Đại Vương Bách Hóa Xuyên Không Trở Thành Mẹ Kế Ác Độc Không Được Chào Đón

Chương 529




"Ôi trời vừa mới ngửi thấy mùi bánh nướng đường mè nhà thẩm tử, thẩm đã mang sang đây tặng ta rồi." Chu Thuý Hoa cười cười, có chút đắc ý. "Đây chính là sở trường của ta mà, mùi vị rất ngon đó! Lão thái thái nhà ta chẳng còn cái răng nào, mà còn cả ngày nhớ thương bánh nướng đường mè ta làm." Liễu Phán Nhi cầm lấy một cái, cắn một miếng: "Ngon lắm, Miêu Nhi, lấy mấy cái đem sang cho Cửu công chúa đi." Miêu Nhi tỷ đáp ứng: "Vâng, phu nhân." Đợi Miêu Nhi tỷ bưng sáu miếng bánh nướng đường mè rời đi, Chu Thuý Hoa quay đầu nhìn về phía Liễu Phán Nhi. "Phán Nhi, trấn Cát Tường chúng ta lần đầu tiên có công chúa đến thăm. Thôn trường đại thúc của muội, còn có các trưởng bối trong thôn đều cảm thấy rất vinh hạnh." Deu muốn đến đây hành lễ với công chúa, thỉnh an công chúa, đây cũng là chuyện nâng cao thể diện."

Liễu Phán Nhi nghe nói như thế, hé miệng cười.

"Thôn trường đại thúc vì làm dày thêm nên móng của trấn Cát Tường chúng ta, cũng thật vất vả."

Có một lần thế này, về sau sẽ không bao giờ còn có người trào phúng trấn Cát Tường toàn người ngoại lai nữa.

Chu Thuý Hoa cười cười, cũng có chút cảm thán.

"Đúng vậy, chúng ta dù sao cũng là người nơi khác đến, hơn nữa còn là chạy nạn đến nữa."

"Trước kia ai mà thèm để mắt chúng ta chứ? Deu nhờ có phu nhân cùng Nguyên Thanh dẫn dắt mới có được ngày hôm nay."

"Vâ sau nơi này chính là nơi mà đời đời con cháu của chúng ta sinh sống, đương nhiên cũng hy vọng nơi này càng ngày càng tốt hơn."

Nếu Chu Thuý Hoa đã cất công đến đây một chuyến, hơn nữa đây cũng là ý của mọi người, Liễu Phán Nhi cũng không có cự tuyệt.

"Thẩm tử, ta biết rồi. Đợi lát nữa ta nói với công chúa một tiếng. Ai muốn tới dập đầu thỉnh an thì ngày mai cứ qua đây đi." Chu Thuý Hoa thấy Liễu Phán Nhi đáp ứng rồi, việc này trên cơ bản là thành công rồi.

"Được, vậy giờ ta đi nói với trưởng thôn đại thúc của muội một tiếng, để mọi người tối nay tẩy trân sạch sẽ, ngày mai mặc sạch sẽ quần áo."

"Được!" Liễu Phán Nhi ứng với hạ, thuận tay chuyện tình, không tất yếu cự tuyệt. Đợi Chu Thuý Hoa đi rồi, Cửu công chúa liền đi qua, trong tay còn cầm một miếng bánh nướng đường mè.

"Phán Nhi tỷ tỷ, vị bánh nướng này không tôi, ăn ngon lắm, là đại thẩm vừa tới đó làm sao?" Liễu Phán Nhi gật đầu, cũng cắn một miếng bánh.

"Đúng vậy đó! Bánh nướng mè đường thôn trường đại thẩm làm ngon lắm đó." "Ta có thể ăn liền ba cái, bọn nhỏ cũng thích. Tiểu Hoa tỷ cũng biết làm, rõ ràng nguyên liệu giống nhau, nhưng hương vị vẫn cứ là kém một chút."

Cửu công chúa ăn xong một cái bánh nướng mè đường, phân phó đại cung nữ Thái Nga bên người.

"Bánh nướng mè đường của vị đại thẩm Thuý Hoa kia không tồi, thưởng hai mươi lượng bạc."

Thái Nga cung kính đáp ứng: "Vâng, Cửu công chúa.”

Nói xong, Thái Nga lui vê phía sau, nhẹ nhàng không tiếng động đi ra ngoài.

Cầm theo hai mươi lượng bạc, dẫn người cùng đi đến nhà cách vách ban thưởng. Liễu Phán Nhi đã quen với hành vi sau khi Cửu công chúa hài lòng, liền ban thưởng cho người khác. Thật ra thì cũng rất tốt, như vậy, có thể làm cho đối phương vui sướng cảm kích, làm việc càng thêm ra sức.

"Tử Hà muội muội, vừa nãy Thuý Hoa thẩm đến hỏi, ngày mai mọi người dập đầu thỉnh an muội, ngay ở trước cửa lớn nhà ta, được không?”

Cửu công chúa nhíu mày: "Không cần thiết đâu. Huy động nhiều người quá, ta không muốn mọi người vất vả."

Lưu thị bưng nước ô mai vừa làm xong tiến vào, rót cho Cửu công chúa và Liễu Phán Nhi mỗi người một chén.

"Cửu công chúa, người nhất định không biết đám dân thường bọn ta đối với công chúa vô cùng hiếu kỳ."

"Sau khi dập đầu thỉnh an người xong, người trấn Cát Tường chúng ta đều có thể đi ra ngoài c.h.é.m gió vênh váo với người ngoài nửa ngày đó."

Liễu Phán Nhi phụ họa: "Sau này trên gia phả Lý thị chúng ta, còn có trên thôn chí thôn Cát Tường, trấn chí của trấn Cát Tường, đều sẽ lưu lại văn chương đậm nét về muội."

