Khương Nghị dung hợp Thái Dương Tinh Hỏa, Địa Tâm Thú Linh Viêm và các loại Thánh Hỏa cường hãn, nhiệt độ cực cao, lân giáp có dày hơn chăng nữa cũng đều không chống đỡ được.
Đám Tử Lân Cự Lang đang đau đớn giãy dụa bên trong 'Biển lửa' nóng bỏng, những tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng khắp nơi.
Từ lân giáp đến da thịt, nhanh chóng nóng chảy, thân thể hùng tráng to mọng trong nửa phút đã có thể hóa thành tro tàn.
Nhưng đàn sói hung tàn vẫn không hề sợ hãi, bọn chúng chen chúc nhau tiến lên tiến đụng vào 'Biển lửa'.
Có một số Tử Lân Cự Lang ngũ trọng thiên, lục trọng thiên chịu đựng đau nhức kịch liệt phóng tới vài trăm mét, giết tới trước mặt Khương Nghị.
- Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền!
Khương Nghị gáy to một tiếng sắc nhọn, thú ấn trong thức hải thức tỉnh, trong liệt diễm cuồn cuộn nhanh chóng ngưng tụ trên trăm con mãnh thú hung mãnh, còn có Hỏa Phong, Linh Điệp các loại, mấy trăm đến hơn ngàn con, bọn chúng cuồng dã trùng kích, bạo tạc dày đặc, liên tục oanh sát giết tới đàn sói.
'Biển lửa' hơn một ngàn mét cơ hồ trở thành cối xay thịt, tàn nhẫn oanh sát đốt cháy cả đàn sói, tràng diện hỗn loạn, nóng nảy, càng rung động.
Nhưng, số lượng đàn sói quá nhiều, bọn chúng vẫn cứ chen chúc tới, chà đạp lấy thi thể xông về phía trước, nhanh chóng bao phủ Khương Nghị.
Một khắc cuối cùng, Khương Nghị vỗ cánh bay lên, trước một khắc khi móng vuốt tráng kiện xé nát hắn, hắn đã nhanh chóng lấy Tiểu Quang Mang Thánh Thuật cưỡng ép tăng tốc độ lên, mạo hiểm giết ra tìm đường sống.
Nhưng... trên hoang dã hỗn loạn lại xuất hiện một màn rung động khác.
Tại lúc Khương Nghị điên cuồng phóng thích liệt diễm tiễu sát đàn sói ngắn ngủi trong vài phút, đám sói bên ngoài lại phóng tới bên trong, chà đạp nhau, dây dưa cùng nhau, tạo thành từng tòa 'Lang Sơn' đột ngột nhảy lên.
Bởi vì cự lang quá lơn, Lang Sơn đều cao từ ba trăm đến năm trăm mét, tòa cao nhất kia vậy mà lại đạt tới hơn tám trăm mét.
Bọn chúng lắc lư kịch liệt, tử khí sôi trào, giống như là núi cao, càng giống như là thủy triều, từ bốn phương tám hướng 'Lao nhanh', 'Nện' tới phía Khương Nghị trong bầy sói.
Khương Nghị vừa mới mạo hiểm chạy thoát, 'Lang Sơn' chen chúc cao ngất lập tức xông vào ánh mắt.
Đám sói bên trong 'Lang Sơn' nhìn thấy Khương Nghị, toàn bộ đều tru lên to rõ, cuồn cuộn tử khí bạo động kịch liệt, tràng diện rung động thậm chí đã làm cho đám dân liều mạng xa xa sợ đến ngây người.
Số lượng lớn cự lang kéo thành đàn liên miên đạp trên đồng bạn bay lên không, từ không trung che mất Khương Nghị.
- A!!
Hứa Đan ớn lạnh toàn thân, mất khống chế mà thét lên.
Nàng trừng lớn con mắt, trong ánh mắt đều là đàn sói đang đánh giết.
Răng nanh bén nhọn, móng vuốt sắc bén, cơ hồ khiến cho nàng sụp đổ.
- Hứa Đan!
Khương Nghị rốt cuộc cũng 'Vận dụng' Hứa Đan.
- Đi đâu! Mau nói đi!!
Hứa Đan bừng tỉnh thét lên, phóng xuất ra hơn ba mươi kính tượng, phủ kín không trung.
- Chuyển dời ta đến biên giới đàn sói! Xem ngươi rồi!
Toàn thân Khương Nghị căng cứng, thiêu đốt liệt diễm, kích ra Thái Dương Chiến Y.
- Tốt tốt tốt!
