Đại Ma Đầu

Chương 855: Phượng Minh Hổ Khiếu




- Không được nhìn ngó lung tung, Xích Vỉ kia nói đúng, mỗi người đều có quyền lực lựa chọn, hắn nếu lựa chọn ẩn nhẫn, tựnhiên phải trả giá.



Tiền bối kia thanh âm lại phiêu đãng hiện lên trong tai của hai nàng.



Xích Vỉ cười một lúc lâu, phảng phất như cười đến thống khoái, nói với mọi người:



- Lại một lần cơ hội, ai muốn làm chó cho lão nương



Có Cao Phi dẫn đầu, Ti Đồ Trấn Nam cũng là nhịn không được, vội vàng đi tới, vẻ mặt cười lấy lòng:



- Lão gặp qua chủ nhân, chỉ cần chủ nhân có điều phân phó, lão lên núi đao xuống biển lửa cũng không sợ.



- Ta, nô...nô tỳ bái kiến chủ nhân.



Lý Tiên Tiên cũng là từ trên mặt đất bò dậy, thần sắc tràn đầy lấy lòng, quỳ lạy nói:



- Nô tỳ cũng nguyện ý làm bất cứ chuyện gì vì chủ nhân.



Kể từ đó, Xích Vỉ cười đến vui sướng:



- Nhân loại a, quả nhiên là một chủng tộc yếu đuối. Nếu bốn người các ngươi nguyện ý làm nô bộc cho bản tướng quân, nghe lệnh bản tướng quân. Vậy hiên giờ, bản tướng quân cho các ngươi mệnh lệnh thứ nhất, giết chết nam tử cầm chùy không nghe lời kia.



Nam tử cầm chùy, nói tự nhiên chính là Ngô Kỵ, bởi vì chỉ có Ngô Kỵ mới có một thanh pháp bảo chùy hình.



Bọn bốn người Lý Tiên Tiên lập tức đem nhãn thần chuyển dời đến trên người Ngô Kỵ, trên mặt lộ vẻ bối rối. Cũng không phải mệnh lệnh này làm khó, mà là Ngô Kỵ thực sự là người lợi hai, Kim Đan cao giai, dù cho hắn đã thụ thương. Nhưng dựa vào bọn họ ba Kim Đan sơ giai, một Kim Đan cao giai tới đánh, cũng là dữ nhiều lành ít.



Trong lúc bốn người do dự, Xích Vỉ phảng phất chơi nghiện, thiêu đốt một mồi lửa, nói:



- Bốn người các ngươi phụ trách công kích, lão nương một chỉ đã đả thương tâm mạch của hắn, thực lực e là ngay cả tam thành cũng không đủ. Chỉ cần đánh bại hắn, toàn bộ chiến lợi phẩm trên người hắn phân nửa thuộc về các ngươi.



Đám người Lý Tiên Tiên, nhãn thần lập tức đại tỏa quang mang, tham lam, hung tàn, đủ loại. Chỉ có Cao Phi lại lộ ra một tia áy náy, nhưng chỉ là một cái chớp mắt mà thôi. Có người là vì có nỗi khổ, lại có người thuần túy là vì bảo mệnh. Nhưng giờ khắc này cũng đem tâm tình tư lợi phát huy đến mức tận cùng.



- Không phải sợ, có chủ nhân ở đây, lão nhân gia nàng tuyệt đối sẽ không trợn mắt nhìn những người khác hỗ trọ.



Lý Tiên Tiên lúc này phảng phất khôi phục nữ uy, hoàn toàn quên đi lúc trước lấy lòng Ngô Kỵ, triệu hồi ra pháp bảo, đem đầu mâu trực chỉ Ngô Kỵ:



- Chỉ cần mọi người đồng lòng hợp lực giết hắn, nếu có thể làm chủ nhân vui, còn có thể thu được đại lượng chỗ tốt. Do dự cái gì, giết!



Yêu kiều một tiếng, vừa tay, từ xa khống chế được một thanh phi kiếm như băng tinh, chém về phía đầu Ngô Kỵ.



