Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1527: Hoàn ngược (2)




Lương Hạo mở ra hai tay, ra hiệu toàn trường, vẻ mặt nghiêm một chút, tập trung vào Khương Nghị.

Vô Hồi Thánh Chủ bay lên không, tự mình bố trí bình chướng, bao phủ lôi đài cỡ lớn rộng năm trăm mét.

- Ta là Sinh Tử cảnh, ngươi bắt đầu trước.

Khương Nghị đứng tại chỗ, mắt lạnh nhìn Lương Hạo phách lối.

- Ngươi là Sinh Tử cảnh, ta không khi dễ ngươi, ngươi bắt đầu trước.

Lương Hạo sẵn sàng trận địa đón quân địch, làm xong phòng ngự.

- Ngươi bắt đầu trước, nếu không ngươi ngay cả cơ hội ra tay cũng không có.

- Ha ha, ha ha...

Lương Hạo cười to vài tiếng, sắc mặt bỗng nhiên lạnh lẽo:

- Ngươi xem thường Đại Thừa thánh văn ta? Đừng trách ta không khách khí.

Một cơn gió lớn kéo lên, cuốn sạch băng tinh chói mắt, nhanh chóng quét sạch năm trăm mét lôi đài.

Nhiệt độ trên lôi đài hạ xuống kịch liệt.

Cuồng phong gào thét, càng ngày càng mãnh liệt, kéo loạn đầy trời.

Băng tinh dày đặc, tốc độ tăng nhanh, giống như là lôi điện tàn phá bừa bãi toàn trường, phảng phất có thể phá hủy toàn bộ sinh linh bên trong phạm vi của nó.

Lực khống chế của Đại Thừa thánh văn, lập tức được đệ tử thánh địa toàn trường tán dương gật đầu.

Khương Nghị lù lù bất động, mặc cho cuồng phong xé rách, băng tinh bạo kích.

- Chỉ thế này?

- Bây giờ mới chính thức bắt đầu.

Lương Hạo sáng tỏ hai mắt, thấu phát ánh sáng giá lạnh, hai tay cuồng vũ, khống chế cuồng phong cùng băng tinh táo bạo.

Uy lực cuồng phong cuồng dã có thể phá hủy núi cao.

Băng tinh rét lạnh thấu xương có thể đông kết thịt xương.

Tại vùng đất Cực Bắc mênh mông, hắn chính là Chúa Tể cánh đồng tuyết.

Các đệ tử Tuyết Bộc thánh địa nhao nhao ngẩng đầu, đây là kiêu ngạo của thánh địa bọn hắn.

Đệ tử thánh địa các phương đều định thần chú ý, đánh giá thực lực vị thiên tài phương bắc này, càng đang mong đợi Khương Nghị phản kháng.

Rống...

- A...

Sâu trong cuồng phong gào thét, hiện ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Giống như là tiếng gió, lại như là ác hồn vô tận đang thét gào.

Trong chốc lát, cuồng phong tăng vọt, tốc độ tăng đến cực hạn, băng tinh bên trong va chạm kịch liệt.

Cuồng phong giống như là bàn tay của trời, đang nhanh chóng tạo nên băng tinh, hình thành trọng quyền to lớn.

Ầm ầm...

Trọng quyền bạo kích, lôi tràng rung chuyển.

Một trăm ngàn băng tinh ngưng tụ, không có chút khe hở nào, trình độ cứng cáp vượt qua thép đen gấp trăm lần.

Nhiệt độ lạnh đến cực hạn, càng có thể tại lúc va chạm mục tiêu, đồng thời triệt để đóng băng ngay lập tức.

Cuồng phong gào thét, càng giao phó tốc độ cùng lực lượng vô địch cho trọng quyền!

Đây là sát chiêu cường đại hắn dùng để oanh sát cự thú tại cánh đồng tuyết.

- Hoa...

Số lượng lớn đệ tử thánh địa có phản ứng, uy lực của một quyền này xác thực cường đại.

Tô Triệt thì chậm rãi lắc đầu.

Biểu hiện phong cách quá dày đặc, hẳn là không có trải qua khiêu chiến sinh tử.

- Ngươi chủ quan!

Linh văn của Lương Hạo nở rộ cường quang, Đại Thừa thánh văn cường thế khống chế

Toàn thân Khương Nghị dâng lên liệt diễm, chân phải lui về phía sau một bước, trầm ổn hạ người, tay phải nắm chặt, văn ấn Chu Tước tại lòng bàn tay phát sáng.

Ầm ầm!

Trọng quyền băng tinh giống như thiên thạch gào thét lên cường thế giáng lâm, khí lạnh mãnh liệt, quyền uy cuồn cuộn, đập vào mặt Khương Nghị.

