Đại Ma Đầu

Chương 859: Thế gia khôi lỗi




Quỷ Thứ dễ dàng xóa đi dấu vết thần hồn trên trữ vật giới chỉcủa Trần Vân, cung kính đưa cho Lôi Động. Lôi Động dùng thần niệm xâm nhập đảo qua, quả nhiên thấy Cực phẩm Hỏa Linh Ngọc im lặng nằm trong một góc của trữ vật giới chỉ. Lúc này không có mới thở ra một hơi, xem ra một chuyến này cũng không vô ích. Mặc kệ nói như thế nào, hỏa diễm tinh phách này chính là dị bảo hiếm có, cũng tuyệt đối là linh bảo uy lực không tầm thường.



Chỉ bất quá, lúc này không phải thời gian đi nghiên cứu hỏa diễm tinh phách này. Lôi Động tạm thời đem bảo bối thu hồi, sau đóánh mắt đảo qua mọi người. Cuối cùng rơi trên người mấy kẻ phản bội. Tiên Tiên, Cao Phi, cùng với Tư Đồ kia. Về phần Trần Vân kia lúc trước đã bị Quỷ Thứ thuận tay giết bỏ.



Nhãn thần rất bình thản, nhưng rơi trên người mấy kẻ phản bội kia, cũng khiến bọn họ như rơi vào hầm bằng. Trong mắt mấy người bọn họ, mấy cường giả Nguyên Anh cấp tồn tại tựa như trời này, bị người trước mắt giết quá dễ dàng. Tràng cảnh chấn động như vậy đã để lại dấu vết thật sâu trong lòng bọn hắn, khócó thể xóa đi. Cường đại, giảo hoạt, thậm chí là thủ đoạn độc ác.



Thân là kẻ phản bội, bọn họ căn bản không biết Đinh tiền bối thần bí đáng sợ này đến tột cùng sẽ xử trí bọn họ thế nào? Vẫn là Tiên Tiên kia phản ứng đầu tiên, bất chấp xích sắc nham thạch vừa nóng vừa nhọn, phốc thông một cái quỳ xuống, vẻ mặt sợ hãi lại lộ ra thần sắc lấy lòng, một chút đi qua, cầu xin nói:



- Đinh, Đinh tiền bối. Tiên, Tiên Tiên có mắt không nhìn được Thái Sơn. Còn thỉnh Đinh tiền bối tha Tiên Tiên một mạng. Tiên Tiên nguyện ý làm trâu làm ngựa, thậm chí làm thị thiếp của Đinh tiền bối cũng không hề oán hận, Tiên Tiên bảo đảm toàn tâm lực hầu hạ tiền bối cảm thấy mỹ mãn.



Cầu xin tha thứ, Lôi Động đời này sớm đã không phải lần đầu tiên gặp phải. Dưới tính mệnh du quan, càu xin vốn không phải sự tình mất mặt gì cả. Thử nghĩ ngay cả tính mệnh cũng không muốn, thì còn sợ gì mất mặt? Chỉ là, Lôi Động làm việc từ trước đến nay có nguyên tắc của mình. Nếu Lý Tiên Tiên này lúc trước không phản bội, nhiều nắm cũng chỉ là không để ý tới nàng mà thôi. Nhưng, đường là tự nàng chọn, hậu quả, cũng phải tự mình gành chịu. Đối với nàng, Lôi Động không có nửa điểm thương hại, nhưng là không tiếp tục châm chọc nàng.



Quỷ Minh thông qua thần niệm ba động hiểu được suy nghĩ của chủ nhân, lại là âm khí um tùm cười:



- Nha đầu xấu xí, chủ thượng nhà ta là thân phận gì? Bằng loại mặt hàng như ngươi, cũng muốn làm thị thiếp? Bỏ đi, chủ nhân nhà ta chán ghét phản đồ, để Quỷ Minh ta hảo ý tiễn ngươi đi.