Còn lại ba người cũng đều đuổi theo, nhất tề hướng phía Ngô Kỵ kêu hô, tận lực không chút lưu tình.



- Khanh khách, nhân loại a, thực sự là một chủng tộc thú vị, lão nương nhìn cũng cao hứng..



Xích Vỉ quyến rũ cười đến run rẩy cả người, phảng phất như chỗ cực kỳ hưng phất. Đem đám nhân loại này đùa bỡn trong tay, thực sự là vui sướng.




- Ai!



Lôi Động nặng nề thở dài một hơi, nhãn thần có chút thương hại nhìn Xích Vỉ, thanh âm có chút trầm thấp khàn khàn nói:



- Xích Vỉ Ma Tương, ngươi chơi đủ chưa?



Một cái lợi trảo dữ tợn thấu xuất quang mang đen kịt, không biết từ lúc nào đã kéo lấy Ngô Kỵ thụ thương, kéo một cái, hắn đãnhẹ nhàng rơi xuống bên cạnh Lôi Động. Ngô Kỵ thấy chính mình dưới tình huống không chịu đầu hàng, lúc này mặc kệ thế nào cũng phải mất mạng, ahwns cũng không hận những đồng bạn bịXích Vỉ đầu độc. Bởi vì bọn họ cũng bất quá là vì tính mạng, là kẻđáng thương đau khổ giãy dụa trong tay cường giả.



Ngô Kỵ cũng cho rằng Xích Vỉ nói rất đúng, mỗi người đều phải trả giá vì lựa chọn của mình. Bọn họ lựa chọn ẩn nhẫn, mà Ngô Kỵ hắn lại lựa chọn con đường đối kháng. Cái gọi là con đường đối kháng, hắn thập phần thập phần, chỉ cầu có thể chết thống khoái chút mà thôi. Muốn cho hắn nịnh nọt yêu xà kia một phen còn có thể làm được, nhưng nếu trực tiếp khúm núm gọi một tiếng chủ nhân, vậy tuyệt đối không phải Ngô Kỵ có khả năng tiếp thu.



Nhưng nguyên bản muốn liều mạng đánh một kích về phía Xích Vỉ, cho dù là đổi lấy nàng thương tổn cũng không hối tiếc, dịtrạng cứ như vậy phát sinh. Trợn trừng mắt, có chút không dám tin tưởng nhìn chằm chằm Đinh Động được mình coi là huynh đệ, vừa một trảo là hắn xuất ra, tốc độ nhìn như không nhanh, lại khiến hắn muốn tránh cũng không được.



Mộ Dung tỷ muội cũng là trừng lớn hai mắt, gắt gao nhìn thẳng về phía Lôi Động. Mấy đội hữu lúc trước nỗ lực công kích Ngô Kỵ, đột nhiên đánh mất mục tiêu, sau đó cũng thất thần tại chỗ.



Thời gian phảng phất trong nháy mắt đình trệ, không ai biết được đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.



Thế nhưng ba Luyện Ngục cường giả lại phảng phất như hiểu ra cái gì đó, đều từ con ngươi co rút lại, vô ý thức dựa sát vào nhau, trịnh trọng bày ra tư thái chiến đấu, thần niệm điên cuồng lao về phía Lôi Động.



Lôi Động hừ lạnh một tiếng, sau đó bất động thanh sắc, cũng làvận đủ thần niệm, cùng với ba người giao phong. Thần niệm giao phong là hung hiểm, không nghĩ qua là sẽ gặp phải thần niệm tổn hương đến căn bản. Thế nhưng Lôi Động lấy một địch ba, cũng không chút sợ hãi, bình tĩnh đáp lại, dễ dàng phản kích. Nguồn:



Cái này cũng khó trách, Lôi Động tuy nói tu vi chỉ có Nguyên Anh cao giai, không sai biệt lắm tương tự ba Luyện Ngục Ma tướng. Thế nhưng trên dưới toàn thân hắn, địa phương xuất chúng nhất e là phải kể tới thần niệm. Từ Luyện Khí bắt đầu, Lôi Động liền cực kỳ chú trọng bồi dưỡng thần niệm, từ đó về sau, phương diện này cũng có rất nhiều kỳ ngộ, không ngừng rèn luyện thần niệm cường đại.




