Đại Minh Tinh - Hoa Mãn Trọng Lâu

Chương 16-4




"Bảo bối, tỉnh tỉnh, chúng ta cần phải ra ngoài." Buổi tối mấy ngày nay Lâm Tri thật sự ngủ không hề ngon, vì vậy ban ngày chỉ cần dựa vào đâu đó là cậu lập tức ngủ, bây giờ cũng như vậy, cậu vừa mới cáu kỉnh với Tiêu Minh xong, quay đầu liền lăn ra ngủ.

Tiêu Minh nhẹ giọng gọi cậu rời giường, thanh âm đặc biệt ôn nhu, Lâm Tri ngủ rất trầm, tựa hồ đang mơ một giấc mộng đẹp, cậu ngủ thật sự không hề ngoan, mới giúp cậu kéo chăn đắp cẩn thận một lúc sau nó lại bị đạp ra, Tiêu Minh nhìn cái bụng tròn tròn, trong lòng ngứa ngáy, nhịn không được đưa tay sờ sờ, đây là đại bảo bối của hắn mang thai tiểu bảo bối, tương lai nhất định sẽ là một hài tử xinh đẹp, giống như tiểu hoàng tử của bọn họ vậy.

Tiêu Minh gọi cậu một lúc lâu, Lâm Tri mới tỉnh, vừa tỉnh lại thì nhìn thấy Tiêu Minh ngồi ở đầu giường, lửa giận chưa nguôi lập tức bốc lên, bên trong cặp mắt hoa đào kia đều là sự lên án đối với hắn.

"Ngoan, chúng ta trước đi kiểm tra, lần này phòng khám có chút xa, mau đứng dậy chuẩn bị một chút." Lâm Tri ngồi dậy, vì ngủ lâu nên cậu có chút mơ hồ, cậu vừa có một giấc mộng vô cùng đẹp, trong mộng Tiêu Minh mười phần bá đạo, nắm chặt thắt lưng cậu đỉnh cây thiết trì kia vào cơ thể cậu, nam căn thô to khiến cho d*m thủy của cậu bắn ra tung tóe, không ngừng triều thổi, gần như có thể xuyên tới nơi sâu nhất, cả người thoải mái như ở trên thiên đường. Mộng xuân say lòng người, lúc tỉnh lại thì không cao hứng nổi, cậu còn nhớ rõ tư vị bị xỏ xuyên trong mộng, nhưng hiện thực thì, bụng cậu lớn, sau dâm mộng kia, cơ thể đói khát không được an ủi chảy nước lênh láng, hơn nữa nam nhân kia còn muốn đưa cậu đi khám thai.

Sau khi mang thai, Lâm Tri không thích ra cửa, một là cậu nhịn không được muốn đi tiểu, hai là tao huyệt cùng đầu v* của cậu quá nhạy cảm, khi mặc quần áo bị mài trúng, mỗi lần ra ngoài trở về đều phải thay một bộ quần áo khác, giống như vừa nãy, vấn đề này rất nghiêm trọng, mà vấn đề lớn hơn là dâm huyệt cùng đầu v* cậu càng thêm đói khát, vấn đề này thật sự không có thuốc chữa, chỉ có thể nhẫn nhịn, nhịn đến khi nghe phải ra ngoài thì cậu sợ hãi thật rồi.

Lâm Tri trầm mặc dán lên miếng dán ngực, run run đổi quần lót, lại mặc tốt áo khoác Tiêu Minh đưa tới, áo lông rộng chắn gió rất tốt, hơn nữa còn đặc biệt mời người tới sửa lại nên rất vừa vặn. Lâm Tri tuy rằng oán giận chuyện Tiêu Minh làm, nhưng tình yêu của cậu với con so với Tiêu Minh không hề ít hơn, cục cưng là do cậu muốn, chỉ có thể trách Tiêu Minh không hiểu phong tình, để cho cậu độc thủ khuê phòng, cho nên cậu rất để ý việc đi khám thai dù cho mỗi lần qua đi cậu đều vô cùng khó chịu.