Nghe nói như thế, Cửu công chúa cười

hào sảng, cảm thấy rất thú vị.

“Được thôi, vậy ngày mai sau khi ăn sáng

xong, cứ cho bọn họ đến đây dập đầu

thỉnh an đi."

"Thái Ngọc, ngươi đi chuẩn bị, chỉ cân ai

đến dập đầu, ai cũng được một đồng tiền

mới đúc."

Đại cung nữ Thái Ngọc vâng lệnh: "Vâng,

Cửu công chúa."

Liễu Phán Nhi nhắc nhở: "Không cần đi

chỗ khác lấy đâu, trong phòng kho nhà

ta có mấy sọt đó."

Cửu công chúa cười cười: "Nếu đã là ta

ban thưởng cho thôn dân, thì phải dùng

tiền của ta. Thái Ngọc, đừng quên lấy bạc

đổi cho Phán Nhi tỷ tỷ."

"Muội đó, khách khí quá, chẳng qua chỉ là

chút chuyện tiền thưởng thôi mà." Liễu

Phán Nhi mỉm cười. Cửu công chúa cũng cười cười: "Tỷ muội thân thiết tiền nong phải rõ ràng, quan hệ tốt thì tốt, nhưng vẫn phải rõ ràng."

"Vâng, Cửu công chúa, nô tỳ nhất định làm cho thỏa đáng."

Chỉ chốc lát sau, Thái Ngọc đã dùng bạc đổi được vài sọt tiền đồng.

Buổi tối, Lưu thị đã chuẩn bị xong đồ dùng để Liễu Phán Nhi cùng Cửu công chúa kết nghĩa kim lan.

DTV

Dọn xong hương án, đốt nến lên rồi, còn có tam sinh tế phẩm.

(⁄ tam sinh tế phẩm bao gồm: bò, dê, lợn)

Tắm rửa thay quần áo xong thì đốt hương kết bái.

Lúc này Liễu Phán Nhi cùng Cửu công chúa quỳ trên mặt đất, vẻ nghiêm túc trang trọng, nhưng ánh mắt vui mừng linh động.

Liễu Phán Nhi chân thành nói: " Liễu thị Phán Nhi cùng Tử Hà công chúa tính khí hợp nhau, thân như tay chân, theo hôm nay khởi nguyện kết làm tỷ muội kết nghĩa, mời thiên địa làm chứng.”

Tử Hà công chúa cũng trâm giọng nói: " Thương thiên trên cao, thiên địa làm chứng, hôm nay kết làm tỷ muội, sau này có nạn cùng chịu, có phúc cùng chung, quan tâm lẫn nhau, đồng tâm đồng đức.....

Sau đó, vái ba vái.

Bởi vì Liễu Phán Nhi mang thai, không thể uống rượu, nên lấy trà thay rượu.

Sau khi kết thúc buổi lễ, Liễu Phán Nhi cùng Tử Hà công chúa nắm c.h.ặ.t t.a.y nhau.

Liễu Phán Nhi nguyện ý kết bái cùng Tử Hà công chúa, đầu tiên là bởi vì thật sự là tính tình hợp nhau, có thể nói chuyện thoải mái.

Thứ hai là, Tử Hà công chúa, chỉ là công chúa, không liên quan đến hoàng quyền, tương đối an toàn.

Ở thời cổ đại có thể tìm thấy một người bạn tốt, thật là tốt biết bao. "Muội muội."

"Tỷ tỷ."

Sau đó hai người nhìn nhau một cái, đều bật cười ha ha.

Lưu thị dẫn mấy đứa nhỏ đến xem lễ, bọn nhỏ cũng vô cùng kích động.

Lý Nam chớp chớp mắt, chạy đến trước mặt Cửu công chúa: "Cửu công chúa, hiện tại có phải con có thể gọi người là tiểu di rồi không?"

Cửu công chúa ôm lấy Lý Nam, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của A Nam.

"Đương nhiên có thể, gọi ta là tiểu di, ta cho con quà sửa xưng hô."

Lý Nam ngọt ngào nở nụ cười: "Tiểu di thật tốt, tiểu di thật đẹp."

Cửu công chúa thản nhiên cười: "Cái miệng nhỏ này nói ngọt thật đó, ta đẹp, nương con thì sao? Không đẹp băng ta sao?"

Lý Nam lắc lắc đầu, hai mắt long lanh nhìn về phía mẫu thân: "Nương thân ở trong lòng A Nam là đẹp nhất! Ai cũng không đẹp bằng, xếp thứ nhất."

"Nhưng mà công chúa tiểu di người đừng buồn, ngươi ở trong lòng A Nam xếp thứ hai."

Cửu công chúa cười ha ha, xoa xoa mặt A Nam, thật muốn có một nữ nhi như này quá.

"Nào, nói cho ta biết, ai xếp thứ ba ở trong lòng ngươi?"

Lý Nam cười mắt nheo nheo, trả lời đúng lý hợp tình: " Đương nhiên là tiểu tiên nữ A Naml"

Cửu công chúa nghe nói như thế, liền cười lên, càng thêm yêu thích A Nam, quay đầu cười nói với Liễu Phán Nhi

"Chờ ta thành thân rồi, ta nhất định sẽ sinh một đứa khuê nữ, giống như A Nam, quả thực chính là tiểu bảo bối!"

Liễu Phán Nhi cũng cười nói: "Co A Nam ở đây, là có thể cười mãi không thôi" Những người khác cũng tiến lên hành lễ. Lần lượt đều bị Cửu công chúa sửa cách chào hỏi.

Từ sau khi quen Cửu công chúa, những đứa trẻ trong nhà đều học được từ nàng rất nhiều điều tốt.