Đại Ma Đầu

Chương 866: Điều giáo khôi lỗi




Nếu không, Địa Ngục Ma Tướng dưới trướng của hắn, cũng không có khả năng vì vật này khai ra cái giá trên trời để thỏa hiệp với Xích Luyện Hỏa Xà và Cự Nhân nhất tộc. Có lẽ, trong mắt của hắn, chỉ là một quả hỏa diễm tinh phách. Nhưng mà, trong mắt của Luyện Ngục Ma Vương, nó chính là bảo bối tuyệt thế.



Lôi Động không biết thứ này liên quan gì đến Luyện Ngục Ma Vương, nhưng không không có tu vi cao hơn, công pháp, sức chiến đấu tăng lên. Trên thế giới này, thực lực đạt tới cấp bậc như U Minh Quỷ Đế, cùng với Luyện Ngục Ma Vương, có thể gia tăng sức chiến đấu của bon họ trên diện rộng, thậm chí là tăng tu vi, đã ít càng thêm ít. Nếu như chỉ là thứ thoáng tăng sức chiến đấu lên rất lớn, đó chính là bảo bối tuyệt thế.



Nhìn bộ dáng coi trọng của Luyện Ngục Ma Vương với hỏa diễm tinh phách như thế, hiển nhiên hỏa diễm tinh phách này, tác dụng của nó đối với Luyện Ngục Ma Vương không giống như bềngoài.



- Tốt, hảo tiểu tử, có khí phách.



Luyện Ngục Ma Vương cũng không cười điên cuồng nữa, thần tình lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Lôi Động:



- Ngươi cũng có hiểu biết? Những kẻ dám nói với bổn vương như thế này, người trẻ tuổi uy hiếp bổn vương, đã là chuyện bao nhiêu năm chưa?



Khí thế bàng bạc, tự nhiên mà thành, phô thiên cái địa hướng Lôi động áp tới.



Lôi Động chậm rãi lắc đầu, nhưng lại không tiếp lời của Luyện Ngục Ma Vương, ánh mắt của hắn vô cùng kiên định, mặc cho khí thế của Luyện Ngục Ma Vương cường đại tới mức khủng bố, làm người ta tim đập chân run, giống như một chiếc đèn dầu trong ngày mưa bão, tuy là ảm đạm, nhưng thủy chung kiên trìbất diệt. Chỉ thủ vững ý niệm và kiên định trong lòng, nếu Luyện Ngục Ma Vương dám động tay, hắn cũng trực tiếp bóp nát hỏa diễm tinh phách, chấp niệm, có lẽ đã biến thành cố chấp.



- Hừ.



Bỗng nhiên Luyện Ngục Ma Vương đem ánh mắt quăng đến phương xa, khóe miệng xuất hiện nụ cười, nhìn Lôi Động nói:



- Xem mặt mũi của U Minh lão quỷ, tha cho ngươi trong chốc lát, hảo hảo hưởng thụ tức giận tẩy lễ của người nào đó đi.



Dứt lời, chỉ thấy thân hình hắn nhoáng một cái, mông lung, liền biến mất tại chỗ.



Luyện Ngục Ma Vương có thể lăn lộn tới địa vị ngày hôm nay, tựnhiên không phải tồn tại đơn giản. Đã tạm thời không thể đồngý, đằng sau tự nhiên có người tới thu thập tiểu tử này. Chỉ cần Xích Quỹ Vương có thể giết Lôi Động, dựa theo ước định, Xích Quỹ Vương vẫn phải trả hỏa diễm tinh phách lại cho hắn. Nếu không còn, chuyện này đồn ra, dùng thực lực khổng lồ của Địa Ngục Ma Tộc, hoàn toàn có thể bình định Xích Luyện Hỏa Xànhất tộc. Huống chi, có Xích Quỹ Vương ra tay giết người, còn tốt hơn hắn ra tay, miễn cho U Minh lão quỷ xông tới đòi công đạo. Có người nguyện ý thay hắn chọc vào tổ ong vò vẽ U Minh lão quỷ, tự nhiên là tốt rồi. Tính toán như thế, vẫn có lợi nhất.