Dứt lời, cũng không để ý Lý Tiên Tiên liều mạng cầu xin tha thứ, ba một tiếng, U Minh Chỉ Kình trực tiếp xuyên thủng đầu nàng, ngay cả thần hồn cũng nhất tề chấn vỡ. Tuy nói quỷ là dựa vào thôn phệ hồn phách để duy trì sinh mệnh và thực lực của bản thân. Nhưng Quỷ Minh theo Lôi Động, một đường thôn phệ hồn phách đều là Nguyên Anh cấp, ăn thành quen, đổi với thần hồn cấp bậc này đó nửa điểm hứng thú cũng không có. Trực tiếp tếkhởi một đoàn minh hỏa, đem thi thể nàng đốt cháy sạch sẽ.



Trong lúc nhất thời, ngay cả Mộ Dung tỷ muội và Ngô Kỵ đều làhấp một ngụm lãnh khí. Ngược lại, Lôi Động liếc mắt nhìn Cao Phi và Ti Đồ Trấn Nam. Quỷ Minh hội ý, đầu tiên là chỉ Ti Đồ Trấn Nam, nhưng khi muốn giết Cao Phi, Mộ Dung tỷ muội lại là thân hình chợt lóe, ngăn cản phía trước, có chút kích động nói:



- Đinh Động, không, Đinh tiền bối. Cao Phi này phản bội, cũng làcó nguyên nhân, còn thỉnh tiền bối thủ hạ lưu tình.



Quỷ Minh hơi liếc mắt nhìn Lôi Động, nhưng thấy hắn mặt vô biểu tình, chợt cười quỷ dị một tiếng, trực tiếp oanh ra một con hắc long ngâm truyền thừa từ Lôi Động, long ngâm rít gào, Cao Phi sắc mặt trắng bệch ngay cả một tiếng kêu rên cũng không có, trực tiếp bị oanh thành cặn bã.



- Hừ!



Quỷ Thứ bất mãn tức giận hừ một tiếng:



- Quỷ Minh, ngươi là không có chịu cảm giác thiếu thốn lực lượng, đã nói với ngươi bao nhiêu lần, lực lượng thích hợp, đánh chết địch nhân. Trong nháy mắt là có thể hôi phi yên diệt, không cần dùng đến Hắc Long Ngâm?



- A? Đinh, Đinh tiền bối, người, người đây là?





Mộ Dung tỷ muội vẻ mặt vô cùng tái nhợt, cực kỳ kinh hãi, lại thêm một tia phẫn nộ.



- Đinh mỗ làm việc, không cần tỷ muội các ngươi tới dạy.



Lôi Động nhàn nhạt liếc mắt nhìn các nàng, ngược lại thu lấy trữvật giới chỉ của ba người chết, cùng với của ba Luyện Ngục Ma tướng lúc trước Quỷ Thứ thu được, kiểm kê một chút, lại nhìn vềphía Ngô Kỵ, thần tình hòa hoãn nói:



- Ngô huynh, có chuyện phải làm phiền ngươi.



Ngô Kỵ vội vàng từ trong hoảng loạn tĩnh khí ngưng thần, trịnh trọng nói:




- Không dám không dám, Đinh tiền bối vẫn gọi là Ngô Kỵ. Chỉcần Đinh tiền bối có điều phân phó, vãn bội tự nhiên tận tâm mà làm.



Tôn kính tiền bối cường giả, chính là quy củ cơ bản trên thế giới này, thấy hắn như vậy Lôi Động Lôi Động cũng không để ý. Đêm một vài trữ vật giới chỉ và đồ vật giao cho Ngô Kỵ:



- Ngươi thân là Vân Sơn Tông trưởng lão, ít nhiều có chút thân phận. Tài liệu ở đây, đổi thành linh thạch mua một quả Hỗn Nguyên Kim Đan dư dả, việc này phiền phức ngươi xử trí.



Ngô Kỵ nghe vậy, hấp một ngụm lãnh khí, Đinh tiền bối này hành sự thật đúng là cổ quái. Bất quá, thoáng suy nghĩ cũng có thể lý giải được nguyên nhân hắn làm như thế. Lúc này thu liễm thần sắc, tiếp nhận những trữ vật giới chỉ kia, trịnh trọng thề thốt nói:



- Vãn bối thề, nếu tự chiếm mấy thứ này, khiến vãn bối bị ngũ lôi oanh đỉnh, thần hôn câu diệt.



