Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1717: Rừng rậm tà ác




Nơi này không có người tốt, chết chưa hết tội.

- Phía trước là được.

Bạch Tai xuyên qua mấy trăm dặm hoang dã, rơi vào phía trước một mảnh rừng già.

So với hoang dã lờ mờ thê lương, nơi này rõ ràng còn muốn sáng lên hơn rất nhiều, khắp nơi đều có đóa hoa với màu sắc rực rỡ, tỏa ra ánh sáng yếu ớt, rất nhiều lão Thụ cứng cáp hùng vĩ khổng lồ, rủ xuống ngàn vạn chạc cây, cũng tỏa ra đóa hoa mỹ lệ với màu sắc rực rỡ.

Cánh rừng vô cùng lớn, bên dưới bầu trời tối tăm giống như không thấy được điểm cuối cùng, bên trong lại còn có một số linh điểu, thú nhỏ, nhìn sinh cơ bừng bừng, hoàn cảnh hài hòa, cùng hoang dã xung quanh lại tựa như là hai thế giới.

- Nơi này thoạt nhìn như là tịnh thổ khó có được trong Đọa Lạc Thiên Quốc, cung cấp cho người vượt qua hoang dã chỗ nghỉ chân. Nhưng...

Bạch Tai chau mày, thời điểm lần đầu tiên tiến vào Đọa Lạc Thiên Quốc, chính là suýt chút nữa ngỏm tại đây.

- Nhưng cái gì?

Hướng Vãn Tình khuếch tán ý thức, dò xét trong cánh rừng, không có khí tức đặc biệt mạnh, cũng không giống như là có độc khí.

- Kẻ săn mồi trong này là thụ yêu, bọn chúng không ăn Yêu thú, chuyên môn săn con người.

Bạch Tai đưa tay chỉ một gốc cây nhỏ trong cánh rừng hiện ra ánh sáng màu xanh lục.

Ở xung quanh là đại thụ cường tráng như núi, một gốc cây nhỏ tinh tế hai mươi phân lộ ra vô cùng nhỏ nhắn xinh xắn, nếu như không phải có chỉ dẫn đặc biệt, đều rất khó chú ý tới.

Mà cây nhỏ xanh biếc non mịn, yếu đuối, giống như tùy tiện liền có thể bẻ gãy.

- Nhìn nó rất yếu đuối, nhưng cành và rễ đều vô cùng cứng cỏi, đao kiếm chém không đứt, mà lực lượng lớn đến lạ kỳ. Sau khi phát hiện con mồi, bọn chúng còn biết điều khiển đại thụ xung quanh khởi xướng tập kích hỗn loạn, sau đó thừa cơ đánh lén, chạc cây sẽ trực tiếp cắm vào trong đầu ngươi, hút tuỷ não.

- Số lượng bọn chúng nhiều không?

Khương Nghị và Hướng Vãn Tình nhíu mày, cái này có chút hung ác.

- Sau khi ta điều tra kỹ càng qua, số lượng thụ yêu nơi này có từ một ngàn gốc, đều có lãnh địa của riêng mình.

- Cảnh giới?

- Những thụ yêu này ác độc chính là ở chỗ này, bọn chúng không thể dùng cảnh giới chính xác để định được. Bọn chúng am hiểu đánh lén, chỉ cần bị bắt lại, cành lá tinh tế, sợi rễ cứng cỏi liền sẽ giống như xúc tu tiến vào trong thân thể, dùng tốc độ nhanh nhất tìm kiếm được khớp nối xương cốt, khe hở xương cốt, điên cuồng lan tràn, còn không ngừng rót vào kịch độc.

- Lần đầu tiên ta tới đây là Niết Bàn cảnh nhất trọng thiên, xương cốt đều bị nó bao trùm toàn thân, suýt chút nữa đã chết ở đây. Tuy nhiên bây giờ ta đã là Niết Bàn cảnh lục trọng thiên, hẳn là có thể chống đỡ được bọn chúng tập kích.

Bạch Tai nhìn Khương Nghị, nói:

- Nếu như có thể mang theo bọn người Lý Hoan Hỉ vào trong, ta có thể biến vùng rừng rậm này thành lò sát sinh, diệt trừ những thị vệ kia của hắn.

Khương Nghị nói:

- Ngươi đi chuẩn bị, chúng ta ở bên ngoài làm mồi nhử.

- Chỉ cần bọn hắn lộ diện, các ngươi liền xông vào rừng rậm, do ta ứng phó.

Bạch Tai nhìn Hướng Vãn Tình, ra hiệu nàng bảo vệ tốt Khương Nghị.

- Không cần lo lắng cho bọn ta, chúng ta không có yếu ớt như vậy, ngươi chuẩn bị đi.

Hướng Vãn Tình triệu ra một chuôi lợi kiếm, phóng thích ra khí tức Thái m âm trầm, cảnh giác hoang dã mờ tối.

- Thế nào?