Khương Nghị không lùi không tránh, vọt lên một quyền, đối mặt phản kích.

- Cuồng ngạo...

Lương Hạo vừa cười lạnh, lôi tràng lại nổ lên tiếng vang trầm muộn, trọng quyền băng tinh theo đó mà dừng, lít nha lít nhít vết nứt, từ chỗ va chạm 'Dâng trào' lên, quét sạch băng tinh.

Ầm ầm!

Tiếng bạo hưởng thứ hai vang vọng lôi tràng, trọng quyền băng tinh sụp đổ toàn diện, đảo loạn cuồng phong, tàn phá toàn trường.

- Đỡ được rồi?

- Nhẹ nhàng như vậy?

Toàn trường bạo động, không dám tin vào mắt mình.

Không phải thực lực tại Sinh Tử cảnh lơ lửng không cố định sao, thời điểm yếu thì rất yếu, thời điểm mạnh thì rất xao động, Khương Nghị đây là có chuyện gì?

- Rốt cuộc hắn có phải Sinh Tử cảnh hay không?

Rất nhiều túc lão thánh địa đều tiếp cận Khương Nghị, một lần nữa xem kỹ lại.

- Không thể nào! Sao ngươi có thể chống đỡ Băng Quyền của ta?

Lương Hạo khó có thể tin, hắn rõ ràng uy lực võ pháp của hắn nhất, đừng nói Khương Nghị, xem như cả một ngọn núi nguy nga cũng đều có thể tuỳ tiện vỡ nát.

- Tới phiên ta?

Kim viêm toàn thân Khương Nghị đột nhiên bạo động, răng rắc một tiếng, mặt đất vỡ nát, Khương Nghị nhào ra ngoài nhanh như thiểm điện.

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Khương Nghị bạo động ba lần liệt diễm, tốc độ tăng vọt ba lần, trong tiếng kinh hô tại toàn trường, hắn đã xuất hiện ở trước mặt Lương Hạo.

Tấn mãnh, cường thế.

- Ngươi...

Lương Hạo bỗng nhiên biến sắc, quả quyết né tránh về sau, cổ tay nhoáng một cái, một thanh đại đao băng tinh bang vào tay.

Đây là sát khí của hắn, bên trong ẩn chứa khí tức cực lạnh đặc biệt, là chuyên môn chuẩn bị để chống cự với Khương Nghị.

Nhưng, tốc độ Khương Nghị quá nhanh, lúc đang áp sát, trong chốc lát, tốc độ lại tăng vọt lần thứ tư.

Bành! Răng rắc!

Khương Nghị vung trọng quyền lên, thẳng đến miệng Lương Hạo.

Xương quai hàm vỡ vụn, máu tươi vẩy ra.

Cái cổ của Lương Hạo lay động mãnh liệt, suýt chút nữa đầu đã bị bẻ gãy, thân thể cũng cứ thế mà bay lên khỏi mặt đất.

Khương Nghị đưa một tay nắm chặt cổ chân của hắn, toàn bộ kéo đứng lên.

Cổ tay lắc lư, cuồng lực cuồn cuộn, bỗng nhiên đập xuống mặt đất.

Bành!!

Lương Hạo chạm đất, xương vỡ vụn, thanh đại đao rời khỏi tay.

- Lương Hạo sư huynh!

Các đệ tử Tuyết Bộc thánh địa bừng tỉnh, nhao nhao phóng tới lôi đài.

- Không chịu nổi một kích!

Khương Nghị vung Lương Hạo lên, giống như là bao tải, đập loạn bành bành lên mặt đất.

Lực lượng bộc phát, tốc độ kinh người.

Mười lần... Hai mươi lần... Ba mươi lần... Năm mươi lần!

Bành bành bành!

Huyết thủy phun tung toé, hài cốt vỡ vụn, từ thân thể đến đầu, rách mướp.

Không đợi Lương Hạo làm ra phản kích liền bị triệt để ngây người, miệng vỡ vụn, càng không phát ra được thanh âm nào, đầu vỡ vụn, ý thức hỗn loạn.

- Dừng tay!!

- Mau dừng tay!!

- Chúng ta nhận thua!!

Các đệ tử Tuyết Bộc thánh địa lo lắng la lên, dùng sức đụng chạm bình chướng.

Toàn trường bạo động, khiếp sợ tràng diện đầy máu trên lôi đài, rất nhiều nữ đệ tử đều bị dọa đến tái nhợt sắc mặt, không đành lòng lại nhìn tiếp.

- Nhận thua chưa?

Khương Nghị tiếp tục đập Lương Hạo, cao giọng la lên.