Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1581: Ngũ đại Kim Thai (2)




Có chín mảnh xương cột sống, dài đến trăm mét, bành trướng năng lượng nồng đậm, mơ hồ muốn hình thành hình dáng Kỳ Lân.

Còn có một đoạn móng vuốt, giống như một ngọn núi kim loại, đặt ở trong núi rừng.

Cứng rắn nặng nề, móng vuốt lạnh thấu xương, chỉ là nhìn vài lần cũng cảm giác toàn thân khó chịu, giống như muốn bị xé nát.

Ngoài ra chính là mấy khối xương cẳng tay, cột sống ngực tráng kiện.

Đều giống như còn sống phát ra uy thế cường thịnh.

Nhìn vô cùng mê người, nhưng Chu Thanh Thọ không phải Thú linh văn, thật sự là không cần đến.

- Ngươi xem một chút là được.

Khương Nghị chuẩn bị bọn chúng cho Khương Bân, Hàn Ngạo hấp thu năng lượng bên trong hài cốt, lần nữa trưởng thành để thiên phú tư chất bọn hắn xứng với Hỗn Thiên Linh Bảo.

- Hài cốt tiên tổ đâu? Cho ta thử một chút?

Chu Thanh Thọ rất không cam tâm, đây chính là cơ duyên siêu cấp vô địch tuyệt thế đại, sau khi bọn người Dương Biện đạt được, thay xương đổi thịt ngược lại là thứ yếu, cảnh giới khẳng định đột nhiên tăng mạnh, sự chênh lệch giữa bọn họ lại phải kéo dài.

- Ngươi hàng không nổi.

- Không thử một chút làm sao biết?

- Ngươi là Càn Nguyên Thánh phẩm, vừa mới Linh Hồn cảnh ngũ trọng thiên, liền muốn dung hợp tổ tông? Ngươi không sợ hắn khống chế ngươi?

- Cái này...

- Nếu là hắn chiếm đoạt thân thể của ngươi, Na Yêu phải làm sao bây giờ? Ngươi bước tới 'Đại sâm lâm' thì phải làm sao bây giờ?

- Ngừng ngừng ngừng, ngươi thắng, ta không động vào còn không được sao?

Khương Nghị cười cười, ý thức thể giáng lâm đến trước mặt đầu lâu thần bí.

Đầu lâu hình người giống như vẫn còn sót lại chấp niệm, yên lặng bảo vệ ở phía trước quan tài đá, năng lượng như đại dương mênh mông tỏa ra từng tầng khuấy động rừng rậm, liên miên bất tuyệt.

Ngay cả ý thức thể của Khương Nghị đều khó mà tới gần, giống như lúc nào cũng có thể bị phá hủy.

- Sư phụ, ngài cảm giác người này đã từng là cảnh giới gì?

- Hắn chỉ là người canh giữ cung điện, cũng có thể nói là người thủ mộ, trách nhiệm của hắn là chăm sóc, duy trì pháp trận, không nên hắn nghĩ quá phức tạp. Nhưng, có thể gánh trọng trách như vậy, bồi tiếp mai táng Tổ Kỳ Lân như Thần Linh Yêu tộc thế này, còn kiên trì tới bây giờ, hẳn sẽ là một nhân vật phi phàm, lúc đương thời sẽ có thân phận cực cao. Ta đoán chừng, so với Hồng Hoang Tổ Kỳ Lân hẳn chỉ có thể là...

- Thánh Vương??

Khương Nghị suy nghĩ, xác thực có khả năng.

Dù sao đó cũng là thời đại Hồng Hoang, năng lượng đất trời mênh mông nồng đậm, các loại chí bảo sáng thế có thể thấy được khắp nơi, Nhân tộc phổ biến đề muốn mạnh hơn bây giờ rất nhiều lần.

Thánh Vương, không đủ!

- Ngươi chuẩn bị tự mình dùng, hay cho người khác?

- Để cho Khương Diễm đi, lấy năng lực của hắn hẳn là có thể dung hợp hài cốt. Đây khả năng sẽ trở thành cơ duyên để hắn bước lên Thánh Linh cảnh.

- Cơ duyên này hẳn là có thể.

Đan Hoàng đồng ý.

Đột phá cảnh giới từ Bán Thánh đến Thánh Linh độ khó cực lớn, xem như một ít hoàng tộc, tập kết tất cả tài nguyên đều chỉ có thể bảo chứng khoảng trăm năm thúc đẩy một vị.

Tựa như Cổ Hoa hoàng thành, chỉ có năm vị Thánh Nhân, những Thiên phẩm khác chỉ có thể ở lại Bán Thánh.