Lôi Động khoát tay, cười nói:



- Không cần như vậy, nếu không có tín nhiệm ngươi, ta cũng sẽ không nhờ ngươi việc này.



- Đinh, Đinh tiền bối.



Một màn này nhìn vào trong mắt Mộ Dung tỷ muội, cũng không thể lý giải, liếc mắt nhìn nhau, cố lấy dũng khí hỏi:



- Nếu Đinh tiền bối đã nguyện ý bỏ vốn cứu thê tử của Cao Phi, vì sao, vì sao không buông tha tính mệnh của hắn? Dù sao, hắn cũng là vì cứu, cứu thê tử nên mới...




Lôi Động nhìn quanh bốn phía, thần niệm bàng bạc kéo dài ra, thăm dò lối ra, vừa lãnh đạm nói:



- Mặc kệ là nguyên nhân gì, mỗi người đều có quyền đưa ra lựa chọn của mình, cùng một ý niệm. Cao Phi vì cứu thê tử, cam nguyện chịu vô cùng nhục nhã, ta cũng thập phần bội phục. Chỉbất quá, nếu hắn quyết định phản bội, đem đầu mâu chĩa về phía đội hữu, hắn liền là địch nhân của chúng ta. Đối với địch nhân, ta chẳng bao giờ có thói quen thủ hạ lưu tình. Đường là chính hắn chọn, hậu quả cũng là chính hắn phải gánh chịu.



Mộ Dung tỷ muội nghe rồi tựa như có chút suy nghĩ, nhưng vẫn không quá minh bạch, vừa định tiếp tục truy vấn, Ngô Kỵ vội vàng kéo lại vội vàng kéo các nàng lại, thấp giọng nói rằng:



- Đinh tiền bối nói đúng, đường là chính hắn chọn. Các ngươi ngẫm lại xem, nếu là không có Đinh tiền bối xuất hiện. Đám người phản bội kia chẳng phải là được dung túng? Ngay cả Ngô mỗ đều sẽ táng thân trong tay bọn chúng. mọi người đều là vìbảo mệnh và kiên trì vài thứ kia, chưa nói tới đúng hay sai, bọn họ thất bại, chỉ bất quá vận khí của họ không tốt mà thôi. Nếu như Ngô mỗ không có giữ vững lòng mình, không chừng dưới tình huống này cũng sẽ cam nguyên đầu hàng.



Mộ Dung tỷ muội chấn động, bắt đầu tỉ mỉ suy nghĩ. Nếu là tỷ muội nàng thực đến nước cùng đường đó, không có nghe được tiền bối truyền âm mà thư thái. Có thể cũng cùng mấy người bọn họ giống nhau hay không? Khuất phục, cam nguyện làm nô tài đổi lấy cơ hội tồn tại? Trong lúc nhất thời, hai tỷ muội lại có chút mông lung, bởi vì ngay cả chính các nàng cũng cũng vô pháp chân chính xác định có đầu hàng hay không?



Lôi Động nói xong mấy lời này, cũng không nói nhiều nữa, mà làtiếp tục dùng thần niệm dò đường. Qua một lát sau, Lôi Động khẽ nhíu mày nhăn mặt lại:



- Đường đi về phía trước, tựa hồ đều đã bị dong tương chảy ngược ngăn chặn, muốn từ nơi này đả thông một con đường, e là không phải chuyện dễ dàng. Ngô Kỵ, ngươi đối với Luyện Ngục Vực tương đối quen thuộc, Dong Hồ này cũng không phải lần đầu tiên đến, phát biểu ý kiến một chút đi.



- Đinh tiền bối, nếu đường đi về phía trước đã bị chặn, chúng ta có thể tiếp tục đi xuống dưới. Nguồn:



Ngô Kỵ nghĩ một hồi, rồi cung kính nói rằng:



- Đi xuống chút nữa, qua một vài nơi nguy hiểm, sẽ đến Dong Hồ Chi Tâm. Vãn bối đã từng nghe đội ngũ cường giả nói qua, Dong Hồ Chi Tâm rất nguy hiểm, tựa hồ có yêu thú Nguyên Anh cấp chiếm giữ. Đổi là đội ngũ Kim Đan cấp chúng ta lúc trước, vãn bối là trăm triệu lần không dám đi. Thế nhưng hiện tại lấy thực lực của tiền bối...