Khương Nghị kích thích Bát Hoang Chiến Trụ bảo vệ hài cốt toàn thân, ngồi ở bên cạnh rừng rậm, chờ đợi con mồi.

- Linh văn loại xương cốt rất có tiềm lực. Nói thật, ta có chút ngoài ý muốn.

Khương Nghị tưởng tượng Hoa Cốt linh văn là Yêu thú, tự mình vũ trang thành hài cốt mãnh thú, ví dụ như gấu, hổ, mãng các loại, sau đó khởi xướng thế công hung mãnh.

Nhưng, Bạch Tai rõ ràng còn mạnh hơn vấn đề cơ sở kia, xương cốt hoàn toàn biến thành năng lượng đến thi triển, giống như năng lượng có thể phóng thích bất cứ lúc nào, diễn biến trong phạm vi lớn.

Cái này mang ý nghĩa Bạch Tai có không gian mở rộng càng lớn hơn, có phương hướng diễn biến cao hơn.

Trách không được Kiều Vô Hối coi trọng Bạch Tai như vậy, trách không được thời điểm thoát khỏi Cổ Hoa lại khăng khăng để vị Huyết Sát thứ ba này ở lại tọa trấn phương bắc.

- Độ khó để tu luyện Hài Cốt linh văn cực lớn, chủ yếu khó tại không có võ pháp tương ứng, toàn bộ đều nhờ vào tự mình tìm tòi sáng tạo, cái này đã hạn chế cảnh giới tăng lên. Nhưng, nếu như thật sự có thiên phú, có thể lục lọi ra phương hướng tu luyện cho mình, vẫn đáng để mong chờ.

Hướng Vãn Tình đã gặp được linh văn loại xương cốt, nhưng chân chính thăng hoa xương cốt thành năng lượng lợi dụng giống như Bạch Tai, vẫn là đầu tiên, nói rõ thiên phú người này còn cao hơn rất nhiều.

- Đáng để mong chờ, đáng để bồi dưỡng.

Khương Nghị quyết định giữ Bạch Tai ở bên cạnh.

Nửa ngày sau, bóng người lắc lư trong hoang dã u ám, số lượng lớn sát thủ truy tung đến nơi này, cách hoang dã mênh mông, thấy được Khương Nghị cùng Hướng Vãn Tình đang ngồi tại bên rừng rậm.

- Là bọn hắn, nhưng không có thấy Bạch Tai, sau khi tiến vào rừng rậm liền không có đi ra. Còn có tên Tinh Thần linh văn kia, liền biến mất trong vùng đất ngập nước.

Bọn sát thủ vây ở bên cạnh Lý Hoan Hỉ, cảnh giác rừng rậm.

- Ta nhớ không lầm, ở trong đó có thụ yêu.

Số lần Lý Hoan Hỉ đến Đọa Lạc Thiên Quốc không nhiều, nhưng nơi nên hiểu rõ vẫn hơi hiểu biết.

- Bên trong có rất nhiều thụ yêu, hút tuỷ não, vô cùng nguy hiểm. Mà không sợ hỏa diễm, đao thương khó ảnh hưởng.

Có một số còn sát thủ thường xuyên ra vào Đọa Lạc Thiên Quốc đứng ở phía trước, mặc dù không tiến vào qua, nhưng hung danh vùng rừng rậm này đã lan xa.

- Bạch Tai đi đến đây làm gì?

Lý Hoan Hỉ cảm thấy có chút kỳ quái.

- Bọn người Bạch Tai gặp được tập kích trong vùng đất ngập nước, chẳng lẽ bị thương rồi?

- Hắn trốn ở bên trong chữa thương?

- Bạch Tai là Hoa Cốt linh văn, lại là Niết Bàn cảnh ngũ trọng thiên, hẳn là có thể chống cự những thụ yêu kia tập kích, nơi đó đối với người khác mà nói là rất nguy hiểm, với hắn mà nói ngược lại là nơi tu dưỡng tốt.

- Ngươi nhìn hai người kia, ngồi ở bên ngoài hẳn là đang thay Bạch Tai canh gác.

Lý Hoan Hỉ chậm rãi gật đầu, thật sự có khả năng.

- Ai vào xem?

Hơn một trăm tên sát thủ toàn bộ trầm mặc, nơi đó quá nguy hiểm, hơi không cẩn thận liền có thể bị thụ yêu bắt được mà hút khô tuỷ não.

Tuỷ não??

Nghĩ đến cái từ này, bọn hắn cũng cảm giác tê cả da đầu.

Lý Hoan Hỉ hỏi:

- Không có cái gì có thể khắc chế những thụ yêu này?

Một sát thủ lập tức nói:

- Bọn chúng cảm thấy hứng thú đối với tuỷ não con người, Thú linh văn có thể thử một chút.

- Đánh rắm!!

Một Thú linh văn bên cạnh lập tức quát tháo:

- Bọn chúng chỉ không hứng thú với Yêu thú bình thường, Linh Hồn cảnh Niết Bàn cảnh đi đến, ngươi nhìn nó hút hay không hút!