Đám Cưới Ma: Lệ Quỷ

Chương 11:




Sau một tháng trôi qua, thì Châu Dương đi công tác đã về, cả nhà bà Châu ra sân bay đón Châu Dương về nhà. Về đến nhà, Thu Lan đã nấu cơm xong xuôi mời cả nhà ăn. Châu Dương nhìn thấy Thu Lan thì mỉm cười, mỗi ngày anh đi công tác đều rất nhớ cô, hôm nay đã về nhìn thấy cô anh vui mừng khôn xiết.

Sau khi ăn cơm xong, thì anh lên phòng bàn bạc với ba mẹ để xin hỏi cưới cô làm vợ hai. Nghe anh nói xong thì ông bà Châu rất tức giận, bà Châu Hà quát:

"Không được, nó là em dâu của con đó. Sao có thể cưới nó được còn ra hệ thống gì nữa!"

Ngọc Tâm biết chuyện chẳng lành vội chạy qua phòng ông bà Châu, rồi chứng kiến cảnh tượng khiến ả ta muốn ngất đi. Châu Dương người chồng ả rất yêu lại muốn cưới em dâu làm vợ hai, ả ta không thể chấp nhận được. Ngọc Tâm chạy đến bên cạnh Châu Dương, lay lay cánh tay anh mà khóc:

"Anh Châu Dương, anh không được làm như vậy!"

"Cô buông tôi ra, cô cản được tôi sao?"

Châu Dương hất tay ả ra, bà Châu Hà kêu Như Ly gọi Thu Lan tới. Như Ly đi gọi Thu Lan:

"Thu Lan ơi, ông bà Châu có chuyện muốn nói chuyện với em, mau đi ra phòng khách!"

"Dạ, em biết rồi!"

Cô cũng không hiểu ông bà Châu gọi cô ra, là có việc gì nữa. Không lẽ muốn hành hạ cô nữa hay sao, cô thật bất hạnh mà. Cô vừa đến thì thấy cả nhà đều có mặt đông đủ, nhưng trên gương mặt của họ đều có nỗi lo lắng, bất an, tức giận, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra liền cất tiếng:

" Ba mẹ gọi con có chuyện gì ạ?"

"Con ả khốn kiếp này..."

Ngọc Tâm muốn lao ra đánh cô, thì Châu Dương cản lại trừng mắt nhìn ả:

"Ngọc Tâm cô muốn làm gì?"

"Em...em muốn dạy cô ta một bài học phận làm em dâu mà tơ tưởng đến anh rể!"
Ngọc Tâm chua chát nói.

"Tôi không cần cô quản, cô lắm lời thật đó!"

Châu Dương đẩy Ngọc Tâm ra một bên, bước đến bên Thu Lan nắm lấy tay cô rồi nói:

"Thu Lan à anh yêu em, anh muốn cưới em làm vợ!"

"Cái gì?"

Cô giật tay ra rồi hoảng hốt nhìn anh, sau đó nhìn sắc mặt ông bà Châu với Ngọc Tâm, ai ai cũng đang nhìn cô chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Châu Dương nhìn ông bà Châu rồi nói:

"Ba mẹ, con muốn cưới Thu Lan làm vợ hai!"

Bà Châu Hà tức giận quát:
"Ăn nói hàm hồ, sao có thể lấy em dâu làm vợ hai được chứ! Con suy nghĩ cái gì thế hả?"

Ngọc Tâm liếc Thu Lan, rồi chỉ tay vào mặt cô hét lên:

"Mẹ, là do con ả khốn kiếp Thu Lan này giở trò quyến rũ anh Châu Dương. Ba mẹ không nhớ lúc trước cô ta cũng quyến rũ anh Châu Dương, lên giường với cô ta rồi sao? Bây giờ cô ta còn muốn cưới chồng con nữa. Ba mẹ nên đòi lại công bằng cho con đi, huhu.."

Thu Lan xua tay nói:
"Chị nói gì vậy chị Ngọc Tâm, em không có quyến rũ anh rể. Mọi người hiểu lầm rồi!"

Bà Châu Hà quát:
"Câm miệng, tôi không cho phép cuộc hôn nhân này!"

Ông Châu Lục tức giận:
"Châu Dương, rốt cục con đang nghĩ gì thế hả? Con làm như thế là mất mặt Châu Gia nhà chúng ta đó!"

Châu Dương quyết tâm phản kháng:

"Con không làm chuyện gì có lỗi để mất mặt Châu Gia hết, con yêu Thu Lan và muốn lấy Thu Lan làm vợ thì có gì sai?"

Thu Lan giật mình :
"Châu Dương anh điên rồi! Anh có biết mình vừa nói gì không?"

Châu Dương ôm Thu Lan vào lòng rồi nói:

"Đương nhiên, anh yêu em là thật lòng. Anh sẽ cưới em! Không ai có thể ức hiếp em được nữa!"

Thu Lan đẩy anh ra, và tát vào mặt anh:

Bốp

"Cút đi, tôi không muốn nhìn thấy anh. Anh gây phiền phức cho tôi chưa đủ hay sao?"

Ngọc Tâm lao vô đánh cô, ả như sôi máu lên tát cô đến sưng cả mặt, vừa tát ả vừa chửi:

"Con quỷ cái này, tao sẽ giết mày, tao sẽ giết mày.
...mày dám đụng đến chồng tao....tao xé xác mày ra...."

Châu Dương xô Ngọc Tâm té xuống đất rồi lườm ả:

"Biến đi, đừng đụng vào Thu Lan.."

Ông bà Châu thấy cảnh tượng nhà náo loạn thế này, thì cũng đau đầu. Bà Châu Hà liền nói:

"Thôi được rồi, ba mẹ chấp nhận thành toàn cho con và Thu Lan cưới nhau. Với một điều kiện..."

"Điều kiện gì?" Châu Dương mừng rỡ.

"Con phải đi công tác hai tháng, vì công ty dạo này nhiều việc. Nếu thuận buồm xuôi gió xong việc công tác này, thì ba mẹ sẽ tổ chức đám cưới cho hai con. Ý con thế nào?"
Bà Châu vừa uống trà vừa trầm ngâm.

" Vậy được, con đồng ý!"

"Tốt, con mau về phòng thu xếp đồ đạc, rồi ngày mai bắt đầu đi công tác."

"Con biết rồi, trước khi đi công tác con muốn thử đồ cưới với Thu Lan!"

"Được!"

Nói xong Châu Dương dẫn Thu Lan đến tiệm đồ cưới, rồi kêu cô thử từng bộ nào cô thích nhất. Nhưng cô chẳng thèm để ý mà ngó lơ đi, Châu Dương tự tay lựa đồ cưới cho cô rồi kêu cô mặc thử. Nhưng cô cũng không mặc, cô như một khúc gỗ vô tâm vô tình. Chẳng thèm đoái hoài gì đến anh.