Hắn từng nghĩ về đoạn lịch sử kia, không nghĩ tới thậm chí lại có may mắn có thể 'đi đến lịch sử'.
Nhưng, Sí Thiên giới thật muốn dung nhập trận lịch sử sắp lao nhanh này sao?
Mặc dù vinh quang thắng lợi nhất định rất loá mắt, nhưng nếu như thất bại, chờ đợi Sí Thiên giới lại là cái gì?
Hắn lặng lẽ nhìn Giới Chủ.
Đáy mắt Giới Chủ lại mang đầy tinh mang cùng cái phần cuồng nhiệt đang kiềm chế kia để hắn chau mày, lòng tràn đầy lo lắng.
- Nếu đều đã thẳng thắn, ngươi có thể yên tâm ở lại Sí Thiên giới vượt qua Sinh Tử cảnh, có gì cần, trực tiếp tới tìm ta.
Giới Chủ nhếch miệng bôi lên một nụ cười quái dị:
- Ở trước mặt người ngoài, ta là Giới Chủ, ngươi là trưởng lão, giữ vững tôn trọng. Lúc không có người, vẫn nên thân cận chút, ta hơn ngươi hai nghìn tuổi, ngươi gọi ta nãi nãi, ta gọi ngươi tôn nhi.
Mặt Khương Nghị đen lại:
- Ta còn có việc phải xử lý, không ở lại lâu.
- Ta có thể an bài người thay ngươi xử lý, tin tưởng ta, lực lượng của Sí Thiên giới so với ngươi tưởng tượng còn mạnh hơn.
- Chuyện này chỉ có thể chính ta làm.
- Chuyện gì mà phải để ngươi tự mình đi?
- Tiến vào Trung Vực, tiếp Cửu Tiêu Thiên.
- Ngươi muốn đi Cửu Thiên Thần Giáo?
Giới Chủ cùng Tiểu lão đầu kinh ngạc nhìn hắn.
- Cửu Thiên Thần Giáo tiếp cận ta, lão tổ tông bọn hắn mời ta đến Cửu Tiêu Thiên đàm phán. Mặc dù ta đoán không ra thái độ của hắn, nhưng nếu như thành công, ta sẽ triệt để thay đổi tình cảnh của ta.
- Ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần?
Nụ cười trên mặt Giới Chủ đã biến mất, Cửu Thiên Thần Giáo là Thiên Tôn Hoàng Đạo ở Trung Vực, địa vị tôn quý, thực lực khủng bố, lực ảnh hưởng càng bao phủ các ngõ ngách đại địa Trung Vực.
- Không có nắm chắc, chỉ có thể tranh thủ.
Khương Nghị ngược lại rất thoải mái.
Nếu như không đi, hẳn phải chết không nghi ngờ, nếu đi thì còn có thể có hi vọng, cho nên không có gì phải lo lắng, đi lên phía trước là được.
- Trung Vực nguy hiểm, ngươi đã là Sinh Tử cảnh, càng không thể đi.
- Ta trì hoãn không nổi.
Khương Nghị lắc đầu, nói:
- Nếu không có việc gì, ta đi xem Tác Ngọc Đường một chút. Linh văn của hắn là Ngũ Sắc Thánh Hỏa, không thể lãng phí.
Nhưng... sau khi bọn hắn rời khỏi Sí Thiên điện, trong góc đại điện, ở giữa sàn nhà mờ tối, một con côn trùng giao hòa cùng không gian nhẹ nhàng run run cánh, bay ra khỏi Sí Thiên điện.
Sau đó không lâu, chỗ cửa ra vào của Sí Thiên giới, Hung Linh Hầu cố ý kéo dài không hề rời khỏi, tiếp nhận tiểu côn trùng, nắm ở trong tay, rời khỏi Sí Thiên giới.
- Chém đầu Tác Ngọc Đường răn chúng. Truyền bày ra nội bộ Sí Thiên giới, Hạo Thiên Thánh Quốc, Bá Vương Chiến Quốc. Lý do chém đầu, mưu hại Triệu Thế Hùng của Hung Linh hầu phủ, trưởng lão tam đẳng của Sí Thiên giới - Khương Nghị, ngộ thương Giới Chủ. Các trưởng lão Tác Ngọc Đường mang tới từ thánh địa, xử tử toàn bộ!
Từng tin tức được công bố dẫn phát oanh động to lớn, toàn bộ Hạo Thiên Thánh Quốc cùng Bá Vương Chiến Quốc sôi trào.
Người người đều biết giữa Khương Nghị cùng Tác Ngọc Đường có ân oán, cũng có người suy đoán giữa hai người sẽ có cạnh tranh. Thế nhưng ai cũng không nghĩ tới, trò hay còn chưa bắt đầu, vậy mà liền đạt được kết quả thảm liệt như vậy.
