nói, đời này muốn gặp được một người phù hợp bầu bạn với mình thực sự là quá khó khăn. Màtính các của Lý Sở Sở cũng là ngoài mềm trong cứng. Có đôi khi liền dễ dàng để ý. Đối với chuyện tình cảm nam nữ này nàng cũng không biết phải làm sao. Nhưng mà lại nghe được gia gia cổ vũ thì nàng cũng tạm thời buông lỏng, đỏ mặt xấu hổ màhung hăng gật đầu.



Lôi Động cau mày lộ vẻ do dự,c ũng không phải do dự vấn đề có thật sử trở thành con rể của nhà người ta hay không? Vấn đềhắn do dự chính là có cần tương kế tựu kế hay không. Lôi Động từ trước đến nay đều tự nhận là tác phong làm việc tàn nhẫn, làhạng người bất kể thủ đoạn. Nhưng mà giờ khắc này hắn không thể nào chân chính làm được bốn chữ bất kể thủ đoạn này.



Nếu là tương kế tựu kế, như vậy sẽ có cơ hội rất lớn, lại không quá phiêu lưu lấy được khôi lỗi thuật cấp hóa thần. Nhưng mà rất rõ ràng là làm như vậy sẽ hủy hoại cả đời của Lý Sở Sở này. Nếu đổi lại là một người đi đường thì cũng thôi. Nhưng mà Lý Sở Sở này thật tâm thật ý đối với mình, bản thân nàng cũng là một nữhài tử cực kỳ vĩ đại.



Nếu nói bản thân Lôi Động hoàn toàn không có nửa điểm hảo cảm nào đối với nàng, đây thuần túy chính là trợn mắt nói dối. Chẳng qua, Lôi Động không muốn, cũng không thể làm như vậy được. Lôi Động vốn dĩ cũng cực kỳ tán thưởng đối với bản thân nàng. Trên người nàng, Lôi Động có thể chứng kiến bóng dáng của thê tử Uyển Ngôn.



Nhưng nếu Lôi Động không đồng ý, chỉ sợ không những sẽ bịnhốt vào trong lãnh cung, vả lại còn bị con khôi lỗi màu vàng kia thẹn quá hóa giận sẽ gây khó dễ, thậm chí là theo dõi. Kể từ đóxác suất lấy được vật mình muốn sẽ cực kỳ xa vời. Hơn nữa căn cứ theo suy đoán của khí linh lúc trước, khôi lỗi thuật cấp hóa thần này có khả năng rất lớn là được Lý trưởng lão hóa thân thành khôi lỗi này tự mình cất giữ. Đời này còn muốn tiếp cận hắn đều là chuyện tình không có khả năng.



- Tiểu tử, đừng tưởng rằng sau khi ngươi trở thành con rể của gia tộc bản tôn thì bản tôn sẽ có rất nhiều ước thúc đói với hành vi của ngươi. Chỉ cần ngươi có bản lĩnh để cho Sở Sở không giận dữ với ngươi, hoặc là thực lực của ngươi vượt xa Sở Sở, thì kể cảlà ngươi có năm thê bảy thiếp bản tôn cũng sẽ không thèm nói nửa lời.




Lý trưởng lão này dường như cực kỳ xem trọng Công Tôn Động do Lôi Động biến thành. Ở trên người Lôi Động có thể nhìn thấy một chút bóng dáng của hắn khi còn trẻ. Vì vậy rất hi vọng hắn trở thành con rể của gia tộc, ngay cả loại điều kiện này mà cũng đưa ra.



- Lý Sở Sở hơi có chút ngây người, nhưng mà nàng không có lên tiếng. Một phen diễn trò vừa rồi, thuần túy là vì muốn che mắt của mọi người. Cũng không phải là nàng vốn là một bình dấm chua. Huống chi dựa theo những gì mình biết về hắn, như thếnào nàng cũng không cảm thấy được hắn là một tên háo sắc.



Nhưng mà Lôi Động vẫn không hề cử động, không ngừng suy nghĩ trong thời gian ước chừng nửa nén hương, lúc sau mới cúi đầu thật sâu thi lễ với Lý trưởng lão, trịnh trọng nói.



- Vãn bối đa tạ tiền bối đã coi trọng nhưng thế. Nhưng mà vãn bối còn có nỗi khổ riêng, không thể làm rể gia tộc của ngài được.



- Cái gì?



Lý trưởng lão cũng là có chút sợ ngây người, tiểu tử này trả lời đã nằm ngoài dựa đoán của hắn thật lớn. Ánh mắt không khỏi âm lãnh lên.



- Hừ, tiểu tử, lấy lịch duyệt của ngươi, ngươi hẳn là đã rõ ràng cực tuyệt việc này sẽ mang đến hậu quả xấu như thế nào. Huống chi ngươi và Sở Sở thân mình liền….Tiểu tử, hi vọng ngươi hãy suy nghĩ kỹ càng rồi mới tiếp tục trả lời.



Sắc mặt của Lý Sở Sở cũng trở nên vô cùng hoảng hốt. Lúc trước hắn tình nguyện mạo hiểm thật lớn cũng không chịu giết nàng diệt khẩu hiển nhiên là không có khả năng tuyệt tình đối với chính mình như vậy. Nhưng mà dưới điều kiện xuất sắc như vậy mà lại lại thực sự cự tuyệt. Chẳng lẽ hắn thật tâm không có biện pháp quên mất thê tử đã mất của mình trước kia sao?



- Ôi.



Lôi Động khẽ thở dài một tiếng thật sâu, tiếp tục nói.



- Vãn bối đã suy nghĩ cực kỳ rõ ràng.



Bỗng nhiên liền ngưng lại một chút, sau đó lại hướng về Lý Sở Sở hành lễ một cái thật sâu.



- Sở Sở tiểu thư, chuyện này ta cũng thật áy náy. Nhưng mà Lôi mỗ thực sự không muốn, cũng không đành lòng lừa gạt cô.



Lôi mỗ? Lý trưởng lão dù sao cũng là lão yêu quái sống bảy tám trăm tuổi, phản ứng cũng cực kỳ nhanh chóng, trong mắt chợt có kim quang lóe lên. Trong đầu liền xuất hiện một cái ý niệm không tốt. Tên tiểu tử kia cũng đột nhiên kia ra một tay, đặt lên trên cổ của Lý Sở Sở, quay đầu lại cười lạnh nói.



- Lý trưởng lão, chỉ cần lão nhân gia ngài dám có nửa điểm dịđộng, Lôi mỗ có thể cam đoan Sở Sở tiểu thư sẽ hình thần câu diệt, bị chết không có bất kỳ thống khổ nào.



Bên trong ánh mắt của hắn đã trở nên cực kỳ đoạn tuyệt.



- Ngươi…



Động tác của con khôi lỗi màu vàng kia lập tức dừng lại, ánh mắt cực kỳ kiêng kị nhìn chằm chằm vào Lôi Động.



- Không ngờ là ngươi…Ngươi chính là tặc tử vừa rồi tự tiện xông vào tàng kinh các?



Lúc này Lôi Động đã muốn bộc lộ ra thân phận chân thật của mình, cũng không có tiếp tục che giấu thân phận bản thân nữa, hờ hững tự nhiên nói.



- Không sao, thực sự là Lôi mỗ. Chỉ là Lôi mỗ cũng không ngờđược rằng tiền bối ngài lại đột nhiên xuất hiện.