Đương nhiên Lôi Động cũng không phải là thế hệ ngu dốt, theo Luyện Ngục Ma Vương có ánh mắt quỷ dị nhìn nơi khác, chẳng lẽ có chuyện không ổn? Chẳng lẽ nói, trừ Luyện Ngục Ma Vương ra, còn có cường giả Địa Ngục Vực giá lâm sao?



...



Xích Quỷ Vương? Cái tên này lập tức hiện lên trong đầu Lôi động. Trước khi tới Luyện Ngục Vực này, Lôi Động chung quy cũng đã từ các cường giả của Luyện Ngục Vực mà hiểu rõ được một chút, nhất là Xích Vỉ kia trước khi chết cũng đã từng nói qua nàng là con gái của Xích Quỷ Vương.



Bất quá lúc trước Lôi Động tựa hồ cũng không đặt việc này vào lòng. Lôi Động rất rõ, nơi đóng quân của nàng cách nơi này rất danh, không ngờ nhanh như vậy đã đến Xích Hồ Chi Tâm này rồi. Chẳng lẽ nói, Xích Quỷ Vương này có cả thủ đoạn đặc thù, đã biết trước được Xích Vỉ chết và địa điểm ở chỗ nào, sau đó dùng tốc độ cực nhanh để chạy đến sao?



Lông mày Lôi Động có chút nhíu lại, nếu mình suy đoán không sau thì liền nói rõ Xích Quỷ Vương kia là một cường giả Hóa Thần cực kỳ khó chơi. Mà trong các tư liệu, miêu tả đối với Xích Quỷ Vương cũng chỉ nói đến nàng bề ngoài mỹ mạo, thủ đoạn lại cực kỳ tàn nhẫn hung tàn, một chút tiểu thù cũng tất báo.



Quan trọng là, trong các tư liệu cũng biểu hiện rõ nàng này không chỉ có thực lực cường đại, trong chúng Vương của Luyện Ngục Vực cũng có bài danh không thấp, mà lại am hiểu truy tung, che dấu, ẩn trốn. Con mồi bị nàng nhắm trúng thường sẽ không thể nào thoát khỏi lòng bàn tay nàng được.





Đối với Lôi Động hiện giờ mà nói, nếu là một địch nhân thực lực cường đại, nhưng tốc độ bay và năng lực truy tung kém thì còn dễ đối phó. Nhưng mà, càng là cường giả am hiểu tốc độ như Xích Quỷ Vương, lại càng khiến Lôi Động đau đầu không dứt, bất kể là lâm chiến hay là chạy trốn, đều phi thường bất lợi.



Lập tức bỏ chạy?



Ý nghĩ này lập tức bị Lôi Động loại ra khỏi đầu. Chưa nói đến tốc độ phi hành và thủ đoạn truy tung của Xích Quỷ Vương, Lôi động hắn có thể trốn được bao xa là một vấn đề. Mà Luyện Ngục Ma Vương ở một bên nhìn chằm chằm kia càng khiến Lôi Động kiêng kị hơn.



Đối với Luyện Ngục Ma Vương, thứ duy nhất khiến Lôi Động cóchút vui mừng chính là đối phương tựa hồ rất muốn hỏa diễm tinh phách, vậy nên mới không cường sát mình mà muốn mượn tay Xích Quỷ Vương để làm việc, hung hăng áp bách mình. Bởi vậy, Luyện Ngục Ma Vương kia không thể nào để mình rời đi dễdàng được.



Xa xa thấy lông mày Lôi Độn nhíu lại, thanh âm hùng hồn của Luyện Ngục Ma Vương vang trong tai hắn:



- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi suy nghĩ cẩn thận rồi sao? Nói thật với ngươi, Xích Quỷ Vương chỉ sợ cách nơi này chưa đầy nửa canh giờ, dù ngươi muốn trốn cũng trốn không thoáng. Thành thành thật thật giao hỏa diễm tinh phách cho bổn vương, xem mặt mũi U Minh Lão Quỷ, bổn vương sẽ thay ngươi giải quyết khốn cảnh trước mắt. Ngươi đã đến Luyện Ngục Vực này, vậy chắc cũng từtrong miệng người khác nghe được danh tự của bổn tương, từtrước đều nói một không nói hai.