Nội bộ Sí Thiên giới rất phong bế, bọn hắn không biết tình huống cụ thể, nhưng những câu ngắn gọn, cùng xử trí tàn khốc, làm cho tất cả mọi người đều hiểu trình độ nghiêm trọng của chuyện này.
Nhưng... Tác Ngọc Đường cứ thế mà chết đi sao?
Hắn dù sao cũng đã từng là tôn chủ Nam Bộ, là nhân vật tầng cao nhất được người người kính úy.
Tưởng tượng ba năm trước đây, Sí Thiên giới còn vì tranh đoạt hắn mà đối đầu trực diện với thánh địa Trung Ương.
Ba năm ngắn ngủi, vậy mà rơi vào kết quả như vậy.
Mọi người thổn thức, đồng thời cũng nhao nhao đoán được đã xảy ra chuyện gì, vậy mà lại có thể để cho Giới Chủ công nhiên xử trí, mà không phải bí mật trừng trị. Nhất là còn truyền bày ra các phương, càng là nhục nhã chưa bao giờ qua.
Nhưng cùng với khiếp sợ, bọn họ cũng đều đã thật sâu ý thức được, địa vị Khương Nghị đã được đến vững chắc.
Người của Vạn Đạo Thần Giáo, Huyền Nguyệt hoàng triều, Cổ Hoa hoàng thành bí mật ở lại nơi này là kinh hãi nhất.
Trước đó Giới Chủ Sí Thiên giới vì để bảo trụ Khương Nghị, đã không tiếc tạm giam Điêu Lãnh Phong, đuổi Huyền Nguyệt và Cổ Hoa đi, bây giờ lại càng là chém đầu Tác Ngọc Đường, bọn hắn không tưởng tượng nổi Khương Nghị đã cùng Giới Chủ làm giao dịch gì, nhưng có thể khẳng định, Khương Nghị đã rất được Giới Chủ coi trọng.
Cấm khu trung ương tại Sí Thiên giới.
- Tác Ngọc Đường đã bị xử lý, ta chuẩn bị rời khỏi.
Khương Nghị và Dạ An Nhiên dạo bước trong cánh rừng tươi mát, hưởng thụ nhẹ nhõm khó có được.
- Khi nào thì đi?
Dạ An Nhiên an tĩnh đi tới, má ngọc xinh đẹp, tinh khiết trắng nõn, dáng người ưu nhã lượn lờ mềm mại, phảng phất cùng cánh rừng xung quanh dung hợp hoàn mỹ, cho người ta một cảm giác tốt đẹp, cảnh đẹp ý vui.
- Chờ sau đi thanh đồng tiểu tháp an tĩnh, cũng nhanh. Đến lúc đó Dương Biện, Lý Dần, Khương Bân, đều sẽ mạnh lên, còn có tặc điểu cũng đã muốn xuất quan, Hỗn Độn Nguyên Hỏa bên trong trứng ngọc cũng sẽ thức tỉnh, có bọn hắn bồi tiếp ta, muội không cần lo lắng.
Khương Nghị đi ra cánh rừng, đến bên hồ, kéo tay Dạ An Nhiên:
- Muội đã là Sinh Tử cảnh, thực lực không ổn, bồi tiếp ta quá mạo hiểm, vẫn là ở lại nơi này đi.
- Ta tin tưởng bọn họ, nhưng ta không tin huynh.
Dạ An Nhiên lo lắng chính là tính cách của Khương Nghị.
Lần này đi Trung Vực khẳng định sẽ nguy hiểm trùng điệp, đứng mũi chịu sào chính là Nhân Gian Ngục, Khương Nghị cần được bảo vệ, càng cần phải có người thương lượng.
Khương Nghị cười nói:
- Trước đó không phải ta đều là đi một mình sao?
- Trước đó là trước đó, huynh bây giờ đã là Sinh Tử cảnh, cảm xúc rất dễ dàng chịu ảnh hưởng. Nếu như tại thời khắc mấu chốt lại xúc động, lúc nào cũng có thể sẽ lâm vào nguy hiểm.
Dạ An Nhiên rất muốn ở lại chỗ này, nhưng cũng thật sự lo lắng cho Khương Nghị.
Trước có Nhân Gian Ngục, tùy thời mở miệng to ra, sau có hoàng tộc các phương, nhìn chằm chằm không dứt.
Mà Trung Vực mênh mông lại càng có các loại 'Tai hoạ ngầm' mà kiếp trước của Khương Nghị để lại, những tai hoạ ngầm kia có chút thì có khả năng trở thành bằng hữu, có chút thì có khả năng trở thành kẻ địch.