Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1139: Xích Lân Thôn Thiên Mãng (2)




Đến cấp độ này, không chỉ có mạch máu trở nên càng thêm tráng kiện, lấy tốc độ chảy bảo đảm huyết dịch, duy trì sức sống mênh mông, càng quan trọng hơn là trái tim đã có thay đổi.

Bên cạnh trái tim lại còn sinh ra được trái tim hoàn toàn mới.

Cùng nhau làm phụ trợ, bảo đảm thời điểm hóa thân Yêu Thể, cung cấp đầy đủ lực lượng sinh mệnh.

Khương Nghị rất kích động, loại diễn sinh trái tim thứ hai này thay đổi chuẩn bị bước lên Sinh Tử cảnh, nói cách khác hắn có thể thức tỉnh truyền thừa hoàn toàn mới.

Quả nhiên!

Tiểu Niết Bàn Thuật truyền thừa đã xuất hiện!

Dưới trạng thái sắp chết, có thể kích hoạt tiềm lực huyết mạch, trở lại đỉnh phong trong chớp mắt. Cho dù là thân thể không trọn vẹn, cũng có thể tái tạo hoàn chỉnh. Cho dù là tinh thần uể oải, cũng có thể sinh long hoạt hổ.

Đây chính là chỗ tốt mà trái tim thứ hai mang tới, đây chính là chỗ kinh khủng của Tiểu Niết Bàn Thuật.

Chờ tương lai sau khi huyết mạch tăng cường, còn có Đại Niết Bàn thuật, không chỉ là trạng thái sắp chết, cho dù là chết rồi, cũng có thể phục sinh trong lúc nào đó, dục hỏa mà sinh.

Mà, Chu Tước Yêu Tổ chân chính còn có thể nhiều lần trùng sinh, tương đương với bất tử bất diệt.

- Sư phụ, ngài còn hiểu hơn bao nhiêu đối với Chư Thiên Lục Táng?

Khương Nghị cẩn thận cảm nhận được mỗi một chỗ trên thân thể đều có thay đổi mới lạ, ngạc nhiên này tới quá đột nhiên.

- Bọn chúng là Hồng Hoang cấm thuật, nương theo thế giới thai nghén mà xuất hiện lực lượng hủy diệt. Là nguyền rủa, là tai nạn, hủy thiên diệt địa, chôn vùi thế giới chân chính. Khi thế giới bình ổn phát triển, bọn chúng sẽ yên lặng, nếu đương thời giới xuất hiện nguy cơ, bọn chúng sẽ bị tỉnh lại.

- Sơn Hà Đại Táng là đệ nhất táng Chư Thiên Lục Táng, nếu như thi triển toàn diện, có thể táng diệt toàn bộ thế giới địa tầng, cùng hết thảy sơn hà thai nghén, để thế giới biến thành phế tích. Ngũ đại táng còn lại cũng đều có uy lực và năng lượng, đều có kiếp nạn, có thể hủy diệt một cái bản nguyên của thế giới.

- Ta có thể tìm kiếm được khác ngũ đại táng không?

Bây giờ Khương Nghị chỉ à chạm đến nguồn lực lượng kia đã có chút si mê, nếu như lĩnh ngộ toàn diện, thậm chí có thể khống chế vô tận sơn hà, phất tay táng diệt vạn vật.

- Chư Thiên Lục Táng, phân thuộc thế giới khác nhau, bản nguyên diễn biến tai nạn khác nhau, hẳn là sẽ không tụ tập toàn bộ đến trên người một người. Nhưng...

- Nhưng cái gì?

- Ta chỉ thấy qua lẻ tẻ từ bên trên tư liệu lịch sử mà giới thiệu, vấn đề quá thâm ảo còn không rõ ràng lắm. Loại lực lượng cấm kỵ này cần chính ngươi đi lĩnh hội, tự mình đi thăm dò.

Giọng Đan Hoàng trầm thấp, không nguyện ý nhiều lời.

- Sơn Hà Đại Táng... Ta không kịp chờ đợi muốn nếm thử uy lực của nó.

Khương Nghị yên lặng tính toán, có nên cầm thử một chút với đám người Chí Tôn Kim Thành kia hay không?

Đường đường là Hồng Hoang cấm thuật, vượt cấp mai táng ngũ trọng thiên, hẳn không có vấn đề, cũng không biết có thể mai táng lục trọng thiên hay không.

Tô Lăng yên lặng hấp thu thần lực của khối xương, tư dưỡng huyết mạch.