Nửa canh giờ? Con mắt Lôi Động có chút sáng ngời, nhưng lại cực kỳ cung kính thi lễ một cái với không trung, cất cao giọng nói:



- Đa tạ hảo ý của tiền bối, vãn bối muốn tự mình ngăn cản một phen, nếu quả thực không đánh lại Xích Quỷ Vương tiền bối, nguy hiểm đến tánh mạng thì vãn bối tự nhiên sẽ cầu cứu tiền bối.



- Hắc, ngươi vẫn muốn đánh với Xích Quỷ Vương sao?



Luyện Ngục Ma Vương kia cười tà không thôi:



- Không phải bổn vương xem nhẹ ngươi, ngươi chỉ là một tiểu tu sĩ Nguyên Anh kỳ, dựa vào gì để đấu với Xích Quỷ Vương? Chỉbằng đám quỷ binh kỳ lạ quý hiếm cổ quái, thực lực kém cỏi, loạn thất bát tao kia sao? Hay là cổ khôi lỗi tàn phá không biết nhặt được từ đống rác nào kia? Bất quá, nếu ngươi đã có khí phách như vậy thì bổn vương cũng không muốn nhúng tay nữa, nhưng ngươi đừng vọng tưởng vào lúc nguy cơ bổn vương sẽ cứu ngươi, bổn vương muốn lấy hỏa diễm tinh phách từ trên người Xích Quỷ Vương cũng rất dễ dàng.



- Đa tạ tiền bối thành toàn.



Lôi Động lại cung kính nói một câu, lễ nhiều người không trách. Cung kính như thế với một nhân vật cấp Ma Vương, có lẽ sẽ không tăng thêm hảo cảm gì, nhưng sẽ không khiến hắn phản cảm. Nếu không được, cũng sẽ không vì ngươi không cung kính với tiền bối mà dẫn phát tính tình, một tát chụp chết liền xong việc.



- Thành toàn, bổn vương cũng không thành toàn ngươi, bất quá dũng khí của ngươi bổn vương rất thưởng thức. Cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi thật có thể bằng vào sức một người địch lại Xích Quỷ Vương mà không chết, bổn vương sẽ không dùng vũ lực bức ép ngươi giao ra hỏa diễm tinh phách nữa.



Thanh âm tựa hồ có chút cởi mở của Luyện Ngục Ma Vương tiếp tục phiêu đãng bên tai Lôi Động, càng phiêu càng xa:



- Bổn vương có việc phải đi rồi, tiểu tử ngươi cứ hảo hảo màhưởng thụ nhu tình thích ý, dịu dàng như nước của Xích Quỷ Vương đi, dù sao bổn vương cũng không có phúc hưởng thụ, ha ha ha. Hi vọng tiểu tử ngươi đợi đến khi bổn vương trở về đừng bị hấp thành xác khô rồi.



Khóe miệng Lôi Động nhếch lên một vòng vui vẻ, Luyện Ngục Ma Vương này quả nhiên đúng như lời đồn, là một chí cường giả rất có ý tứ. Nhu tình thích ý, dịu dàng như nước của Xích Quỷ Vương? Ách, ha ha... Không khí khẩn trương, ngược lại đã bịmột câu vui đùa của hắn làm tiêu tán gần hết.



- Nửa canh giờ, có lẽ đã đủ rồi.




Lôi Động điều chỉnh lại thần sắc, liếc qua khôi lỗi còn hơn mười kiện còn chưa được chữ trị, ánh mắt tràn đầy ý chí chiến đấu. Thần niệm chấn động một trận, truyền tin cho Quỷ Thứ.



Quỷ Thứ cẩn thận lắng nghe, sau một lúc lâu, nghiêm mặt quỳ xuống bái:



- Chủ thượng, thuộc hạ sẽ dốc kiệt lực, dù chết cũng phải ngăn chặn bước chân Xích Quỷ Vương.



- Đáp ứng ta, Quỷ Thứ, ngươi phải còn sống trở về, lúc ta chạy nạn đã mất đi a Sửu, ta không muốn mất cả ngươi.