Từ lý luận mà nói, có tu sĩ hoặc yêu thú hoặc dị tộc đồng giai với Lôi Động từ thần niệm mạnh hơn hắn, nhưng mặc dù là những kẻ đó thực sự tồn tại, cũng là phượng mao lân giác, ít đến hầu như tìm không được.



Thần niệm của hắn cường đại, so với Hóa Thần sơ giai có một khoảng chênh lệch. Thế nhưng đã vượt lên Nguyên Anh đỉnh phong tầm thường. Ba Luyện Ngục Ma tướng này tuy mạng, nhưng thần niệm lại kém hơn Lôi Động một khoảng thật lớn. Ba đánh một, bọn họ dĩ nhiên phát hiện bên mình không chiếm thượng phong, đáng sợ là đang dần dần bị hắn áp chế.



Nội tâm sợ hãi, thoáng cái đột nhiên hiện lên, gia hỏa đối diện,đến tột cùng là cấp bậc gì? Nguyên Anh cao giai? Hẳn là không phải, cho dù là thần niệm của Nguyên Anh cao giai cũng khó lấy một địch ba, thậm chí còn có thể chiếm được thượng phong.



Lẽ nào, vị này dĩ nhiên đạt được Nguyên Anh đỉnh phong? Ý niệm này vừa hiện ra trong đầu, ba Luyện Ngục Ma tướng cũng không bình tĩnh được nữa. Nếu đối phương là Nguyên Anh đỉnh phong cường giả, vậy chỉ dựa vào một mình hắn, thu thập ba người mình là dư dả. Đương nhiên, ba người bọn họ cũng không dám suy nghĩ lên trên nữa. Bởi vì chỉ cần vừa nghĩ đến hai chữHóa Thần, liền theo bản năng vô thức lảnh tránh. Bởi vì một khi liên quan đến hai chữ này, ba người không một ai có thể có nửa phần cơ hội giữ được tính mệnh.



Ba Ma tướng thuộc về trận doanh khác nhau, đưa mắt nhìn nhau, tuy rằng chủng tộc khác biệt, nhưng đều từ nhãn thần của đối phương thấy được vẻ ngưng trọng. Không hẹn mà cùng đình chỉthần niệm công kích, trịnh trọng hướng Lôi Động hành lễ:



- Xin hỏi là nhân loại vị cường giả nào đến Luyện Ngục Vực? Tại hạ Khảm Mạt Nhĩ, Hỏa Lĩnh, Xích Vỉ bái kiến tiền bối?



Tiền, tiền bối?



Toàn bộ đội hữu tại tràng, ai nấy đều si ngốc, nhìn chằm chằm Lôi Động. Phải biết rằng, ba Luyện Ngục Vực Ma tướng này đều có thể thu thập cả tiểu đội mà không chút nào có lực hoàn thủ. Thế nhưng, hôm nay ba người lại đối với đội hữu Đinh Động của mình cung kính như vậy, luôn mồm xưng hô tiền bối. Trời ạ, thếgiới này là thế nào?



Nhất là Lý Tiên Tiên vừa mới nóng nảy muốn giết người, giờkhắc này, trong đầu e là một mảnh trống rỗng, hầu như muốn ngất đi. Ngốc a, thật là ngốc a. Tại sao có thể như vậy? Vì sao bản thân lại ngốc đến như vậy, một Đại Phật phóng trước mặt, chẳng những bỏ qua, còn đăc tội?



Biết sớm như vậy, nên thi triển ra toàn lực câu dẫn hắn a, cho dù là làm sự tình xấu hổ kia, đều là đáng giá. Tiền bối cấp bậc như vậy chỉ cần cho ra một chút, cũng đủ nàng cả đời hưởng dụng không hết. Hai tròng mắt Lý Tiên Tiên một mảnh ngây ngốc.