Nói đến chỗ này, Ngô Kỵ đối với Lôi Động lộ ra vẻ sùng bái, vịĐinh tiền bối này không chỉ thực lực không tầm thường? Quảthực mạnh mẽ đến mức tận cùng, không nói tới chiến sủng cường đại đến biến thái dưới trướng hắn, chỉ riêng hắn đã có thể đem Hỏa Cự Nhân Nguyên Anh cao giai chạy trốn miểu sát, uy năng như thế, Ngô Kỵ quả thực là chưa từng nhìn thấy.



Lôi Động minh bạch ý tứ của hắn, hai tay chắp sau lưng nói:



- Ừm, Nguyên Anh cấp không thành vấn đề, cho dù có cho dù cómột hai yêu thú Nguyên Anh đỉnh phong, cũng không vấn đềnhiều lắm, chỉ là Dong Hồ Chi Tâm có lối ra nào khác hay không?



Nghe được Lôi Động thản nhiên nói ra, trong lòng Ngô Kỵ cực kỳ chấn động, ngay cả một hai Nguyên Anh đỉnh phong yêu thúcũng không thành vấn đề? Trời ạ, Đinh tiến bối này đến tột cùng là có bao nhiêu con bài chưa lật chưa lấy ra nữa? Bản thân hắn lại đến tột cùng là dạng tồn tại gì? Chí ít, trong lòng Ngô Kỵ cho dù là một Nguyên Anh so giai, cũng là cường giả khiến hắn ngưỡng vọng. Chứ không nói đến Nguyên Anh đỉnh phong chỉcách Hóa Thần có một bước? Mà Đinh tiền bối này, lại tựa hồ không phải hạng người thích nói phét, hắn nói không thành vấn đề, vậy khẳng định là không vấn đề gì. Ngô Kỵ chỉ cảm thấy khi mình muốn vận chuyển, theo Đinh tiền bối đến Dong Hồ Chi Tâm du đãng một chút, nói không chừng có thể thuận lợi kiếm được rất nhiều chỗ tốt. Nhìn khí chất của Đinh tiền bối cũng không giống người cùng vãn bối tranh lợi.



Trên mặt Ngô Kỵ có chút hưng phấn nói:




- Hồi bẩm Đinh tiền bối, Dong Hồ Chi Tâm tuy rằng dưới mấy nghìn dặm của Dong Hồ, nhưng trên thực tế có mấy cái thông đạo đi thông Dong Hồ Chi Tâm, chỉ bất quá dọc đường gian hiểm, không có tu sĩ Nguyên Anh cường đại tọa trấn, không ai dám đi mà thôi. Hôm nay có Đinh tiền bối, những nguy hiểm kia tự nhiên cũng không phải vấn đề gì, Ngoài ra, Đinh tiền bối lúc trước có nói, tựa hồ muốn tìm địa hỏa ưu tú luyện chế vài món bảo bối. Vãn bối biết được, Dong Hồ Chi Tâm có một ngụm thiên nhiên Cức Dương Hỏa hỏa mạch.



- Đã như vậy, Quỷ Thứ, ngươi cùng Ngô Kỵ đi phía trước.



Lôi Động nghe vậy cũng không do dự nữa. Nếu nơi này là cócường giả nhân loại Nguyên Anh cấp dẫn đội xuống thám hiểm qua, như vậy chứng tỏ không có Hóa Thần cấp tồn tại. Ngoài ra, nếu có thể thuận lợi dùng một chút Cức Dương Hỏa, cũng là rất phương tiện. Dù sao coi như là lợi dụng hỏa diễm tinh phách luyện chế thành một kiện linh bảo, mới có thể đem luyện chế thứđó, lúc ấy đã là sau này rất lâu. Nếu có thể nhân cơ hội đem Hóa Thần Khôi Lỗi luyện chế ra, cũng là một chuyện nhất cử lưỡng tiện.



