[Đam Mỹ] Mang Không Gian Đi Làm Nông

Chương 140: Bánh xe vận mệnh đã lăn. Nếu không thể chống cự, chỉ có thể xuôi dòng.




Trần Thanh không sợ giết người, dù sao tay cậu cũng treo không ít hơn một mạng người. Nhưng điều đó không khiến Trần Thanh thành kẻ máu lạnh, có thể xem mạng người như cỏ rác được. Ít nhất, mạng sống của Tô Quân cậu không muốn bản thân đê hèn mà giành lấy.

Cho nên, cuối cùng cậu vẫn hỏi.

-Thúc có từng nghĩ rằng đêm ấy Hoàng Phi không hề say?

Tô Quân giật mình, theo thói quen phủ nhận.

-Không thể nào. Nếu không say, sao hắn ta lại có thể để ta…

Trần Thanh nheo mắt.

-Bởi vì “yêu”, không phải ông ấy từng yêu thúc sao? Thúc thử nghĩ xem, uống bao nhiêu rượu mới khiến một người say đến mức mặc thúc muốn làm gì thì làm chứ.

Tô Quân chết cứng.

-Sao? Sao có thể được…?

Nhớ đến biểu hiện sáng hôm sau của Hoàng Phi. Tô Quân chợt có một suy nghĩ hoang đường, chẳng lẽ lời Trần Thanh nói là sự thật?

Hình như lúc ấy, A Phi rất bình tĩnh, không hề có biểu hiện tức giận gì. Chỉ có Tô Quân không ngừng xin lỗi, liên tục tát, sỉ vả bản thân. Thậm chí, lúc ấy Hoàng Phi còn cố ngăn cản ông tự tổn thương bản thân mình nữa.

Vậy, tiếp đó thì như thế nào. Tô Quân cố gắng nhớ lại, nhưng cũng thật khó cho ông. Chuyện ngày hôm ấy như một vết sẹo, ông đã cố gắng che đi, nhiều năm trôi qua, ông đã không thể nhớ rõ được chi tiết. Chỉ biết tình thế đột ngột thay đổi khi Hân nhi đột ngột xông vào phòng. Trong thấy ông cùng Hoàng Phi lõa thân trên giường, muội ấy đột ngột lao vào đánh ông tới tấp, còn nói cái gì mà “bệnh hoạn”, “đê tiện”, “nói không giữ lời”,…

Lúc ấy Hoàng Phi còn cố gắng ngăn muội ấy lại. Hân nhi đột ngột tát A Phi một cái, để lại một câu “Huynh phải trả giá!” rồi biến mất.

Cuối cùng, cái giá mà A Phi phải trả là cái chết của vợ và con mình. Lúc nhìn thấy xác của Hân nhi, đọc bức thư của muội ấy để lại. A Phi ngay lập tức tẩu hỏa nhập ma, rồi điên điên khùng khùng như hiện tại.

Tô Quân cũng không dễ dàng gì. Lúc biết được sự thật, ông cơ hồ muốn phát điên theo Hoàng Phi. Nhưng không biết là may mắn hay là bất hạnh, cuối cùng ông vẫn ngăn mình lại được. Dùng tất cả lí trí còn sót lại mà ngăn cản A Phi tổn thương bản thân mình.

Nhưng đó chưa phải là kết thúc.

Cả Tô gia đều không biết Hân nhi mang thai, mãi đến khi đọc thư muội ấy để lại, mọi người mới giật mình bở ngỡ. Thêm nữa, bọn họ còn phát hiện một bí mật động trời: Hóa ra Tô Quân và Hoàng Phi là đoạn tụ.

Như Tô Quân từng nói, ở thời điểm của ông, đoạn tụ bị xem như là một căn bệnh truyền nhiễm, những người đoạn tụ bị coi như là vật dơ bẩn, người người đều có thể sỉ vả. Thế cho nên, lúc biết được giới tính thật của Tô Quân, người Tô gia bàng hoàng, căm ghét. Thế là như một lẽ dĩ nhiên, Tô Quân trở thành tội đồ của Tô gia.

Cha Tô Quân lập tức từ ông, đồng thời gạt tên ông khỏi gia phả. Không những vậy, còn tuyên bố ra bên ngoài là đã đoạn tuyệt quan hệ cùng Tô Quân, từ đây về sau, mọi chuyện của Tô gia và người này không còn liên hệ.

Chưa hết, người bên Hoàng gia cũng đạp thêm một chân. Thông báo với giang hồ là đã trở mặt cùng Tô gia, từ mặt Hoàng Phi, đồng thời xem Tô Quân là kẻ thù, không cho phép bất kì thế lực nào của Hoàng gia được tiếp xúc với hai người này.

Hai thông báo vừa tuôn ra, giang hồ lập tức dậy sóng. Thời điểm ấy, cả Tô Quân và Hoàng Phi đều là những đại hiệp có tiếng. Võ công và nhân phẩm của hai người đều được các đồng đạo hết lời tán dương.

Ấy thế mà, hai tượng đài to lớn ấy đột ngột bị hai nhà Tô – Hoàng đồng loạt hất đổ, sao không khiến người khác tò mò cho được.

Thời điểm ấy, bao lời đồn ào ạt phát sinh, suy đoán đến cùng là chuyện gì khiến Tô gia cùng Hoàng gia có thể tuyệt tình đến vậy. Cùng đường bí lối, Tô Quân chỉ có thể mang theo Hoàng Phi mà trốn tránh thế tục, kiếm tìm danh y, chỉ mong chữa hết bệnh cho hắn ta mà chuộc lỗi.

Đối với Tô Quân, cái lỗi mà ông phải chuộc, không chỉ là với Hoàng Phi, mà còn có cả hai nhà Hoàng – Tô. Vì ông, vì sự tùy hứng của ông, mà mối quan hệ thân thiết của hai nhà bị phá nát.

Nếu nói Tô Quân còn yêu Hoàng Phi không. Ông sẽ trả lời là có. Nhưng nếu hỏi ông có thể vì Hoàng Phi mà vứt bỏ tất cả không. Đáp án sẽ là không.

Tô Quân được giáo dục như một nam nhân Tô gia chân chính, sẵn sàng hi sinh tất cả để bảo vệ danh tiếng của tổ tiên mình. Sự hi sinh ấy bao gồm cả tình cảm của bản thân ông.

Cho nên, có thể ông yêu A Phi. Có thể hiện tại, khi biết A Phi cũng dành tình cảm cho mình, ông rất vui, rất hạnh phúc. Nhưng, tình yêu nồng cháy thời trẻ đã sớm lụi tàn, đứng trước mặt Trần Thanh bây giờ, là một lão nhân với đầy vết thương trong tâm trí. Cho nên, dòng nhung nham mang tên tình cảm ấy chỉ nhẹ lướt qua tim Tô Quân, rồi sau đó để lại lớp khói bụi mịt mù, cùng cơn đau đốt da đốt thịt. Dù Tô Quân có muốn níu kéo, nhưng có một sự thật rằng, ông đã không còn đủ sức để hâm nóng lại ngọn lửa mang tên tình cảm nữa.

Vì thế, Tô Quân chỉ nhẹ mỉm cười.

-Bánh xe vận mệnh đã lăn. Dù năm ấy A Phi tự nguyện hay không, ta cũng là người có lỗi.