Những người còn lại cũng đều là một bộ dáng không thể tin nổi, cực kỳ khiếp sợ. Mộ Dung Mộ Dung tỷ muội lại là che miệng, cảhai đều là vô cùng khiếp sợ, đột nhiên chuyển biến mang đến trùng kích đối với các nàng thực sự quá lớn. Trong lúc nhất thời dĩ nhiên có chút phản ứng không kịp.




Nhưng mà phản ứng lớn, phải kể tới Trần Vân, sợ đến trực tiếp đặt mông ngã ngồi xuống. Trong đầu tràn ngập hối hận và sợ hãi, đối với Lôi Động oán hận thật sâu. Hắn đã cường đại như vậy, vì sao không sớm xuất thủ một chút, cần phải để bản thân mất mặt, đánh mất tôn nghiêm mới động thủ?



Mặc kệ mọi người suy nghĩ ra sao, Lôi Động vẫn là bộ dáng hai tay chắp sau lưng, khí định thần nhàn cười ha hả:



- Ba vị Ma tướng không cần đa lễ, tại hạ Đinh Động, nhất giới tán tu. Luận tu vi bất quá là tương tự với ba vị mà thôi, đảm đương không nổi xưng hô tiền bối này.



Mấy từ tương tự này nghe vào trong tai ba vị Ma tướng, quảthực là như nghe được tiên âm. Như là trong lòng bọn hắn hung hắn chuyển đi một tảng đá lớn mà nặng nề. Thế nhưng, mặc dù là Đinh Động thần bí này khiêm tốn một phen, ba người giờ khắnày cũng không dám có bất cứ bông lỏng gì.



Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, đối phương dám tùy tiện nói ra tu vi cấp bậc của bản thân, mà lợi dụng điều này để hiếp bức, có thể có thủ đoạn đặc thù để đối phó ba người mình. Có thể lăn lộn đén trình độ này, lại được Hóa Thần Vương giả phái ra đàm phán sự tình quan trọng, cũng gián tiếp chứng tỏ ba vị Ma tướng tuyệt đối đều là kẻ có dũng có mưu.



- Nguyên lai là Đinh huynh.



Luyện Ngục Ma tướng Khảm Mạt Nhĩ kia trên khuôn mặt xấu xí lộ ra dáng tươi cười chân thành tha thiết, học lễ tiết của nhân loại chắp tay nói:



- Tại hạ Khảm Mạt Nhĩ, làm Ma tướng dưới trướng Luyện Ngục Ma Vương đại nhân.



Cung khiêm có lễ, cùng bộ dáng kiêu ngạo ương ngạnh, luôn mồm muốn đùa bỡn chết Mộ Dung tỷ muội tựa như hai kẻ khác nhau.



Đó là chỗ tốt do thực lực mang đến, nếu Lôi Động thực sự là Kim đan cao giai tu sĩ, đám người này có thể nhìn hắn một cái, đã làcho mặt mũi cực lớn rồi. Thế nhưng giờ khắc này, kiêu ngạo như Khảm Mạt Nhĩ, trước mặt Lôi Động cũng không dám làm càn.



- Khanh khách, Định đạo hữu quả nhiên là hảo thủ đoạn, một thân thủ đoạn liễm tức thực sự là xuất thần nhập hóa, tiểu muội Xích Vỉ bám theo phía sau lâu như vậy, chưa từng phát hiện nửa điểm manh mối. Bội phục, bội phục. Chỉ bất quá, Đinh đại ca ngươi cũng quá khi dễ người, dĩ nhiên lại trốn trong đội ngũ Kim đan kỳ giả trư ăn thịt hổ, dọa đến trái tim nhỏ của tiểu muội hiện tại cũng đập thình thịch liên hồi. Vả lại chờ tỷ muội gặp Xích Ny Vương tỷ tỷ, nhất định phải hướng nàng cáo trạng.



Xích Vỉ Ma Tương cực kỳ kinh sợ, sau đó cũng khôi phục thái độ bình thường, trong lúc nói một bộ dáng dấp vô hại, dĩ nhiên còn lộ vẻ kiều mỵ. Xưng hô đối với Lôi Động cũng từ tiểu từ cấp tốc biến thành Đinh đạo hữu, một câu chưa nói xong, liền thành Đinh đại ca, lôi kéo làm quen cực nhanh. Sau đó mơ hồ còn có điểm xuất thân phân, uy hiếp Lôi Động một phen.