Tựa như các thánh địa Trung Vực, Thiên phẩm linh văn chỉ có tổ sơn mới có thể nuôi dưỡng đến Thánh Nhân, những người khác lại chỉ có thể đặt ở Bán Thánh.

Bán Thánh đến Thánh cảnh, cần cơ duyên cực kỳ đặc thù!

- Chờ rời khỏi nơi này, mau chóng để Khương Diễm bước lên Thánh cảnh.

Sau khi Khương Nghị hạ quyết tâm, hắn lin bày toàn bộ hạt của Vĩnh Sinh Thần Thụ ra đến, hết thảy hai mươi ba hột.

Có lớn có nhỏ, nhưng đều sáng đỏ mượt mà.

Đan Hoàng nói:

- Hạt giống có thể giữ vững đến bây giờ, hẳn là uy lực vĩnh sinh bên trong đang duy trì.

Khương Nghị cẩn thận quan sát:

- Bọn chúng thật sự còn có sinh mệnh sao? Còn có thể mọc ra sao?

- Chọn mấy cái lớn nhất thử một chút đi, nếu như có thể tạo ra trái cây, thì tương đương với 'Trường Sinh Đan' tự nhiên. Không chỉ có hiệu quả kéo dài tuổi thọ, còn có thể trong thời gian rất ngắn khôi phục thương thế, chỉ cần giữ lại được hơi thở liền có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh.

- Loại cây này từ nảy mầm đến trưởng thành, lại đến kết quả thành thục, cần thời gian bao lâu? Đời ta, có thể đợi được sao?

- Bình thường mà nói, ngươi hẳn là chờ không tới, tôn tử chắt trai của ngươi đều chưa hẳn có thể đợi được. Tuy nhiên...

- Tuy nhiên cái gì?

- Giao cho Dạ An Nhiên. Nàng đang diễn biến thế giới mới, hạt giống đến nơi đó hẳn là có thể trưởng thành càng nhanh càng tốt hơn. Vĩnh Sinh Thần Thụ trong truyền thuyết cũng nương theo thế giới thai nghén mà ra đời Thần Thụ kỳ tích. Nếu quả thật muốn bồi dưỡng những hạt giống này, chỗ tốt nhất chỉ có thể là nơi đó.

- Có thể thử một chút.

Khương Nghị lấy ra ba hột lớn nhất, phóng tới bí ẩn tại tầng thứ ba của thanh đồng tiểu tháp nơi.

- Còn lại, ngươi coi như đan dược mà dùng đi. Bên trong dù là chỉ có một giọt Linh Dịch Sinh Mệnh, cũng có thể ở trong thời gian rất ngắn để ngươi khôi phục trạng thái đỉnh phong, là thuốc bổ tuyệt hảo sau khi ngươi sử dụng Chư Thiên Lục Táng cùng Vĩnh Hằng Lục Đạo, ngươi không cần lại sử dụng Niết Bàn Thuật.

- Bảo bối tốt, chuyến đi đến Thượng Thương cổ thành lần này thật không tệ.

Khương Nghị lấy ra toàn bộ, sau khi giới thiệu xong hiệu quả cùng Kiều Hinh, lại nói:

- Cho nàng năm viên, còn lại ta đều giữ.

Kiều Hinh lắc đầu liên tục:

- Thiếp không muốn. Cảnh giới của thiếp còn đang từ từ khôi phục, người nơi này không đả thương được thiếp.

- Một người không đả thương được, năm ba người thì có thể. Ta có dự cảm, chúng ta có thể sẽ phải ở lại chỗ này rất lâu, cất đi.

Không phải Khương Nghị dự cảm, mà là chờ mong!

Nếu như Thiên Hậu có thể phong ấn vết nứt lại, hắn không để ý ở chỗ này bồi tất cả hoàng tộc hoàng đạo chơi đùa thêm chút.

Dù sao hoàn cảnh quá đặc biệt, cơ hội lại quá hiếm có.

Mà, hắn đang mong đợi lại phát hiện mấy cái cơ duyên tương tự.

- Vậy thiếp nhận lấy ba viên.

- Năm viên, đừng cãi cọ.

Khương Nghị nhét mạnh vào trong tay Kiều Hinh, mang theo nàng rời khỏi.

Hắn muốn tìm mục tiêu, tiếp tục quấy rối, hấp dẫn càng nhiều lực chú ý, giảm bớt áp lực cho Thiên Hậu.

Sau khi xông về phía trước hơn trăm dặm, hắn lại đột nhiên đã nhận ra huyết mạch lay động quen thuộc.