Cùng lúc đó, Lôi Động đem một quả trứng của Viêm Tức Thú từtrong trữ vật giới chỉ của Trần Vân lấy ra, cùng với mai Băng Hệngọc bội kia nhất tề giao cho Mộ Dung tỷ muội:



- Vật này chính là lúc trước ta đã đáp ứng các ngươi, còn mai ngọc bội này, đa tạ tỷ muội các ngươi.



Mộ Dung tỷ muội sửng sốt, cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên nghe hiểu được trong lời nói của Lôi Động là có ý tứ. Thần sắc có chút ảm đạm tiếp nhận hai đồ vật, thi lễ nói với Lôi Động:



- Đa tạ tiền bối ban tặng.



Lôi Động cũng không nói nhiều nữa, dù sao hắn cùng đôi tỷ muội này thuần túy là nhân vật ở hai thế giới, sau này, có ít khảnăng cùng xuất hiện. Do đó cứu các nàng một mạng, cùng với thuận lợi giúp một lần. Đó thuần túy là nhìn mấy ngay nay, các nàng tựa hồ đối với mình có rất nhiều chiếu cố. Hoặc giả phần chiếu cố này bản thân cũng không có ý đồ khác. Nhưng một phần nhân tình này, phải trả lại, Lôi Động mới có thể an tâm.



Mọi người một đường đi xuống, có Lôi Động cùng chiến sủng Quỷ Phó thực lực mạnh mẽ, tự nhiên là không có nguy hiểm quálớn. Thỉnh thoảng nham thạch nóng chảy sẽ có một hai Hỏa hệyêu thú Kim Đan cấp, nhưng không đợi chúng nhảy ra đả thương người, liền bị Quỷ Thứ cố ý phóng xuất khí tức làm kinh sợ, cũng không dám lộn xộn. Đối với đám người Lôi Động mà nói, giết những Kim Đan yêu thú này, hoàn toàn không cần thiết, lãng phí thời gian mà không có thu hoạch quá lớn.



Mà ba người Ngô Kỵ lần này lại cực kỳ may mắn. Có vài thông đạo đi thông Dong Hồ Chi Tâm, liền có một cái không qen, trước có người đến. Một đường này đi qua, lại thuận tiện lấy được không ít thiên tài địa bảo, giá trị xa xỉ. Bất quá Ngô Kỵ cũng rất tiết kiệm, thành thật đem thiên tài địa bảo chia ra làm mười phần, hắn và Mộ Dung tỷ muội chỉ lấy ba phần, bảy phần còn lại rất cung kính giao cho Lôi Động.



Lôi Động cũng không chối từ, có đôi khi, quy củ chính là quy củ, nếu phá hư nó. Vừa bố thí vốn không phải vương đạo gì cả.



Bất quá ba Kim Đan như bọn họ cũng không có chịu thiệt, đám người Lôi Động niệm cường đại cỡ nào? Chung quanh đảo qua liền có thể đem chút thiên tài địa bảo ẩn sâu một trong nham thạch nóng chảy bại lộ ra, mà động thủ thu thập lại dễ dàng, trực tiếp dùng thần niệm lôi ra là được.



Những yêu thú thủ hộ kia, thành thật giống như con mèo nhu thuận, không dám có nửa điểm dị động. Yêu thú, chú ý nhược nhục cường thực, đẳng cấp sâm nghiệm còn hơn cả nhân loại. Tồn tại cỡ như Lôi Động, không giết chúng nó, lột da, ăn thịt chúng, lấy đan hạch của chúng đã coi như là đại khai ân rồi.



Mà Lôi Động cũng là người vô cùng nói quy củ. Nếu cùng Ngô Kỵ bọn họ là tổ đội, tuy rằng bởi vì thực lực biến hóa cùng nhân viên bớt đi mà dẫn đến tỉ lệ phân phối chiến lợi phẩm có biến hóa. Nhưng giờ khắc này, vẫn là tổ đội, nếu đã vậy tự nhiên phải chú ý quy củ.