- Tại hạ Hỏa Cự Nhân bộ tộc Ma tướng Hỏa Lĩnh, Đinh huynh chiến lực cường hãn, tại hạ cũng rất bội phục. Lúc trước tại hạcuồng vọng, cho rằng Đinh huynh chỉ có thực lực Kim Đan cao giai, lại rất có thiên phú Võ Tu, còn muốn để Đinh huynh từ tay Xích Vỉ cứu ra, tự mình giáo dục bồi dưỡng thành huynh đệ.Đáng tiếc a đáng tiếc, là Lĩnh mỗ lỗ mãng nhìn nhầm.



Hỏa Cự Nhân Hỏa Lĩnh, e là người lý trí trí tuệ của bộ tộc Hỏa Cự Nhân. Trong lúc nói tựa hồ lộ ra vẻ giảo hoạt. Xem ra Hỏa Cự Nhân và Thổ Cự Nhân tuy rằng đều là hậu duệ của Chiến Tranh Cự Nhân, rõ ràng, Hỏa Cự Nhân có thể bởi vì chủng tộc sinh trưởng san sát Luyện Ngục Vực, tính tình cũng có biến hóa rất lớn.



Bất quá Lôi Động xem ra, Hỏa Cự Nhân biến hóa là tất nhiên. Bằng không bộ tộc Hỏa Cự Nhân cho dù thực lực có mạnh, cũng không có khả năng danh liệt một trong Luyện Ngục Vực cường tộc. Vô cùng có khả năng cùng tổ tiên Chiến Tranh Cự Nhân đồng dạng, khong ngừng bị người coi như thương, dùng xong liền vứt bỏ.



Ba Ma tướng đều là tinh anh trong tộc, cho dù Lôi Động luôn miệng nói tu vi tương đương, nhưng không ai thực dám coi thường hắn. Chỉ nhìn hắn có thể có thần niệm mạnh tới Nguyên Anh đỉnh phong, liền đủ để kẻ khác chấn động kính nể.



Ngay cả đám đội hữu Kim Đan cấp của Lôi Động tựa hồ lúc này mới từ khiếp sợ phục hồi tinh thần lại. Ai nấy cung kính bái kiến Lôi Động tiền bối. Nếu là đổi làm bình thường, nhiều lắm chỉ làcung kính một ít. Thế nhưng tại nơi cực kỳ nguy hiểm tiền bối nhân loại này quả thực chính là một cọn rơm cứu mạng a.



- Vãn bối Vân Sơn Tông Ngô Kỵ bái kiến tiền bối, nhiều chỗ đắc tội, còn thỉnh tiền bối bao dung...



Ngoài miệng cung kính, nhưng trong đáy lòng Ngô Kỵ hầu như muốn mừng phát điên. Vận khí, thực vận khí tốt, dĩ nhiên cùng một cường giả Nguyên Anh cấp có giao tình. Nghĩ đến bản thân một đường biểu hiện, vị tiền bối này cũng là phi thường thoảmãn, bằng không cũng không có khả năng khi hắn nguy cơ trước mắt, xuất thủ cứu giúp.



- Chư vị không cần khách khí, mỗ đến Luyện Ngục Vực này, bất quá là vì một chuyện nhỏ mà thôi, vốn không muốn kinh động mọi người.



Lôi Động vẫn là một bộ dáng nhàn vân, vô hỉ vô bi như trước.



Lôi Động hiện tại vẫn là dáng dấp đo, vẫn là bề ngoài lôi thôi, nhưng khiến người ta cảm giác lại trở nên bất phàm bí hiểm. Mộ Dung tỷ muội kia, hai mắt phát ra tia sáng kỳ dị liên tục, phảng phất như cực kỳ hưng phấn. Lúc trước suy đoán nửa ngày, tiền bối nhân loại ẩn dấu ở chỗ tối kia đến tột cùng là người nào. Thếnhưng mặc kệ suy đoán thế nào cũng không có khả năng suy đoán đến trên người Đinh Động này.