Hứa Đan nghĩ là rốt cuộc Khương Nghị cũng muốn chạy trốn, lập tức phóng thích kính tượng, tiếp tục vượt qua giữa không trung, mạo hiểm chạy trốn trong bầy sói giống như đứng giữa 'Trời mưa' này.
- Đó là kính tượng di chuyển?
Hứa Vĩnh Thọ ngưng tụ con ngươi, dõi mắt nhìn ra xa.
Trước đó Khương Nghị đột nhiên xuất hiện ngoài mấy trăm mét hắn cũng đã cảm thấy có vấn đề, lúc ấy còn tưởng rằng là có vũ khí Không Gian gì, bây giờ rốt cuộc cũng đã xác định được, đó là kính tượng di chuyển.
- Đó là Hứa Đan! Nàng bị trói ở trên lưng Khương Nghị!
Xa xa, gương mặt của bọn người Hứa Thừa n liên tiếp có phản ứng, tên khốn kiếp đáng chết này đã làm gì Hứa Đan.
- Quá thô lỗ.
Lãnh Tuyền và các đệ tử thư viện lắc đầu liên tục, chưa từng thấy người nào hung tàn như vậy, cũng chưa từng thấy qua người nào thô lỗ như thế, lại người bắt trói người ta ở trên dùng làm vũ khí.
Lại còn là một đại mỹ nữ nũng nịu.
- Khương Nghị muốn ra bên ngoài giết, nghĩ biện pháp tiếp ứng hắn!
Đồ Uyên lấp lóe ánh mắt, lo lắng nghĩ cách, cũng đang tìm người của Đại Tự Tại điện.
- Mau trốn đi ra, nhanh đi, nhanh đi.
Lâm Nam lo lắng, đầu đổ đầy mồ hôi, hận không thể tự mình tiến lên đẩy Khương Nghị từ trong bầy sói ra ngoài.
Hàn Ngạo lại tại trong lúc bất tri bất giác bình tĩnh lại, thể hiện càng ngày càng quái dị.
Hắn thực sự không hiểu rõ rốt cuộc Khương Nghị muốn làm gì, cho đến khi trước đó, lúc bị tử khí bao phủ, suýt chút nữa bị xoắn nát, bỗng nhiên hiểu ra.
Gia hỏa này thoạt nhìn như là tìm đường chết, kỳ thật chính là đang tìm đường chết!
Giống như có quỷ kế gì đó, nhưng kỳ thật chính là muốn chết.
Bởi vì, Sinh Tử Ngâm.
Hứa Đan trước trước sau sau di chuyển ba mươi bảy lần, vượt qua hơn hai mươi dặm, cuối cùng đã chuyển dời Khương Nghị đến bên ngoài đàn sói.
Trong lúc đó đã tám lần bị tử khí chấn vỡ kính tượng, năm lần mất khống chế vọt tới đàn sói, hai lần bị đàn sói bao phủ.
Dưới sự khẩn trương cao độ cùng dục vọng cầu sinh điên cuồng, nàng đã phát huy ra tiềm lực để chính nàng đều khó mà tin được.
Tuy nhiên, rốt cuộc cũng chạy thoát, Hứa Đan cảm giác mình rất suy yếu.
- Bây giờ rời khỏi?
Hứa Đan còn chưa dứt lời, Khương Nghị đã quay người giết đến phía đàn sói, hai cánh phách trảm, chiến ý cuồn cuộn, thừa dịp đàn sói không kịp phản ứng, giết đến hơn ba trăm mét dễ như trở bàn tay, những nơi hắn đi qua, huyết nhục văng loạn.
- Ngươi đang làm gì? Ngươi lại muốn làm cái gì! A a a!
Hứa Đan phát điên, triệt để điên rồi.
Ngao...
Đàn sói bạo động, cự lang gần đó nhanh chóng triển khai vây bắt.
- Sao hắn lại trở về?
Lâm Nam ở phía xa gấp giơ chân.
- Khương Nghị, ngươi tới đây cho ta.
Đồ Uyên lo lắng gào thét như sấm quanh quẩn khắp bầu trời.
- Quả nhiên.
Hàn Ngạo nói nhỏ, đoán đúng.
- Thao Thiết Thánh Pháp!
Khương Nghị giết vào sâu trong đàn sói, huyết khí cuồn cuộn khắp toàn thân, giống như gió lốc, lại như thủy triều, cuốn lên trăm mét.
Hơn mười con Thao Thiết dữ tợn kéo lấy huyết khí tinh hồng mạnh mẽ đâm tới, cướp đoạt lấy số lượng lớn huyết khí cự lang xung quanh, bổ sung huyết khí cho Khương Nghị, duy trì lực lượng 'Bản thân' sắp tiêu tán của hắn.