Tiêu Minh không lừa cậu, phòng khám kia thật sự khá xa, Tiêu Minh khống chế tốt tốc độ xe, không dám đi quá nhanh, kết quả lái xe hơn một giờ mới đến. Tới nơi thì gặp một lão thái thái khuôn mặt phúc hậu, đây không phải là lần đầu tiên cậu gặp bác sĩ Mông Cổ này, Lâm Tri luôn luôn mang theo một thân phong độ, ở trước mặt nữ nhân, cho dù khám thai phải chịu khổ cậu cũng nhịn, bác sĩ trước tiên cho cậu đi kiểm tra sản đạo, có lẽ Tiêu Minh đã sớm nói với bác sĩ về tình huống của cậu, bác sĩ cũng không biểu hiện ra thái độ gì nhưng cậu thật sự không quen bị người lạ đâm ngón tay vào thịt huyệt, dù cho người nọ có đeo găng tay, kết quả trong quá trình kiểm tra sản đạo, âm thần của cậu sung huyết phồng lớn, hơn nữa còn triều thổi một lần, khiến cậu mắc cỡ vô cùng, hận không thể chui xuống cái lỗ nào đó.


"Hài tử thoạt nhìn phát dục rất tốt, cơ thể mẹ cũng rất khỏe mạnh, các cậu không cần phải lo." Lão thái thái khuôn mặt hiền lành nói chuyện với bọn cậu, chỉ là khi nói đến cơ thể mẹ khỏe mạnh thì khẽ liếc qua LâmTri, tựa hồ còn điều gì đó chưa nói ra. Toàn bộ quá trình Lâm Tri đều ở trong trạng thái mơ hồ, một chữ cũng không nghe lọt, Tiêu Minh nhéo nhéo lòng bàn tay của cậu, khẽ an ủi cậu, lúc này mới tiếp tục nghe bác sĩ tư vấn.

"Những phương diện khác các cậu không cần quá lo lắng, chỉ bất quá..." Bác sĩ chậm rãi nói kết quả, bỗng nhiên khẽ chuyển, Tiêu Minh lập tức căng thẳng, tay không tự chủ siết chặt, rất sợ bác sĩ sẽ nói gì đó không tốt, "Đường sản đạo của Lâm Tri có chút hẹp, đến lúc sinh con sợ là sẽ khó khắn."

"Sản đạo rất hẹp?" Tiêu Minh cùng Lâm Tri đều ngây ngẩn cả người.

"Thời gian mang thai cũng cần phải quan hệ." Lão thái thái nói đến đây thì ngừng lại.

"Trong thời gian mang thai, việc quan hệ đối với đứa trẻ không có vấn đề gì sao?" Tiêu Minh còn nhớ rõ lời dặn của bác sĩ kia, hơn nữa có giáo huấn từ lần trước nên đối với lời nói của lão thái thái, hắn có chút nghi vấn.

"Không có quan hệ, sau khi mang thai ba tháng thì thai nhi đã ổn định, tình huống này của Lâm tiên sinh, chỉ có thể thông qua việc phòng the để cải thiện. May mắn hai người tới sớm, chứ nếu đến muộn thì mọi chuyện sẽ khó lường." Bác sĩ cười híp mắt, nói xong liền lôi kéo Tiêu Minh nói hai câu, "Tôi còn có một bệnh nhân nữa đến khám, khả năng cậu cần phải chờ thêm chút nữa, thì kết quả siêu âm mới có."

Lâm Tri mơ hồ bị Tiêu Minh lôi kéo cùng tiểu hộ sĩ đi vào phòng chờ, cậu lúc này rất tức giận, nếu không phải Tiêu Minh nghe lời tên bác sĩ kia, trong thời gian mang thai không được sinh hoạt vợ chồng thì cậu cũng không đến mức ẩm ướt như thế này, càng không tại lúc khám thai thì triều thổi, thật mất mặt mà. Càng khiến cậu không cam lòng là Tiêu Minh không chạm vào cậu, sản đạo rất hẹp, đến khi sinh con người chịu khổ không phải cậu thì là ai, Tiêu Minh thì tốt rồi đến lúc cục cưng ra đời, nửa điểm tổn thất hắn cũng không phải chịu..

(cont)

- ------------------------------------------Tôi là giải phân cách spoil chương sau ----------------------------------

"Em muốn anh ngay lập tức ở trong gian phòng này thao em, nếu không chúng ta ngày mai lập tức ly hôn, em nói được thì làm được."