Lôi Động thở nhẹ một hơi, ánh mắt lộ ra một tia đau thương:



- Nhớ ngày đó, ta còn là một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ ăn bữa nay lo bữa mai, chính là dựa vào các ngươi một đường giúp ta. Hôm nay, a Sửu đã bị chết, ta không muốn ngay cả ngươi cũng mất. Ta chỉ hi vọng, chủ tớ ta ngươi có thể một đường dựa vào nhau đi tới, cho đến khi chúng ta không còn đi được nữa mới thôi.



Ánh mắt thoạt nhìn âm trầm đáng sợ của Quỷ Thứ cũng lộ ra cảm kích và ôn nhu nồng đậm:



- Chủ thượng, thuộc hạ đáp ứng ngươi, nhất định sẽ còn sống trở về, cống hiến cho chủ thượng, một đường đi tới, thẳng đến khi chủ thượng vô địch thiên hạ, cùng Thiên địa cùng hủ.



Dứt lời, thấp bé thân hình hóa thành một đoàn sương mù, Phiêu Miểu mà đi.



Một đoàn quỷ binh bố phòng, nhất là một đoàn tự sát quỷ, hạo hạo đãng đãng đi theo hắn. Mục đích đương nhiên không phải đi đánh chết Xích Quỷ Vương, mà chỉ là chiến thuật kéo dài thời gian thôi. Đợi đến khi Quỷ Thứ rời đi, Lôi Động cũng không dám trì hoãn nửa điểm, tiếp tục dùng trái thái quân lâm thiên hạ cuốn mấy linh kiện còn lại lên, đưa vào cức dương hỏa chi phun ra nuốt vào không ngớt.



Trải qua mấy ngày ngắn ngủi này, tuy rằng về mặt thần niệm Lôi động không trở nên cường đại hơn, nhưng về kinh nghiệm chữa trị linh kiện lại được tăng lên trên diện rộng. Đồng thời luyện chếchữa trị mấy linh kiện tuy rằng nguy hiểm, lại cố hết sức, nhưng đây đã là biện pháp duy nhất và đường ra của hắn. Vì đề cao hiệu suất và tính ổn định, Lôi Động lựa chọn triệt để tín nhiệm Quỷ Thứ, đồng thời khi luyện chế cũng hoàn toàn đóng cảm giác của mình lại.



Giờ này khắc này, trong mắt của hắn, trong nội tâm, trong đầu, chỉ có một mục đích, đó chính chữa trị xong linh kiện.




Thời gian nhanh chóng trôi qua, nửa canh giờ, một canh giờ, trọn vẹn hao tốn ba canh giờ, Lôi Động rốt cục cũng chữa trị xong kiện linh kiện cuối cùng. Theo Lôi Động lắp một lịnh kiện mấu chốt vào sau khôi lôi, tất cả trận pháp trong thân thể khôi lỗi kia thình lình hợp thành một mảnh, nguyên một đám trận pháp bắt đầu tự hành chuyển động



Khí linh nguyên cạnh kĩ tràng Mạc Gia đã sớm xâm nhập vào hạch tâm khôi lỗi liền khởi động thần niệm, khỏi động nguyên một đám trận pháp ẩn nấp trong linh kiện tạo thành một mảnh. (? )



Cũng cùng lúc đó, Lôi Động thầm thở dài một hơi, giải trừ phong bế. Trước mắt hết thảy đều đã khôi phục lại vẻ bình thường trước kia, thị giác, thính giác, cảm giác, còn có mùi lưu huỳnh nồng đậm trên chóp mũi, tất cả đều hiện ra trước mắt Lôi Động. Còn không đợi Lôi Động thích ứng thì đã nghe được một tiếng oanh, một vách tường cách gần đó liền bị nổ tung.



Thân hình gầy yếu thấp bé của Quỷ Thứ bị nện đi như một quả đạn pháo, xa xa đập thẳng vào vách tường, tạo thành một cái lỗ to.



- Chỉ một Quỷ vương đỉnh phong nho nhỏ mà cũng dám làm càn trước mặt bổn vương, quả thực không biết sống chết.