Bản thể của nàng là Xích Lân Thôn Thiên Mãng, có thể thôn thiên nạp địa, thôn phệ vạn vật, cho nên hoàn mỹ hấp thu tất cả lực lượng đầu khớp xương, ngay cả xương cốt đều triệt để hòa tan.

Sau đó không lâu, thân thể của nàng bắt đầu vặn vẹo, một lần nữa thay đổi thành cự mãng Yêu Thể.

Hình thể tráng kiện, khiến cho người sợ hãi, dài đến trăm mét, yêu khí như máu.

Mỗi phiến lân phiến đỏ hồng đều to lớn, cứng rắn như cối xay vậy.

- Yêu khí thật mạnh. Nàng là Yêu thú nào diễn hóa linh văn sao?

Khương Nghị cẩn thận quan sát, rất khó tưởng tượng Tô Lăng thân thể nhỏ nhắn xinh xắn như vậy lại có thể thay đổi lớn thế.

Giống như lúc trước khi còn ở Linh Nguyên cảnh đã có thể dài đến trăm mét.

Mà loại huyết mạch như Tiêu Phượng Ngô kia chỉ mới có thể đạt tới hai mươi mét thôi.

Ken két...

Sau khi Tô Lăng luyện hóa bảo cốt, một lần nữa lùi về thành hình người.

Từ hơn một trăm mét, cho đến khi hơn một mét, xinh xắn lanh lợi, uyển chuyển mê người, lân đỏ tinh mịn dán chặt thân thể, phác hoạ ra độ cong uyển chuyển mê người.

- Cô có thể mặc y phục vào hay không?

Khương Nghị nhìn mà lắc đầu, vị cô nương này giống như cũng không quan tâm hình tượng của mình lắm.

- Bẩn thỉu, lân phiến của ta chính là y phục!

Tô Lăng lấy ra một chiếc váy đỏ, ở ngay trước mặt Khương Nghị mặc lên.

- Tại sao ngươi lại về Tây Bộ rồi?

- Nơi này là Tây Bắc Bộ?

- Tây Nam Tây Bắc, đều là Tây Bộ. Ngươi giết nhiều người của Huyền Nguyệt như vậy, không sợ bọn họ trả thù ngươi? Ngươi cướp đoạt Vĩnh Hằng Chi Linh của chúng ta, không sợ chúng ta thu thập ngươi?

- Cô đến đây lâu chưa.

Khương Nghị từ trong giọng nói của Tô Lăng cảm giác nàng còn giống như không biết chuyện xảy ra ở bên ngoài.

- Bảy tháng. Vì sao lại hỏi như vậy?

- Đại Diễn thánh địa các ngươi cùng Huyền Nguyệt hoàng triều đã náo lên rồi. Cô nên trở về xem một chút đi.

- Bọn hắn náo là chuyện của bọn hắn, ta quan tâm làm gì.

- Cô không phải người của thánh địa sao?

- Ta vừa mới tiến lên Linh Hồn cảnh, khả năng giúp đỡ được cái gì chứ? Bọn hắn còn thiếu tiểu mãng như ta sao?

- Vậy cũng đúng. Cáo từ.

Khương Nghị còn phải ứng phó truy sát của Chí Tôn Kim Thành.

Tô Lăng quan sát vách đá dốc đứng, thân pháp nhẹ nhàng, từ từ vọt lên trên vách đá.

- Chờ một chút!

Khương Nghị bỗng nhiên gọi Tô Lăng lại, kết quả tiểu cô nương người ta căn bản không có để ý tới hắn, nhẹ nhàng leo đến đỉnh vách đá, thuận khe hở chật hẹp nơi đó chui vào trên vách đá, sau đó thả người nhảy xuống, chạy vào trong rừng cây.

Khương Nghị tranh thủ thời gian đi đường vòng vượt qua, theo ở phía sau nói:

- Tô Lăng cô nương, giúp một chút?

- Chúng ta không quen.

- Từ từ sẽ quen.

- Giữa chúng ta còn có thù.

- Vậy làm sao có thể xem như thù, chỉ có thể coi là hiểu lầm.

- Đó chính là thù! Ngươi gây tai họa cho Nhị thúc ta, ngươi vi phạm ước định, ngươi cướp đi Vĩnh Hằng Chi Linh.

- Chuyện phía sau ta không giải thích, nhưng chuyện phía trước kia cũng chớ nói lung tung.