Một nử tử xinh xắn lanh lợi, giống như thiếu nữ nhà bên nhưng lại mang theo khí thế vô cùng bá đạo phiêu nhiên mà ra. Vừa dứt lời thì lại phát hiện ra chỗ như vô cùng rộng lớn này lại có người tồn tại. Ánh mắt lăng lệ ác liệt lạnh lùng quét tới Lôi Động, lập tức, chỉ thấy đồng tử âm lãnh của nàng co rút một hồi, trên mặt lập tức lộ ra thần thái căm tức phẫn nộ:




- Dĩ nhiên là ngươi? Nguyên Anh kỳ? Híz-khà zz Hí-zzz, quả thật là ngươi, giả heo ăn thịt hổ, giả dạng làm tu sĩ Kim Đan giết con gái Xích Vỉ của bổn vương?



Lôi Động không để ý nàng mà là hư không một trảo, cứu Quỷ Thứ trở về, vận khởi U Minh **, quán thâu quỷ khí vô cùng tinh thuần vào thân thể hắn. Quỷ Thứ lúc này thân hình đã như ẩn như hiện, cơ hồ đã sắp tiêu tán đến nơi. Qua đó có thể thấy thương thế hắn nặng đến mức nào, cùng tử vong, cũng chỉ cách có nửa đường thôi.



Sau khi tiếp nhận một tia quỷ khí cực kỳ tinh thuần của Lôi động, tinh thần Quỷ Thứ cơ hồ đã lọt vào trạng thái hôn mê liền chấn động, vô cùng suy yếu nói:



- Chủ thượng, thuộc hạ vô năng, không cảm Xích Quỷ Vương lại được, còn khiến đại bộ phận quỷ binh của quỷ thượng bị tiêu hao nữa.



- Không sao, ngươi đã làm rất tốt rồi.



Lôi Động không ngừng thúc dục quỷ khí quán thấu vào thân thểhắn, nghiêm mặt nói:



- Ngươi yên tâm, ta sẽ báo thù cho ngươi. Chiến đấu tiếp theo cứđể ta và Mạc Gia là được, ngươi tiến vào dưỡng hồn tháp, nghỉngơi thật tốt đi. Nguồn truyện: Truyện FULL



- Híz-khà zz Hí-zzz, tiểu tử càn rỡ.



Xích Quỷ Vương như thiếu nữ linh lung kia bỗng nhiên xuất ra một cây roi hình rắn, vung vẩy BA~ một tiếng. Roi không gió tựtrướng, bóng roi tầng tầng lớp lớp đánh tới Lôi Động.



Nhưng Lôi Động lại không nhúc nhích.



Vèo một tiếng, một thân ảnh cực đại lập lòe một cái xuất hiện ngay trước mưatj Lôi Động, cự chưởng vung một cái đã chộp được bản thể trong bóng roi tầng tầng lớp lớp kia, lập tức, bóng roi đầy trời liền triệt để biến mất, lưu lại trong bàn tay khổng lồ kia một đầu roi. Thân hình kia tự nhiên là Mạc Gia đang khống chế Hóa Thần khôi lỗi.



- Hừ, chỉ một đầu tạp chủng Xích Luyện Thần Xà thôi, lại dám hung hăng càn quấy trước mặt lão phu.



Mạc Gia cao thâm mạt trắc nở nụ cười lạnh:



- Quả thực là càn rỡ đến cực điểm.



- Híz-khà-zzz ~ Khôi lỗi Hóa Thần kỳ?



Lúc Xích Quỷ Vương tiến đến tự nhiên thấy được cỗ khôi lỗi vẫn không nhúc nhích kia, nhưng nàng tuyệt đối không ngờ, khôi lôi kia lại có được thực lực cường đại như thế Lúc này, trong lòng nàng liền lắp bắp kinh hãi.



Nhưng đồng thời, Xích Quỷ Vương cũng bị lờ Mạc Gia chọc giận,đôi mắt lập lòe lên hào quang hung lệ:



- Bất quả chỉ là một khôi lỗi cấp Hóa Thần mà thôi, không ngờ lại dám hung hăng càn quấy trước mặt bổn vương sao? Ngươi mới là thật không biết sống chết.